Tiên Nghịch

Chương 1186: Tung hoành Vô Cực (6)

Trong lần đại hội trước đây của Vô Cực tông thì Thanh Vân Tông là tông phái đứng hạng thứ ba trong tinh vực cấp bảy. Thần thông của Thanh Vân Tông chú trọng vào sự biến hóa, cũng ẩn giấu những ý niệm khó lường, môn hạ đệ tử cũng có hơn bảy ngày người, nhiều năm qua đã đào tạo được rất nhiều cao thủ. Tất cả cao thủ đều được Vô Cực tông tuyển đi rồi trở thành trọng điểm bồi dưỡng.
 
Vẻ mặt người đàn ông trung niên có giọng nói bình thản cực kỳ bình tĩnh, làn da hơi vàng giống như trong người có bệnh nặng. Người này vừa nói lập tức phóng ra từ trong đám người ở phía tây đài cao, giống như dưới chân hắn có một đám mây vô hình nâng thân thể lên rồi dần dần tới gần đài.
 
Người đàn ông này mặc áo xanh, rất có danh tiếng trong tinh vực cấp bảy, ngày thường hắn thường bế quan không quan tâm đến chuyện đời. Lần này đại hội chủ tông được tổ chức rất long trọng, hắn mới xuất quan đến tham dự. Người này tu vi dũng mãnh, mơ hồ bùng ra khí tức Toái Niết hậu kỳ.
 
Nghe nói người này chính là một trong số ba đệ tử môn phái được Vô Cực tông quyết định tham gia đại hội tinh vực cấp tám. Vài ngàn năm qua hắn được Vô Cực tông cực kỳ coi trọng, rất nhiều đan dược và pháp bảo, thậm chí ngay cả thuật thần thông cũng liên tục đưa xuống trợ giúp. Hơn nữa người này còn được một vị trưởng lão trong nhóm bảy vị thái thượng của Vô Cực tông tự mình truyền đạo ngàn năm.
 
Có thể nói người này đã tập hợp toàn bộ thực lực Vô Cực tông, là một tu sĩ đại thần thông được bồi dưỡng trọng điểm với mục đích chính là chiến thắng trong đại hội tông phái cấp tám. Khi bước tiến của hắn giẫm xuống thì đám người bên dưới bắt đầu thảo luận ồn ào.
 
Nếu nhìn qua thì người đàn ông mặc áo xanh này cũng không lớn tuổi, nhưng thời gian tu đạo đã đạt đến vài ngàn năm. Lúc này vẻ mặt hắn cực kỳ bình tĩnh, khi rơi người xuống trước mặt Vương Lâm thì hắn ôm quyền nói:
 
- Lữ đạo hữu, xin chỉ giáo!
 
Người này vừa nói xong thì hai mắt bùng lên tinh quang, một thân tu vi Toái Niết ầm ầm tràn ra tạo thành một vòng xoáy lấy thân thể trung tâm quét ngang khắp bốn phía. Lúc này thiên địa giống như đã thay đổi, từ xa nhìn có thể thấy một vòng xoáy khổng lồ chậm rãi chuyển động. Hư ảnh của một mãnh hổ chín đầu màu đỏ đột nhiên huyễn hóa ra trong vòng xoáy, một tiếng gầm rống kinh thiên vang lên.
 
- Hổ Hồn Cửu Chuyển!
 
Ánh mắt đám người có kiến thức rộng rãi trong đám tu sĩ khắp bốn phía đột nhiên trở nên ngưng trọng.
 
Trong đám người Vô Cực tông đang ngồi trên khán đài, vẻ mặt Phùng Hải trở nên âm trầm rồi nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Tâm cơ của lão rất sâu, nếu không phải chuyện bất dắc dĩ tuyệt đối sẽ chẳng cùng chém giết với một người mà chính mình không nắm chắc chiến thắng. Lúc này lão đang lợi dụng cơ hội để xem tu vi cực hạn của kẻ đã giết chết Triệu Long.
 

Đám trưởng lão còn lại của Vô Cực tông cũng dùng ánh mắt đối với người cùng thế hệ nhìn về phía kẻ mặc áo xanh. Trong lòng bọn họ đều biết rõ, nếu tên đàn ông trung niên kia không phải một trong ba người bắt buộc tham dự đại hội tông phái cấp tám thì chắc chắn sẽ trở thành trưởng lão Vô Cực tông.
 
