Thủy triều
Chương 54:
"Chu Ny Na, cô đừng có ngây thơ nữa, không có thằng đàn ông nào có thể chịu đựng được tính khí bốc đồng của cô đâu, chỉ có người tốt như tôi đây mới đồng ý ở bên cô thôi nên cô hãy tự biết thân biết phận mà cảm thấy hài lòng đi, đừng có mà không biết xấu hổ nữa."
Đó là mối tình đầu của Ny Na, năm đó cô vừa tròn mười bảy tuổi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đó là độ tuổi vừa mới lớn, vẫn còn ngây thơ trong sáng, cái gì cô cũng không biết, không hiểu, chàng trai đẹp trai nhất trường theo đuổi cô, cô cũng không biết thích một người là như thế nào. Ny Na chỉ đơn giản là vì tò mò nên muốn thử nhưng nào ngờ rằng chàng trai có ngoại hình xuất chúng, hiền lành này, đằng sau lại có một nhân cách vô cùng bẩn thỉu.
Sự đau đớn của lần đầu tiên, đến nay cô vẫn còn nhớ rõ như in, cô khóc đến khàn cả cổ nhưng chàng trai đó cũng không một chút thương tiếc mà chỉ cắm đầu vào việc giải tỏa nhu cầu của bản thân.
Lần trải nghiệm đầu tiên của cô không hề tốt đẹp, thậm chí còn khiến cô sợ hãi chuyện làm tình trong một khoảng thời gian dài. Cũng chính vì điều này đã khiến cho chàng trai đó càng có thêm lý do để tán tỉnh người khác.
Sau này, đầu óc ngu muội vì tình yêu của Ny Na cuối cùng cũng đã được thức tỉnh, cô tìm một nhóm đàn ông cao to, lực lưỡng chặn đánhanh và cô gái ỏng ẹo đó ở ngay trên giường của khách sạn. Như vậy, mối tình đầu không mấy tốt đẹp của cô đã chính thức kết thúc.
Mãi cho đến năm hai đại học, cô mới gặp được một chàng trai khác rất dịu dàng, anh ta không tệ như mối tình đầu của cô nhưng cũng chỉ là không tệ như mối tình đầu thôi.
Anh ta chăm sóc cô từng li từng tí, cho đến khi cô dần dần tin tưởng anh ta rồi buông lỏng sự đề phòng thì anh ta lại lợi dụng lòng tốt của cô để biến cô thành một cỗ máy rút tiền, dùng số tiền mà anh ta lừa cô để đi ra ngoài ăn chơi, tiêu xài phung phí.
Ny Na bắt quả tang anh ta ngay tại bàn rượu trong quán bar, anh ta còn chả mảy may cảm thấy xấu hổ. Mỗi một tay còn đang ôm lấy một cô, từng câu từng chữ anh ta nói trong lúc say khướt đều như mũi tên cắm vào tim cô vậy.
"Đàn ông không có chuyện vô duyên vô cớ mà đối xử tốt với cô đâu, một là vì muốn cơ thể của cô, hai thì là vì tiền của cô, nếu không thì cô tưởng là vì sức hấp dẫn của cô sao? Thích cái tính tình thất thường của cô hay cái tính khó hiểu của cô?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chàng trai ngẩng đầu lên, nở nụ cười khinh thường: "Nói câu thật lòng thì tôi đã chán mấy cô chân ngắn, ấu trĩ rồi. Tôi chỉ thích phụ nữ chân dài, trưởng thành thôi. Họ có một sức hút rất đặc biệt."
Thực ra, Ny Na không buồn vì bị phản bội, cô chỉ đơn giản là cảm thấy đau lòng cho bản thân vì đã dại dột mà trao đi sự chân thành của mình.
Vì vậy, từ lúc đó, cô đã học được cách chơi với thế giới này, cô đóng chặt trái tim mình lại, càng ngày càng trở nên lạnh lùng, cô có thể hoàn toàn tách biệt cơ thể và cảm xúc của mình.
