Thủy triều

Chương 25:

84@-

 
Bên ngoài xe là thế giới băng tuyết trong suốt, bên trong lại là dục vọng điên cuồng dâm loạn.
 
Tiếng gió rít quỷ khóc sói gào, bông tuyết không ngừng rơi chồng lên nhau, hòa tan trên cửa kính xe nửa trong suốt, một làn hơi nước trắng mờ nhanh chóng bốc hơi lên.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng nói trong trẻo của người đàn ông còn dịu dàng hơn cả cơn gió thoáng qua, nóng bỏng hơn cả băng tuyết.
 
Thỏ con mặc váy đỏ uống rượu xong mơ màng, đồng tử thất thần, nhưng người vẫn chưa say, đầu óc còn sót lại đôi chút tỉnh táo, cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen nhánh của anh, yên lặng nhìn anh mấy giây.
 
Cồn trong cơ thể cô nhanh chóng thiêu đốt, dần dần thiêu rụi chút lý trí cỏn con còn sót lại.
 
Vị của anh còn sót lại trên đầu lưỡi cô ngọt ngào mềm ấm như thể đang cắn vào miếng thạch trái cây vị mật đào, cẩn thận nhấm nháp rồi nuốt xuống, nuốt từng chút từng chút một vào bụng.
 
Cô vô thức liếm môi, còn đang dư vị.
 



Mục Châu nhìn chằm chằm vết đỏ nho nhỏ trông như đóa hoa nở rộ giữa đêm khuya trên đôi môi kia, anh rất muốn cắn một miếng, muốn đến nỗi hơi thở trở nên nặng nề, cố gắng kiềm chế dục vọng đang điên cuồng kia.
 
Người đàn ông cực kỳ lễ phép giở trò lưu manh: “Tôi vẫn chưa hôn đủ, có thể tiếp tục không?”
 
“Không thể.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô vẫn kiêu ngạo như cũ, đôi mắt mèo long lanh sáng ngời, thăng cấp thành bé cáo quyến rũ, khi nở nụ cười cực kỳ quyến rũ.
 
“Chỉ khi nào chị đây muốn thì anh mới có cơ hội được sủng hạnh.”
 
Khi nói chuyện, ngón tay trắng nõn mềm mại lướt qua chóp mũi đôi môi anh, anh không nhịn được liếm ngón tay cô, hơi thở cô rối loạn, hoảng loạn rụt tay lại, nhân tiện hờn dỗi lườm anh.
 
Mục Châu cười hôn lên mặt cô, môi anh rất nóng, nhiệt độ như thiêu đốt, cô rũ mắt nhìn anh, hơi thở không ổn định, nhịp tim đập dữ dội.
 

 
Khói thuốc súng chạm vào là nổ ngay, ngọn lửa chiến tranh lập tức lan ra khắp đồng cỏ.
 
“Có hôn không?”
 
“Không.”
 
Ngoài miệng Ny Na từ chối nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật, đôi mắt say lờ đờ mơ màng nâng mặt anh lên, hơi cúi đầu, hôn lấy anh một cách mạnh bạo.
 
Cô nghĩ có lẽ cô đã say rồi, mà có khi cô vẫn chưa say.
 
Rối loạn đến nỗi suy nghĩ vẩn đục mờ mịt, chuyện duy nhất cô có thể chắc chắn là dù đêm nay có xảy ra chuyện gì thì đêm nay vẫn ở lại với đêm nay, sẽ không có bất cứ chuyện gì thay đổi.

 
“Ưm...”
 

 
Ngọn lửa trong lồng ngực đã cháy đến cực hạn, cô hơi nhắm mắt lại, không nhịn được chìm đắm trong đó.
 
Môi lưỡi người đàn ông rất có tình xâm lược, liếm vành tai mẫn cảm của cô, miệng cô phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, tiếng thở dốc dài như dòng sông nhỏ uốn khúc, uốn lượn quanh co vang vọng trong xe.
 
“Nơi này mềm nhất.”
 
Tiếng cười của anh rất nhẹ, lại có chút gì đấy hư hỏng: “Anh mút nó cho em.”
 
Ny Na bực mình muốn mắng người, nhưng há miệng ra lại là làm nũng: “Phì, anh trai mất nết.”
 
Mục Châu cười, đôi mắt đen sâu thẳm lướt qua chút xấu xa, anh cẩn thận xoa bóp eo cô, tùy ý hưởng thụ cái lưỡi mềm mại ngọt thanh, đầu ngón tay chậm rãi lướt qua phía sau lưng nửa thân trần của cô.
 
Vừa nãy lúc ở trong quán bar anh đã muốn xé nát bộ váy này, muốn dùng miếng vải đỏ bị xé nát trói chặt cô, muốn dốc hết sức lực làm từ phía sau đến khi cô rên rỉ phóng túng.
 
Đột nhiên sau gáy buông lỏng, hình như có thứ gì đó rơi xuống.

 
Ny Na cúi đầu nhìn lại, lớp vải trước ngực vốn không nhiều lắm lập tức biến mất, bộ ngực trắng sữa mềm mại như thỏ ngọc, một tay anh không thể nắm hết, anh đỏ mắt xé miếng dán ngực mỏng manh ra, lòng bàn tay hoàn toàn bao bọc hết tất cả.
 
“Anh đừng sờ như vậy… Tê, tê quá.” Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu, cơ thể khẽ run rẩy.
 
“Chỉ có tê thôi sao?”
 
Anh khẽ xoa nắn bầu ngực, bầu ngực đầy đặn bị đè ép tràn ra khe hở ngón tay, viên thịt nhỏ màu hồng nhạt cứng lên mang mùi hương quyến rũ người ta phạm tội, anh đã nhớ nó lâu đến mức nhìn chằm chằm vào nó.
 
“Cho anh uống ít sữa đi.”
 
Giọng anh khàn khàn lạc điệu, sự lịch thiệp và mạnh bạo như cùng tồn tại: “Chỉ một miếng nhỏ thôi, được không?”
 
“Không được… A!”
 



Thủy triều
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thủy triều Truyện Thủy triều Story Chương 25:
10.0/10 từ 49 lượt.
loading...