Lão già áo bào trắng tông chủ Vô Cực tông nheo mắt lại lộ ra vẻ khen ngợi, dù biết người đàn ông áo xanh này cũng không phải kẻ mạnh nhất trong đám ba người kia nhưng với tu vi Toái Niết hậu kỳ cũng đủ để chứng tỏ sự hùng mạnh của Vô Cực tông.
 
Trong những lần đại hội tông phái cấp tám trước đó, Vô Cực tông đều đi đến giai đoạn cuối của đại hội. Lần này lão già áo trắng tin Vô Cực tông bọn họ dù không thể chiến thắng và trở thành đệ nhất, nhưng cũng tuyệt đối không rớt xuống vị trí cuối cùng nhưng những năm xưa.
 
Hai mắt người đàn ông áo xanh bùng lên chiến ý, hai tay bấm pháp quyết chỉ về phía trước, mãnh hổ chín đầu bên ngoài thân thể hắn được hình thành trong lốc xoáy đột nhiên phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Khi mãnh hổ chín đầu gầm rống thì thân thể hóa thành trăm trượng, chín đầu từ chín phương hướng khác nhau phóng về phía Vương Lâm mà thôn phệ. Lúc này thiên địa giống như vì sự xuất hiện của mãnh hổ chín đầu mà trở thành một màu đỏ máu.
 
Vẻ mặt Vương Lâm vẫn như bình thường không chút biến hóa nào, lần này hắn đến Vô Cực tông chính là muốn dùng một chữ nhanh, dùng tốc độ cực nhanh để bộc phát ra thực lực, chỉ như vậy mới có thể làm thanh danh Quy Nguyên Tông bùng lên mạnh mẽ.
 
Nếu để thời gian kéo dài, một khi không thể áp chế được vết thương và sinh ra những chuyển biến xấu thì lợi bất cập hại.
 
Khoảnh khắc khi mãnh hổ chín đầu gầm rống lên, Vương Lâm tiến về phía trước một bước, khi một bước chân giẫm xuống thì ý cảnh của hắn đột nhiên có thay đổi, bốn phía quanh thân thể trở nên vặn vẹo không phân biệt được thật giả. Khi tiến lên một bước, tay phải Vương Lâm vung lên hư không phía trước, một ngọn lửa màu lam đột nhiên bùng lên rồi bao phủ khắp toàn thân tạo thành một vòng xoáy lửa.
 
- Mở!
 
Vương Lâm quát khẽ một tiếng, vòng xoáy lửa bên ngoài thân thể hắn đột nhiên nghịch chuyển rồi ầm ầm tản về khắp bốn phía, khoảnh khắc sau đã đánh thẳng về phía mãnh hổ chín đầu.
 
Những tiếng nổ ầm ầm lập tức trở nên vang vọng, những con sóng tản ra kịch liệt trong thiên địa, mãnh hổ chín đầu lập tức bị ngọn lửa màu lam bao vây, ba đầu mãnh hổ lập tức tan vỡ phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa.
 
Hình bóng Vương Lâm lập tức phóng ra khỏi ngọn lửa rồi tiến về phía người đàn ông áo xanh. Khi hắn phóng về phía trước, tay phải nâng lên chỉ bầu trời rồi quát:
 

 
Lời này vừa mới nói ra, trong đám tu sĩ gần mười vạn khắp bốn phía đài cao, hễ là những người có thần thông liên quan đến hỏa thì vẻ mặt lập tức biến đổi. Bọn họ rõ ràng phát hiện được khoảnh khắc này nguyên lực thuộc tính hỏa trong thân thể không còn được chính mình điều khiển, tất cả đều trở nên điên cuồng, muốn lao ra khỏi cơ thể giống như đang được kêu gọi.
 
Khoảnh khắc này thân thể tất cả những tu sĩ có lực lượng liên quan đến hỏa trên khắp khán đài đều giống như trở nên thiêu đốt, ngọn lửa bùng lên ngập trời rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm ngưng tụ lại.
 
Vẻ mặt một vị trưởng lão tóc trắng trong đám người Vô Cực tông lập tức biến đổi, thần thông hắn tu luyện thuộc hệ hỏa, lúc này lão vội vàng khoanh chân, hai tay bấm pháp quyết điểm lên ngực vài cái, hỏa nguyên thần trong cơ thể mới yên ổn trở lại. Khoảnh khắc này giống như Vương Lâm đã hóa thân thành một ngọn lửa bùng lên từ thời kỳ thiên địa sơ khai, đã trở thành người điều khiển ngọn lửa, tất cả lửa trong thiên địa đều phải nghe hiệu lệnh của hắn.
 
