Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 171

51@-
Mấy ông cụ càng xem càng ngạc nhiên, hoa này còn đẹp hơn cả trên ảnh, bông hoa màu xanh nhạt không tỳ vết, có hình dáng như hoa sen, điểm xuyết giữa những phiến lá bóng loáng, tỏa ra hương thơm thoang thoảng, chậu hoa cân đối, tỷ lệ hoa lá phù hợp, giá trị trang trí rất cao, có thể nhìn ra người chăm sóc hoa rất chu đáo, kỹ thuật cắt tỉa cũng rất cao siêu.

Điều khiến họ ngạc nhiên nhất là những cây lan này không chỉ có những đặc điểm của loài lan cực phẩm mà còn có sức sống vô cùng mạnh mẽ. Chúng được vận chuyển từ nơi khác đến nhưng không hề có dấu hiệu héo tàn, cánh hoa và lá vẫn tràn đầy sức sống.

Mấy ông cụ càng xem càng ghen tị, liên tục hỏi ông Châu địa chỉ cụ thể của cửa hàng bán hoa, bày tỏ muốn tự mình đến gặp chủ cửa hàng hoa để học hỏi bí quyết chăm sóc hoa.

Trong bọn họ có một ông cụ tóc bạc đeo kính lại gần quan sát những chậu cây rất lâu, vẻ mặt khó hiểu nói: “Hương thơm của những chậu hoa lan này có vẻ hơi khác thường, ngửi xong tôi cảm thấy đầu óc rất tỉnh táo, toàn thân cũng rất thư thái. Ông ấy mắc chứng rối loạn lo âu nghiêm trọng, bình thường bất kể làm việc gì, trong lòng ông ấy luôn có một loại cảm giác nôn nóng và căng thẳng, có một lần vì tật xấu này mà suýt nữa đã hại cả nhà. Nhưng mà sáng nay, kể từ khi bước chân vào cái sân này, chóp mũi của ông ấy luôn ngửi thấy hương hoa lan phảng phất, nỗi lo lắng vẫn luôn xuất hiện trong lòng đều biến mất một cách thần kỳ.

Ông ấy vừa nói dứt lời, những người khác đều có chút kinh ngạc, sau đó cũng cẩn thận cảm nhận một chút.


“Đúng là có chút khác biệt, ngửi xong cảm thấy tinh thần rất sảng khoái. “Mùi hương này thật là tuyệt vời, thanh lịch và tao nhã, không có một chút vẩn đục.

“Tôi lại thấy tò mò đối với chủ của cửa hàng hơn, một chủng loại bình thường, rốt cuộc cô ấy dùng phương pháp gì nuôi dưỡng thành dáng vẻ xinh đẹp như vậy?”

Mấy ông cụ cùng nhau thảo luận sôi nổi, cuối cùng có người hỏi: “Lão Châu, ông xác định mình không nhìn lầm chứ? Chủ cửa hàng là một cô gái trẻ?”

Ông Châu vẻ mặt quả quyết: “Chắc chắn không sai, tuyệt đối là thật, cô bé đó là bạn học đại học của cháu trai tôi, làm sao tôi có thể nhận lầm được”

Châu Ý vừa bước vào sân đã bị các ông ném sang một bên, chỉ có thể im lặng ngồi một góc nghịch điện thoại, đột nhiên nghe thấy ông nội gọi tên mình, anh ấy lập tức ngẩng đầu lên: “Có chuyện gì vậy ạ? Ông nội, ông gọi cháu sao?”


Lúc này ông Châu mới phát hiện cháu trai mình cũng ở đây, ông ấy gọi Châu Ý đến hỏi: “Cửa hàng của bạn học của cháu ở đâu, Mộ gì ý nhỉ?”

Châu Ý bị những ánh mắt nóng rực của các ông nhìn chằm chằm, cả người cứng ngắc đi tới: “Thị trấn Mộ Nguyên ở thành phố C ạ, cảnh sắc khá đẹp, mọi người có thể đăng ký đến đó du lịch”

Một ông lão bừng tỉnh nói: “Ồ, thì ra là thị trấn Mộ Nguyên! Bạn của tôi và gia đình của con trai ông ấy đã từng đến đó du lịch, nghe nói xanh hóa rất tốt, còn có một tòa đạo quan rất linh nghiệm, con dâu của ông ấy đến đó mua rất nhiều bùa chú”

Châu Ý gật đầu nói: “Đúng vậy, đạo quan đó cũng là của cô ấy, cô ấy là một đạo sĩ rất lợi hại, trong quan có rất nhiều đệ tử.

Các ông lão hết sức kinh ngạc, không ngờ tới cô gái nhỏ thông thạo chăm sóc hoa đó còn là đạo sĩ. Mọi người xúm lại thảo luận một chút, cuối cùng quyết định: Tổ chức một đoàn du lịch đến thị trấn Mộ Nguyên chơi mấy ngày.


Buổi trưa ngày hôm đó, Thẩm Như Như đang dựa vào chiếc ghế bập bênh phía sau quầy thu ngân xem phim. Gần đây thời tiết oi bức, buổi trưa không có nhiều người đi lại ở bên ngoài, đường phố rất vắng vẻ, trong cửa hàng cũng không có khách, cô vừa lúc có một khoảng thời gian nhàn nhã vui vẻ.

