Thủy triều
Chương 48:
Nửa đêm, ngoài phòng hiện lên màn sương hơi mỏng, ánh trăng lặng lẽ giăng tấm lưới trắng mềm mại, ánh sáng bạc dịu nhẹ xuyên qua ô cửa sổ hắt lên mặt bàn lạnh lẽo tựa như phủ lên một lớp bạc xám.
Nửa thân trên trần trụi của Ny Na dựng thẳng lên, ánh mắt cô thất thần ngước lên, trên chiếc cổ nhỏ xinh xắn là một loạt các vết hôn đỏ sẫm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dây váy ngủ tuột xuống, dưới ánh trăng hai bầu ngực sữa mềm mại trắng nõn như tuyết, đầu vú đã sớm sưng lên như hai quả anh đào mọng nước vì cọ xát với môi và răng của người đàn ông.
“Ưm… Liếm đi… Ngứa quá…”
Cô cắn chặt môi dưới, tiếng rên rỉ nghe thật du dương uyển chuyển, mọi tiếng kêu của cô đều bị bóp nghẹt trong lồng ngực, khiến cô phải thở dốc đến cực kỳ khó chịu.
Dưới chiếc váy ngủ bằng ren, người đàn ông đang nửa quỳ vùi đầu giữa hai chân cô. Hai tay anh bóp chặt thịt mông trơn bóng mềm mại của cô, năm ngón tay bóp mạnh đến nỗi hằn cả dấu tay lên đó, vị ngọt của đường mật và với mùi hương của rượu hòa quyện vào nhau một cách hoàn mỹ khiến hai mắt anh đỏ bừng. Anh càng điên cuồng liếm láp nhiều hơn, đầu lưỡi nóng bỏng lướt qua lướt lại giữa hai cánh hoa mềm mại ướt át màu hồng nhạt kia.
Tiếng liếm huyệt vừa dâm dục vừa dồn dập vang lên khắp phòng khiến người nghe như muốn tê hết cả tai.
“A…”
Ny Na không dám rên thành tiếng, toàn thân không ngừng co giật run rẩy.
Dưới nhà vẫn có người, nếu gây ra tiếng quá lớn chắc chắn sẽ đánh thức họ mất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đồ lưu manh không biết xấu hổ, cô vẫn cần thể diện mà.
Người đàn ông đang say mê liếm vùng ẩm ướt khẽ dứt ra, trong miệng tràn đầy vị tanh ngọt, anh khẽ liếm môi ra vẻ còn chưa đủ thỏa mãn.
Đầu lưỡi của anh bỗng chọc sâu vào trong lỗ huyệt, làn hơi nóng như lửa đốt, con rắn nhỏ chui vào trong từng chút lấp đầy vách thịt trống rỗng đang ngứa ran, ép chất dịch tràn ra ngoài. Đôi môi anh quấn chặt lấy thịt mềm đang mấp máy rồi uống vào từng hớp một.
Hai tay Ny Na bị trói, ngón tay cô nắm chặt đến trắng bệch, tiếng rên rỉ yếu ớt mang theo tiếng khóc nức nở của cô vang lên.
“Đầu lưỡi… Nóng quá, nóng quá…”
Mục Châu thở dốc hổn hển, anh điên cuồng dùng lưỡi liếm láp huyệt nhỏ, bề mặt lưỡi mềm dẻo linh hoạt nhanh chóng ra vào với tần suất rất cao. Tâm trí của cô ngày càng trở nên rối bời, trong đầu toàn là chiếc lưỡi đỏ tươi của anh…
Ngay lúc lên đỉnh, cô run rẩy phun ra rất nhiều nước, tiếng trái cổ hoạt động vang lên, người đàn ông húp trọn không chừa một giọt nào.
Thỏ con không có cách nào để thoát khỏi dây thừng đang trói chặt, có hơi ngại nhưng lại không dám lớn tiếng mắng anh nên trong lòng dâng lên một cảm giác nhục nhã, cô càng nghĩ càng tức nhưng lại bật khóc thút thít.
Tên bợm rượu uống no nước thịt xong đã giảm bớt được nửa phần khô nóng nhưng ngọn lửa dục vọng càng bùng lên mãnh liệt. Ngón tay anh men theo làn da mịn màng bóp lấy vòng eo mềm mại của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu chọc âm hộ đang căng phồng, hôn dọc theo bụng nhỏ lên phía trên.
Chiếc quần lót lung lay sắp rớt của cô bị Mục Châu cởi ra rồi ném đi, ánh mắt người đàn ông rã ra, anh dùng sức bóp lấy bầu ngực của cô rồi cúi xuống cắn đầu núm vú đang sưng đỏ ướt át. Cô thấy đau không tài nào thoát được, thế là càng khóc nức nở hơn.
“Hu… Đồ xấu xa…”
Mục Châu khẽ cười, anh vừa dùng sức xoa nắn bầu ngực vừa ngẩng đầu hôn lên đôi môi đỏ đang mở hờ của cô.
Con thỏ đang xù lông chỉ muốn trả thù nên đã rướn lên cắn một cái tàn nhẫn, hàm răng sắc nhọn đâm vào môi dưới.
Anh nhích ra khoảng nửa tấc, dùng đầu lưỡi liếm nhẹ vết máu, mùi máu tươi làm người ta phải mê muội.
“Không thích à?”
Giọng nói sau khi uống rượu hơi khàn, anh ung dung lặp lại: “Em không thích anh trai chạm vào em sao?”
“Thả tôi ra.”
Ny Na nghiến răng nghiến lợi đầy trêu chọc, giọng điệu làm nũng mềm mại như bông: “Nếu không ngày mai tôi chắc chắn sẽ giết anh.”
Người đàn ông cười càng tươi hơn, qua ánh trăng anh cúi xuống nhìn chằm chằm vào cặp mắt thỏ đang đỏ lên, hàng cúc áo sơ mi đã cởi ra gần hết, thắt lưng cũng lỏng lẻo, trông anh vô cùng phóng đãng dưới tác dụng của rượu, giọng nói nhẹ nhàng của anh chui vào tai nhưng toàn là khiêu khích.
“Nếu ngày mai em mà còn sức thì tôi thua rồi.”
Mục Châu bỗng nhiên không cười nữa, anh giống như biến thành một khuôn mặt ma quỷ khác vậy. Cơ thể anh lặng lẽ tới gần, ngón tay luồn vào dưới váy xoa nắn lỗ huyệt nhỏ, đầu ngón tay lơ đãng đút vào, khiêu khích miệng nhỏ bên dưới đang cuộn chặt.
“Đừng mà…”
Cô biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, sợ mình không chịu nổi mà hét to lên, thế nên cô dùng chút lý trí còn sót lại cố gắng thuyết phục anh.
“… Bên dưới… Có người… Sẽ nghe thấy mất...”
Giọng nam mê người thoảng qua bên tai cô, vành tai cô bị anh dùng lực mút lấy một cách khêu gợi: “Kêu to hơn chút đi, để tất cả mọi người nghe thấy.”
Ny Na sửng sốt: “Anh… Đồ cầm thú!”
Thủy triều