Hàng loạt ngọn lửa từ trong đám tu sĩ bay ra, tất cả đều hướng về phía Vương Lâm ngưng tụ lại. Toàn bộ mọi chuyện đều phát sinh trong nháy mắt, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Khi Vương Lâm đi về phía trước, tay phải hắn lập tức được những ngọn lửa khắp bốn phía phóng đến rồi hóa thành một hỏa cầu cực lớn. Khi tay phải vung lên, hỏa cầu này ầm ầm dung nhập vào trong tay Vương Lâm.
 
Vẻ mặt người đàn ông áo xanh biến đổi, thân thể lập tức lui về phía sau, hắn vung một trảo lên hư không, túi trữ vật lập tức xuất hiện. Hắn đang muốn lấy pháp bảo ra chống cự.
 
Nhưng Vương Lâm sao có thể để người kia có cơ hội lấy pháp bảo, tu sĩ Toái Niết chắc chắn sẽ có pháp bảo với uy lực khổng lồ, một khi lấy ra thì trận chiến này sẽ không thể kết thúc trong thời gian ngắn được. Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, tay trái đột nhiên chỉ về phía đối phương, trong miệng truyền ra một tiếng:
 
- Định!
 
Một chữ vừa ra thì thân thể phải ngừng, khoảnh khắc khi người đàn ông áo xanh ngừng lại thì Vương Lâm hóa thành một biển lửa bùng đến gần. Hỏa cầu trên tay phải hắn lúc này đã giống như ngọn lửa trên tay, hai ngón tay hắn khẽ điểm lên ngực đối phương vài cái.
 
Mỗi một chỉ điểm xuống đều phát ra những tiếng nổ vang vọng, thân thể người đàn ông áo xanh càng chấn động, toàn thân lập tức bao phủ trong ngọn lửa. Sau ba chỉ, người này phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị một luồng lực lượng khổng lồ đẩy mạnh rồi văng thẳng xuống dưới.
 
Nếu chỉ như vậy thì không thể biểu hiện ra thần thông của Vương Lâm, thân thể hắn dừng lại nhưng tay phải lại vung một trảo lên hư không.
 
Khoảnh khắc khi một trảo được vung lên thì biển lửa vô tận lại được huyễn hóa ra trong thiên địa, biển lửa quét ngang che phủ bầu trời làm nơi đây trở thành một thế giới đầy lửa.

 
Khoảnh khắc khi biển lửa bùng lên thì điên cuồng phóng tới thân thể người đàn ông áo xanh bị đánh văng, những tiếng nổ càng ầm ầm liên tục vang vọng một cách kinh người. Cuối cùng một tiếng đùng vang lên, toàn thân người đàn ông áo xanh bùng ra máu tươi nhưng không tan vỡ, trong thân thể bùng ra những luồng sáng màu trắng bạc rồi liên tục đối kháng triệt tiêu với lực lượng ngọn lửa.
 
Vẻ mặt người đàn ông áo xanh không còn chút máu, người này từ trên đài cao vạn trượng rơi xuống đất. Khoảnh khắc khi rơi xuống thì mặt đất bên dưới lập tức vang lên người tiếng ken két, hàng loạt vết nứt bùng ra rồi liên tục vỡ vụn.
 
Thân thể người đàn ông áo xanh lại tiếp tục lui về phía sau, liên tục lùi vài trăm trượng mới ngừng lại. Hắn phun ra một ngụm máu tươi rơi trên mặt đất.
 
- Đa tạ đạo hữu hạ thủ lưu tình!
 
Người đàn ông áo xanh trầm tư một lát rồi hướng về phía Vương Lâm vẫn như thường giống như trận chiến vừa rồi đối với hắn mà nói thì cực kỳ nhàn nhã. Thật sự hắn đã xuống tay lưu tình, nếu không thì một đòn tấn công vừa rồi cũng đủ làm thân thể đối phương tan vỡ.
 
Nhưng lần này ra tay Vương Lâm cũng phải trả giá lớn, hắn đã cưỡng chế thi triển toàn lực, tình trạng vết thương lại nặng thêm một phần nhưng người ngoài không thể nào nhìn ra được.
 
