Thông tin truyện
Thuần Phục
Đánh giá:
10.0/10 từ 42 lượt.
Nội dung truyện Thuần Phục "Hai người đến bước nào rồi?"
"Cái gì?"
"Ôm, hôn, hay là...?"
"Ôm...mà thật ra cũng không tính là ôm."
"Là sao?" Tô Chỉ cười gượng gạo, nhấc hai cánh tay lên.
"Như này nè." Cô vòng tay ra sau người cô bạn, nhưng không hề chạm vào bất cứ chỗ nào của cô ấy.
"Trong gara tối om không bật đèn, chỉ có tớ ôm chặt lấy anh ấy. Còn anh ấy thì ôm lại tớ như thế này, thậm chí còn chẳng chạm vào tớ."
"Tại sao?"
"Bởi vì anh ấy là chú của tớ."
-
Rất lâu sau đó, hai người gặp lại nhau trong một bữa tiệc.
Tô Chỉ gọi anh đầy xa cách: "Chú Trình."
"Ừm." Trình Hoài Cẩn gật đầu, cứ thế nhìn cô xoay gót rời đi.
"Chẳng phải trước kia cô ấy không chịu gọi cậu là chú sao?" Một người bạn hỏi anh.
"Trước đây cô ấy thích gọi tôi là Trình Hoài Cẩn."
"Hối hận không?"
Trình Hoài Cẩn đứng trong gió lạnh thấu xương, cười không thành tiếng.
Hướng dẫn sử dụng:
1. Đôi bên cùng sạch, mối tình đầu của nhau, HE.
2. Chênh lệch tuổi tác, nam hơn nữ mười tuổi.
"Cái gì?"
"Ôm, hôn, hay là...?"
"Ôm...mà thật ra cũng không tính là ôm."
"Là sao?" Tô Chỉ cười gượng gạo, nhấc hai cánh tay lên.
"Như này nè." Cô vòng tay ra sau người cô bạn, nhưng không hề chạm vào bất cứ chỗ nào của cô ấy.
"Trong gara tối om không bật đèn, chỉ có tớ ôm chặt lấy anh ấy. Còn anh ấy thì ôm lại tớ như thế này, thậm chí còn chẳng chạm vào tớ."
"Tại sao?"
"Bởi vì anh ấy là chú của tớ."
-
Rất lâu sau đó, hai người gặp lại nhau trong một bữa tiệc.
Tô Chỉ gọi anh đầy xa cách: "Chú Trình."
"Ừm." Trình Hoài Cẩn gật đầu, cứ thế nhìn cô xoay gót rời đi.
"Chẳng phải trước kia cô ấy không chịu gọi cậu là chú sao?" Một người bạn hỏi anh.
"Trước đây cô ấy thích gọi tôi là Trình Hoài Cẩn."
"Hối hận không?"
Trình Hoài Cẩn đứng trong gió lạnh thấu xương, cười không thành tiếng.
Hướng dẫn sử dụng:
1. Đôi bên cùng sạch, mối tình đầu của nhau, HE.
2. Chênh lệch tuổi tác, nam hơn nữ mười tuổi.
Chương mới cập nhật
Danh sách chương
- Chương 1: Mê chướng
- Chương 2: Thiếu nữ hư hỏng
- Chương 3: Tấm thân mục nát
- Chương 4: Cá mòi
- Chương 5: Kẻ nổi loạn
- Chương 6: Không phải ăn nhờ ở đậu
- Chương 7: Biển sâu tăm tối
- Chương 8: Cơn sóng trào dịu dàng
- Chương 9: Thầy trình
- Chương 10: Vừa gai góc vừa yếu mềm
- Chương 11: Bị anh nhìn chăm chú, cũng được anh chú giải
- Chương 12: Là thuốc giải, cũng là thuốc độc
- Chương 13: Dũng cảm
- Chương 14: “ngủ ngon, trình hoài cẩn.”
- Chương 15: Philippe và abdel (1)
- Chương 16: Vượt qua ranh giới
- Chương 17: Bàn tay dịu dàng
- Chương 18: Chao đảo
- Chương 19: Không biết phải làm sao
- Chương 20: Ở đây đợi tôi
- Chương 21: Chú trình
- Chương 22: “tôi đau”
- Chương 23: Ấu trĩ
- Chương 24: Cắt phăng
- Chương 25: Đâm ngược
- Chương 26: Thời hạn
- Chương 27: Hoa chuông nhỏ
- Chương 28: Xứng đáng
- Chương 29: Trắng trợn
- Chương 30: “meow!”
- Chương 31: Trình hoài cẩn
- Chương 32: Mớm bài
- Chương 33: Năm sau
- Chương 34: Chạm đáy nỗi đau tan xương nát thịt
- Chương 35: Tham lam
- Chương 36: "fly me to the moon"
- Chương 37: Kêu dừng lại
- Chương 38: Không thể kiềm chế
- Chương 39: Vòng xoáy
- Chương 40: Không thể thoát khỏi
- Chương 41: Màn đêm vô hình
- Chương 42: Một thoáng bừng tỉnh
- Chương 43: Sang trang mới
- Chương 44: “anh ấy là chú của tớ”
- Chương 45: “trình hoài cẩn, em yêu anh”
- Chương 46: Pháo hoa lụi tàn
- Chương 47: Bừng tỉnh khỏi cơn mê
- Chương 48: Khắc sâu lại từ đầu
- Chương 49: Màn sương không thể vén mở
- Chương 50: Hoảng loạn chạy trốn