Thủy triều

Chương 28:

112@-

 
Bên ngoài xe tuyết rơi rất dày, trong xe tràn ngập mùi tanh ngọt của mồ hôi lẫn dâm dịch.
 
“Bạch bạch bạch… Phốc phốc… Phốc…”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ny Na vất vả lắm mới được ăn mặn, đầu óc cô lại đang quay cuồng vì say rượu, vậy nên cô mới buông thả bản thân, hoan lạc theo bản năng của cơ thể.
 
Cô ngồi ở trước ngực anh, nửa thân trên của cô trần trụi, hai chú thỏ trắng nảy lên nảy xuống, hai tay ngả về phía sau chống trên đùi anh, vòng eo mảnh khảnh của cô uốn éo như rắn, quấn quanh người anh.
 
“Ừm… Anh chọc vào chỗ đó… Sâu quá… Tê quá… Sướng chết đi được…”
 
“Chỗ này hả?”
 
Anh làm tình đến đỏ cả mắt, anh vừa liếm vú vừa bóp mông, từ nhẹ nhàng đến thẳng lưng thúc mạnh vào, thỉnh thoảng hứng tình anh lại vỗ mạnh hai cái vào mông cô, khiến cô phải rên rỉ mắng anh, tiếng kêu như mèo con mới đẻ.
 
“Đúng thế… A… Anh chọc mạnh hơn nữa đi…” 
 
Người đàn ông ngậm lấy đầu núm vú  đã nghiền, lúc rời đi còn cố tình cắn mạnh hai phát làm cô vừa đau vừa ngứa, thế là cô ưỡn lên nhét bầu ngực sữa vào miệng anh.
 
Mục Châu vừa cười vừa cắn liếm, anh thuần thục chọc mạnh vào chỗ mẫn cảm của cô rồi lắng nghe tiếng rên khe khẽ mà cô phát ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.



 
Ny Na không thích bị người khác kiểm soát, đặc biệt người đó lại là anh.
 
Cô tức quá không chịu nổi đành phải vụng về cởi chiếc áo sơ mi mà anh đang mặc ra, nhìn qua cái cà vạt kia cô lại chợt nhớ tới cảnh tượng trong quán bar, ngay lập tức lửa giận bùng lên trong đầu, cô mỉa mai: “Thích túm cà vạt chơi như vậy sao? Ai đó thích như thế lắm thì phải.”
 
Mục Châu hơi sững sờ, cho đến khi anh hiểu được ý trong câu nói của cô thì mới nở một nụ cười đầy thâm ý.
 
“Quan tâm tôi thế cơ à?”
 
“A ha…Ưm… Ai thèm quan tâm anh?”
 
Cô bị đâm đến mơ màng, gậy thịt chôn sâu trong cơ thể lại to lên mấy lần, đau sướng đan xen, đau đến muốn bỏ chạy nhưng lại sướng đến không chịu nổi.
 
Anh ngửa người ra dựa vào lưng ghế, cặp đồng tử đỏ rực lẳng lặng nhìn cô, anh dùng một tay kéo cà vạt ra, còn một tay mở một nửa kính xe rồi lập tức ném cà vạt ra ngoài.
 
“Em nhìn thêm hai giây nữa là biết tôi làm cô ta biến đi như nào rồi.”
 
“Có quỷ mới tin anh ấy.”
 
Anh cười tươi hơn nữa, cúi xuống ghé sát vào tai cô rồi thì thầm từng chữ: “Bé thỏ con này, tôi nói cho em biết một bí mật nhé.”
 

“… Hửm?”
 
“Tôi thường xuyên cật lực làm em trong mơ đấy.”
 
“Vậy… Vậy anh có bắn không?” Ny Na thuận đà hỏi lại.
 
“Có.”
 
Người đàn ông này nói lời cợt nhả cũng rất dịu dàng, không nhanh không chậm như làn gió thoảng qua da thịt, tạo thành một đợt thuỷ triều nóng đỏ: “Bắn vào trong miệng nhỏ của em, sau eo, mông, âm hộ, ưm… Bóp chặt quá đi mất.”
 
“Đồ biến thái.”
 
Cô đỏ mặt, tai cũng sắp bị đỏ bừng lên hết rồi.
 
Cơ thể mới chảy nhiều nước không bao lâu lại bắt đầu cảm thấy khác lạ, cô nhũn người ghé vào người anh, môi cô phát ra tiếng nức nở như một con thú nhỏ, khiến lòng người ta ngứa ran hết lên.
 

“Còn muốn lên đỉnh sao?”
 
“Ừm.”
 
Anh dẫn dắt cô theo: “Gọi anh trai đi, xin anh trai cho em.”

“Tôi không cần, anh nằm mơ đi.”
 
Mục Châu cũng không vội, từ từ giảm tốc độ ra vào lại.
 
“… Này.” Cô vẫn còn cứng đầu, không muốn chịu thua.
 
“Có phải ở chỗ này không?” 
 
Anh cố ý chọc mạnh vài cái vào sâu bên trong khiến cô không chịu nổi, sau đó nhẹ nhàng chọc vào viên thịt nhỏ: “Vừa làm vài cái mà thỏ con lại muốn bắn rồi.”
 
“Đồ khốn nạn!”
 
Cô không thể chịu được nữa, vừa khóc tu tu vừa mắng anh.
 
Khoái cảm ngột ngạt ùa về nơi đó, chỉ còn một bước nữa thôi nhưng anh lại túm chặt lấy cô, không cho cô được như ý.
 
Mục Châu vốn định trêu cô thôi nhưng vừa cúi đầu thì thấy cô tức phát khóc, thế là anh mềm lòng, đang định dịu giọng dỗ dành cô thì tiếng gọi mềm mại của cô bỗng chốc vang lên bên tai anh: “Anh Mục Châu, cho em đi mà.”
 
Anh ngẩn người trong vài giây.
 
Trong phút chốc ngắn ngủi kia, đêm đầu tiên hai người gặp nhau lại ùa về.


 
Hai người kịch liệt đối đầu gay gắt, anh tới tôi đi, cô ngẩng mặt lên cười khúc khích gọi anh là “anh trai”, cô khó chịu khi bị anh chọc ghẹo nên bướng bỉnh túm lấy anh phân thắng thua.
 
Nhưng đáng nói là trong trò chơi tình yêu không có thắng hay thua.
 
Vì vậy anh nói em muốn thắng thì tôi nhường em.
 
Mãi sau này anh mới biết, có lẽ từ khi anh nói ra câu này thì anh đã thua rồi, không hề có một phần thắng nào.
 
**
 
Biểu cảm của Mục Châu dần uể oải, tiếng tim đập mạnh khiến lòng ngực anh tê dại.
 
“Ny Na.”
 
Anh nghiêng đầu hôn lên mặt cô rồi liếm dọc từ cằm cho đến khoé môi, anh dịu dàng nói: “Hôn anh trai được không?”
 
Bé thỏ đang xù lông không muốn đáp lại anh nhưng anh nở nụ cười đầy cưng chiều, mặt dày rướn lên hôn cô. Mới đầu cô không định mở miệng nhưng sau khi phía dưới bị chọc mạnh vài cái, khoái cảm vừa tan đi lại lập tức lên đến đỉnh điểm, sau đó càn quét cả cơ thể của cô.
 
Cô không nhớ đây là lần thứ mấy mình lên đỉnh nữa.
 



Thủy triều
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thủy triều Truyện Thủy triều Story Chương 28:
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...