Tiệm Ăn Của Quỷ (Tiệm Ăn Âm Dương)
Chương 28: Ban đêm vào nhà ăn
Lão Quách dừng lại, uống một hớp trà, tiếp tục nói: "Cũng còn may là trường học nhiều người, dương khí lớn mạnh mới có thể trấn áp lại âm khí, nhưng đây cũng là lí do mà trường học của ngươi hay xảy ra chuyện đó."
Bạch Thường nhíu mày trầm tư, việc trường học xây ở trên vùng đất âm thì hắn đã biết từ lâu rồi, nhưng điều hắn không ngờ tới là trường học lại chính là Bát Âm Chi Địa, lại còn có cả Nấm Linh Thi.
"Tiểu tử ngốc! Ngươi không biết tại sao quán cơm nhà ngươi lại đặt ở sau trường học hả? Đó là dương vị trong Bát Quái Chấn Vị, dùng để khắc chế Bát Âm, nếu không thì trường học đã sớm oán khí ngất trời rồi, chẳng lẽ gia gia của ngươi không nói sao....."
"Haizzz....trời ơi..."
Bạch Thường thật sự không biết chuyện này, nhất thời kinh hãi, lão Quách phất phất tay nói: "Những gì ta biết đều đã nói cả rồi, có thể tìm được Nấm Linh Thi hay không thì phải dựa vào may mắn của ngươi vậy."
Bạch Thường trịnh trọng nói: "Lão gia tử, chuyện này đa tạ ông, sau khi ta làm ra món Tiên Nhân Chỉ Lộ, nhất định sẽ mang cho người nếm thử một chút."
"Thôi mẹ đi! Gia gia của ngươi năm đó cũng nói như vậy, nếu không phải vì tham ăn, cùng hắn chạy đi tìm Cửu Âm Chi Địa, thì cái chân này của ta bây giờ đã không bị què như vậy..."
Bạch Thường không nói gì, hóa ra đây là lí do mà chân của lão bị què...
Hắn lần nữa nói cảm ơn, vừa xoay người đi thì lão Quách kêu lại.
"Haizzz..... Để bức họa kia lại."
Bạch Thường cười một tiếng, không nói hai lời, đem bộ Địa Ngục đồ đưa cho lão Quách.
"Tranh đẹp, tranh đẹp, haizzz.... rơi vô tay nhà ngươi đúng là phí của trời mà..." lão Quách hớn hở ôm bức họa, cười ha ha đi vào trong nhà.
Thật ra thì Bạch Thường từ phản ứng của lão có thể thấy bức họa này tuyệt đối không bình thường, nhưng với hắn thì lại không có tác dụng gì.
ngay cả nguyên liệu nấu ăn
Phúc Trạch Đường, thì từ cửa
tóc dài, sắc mặt trắng bệch, mặc
trai, lông mày lưỡi kiếm, mắt sáng như sao, sống mũi cao thẳng,
sát khí, nhếch khóe miệng cười tà mị,
chuẩn bị xong chưa?" Người
quái dị, giọng nói trầm thấp khàn khàn trả lời: "Đều đã chuẩn
đầu nói: "Còn chuyện
thoát, nhưng ta đã kịp hạ Quỷ Cổ, trừ ta ra tuyệt đối không một ai có thể giải, cho nên nàng sớm muộn cũng gì cũng sẽ
một nụ cười tà ác, ngẩng đầu
làm được món Tiên Nhân Chỉ Lộ,
tại Phòng ăn
Quang quả
giản dị, bó sát người tôn lên đường cong hoàn hảo, tóc đuôi ngựa, khí chất
15, Bạch Thường
Quang, tầm mắt rơi vào ngực của nàng, tâm hắn
gái kia thật sự là quá giống nhau, nếu như không phải vì kích thước ngực không
phía phòng ăn, trên đường Bạch Thường hỏi
quả." Mã Dao
không có kết
thì hắn đã bị động kinh, hôn mê bất tỉnh, ngay cả bản
gì nữa, mơ hồ
cửa sổ đi vào, nhưng bổng nhiên hắn
cửa phòng ăn chắc chắn phải đóng chứ,
nhiều, đưa tay đẩy cửa ra,
thẳng tới quầy bún cay của Đại Hoàng, nhặt lên một cái muôi
sao lại
cái muôi, buồn bực
phải là cảnh sát, tại sao
như là vớt xương lợn thôi." Mã Dao Quang lui về phía sau
mũi một cái, vậy coi như
nghiêm túc đeo bao tay vào, mở
hạ muôi xuống, vớt lên nhìn, ở bên trong muôi ngoại
cũng không hi vọng lần đầu tiên đã có
khác của thi thể, ngược lại vớt ra một cặp
còn than là mới bị mất cái bao tay, con mẹ nó! Thì ra là
nồi nửa ngày, mặt đầy buồn bực, chẳng
"Thi thể của Ninh Đan Đan chẳng lẽ
tôi đã kiểm tra, chỉ có nơi này là có
Mã Dao Quang bỗng nhiên nói: "Này! Anh có thể nhìn thấy quỷ, vậy anh đem Quỷ hồn của Ninh Đan Đan gọi ra hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao, nàng đối với thân thể của mình nhất định sẽ có phản ứng. Hỏi nàng xem, mắt mũi của nàng, đầu lưỡi, gót chân, cái gì gì cũng được, đều vứt đi đâu rồi..."
Bạch Thường lè lưỡi nói: "Ai dà, đây là quá biến thái đó, gót chân cũng bị mất sao... Nhưng mà, cô là một cảnh sát sao lại tin tôi thấy quỷ?"
"Ha ha, có cái gì mà không tin, thật ra thì cảnh sát chúng tôi gặp cũng không ít chuyện cổ quái, nhưng cũng không thể so với Bạch Đại Chưởng Môn được."
Mã Dao Quang nói ra lời này khiến cho Bạch Thường ngây ngẩn.
"Cái gì mà Bạch Đại Chưởng Môn?"
Đây là lần đầu tiên có người gọi hắn như vậy.
Mặc dù mình là đại đệ tử của Ngũ Tạng môn, hay nói đơn giản hơn thì chức vụ Chưởng môn chắc chắn là của mình, nhưng chuyện này tuyệt đối mình chưa có nói với bất kỳ người nào, làm sao mà Mã Dao Quang lại biết?
"Haizzz... ta nói sai rồi, phải là ông chủ Bạch mới đúng." Mã Dao Quang sửa lại lời, nhìn Bạch Thường khẽ mỉm cười.
Bạch Thường mặt đầy nghi ngờ, nhưng cũng không nói gì, lấy ra túi buộc Hồn, thả ra Quỷ hồn của Ninh Đan Đan.
Để cho một Quỷ Hồn đi tìm thi thể của mình là chuẩn nhất.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Ninh Đan Đan ở trong túi buộc Hồn run lẩy bẩy không chịu đi ra, hắn bắt pháp quyết mấy lần đều không cách nào triệu hồi được nàng.
Cái này thật là kỳ quái, Bạch Thường đang muốn thử một lần nữa, bỗng nhiên sau lưng phát lên một giọng cười âm độc.
"Các ngươi đang tìm cái này sao?"
Bạch Thường quay đầu, thấy Đại Hoàng mặt đầy quỷ dị đứng ở phía sau, cười quái dị với hai người, mở bàn tay ra...
Tiệm Ăn Của Quỷ (Tiệm Ăn Âm Dương)