Thủy triều
Chương 30:
Trong khách sạn Châu Tế ở thành phố Bắc, phòng tổng thống nằm ở cuối hành lang bên phải tầng 20.
Người đàn ông điển trai trong bộ vest mang đôi giày da đang ôm một cô gái nhỏ với mái tóc xanh lam. Có thân hình cao lớn vô cùng bắt mắt khiến người đi đường không thể không ngoái nhìn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi vào phòng, Ny Na đã gần tỉnh rượu. Cô nhanh chóng tìm được đồ tẩy trang mà khách sạn đã chuẩn bị sẵn. Sau đó tẩy sạch lớp trang điểm đậm, khi thoa nước ấm lên làn da trắng nõn nà, cho người ta cảm giác như hoa phù dung xinh đẹp được tưới nước.
Cô ngẩng đầu nhìn lên gương, chợt phía sau xuất hiện một người.
Người đàn ông hơi nghiêng người, chống tay lên bồn rửa mặt trước mặt cô. Anh đã cởi bỏ bộ âu phục, hai cúc áo sơ mi trắng cũng gỡ ra, để lộ chiếc cổ trắng nõn thon dài. Hơi thở đàn ông ưu tú lại văn nhã cấm dục bao trùm lấy cô.
Tim Ny Na đập dữ dội, cô cố nén sự rung động tận đáy lòng, tỏ vẻ thờ ơ xoay người thoát khỏi vòng tay của anh.
Giọt nước trong suốt trên má còn chưa khô hẳn, nó trượt qua chóp mũi, đáp xuống môi, cô vươn đầu lưỡi liếm, ngước mắt lên liếc nhìn lại đúng trúng nốt ruồi nhỏ gợi cảm trên cổ anh.
Nếu như cô nhớ không lầm, nguồn gốc của mọi tội lỗi đều bắt đầu từ đây.
Đó là lần đầu tiên hai người gặp mặt. Cô khiêu khích hôn lên nốt ruồi nhỏ, người đàn ông dễ dàng khống chế cô, còn tiện tay xoa nắn làm cả người khiến cô bủn rủn. Cô yếu thế không theo kịp, bị anh ấn đằng sau cảnh cửa, điên cuồng mút đầu lưỡi cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó, mọi chuyện dần trở nên mất kiểm soát.
Mục Châu nhìn xuống chiếc váy nhỏ màu đỏ rực cháy của cô. Dưới ánh đèn dịu nhẹ, cô trông giống như bông hồng thắm đang nở rộ, mà anh chỉ muốn bóc từng cánh hoa ra rồi nếm thử hương thơm quyến rũ độc nhất vô nhị của nhụy hoa.
Do nước nhỏ vào mắt làm cô khó chịu, chớp mắt mấy cái, hốc mắt đã đỏ hoe.
“Sao vậy?” Anh khẽ nhíu mày.
"Có gì đó rơi vào mắt tôi."
"Nhắm mắt lại."
"Tôi tự làm được."
Mục Châu mỉm cười, cưng chiều nói: "Nghe tôi."
"Không nghe."
Ny Na làm gì có khái niệm nghe theo người khác, cô lúc nào cũng hành động khác người.
Người đàn ông không để ý đến sự bướng bỉnh của cô, chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt thỏ đỏ hoe. Đột nhiên anh khom lưng cúi người, hôn lên mi mắt mỏng manh của Ny Na, tựa như lông vũ lướt qua da.
Sau khi bị hôn, mắt cô run lên, không lâu sau đó một giọt nước mắt lăn xuống, cảm giác khó chịu cũng biến mất một cách thần kỳ.
“Tôi không sao.” Cô hờn dỗi đẩy anh ra.
Mục Châu không di chuyển cũng không lên tiếng.
Ny Na còn đang định ra vẻ một chút, cũng không muốn nhanh chóng thoả mãn ý đồ xấu xa của anh. Cho dù quần lót ướt đẫm đã cởi ra từ sớm, phía dưới đang thả rông.
Lại giống như không được ăn no, trong lòng ngứa ngáy đến tê tái.
"Tôi muốn đi tắm, anh ra ngoài đi."
Anh nhìn cô, hơi thở có phần nặng xuống: "Cùng nhau?"
"Không… Ưm!"
Hai tay người đàn ông ôm lấy mặt cô, áp cả người lên, vô cùng chuẩn mà tìm được cái lưỡi ẩm ướt đang co rúm lại, nụ hôn cuồng nhiệt cũng dần trở nên mãnh liệt.
Cô không thể thích ứng ngay được sự thô bạo đột ngột của anh, bị bắt phải ngẩng đầu lên, phía sau lưng áp vào bồn rửa mặt lạnh lẽo, tiếng rên rỉ đứt quãng từ từ thoát ra khỏi cổ họng.
Anh rõ ràng không uống rượu, sao mà còn điên cuồng hơn cả say thế này.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên từng chút một, trong mắt anh tràn ngập dục vọng, cũng liên tục đổi phương hướng, hôn cô thật sâu, như đang hung hăng ăn thịt người, cô chỉ có thể "ha a" không nói trọn vẹn được một câu, đầu óc cũng trở nên trống rỗng.
"A..."
Mục Châu đỏ mắt bế cô đặt lên bồn rửa mặt, mặt bàn bằng đá cẩm thạch lạnh thấu xương. Chiếc váy đỏ mỏng manh như để vật trang trí không có tác dụng gì. Tay anh dễ dàng luồn vào trong váy, men theo đùi trong mà tiến đến gần hoa tâm ướt át.
Không khí trong lồng ngực cô hoàn toàn bị hút sạch, cô sắp ngạt thở đến nơi thì người đàn ông mới buông cô ra. Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, khóe miệng anh hơi cong lên, còn đùa cợt bảo: "Còn chưa thở kịp nữa à?"
Cô mở miệng nhỏ thở hổn hển, xấu hổ bực dọc mắng: "Cút đi."
"Tôi cũng muốn ra ngoài lắm nhưng nơi nào đó không cho."
Thủy triều