Thủy triều

Chương 97:

76@-

 
Ở ngoài nhà thì vừa gió vừa tuyết, trong nhà thì ấm áp như xuân như hạ. 
 
Mục Châu bế cô hầu gái nhỏ đã mềm nhũn người ra về lại chỗ bàn, đặt cô ở mép bàn, anh cố ý từ từ rút cây gậy thịt căng cứng ra, ra sức dùng tay ấn vào cái bụng nhỏ đang phình lên của cô, dâm thủy không ngừng chảy ra ngoài…
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lông mu ở phía dưới nhanh chóng bị dâm thủy làm cho ướt đẫm, mùi tanh và ngọt của tình dục hòa vào nhau rồi tản ra trong không khí.
 
“Nó cắn chặt quá, không nỡ để anh ra ngoài…”
 
Người đàn ông dần nhẹ nhàng lại, từ từ mà đút vào trong, sau khi đạt cực khoái thì cái lỗ non mềm ấy còn siết chặt và nóng bỏng hơn trước nữa.
 
Mục Châu híp mắt lại, cúi đầu nhìn cái miệng dưới đỏ tươi đang cắn chặt “cây gậy như ý” của anh, giọng anh tuy nhẹ nhàng và dịu dàng nhưng lại rất mạnh mẽ: “Ngoan ngoãn để anh chơi cả đời được không?”
 
“Được.”



 
Ny Na dùng hai tay ôm lấy cổ của anh, đôi gò má ửng lên màu đỏ của đê mê tình dục, vô cùng đáng yêu, cô nói: “Chỉ có chủ nhân mới có thể cho Ny Na ăn no được, Ny Na sẽ chỉ để cho mỗi chủ nhân chơi mà thôi.”
 
Mục Châu cúi đầu nhìn cô, có chút âm u tà ác sượt qua nơi hốc mắt sâu thẳm của anh, tiếng thở hổn hển càng lúc càng nặng nề.
 
“A…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đột nhiên, động tác của anh trở nên vô cùng thô bạo, anh dùng sức lật cô lại, gần như ấn nửa thân trên đang trần trụi của cô dán sát vào mặt bàn gỗ rắn chắc và lạnh lẽo. Ny Na vô thức muốn túm lấy thứ gì đó nhưng hai tay của cô đã bị anh khóa chặt lại rồi hung hăng ấn xuống sau lưng cô.
 
Người phụ nữ bé nhỏ bị ép phải lửng lơ, hai chân rời khỏi mặt đất, cái mông nhỏ trắng mềm vểnh lên cao hướng về phía anh, cái lỗ thịt vừa mới bị đâm sâu vào thì dâm thủy đang chảy lai láng, từng giọt từng giọt chảy ra ngoài.
 
“Bốp… Bốp…”
 

Hai mắt anh đỏ lên, dùng hết sức mình vỗ vào mông cô hai cái, Ny Na đau đến mức bật khóc thút thít, cái mông nhạy cảm giờ đây nóng như thiêu như đốt khiến cô cảm thấy cả người mình sắp bùng cháy đến nơi.
 
“Chủ nhân… Ny Na đau quá… Hức hức…”
 
“Đau cũng phải nhịn!”
 
Mục Châu gần như gầm lên. Anh đã hoàn toàn mất đi lý trí, mất đi sự kiềm chế, anh mạnh mẽ đâm chọc cô hoàn toàn bằng ý thức chủ quan của mình.
 
Một tay anh túm lấy tóc đuôi ngựa của cô, một tay còn lại thì ấn chặt tay cô, khiến cho cô không thể nào nhúc nhích được, dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ đó như sắp trào ra, anh chỉ muốn nuốt chửng cô vào bụng, không sót lại thứ gì.
 
Tiếng xác thịt kịch liệt va vào nhau vừa nhanh chóng, mạnh mẽ lại vừa giòn giã, xen lẫn với tiếng liếm nước như có như không.

 
Mục Châu như không biết mệt mỏi, anh cứ giữ thẳng hông mình mà vào ra liên tục, càng ngày cô càng không thể chịu được vật thể thô to ấy, đau và sướng đan xen nhau, khoái cảm như kim châm mạnh mẽ đâm vào lớp vỏ đại não, khiến cô chỉ có thể vừa khóc vừa kêu lên.
 

Tay của Mục Châu vòng ra trước xoa bóp âm đạo của cô, anh cúi đầu hôn lên vùng da lưng, cắn vào xương bả vai nhô ra, anh cứ đâm vào rút ra liên tục khiến người cô mềm nhũn không còn sức phản kháng, ngoan ngoãn trở thành món đồ chơi để mặc anh chơi đùa.
 
Mãi cho đến lúc đó Ny Na mới thật sự hiểu được hóa ra thích một người thì sẽ muốn lấy lòng anh, muốn nhìn anh vui vẻ, muốn thấy anh vì mình mà mất khống chế.
 
Đêm đã khuya lắm rồi nhưng cảnh quan hệ tình dục dâm đãng vẫn còn tiếp tục.
 
Mục Châu ngồi trên sô pha, đầu ngón tay đang ung dung kẹp lấy một điếu thuốc lá, cô hầu gái nhỏ đáng yêu thì đang quỳ phía trước anh, hai tay của cô cầm lấy “cây kẹo mút” khổng lồ, lưỡi cô liếm từ dưới lên trên theo những đường gân uốn lượn, đôi mắt đen láy thì nhìn chằm chằm vào mặt anh.
 
Anh nhếch môi cười, nhàn nhã mà hút thuốc và tận hưởng sự phục vụ từ chiếc lưỡi mềm dẻo cùng cái miệng nhỏ ướt át của cô.
 
“Ngồi lên đi.”
 
Giọng của Mục Châu hơi khàn, ban đêm nghe thấy luôn sẽ có một sức hấp dẫn như thể có cơn gió mát vỗ về bên tai. Cô không chút do dự, ngoan ngoãn trèo lên chân anh, tự mình cầm lấy cây gậy thịt đã căng cứng rồi từ từ mà ngồi xuống, vừa mới bắn vài lần nên lỗ huyệt vẫn đủ ẩm ướt, rất nhanh là cô đã ăn được nửa cây rồi.
 


“A… Vào trong rồi…”
 
Cô hơi ngẩng đầu lên, đôi môi bị cắn đến đỏ tấy hé mở để lộ ra một phần của cái lưỡi nhỏ đỏ tươi, mặt cô ngập tràn sự nghi hoặc: “Sao mà nó… Lại có thể to như vậy chứ…?”
 
“A ưm…”
 
Mục Châu bị miệng huyệt của cô hút chặt đến mức phải hít vào, anh dập tắt thuốc lá, bóp lấy vòng eo non mịn của cô, hướng dẫn cô ăn cả cây vào.
 
“Thích nó không?”
 
“Thích vô cùng…”
 
Ny Na thoải mái đến mức hít thở không ngừng, xúc cảm quá đỗi chân thật khiến người ta say mê không gì sánh được. Hai tay cô vòng ra sau chống lên chân anh, bộ đồ hầu gái chỉnh tề ban đầu đã bị anh xé nát, hai cục thịt mềm mại trước ngực không có gì che đậy lộ hết ra ngoài, núm vú vẫn còn dính nước trong suốt, đó là dấu vết anh đã ăn qua.
 



Thủy triều
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thủy triều Truyện Thủy triều Story Chương 97:
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...