Nhưng đêm đó ở Giang Nam, cô đã gặp được Mục Châu.
Có lẽ tình yêu là một vòng xoay bất tận.
Từ mặn nồng đến chán ghét, từ những lời chân thành đến những lời dối trá.
À, làm gì có sự chân thành chứ.
Cái gọi là chân thành đều là để đánh lừa con nít thôi, chỉ có dối trá mới là thứ tồn tại mãi mãi.
**
Mười phút sau, Mục Châu rời khỏi phòng riêng, anh vừa lấy điện thoại di động ra thì vừa đúng lúc nhìn thấy tin nhắn WeChat của Thư Hàng.
Anh vội vã lao thẳng đến nhà hàng, từ khoảng cách rất xa anh đã nhìn thấy bóng lưng của cô gái nhỏ, Thư Hàng thì đang ngồi đối diện với cô, vẻ mặt cô cô giống như trái khổ qua vừa ấm ức vừa bực tức.
Cô gái nhỏ chán ăn, bình thường đùi vịt là món cô thích ăn nhất mà giờ đây cô cũng nuốt không trôi, cô miễn cưỡng ăn được hai miếng, lúc đang cầm chiếc ly lên uống nước thì có một bóng người đột nhiên xuất hiện, ngồi vào chiếc ghế bên cạnh cô, ánh mắt cô vừa liếc qua thì lập tức không hề do dự đứng phắt dậy đi ngay.
Mục Châu phản xạ nhanh nắm ngay cổ tay cô: "Ny Na."
Ny Na không hề nghĩ ngợi, cô dùng sức phủi tay anh ra, lần này thì anh cũng không cố gắng níu giữ cô nữa mà chỉ lẳng lặng nhìn theo bóng dáng cô đang vội vàng bỏ đi.
Thư Hàng thở dài nặng nề: "Không biết cậu ấy bị gì nữa, vừa đến đã không nói gì, em hỏi gì cậu ấy cũng không nói, đồ ăn cũng không ăn gì mấy."
Mục Châu nghe xong thì cau mày lại, anh đứng dậy định đuổi theo cô thì Thư Hàng lên tiếng ngăn anh lại.
"Anh cứ để cậu ấy một mình yên tĩnh chút đi."
Trong mắt hổ béo đầy sự lo lắng, anh ấy nói với một vẻ kiên định: "Em hiểu cậu ấy, trước giờ cậu ấy không bao giờ vô cớ gây sự cả, trừ phi là thật sự đau lòng rồi."
**
Sau khi trở về phòng, Ny Na cởi bỏ quần áo ra rồi trùm kín đầu đi ngủ.
Vào lúc mười hai giờ đêm, Ny Na bị thức giấc bởi cơn đói bụng, trong lúc cô mơ màng thì nghe thấy tiếng gõ cửa, cô ngái ngủ bò dậy rồi cẩn thận mở cửa ra.
Ngoài cửa không có ai cả, chỉ có một chiếc xe đẩy thức ăn đang dừng trước cửa, cô tò mò mở nắp đậy thức ăn ra thì nhìn thấy trên đĩa có một bát mì bốc khói nghi ngút.
Lúc này, điện thoại trên giường bỗng rung lên hai tiếng, cô chậm rãi đi tới, cầm điện thoại lên xem, là tin nhắn WeChat của một ảnh đại diện để hình đầu của con hươu cao cổ gửi đến.
Z: [Tôi có tội nhưng mì vô tội.]
Ny Na khẽ hừ một tiếng, tỏ ra mặc kệ rồi ném điện thoại đi, cô quay lại phía cửa đóng sầm cửa lại nhưng vài giây sau, cô lại mở cửa ra bưng bát mì vào phòng.
Cô gái nhỏ đói quá rồi, cô ngấu nghiến ăn lấy ăn để, ăn xong cô liếm liếm môi như thể cô vẫn chưa ăn đã thèm vậy.
Mỳ thì rất ngon đó nhưng người thì khá là tồi.
Thủy triều