Toàn bộ phố cổ đều im lìm trong không khí yên tĩnh như vậy. Bỗng có một trận ồn ào từ xa truyền đến, hướng dẫn viên du lịch cầm loa và cờ dẫn một nhóm người cao tuổi khoảng hơn sáu mươi xuất hiện ở đầu phố, vừa thuyết minh vừa đi về phía phố cổ, động tĩnh rất lớn, nháy mắt phá vỡ sự yên tĩnh của phố cổ. Hướng dẫn viên du lịch vừa đi vừa cao giọng thuyết minh, thực ra con phố này cũng không có gì để nói, chỉ là một con phố có tuổi đời khá dài mà thôi.

Khi đi qua Kính Hoa Duyên, anh ta vô thức nhìn vào trong, sau đó đề cử nói: “Kính Hoa Duyên này là điểm bán cây xanh được chỉ định chính thức ở thị trấn Mộ Nguyên của chúng tôi, chất lượng xuất sắc giá cả phải chăng, các vị có hứng thú có thể vào thăm quan. Còn nữa, bùa chú của bọn họ cũng rất linh nghiệm, về cơ bản, khách du lịch đã mua lần đầu sẽ quay lại mua lần thứ hai…

Lời còn chưa dứt, một nhóm người cao tuổi đã vội vàng ùa vào Kính Hoa Duyên, để lại hướng dẫn viên du lịch ngơ ngác đứng một mình ở cửa không chen vào được. Hướng dẫn viên du lịch: “…” Chưa từng thấy khách du lịch nào nhiệt tình lại tích cực tiêu tiền như vậy.

Một nhóm người cao tuổi đột nhiên xuất hiện trong cửa hàng, Thẩm Như Như cảm thấy rất kinh ngạc, cô cất ipad rồi đứng dậy, chỉ thấy một nhóm người cao tuổi hai mắt tỏa sáng đứng vây quanh giàn hoa, liên tục gật đầu. Cô cũng đi tới, lập tức có hai vị trong đó đi đến quầy hỏi cô kỹ thuật chăm sóc hoa, còn có người mời cô tham gia nhóm những người yêu hoa, người này nhiệt tình hơn người kia.


Thẩm Như Như không thể ngăn được sự nhiệt tình của mấy ông lão này, mơ mơ hồ hồ bị kéo một nhóm chat trên Wechat. Về phần kỹ thuật thì cô thực sự không có, cô trồng hoa giỏi hoàn toàn dựa vào thiên phú, không có kinh nghiệm gì để chia sẻ. Đối diện với ánh mắt ham học hỏi của những ông lão này, cô chỉ có thể nói một số thứ cần chú ý mà mình biết, ví dụ như mỗi ngày phải tưới nước, phơi nắng, cắt tỉa đúng cách…

Ông Châu xua tay nói: “Những thứ này chúng tôi đều biết, còn có bí quyết nào khác đặc biệt hơn một chút không? Cô gái nhỏ, cháu yên tâm, chúng tôi đều là những người yêu thích nghiệp dư, không mở cửa hàng hoa cạnh tranh với cháu đâu, chúng tôi cũng có thể trả tiền để mua bí quyết của cháu.”

“Cháu thực sự không có bí quyết đặc biệt gì, ông đừng lãng phí tiền? Thẩm Như Như từ chối, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Đúng rồi, còn có một điểm, chỗ này của chúng cháu dùng nước tưới hoa tốt hơn, nước đã được bùa tịnh thủy lọc sạch, chắc là cũng có một chút ảnh hưởng.”

Các ông lão nghe vậy, lập tức quay sang nghiên cứu nước ở trong bình tưới. Nước trong bình tưới trong veo và sạch sẽ, mang theo một làn hương tươi mới và mát lạnh, chỉ cần ngửi kỹ là có thể cảm nhận được sự khác biệt so với nước máy thông thường. Mấy ông lão cũng không sợ bẩn, còn tự mình nếm thử mùi vị của nước, cầm bình tưới lên muốn đổ nước vào miệng.

Đầu Thẩm Như Như đầy hắc tuyến, vội vàng ngăn cản bọn họ, bình tưới chưa được khử trùng, nếu bọn họ uống vào xảy ra chuyện thì không ổn. Cô cầm ấm trà đến rót cho mỗi người một ly nước sôi để nguội: “Đây là nước các ông uống đi ạ”

Nước sôi để nguội vừa vào miệng, mấy ông cụ lập tức kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn họ được uống nước trắng ngon như vậy. Bọn họ uống hết một ly nước còn cảm thấy chưa đủ, trực tiếp chia nhau cả bình nước, ai không có phần thì đổ xô đi mua bùa, cuối cùng mỗi người mua ba mươi lá ‘bùa tịnh thủy mới chịu bỏ qua. May là Mạch Mạch đã học xong cách vẽ bùa này, bình thường trong quá trình luyện tập cũng vẽ rất nhiều nên trong cửa hàng còn rất nhiều hàng tồn, nếu không, sợ ràng mấy ông lão này sẽ đánh nhau vì tranh giành mua bùa mất.
Tiệm Tạp Hóa Âm Dương
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Tiệm Tạp Hóa Âm Dương Truyện Tiệm Tạp Hóa Âm Dương Story Chương 171
10.0/10 từ 47 lượt.
loading...