Thủy triều
Chương 69:
Hai người kịch liệt hôn sâu, hai mắt cô mê man tan rã, vô thức mà quỳ trên chân Mục Châu, hai tay cô vòng ra sau cổ anh, cô dùng nơi mềm mại ướt át của mình cạ cạ lên thứ cứng rắn nóng hổi của anh.
“Anh Mục Châu… Cái miệng dưới cũng muốn ăn cà rốt nữa…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Em thả anh ra đi rồi anh cho em ăn, được không?”
“Không được.”
Ny Na dứt khoát từ chối, cô vẫn chơi chưa có đủ, với lại huống hồ gì người đàn ông này cũng không phải là người tốt, hậu quả của việc thả hổ về rừng chắc chắn sẽ là bị anh chơi đùa đến chết mất.
“Tự ổn định lại bản thân, từ từ mà ăn vào đi.”
Anh ngước mặt lên nhìn cô, đôi mắt bị dục vọng nhuốm đỏ trông vô cùng quyến rũ. Người phụ nữ nghe lời làm theo, cho tay xuống nước nóng cầm lấy cây gậy thịt, nhắm chuẩn rồi từ từ hạ người xuống, phần đầu tròn vo nóng như lửa, tựa hồ làm bỏng phần thịt non mềm của miệng dưới của cô.
“A… Nóng quá…”
Cô cắn khóe môi, rên rỉ từng tiếng đứt quãng, cảm nhận được cơ thể bị vật cứng đâm vào từng chút một, miệng dưới nóng ẩm của cô cắn chặt, dần dần cô cũng như mất hồn, đau đến hốc mắt ngấn nước nhưng vẫn không khống chế được mà muốn ăn hết toàn bộ.
Cả hai người liên tục thở dốc đầy thoải mái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm… Không ăn nổi nữa rồi…”
“Cứ cố mà ăn dễ bị thương lắm.”
Mục Châu dịu dàng lên tiếng khuyên cô: “Chuyện bên dưới thì giao cho anh đi, sẽ không làm em đau nữa đâu.”
Ny Na hết cách rồi nên chỉ có thể lựa chọn tin tưởng anh mà thôi, cô cố nhẫn nhịn cơn đau xé ruột xé gan mà nhổm người dậy để cởi trói cho anh.
Người đàn ông ôm lấy phía sau eo của cô rồi kéo cô lại gần, bàn tay còn lại thì cho vào trong nước xoa nắn âm hộ của cô, chỗ đó vô cùng nhạy cảm, vừa đụng đến là cơ thể cô bắt đầu run rẩy nhè nhẹ.
“Ngoan, thả lỏng nào.”
“Anh… Bên trong ngứa quá… Tê lắm…”
Cô áp trán vào cổ anh, giọng như đang cầu cứu: “Anh giúp Ny Na với… Em khó chịu quá…”
Mục Châu vô cùng yêu thích giọng điệu nhỏ nhẹ này của cô, anh dùng sức nắm chặt lấy bầu vú dựng đứng của cô, đầu nhũ hồng nhạt đã được nước sạch rửa qua giống như một quả anh đào dính đẫm sương, anh há miệng cắn mút, từ trong hoa huyệt lại tuôn ra một luồng nhiệt ấm nóng.
Anh từ từ ưỡn thẳng eo, không biết tự lúc nào, cả cây gật thịt đã được nhét vào trong.
“Còn đau không?”
Ny Na lắc đầu, tức giận trách móc anh: “Tại anh hết đó, trồng cà rốt kiểu gì mà củ to thế, ai mà ăn hết cho được!”
Người đàn ông nhếch môi cười, hai tay anh bóp chặt cái mông đầy thịt của cô, cùng với tiếng đập vào nước bạch bạch giòn giã, cái chày thịt từng chút từng chút mà mạnh mẽ xuyên qua đường hầm.
Anh luôn nói mình sẽ dịu dàng nhưng khi lâm trận thì lại quên đi cái gì gọi là khống chế, anh cắm vào rút ra ngày càng thô bạo, ngửa đầu ra sau nhìn bé thỏ nhún nhảy trước ngực mình, bầu ngực dâm đãng nhấp nhô giữa không trung.
“Chậm… Chậm lại một chút…”
“Bốp!”
Hai mắt Mục Châu mơ mơ màng màng, hai tay cùng lúc vỗ vào mông cô, cơn đau gấp nhiều lần quét qua đại não, nước suối nóng bỏng bắn lên phía sau eo cô, vừa đau lại vừa nóng.
“Bốp! Bốp!”
Dấu ấn trên mông vẫn chưa phai đi thì đã bị dấu tay đỏ tươi mới hằn lên, cô vừa sợ hãi lại vừa muốn nhiều hơn, hai tay ôm cứng lấy anh, vòng eo thon thả thì hạ xuống, cái mông thì vểnh lên cao để anh dễ ra vào.
Thủy triều