Khoảnh khắc khi người đàn ông áo xanh thảm bại thì phần lớn tu sĩ khắp bốn phía khán đài đều đứng thẳng lên nhìn về phía hình bóng Vương Lâm đứng trên đài cao mà quần áo bị những cơn gió thổi tung phần phật, trong mắt đám người đều lộ ra vẻ kính sợ nồng đậm.
 
Trong mắt đám trưởng lão Vô Cực tông cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, dù trước đó bọn họ đã nghe nói về thực lực khủng bố của Vương Lâm nhưng những gì tai nghe chỉ là giả, dù vẫn tin là thật nhưng cũng không bằng trực tiếp nhìn thấy.
 
Tình cảnh trước đó Vương Lâm đã giết chết người của Tiên Âm Môn và Tầm Loan Tông, dù sao cũng sinh ra cảm giác lấy mạnh hiếp yếu, dù thần thông kinh người nhưng những trưởng lão Vô Cực tông cảm thấy chính mình cũng làm được, cho nê cũng không quá để ý. Nhưng tình cảnh trước mắt đã hoàn toàn khác biệt.
 
Tu vi của người đàn ông áo xanh cũng không có gì khác biệt với đám trưởng lão, lúc này bọn họ cũng cảm thấy đồng cảm nhưng lại đau khổ phát hiện ra, dù mình đổi cho người đàn ông áo xanh thì giống như. cũng thất bại mà thôi.
 
Mà quan trọng là vẻ mặt lth kia vẫn như thường giống như cực kỳ thoải mái căn bản không phải đã sử dụng toàn lực, điều này làm trong lòng bọn họ phải chấn động, Phùng Hải trở nên trầm tư, nhìn về phía Vương Lâm trên đài cao mà ánh mắt chợt lóe.

Trong mắt vị trưởng lão tu luyện thần thông hệ hỏa bên cạn Phùng Hải cũng bùng lên vẻ kinh hoàng, lão là người cảm nhận sâu sắc nhất. Khoảnh khắc cuối cùng của cuộc chiến vừa rồi đã làm lão sinh ra một cảm giác giống như chỉ cần đối phương sinh ra một ý niệm thì ngọn lửa sẽ từ bỏ thân thể chính mình rồi trở thành thứ được đối phương sử dụng. Trong tất cả những trận chiến giữa lão và người khác thì loại chuyện quỷ dị thế này đúng là lần đầu tiên xảy ra.
 
Ánh mắt Vương Lâm vẫn rất bình tĩnh, hắn nhìn qua đám mây trên bầu trời rồi chậm rãi nói:
 
- Hôm nay Lữ mỗ muốn chiến đấu, còn người phương nào muốn tham chiến không?
 
- Đỗ Lâm người Tử Tùng Cốc cấp bảy, xin được Lữ đạo hữu chỉ giáo.
 
- Tại hạ là Doãn Hồ, người Thiên Âm Tông cấp bảy, xin Lữ đạo hữu chỉ giáo.
 
Giọng nói của một nam một nữ hầu như cùng vang lên, nhưng từ hai phía đông và nam xuất hiện hai luồng cầu vồng phóng đi như tên bắn, khoảnh khắc sau đã đến gần. Lúc này sau khi đưa mắt nhìn nhau thì đột nhiên khẽ ngừng lại.
 
- Nhóm người các ngươi cùng lên một lúc đi!
 
Vương Lâm thu hồi ánh mắt nhìn lên bầu trời rồi bình thản mở miệng. Hắn nâng tay phải lên rồi đẩy thẳng về phía đài cao bên dưới. Đài cao khổng lồ chiếm giữ gần một nửa tu chân tinh lập tức chấn động ầm ầm, ngay cả tu chân tinh cũng chấn động theo. Một luồng khí tức tang thương giống như theo một trảo tay phải Vương Lâm trực tiếp được sinh ra từ trên tu chân tinh, làm cho thân thể Vương Lâm giống như bùng ra một luồng khí tức mơ hồ.
 
- Rút lực linh hồn!
 
Lập tức có tu sĩ hô lên kinh hoàng, trong giọng nói tràn đầy sự sợ hãi.
 
 
 


Tiên Nghịch
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiên Nghịch Truyện Tiên Nghịch Story Chương 1186: Tung hoành Vô Cực (6)
10.0/10 từ 40 lượt.
loading...