Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị
Chương 51
153@-Edit + beta: Iris
+
Paparazzi này tên là Hoàng Thịnh, ngay khi hắn chụp được ảnh Tạ Minh Duệ, hắn cảm thấy cơ hội danh lợi song thu đang tới!
Mà hai người này cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn, vào hai ngày sau, hắn tìm xung quanh phim trường thì thấy một người có dáng người tương tự người ngày hôm đó.
Người này mang khẩu trang, đeo kính râm, tuy không nhìn thấy mặt nhưng có thể nhận ra người này không phải loại người sẽ chìm vào đám đông.
Vì vậy Hoàng Thịnh không chỉ mua được tin tức từ nhân viên đoàn phim, thậm chí còn hỏi thăm được một vài diễn viên đóng vai phụ nhỏ.
Diễn viên đóng vai phụ nhỏ được một vị "tiền bối" giới thiệu cho hắn, hai người từng hợp tác một lần, bởi vì "chia tiền" công bằng nên haii người hợp tác rất vui vẻ, thậm chí ngày lễ Tết còn chào hỏi nhau.
Đối phương chú ý "chăn thả hợp lý", không phải đoàn phim nào cũng làm chuyện này, nên ban đầu Hoàng Thịnh không định liên hệ với hắn, nhưng bây giờ Hoàng Thịnh đã nhịn hết nổi rồi.
Khác với khi bình thường sẽ nhắn là "được" hoặc "nghỉ ngơi gần đây", lúc này đối phương trả lời hắn là "không thể trêu vào, đừng chụp", sau đó mặc kệ Hoàng Thịnh hỏi thế nào, đối phương cũng không trả lời lại.
Nếu là bình thường, có lẽ Hoàng Thịnh sẽ từ bỏ, nhưng hắn đã từng vấp phải trắc trở ở chỗ Tạ Bình Qua một lần, sao có thể cam lòng thất bại lần nữa. Hơn nữa mấy chữ "không thể trêu vào" đồng nghĩa với việc tin này thật sự rất lớn, khiến cho tâm của một paparazzi ngứa ngáy không thôi, hắn không nỡ từ bỏ, cố gắng tìm ra danh tính của kẻ thần bí thông qua bóng dáng trong ảnh chụp và thân phận "không thể trêu vào" của người nọ.
Tuy nhiên địa điểm chụp quá xa, không chụp rõ dáng người, Hoàng Thịnh có phân tích thế nào cũng không ra được thân phận của đối phương.
Kẻ bí ẩn không rõ danh tính, không cùng khung hình hiển nhiên không có chỗ hot, Hoàng Thịnh ảo não không thôi, đang lúc tự hỏi có nên từ bỏ hay không thì Mạc hậu chi vương chiếu tập mới.
Giống như tập đầu tiên của chủ đề "phim trường" đề cập đến việc nam một phản đối việc Tạ Bình Qua cắt nối biên tập thành ý nghĩ của đạo diễn và Liên Ngũ, tập này cũng đề cập đến sự thật nam ba lên cơn tâm thần giận chó đánh mèo với diễn viên đóng thế, cắt nối biên tập thành va chạm "kế hoạch" và "thay đổi" ở phim trường.
Tuy va chạm này là "vừa nghệ thuật vừa sáng tạo", nhưng dù sao cũng không phải là từ không biến thành có, đồng thời cũng xác nhận là trong hiện thực, rất nhiều đoàn phim cũng dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên đoạn phim ngắn này vẫn vô cùng chân thật, hành động của Tạ Bình Qua cũng kéo thêm vô số hảo cảm.
Sau khi đoạn phim này lên sống, đề tài "Tạ Bình Qua cứu người" trực tiếp xông lên hot search, cùng với đó là cảnh cậu tạm biệt những người khác, khiến người xem phải rơi nước mắt.
Lúc fans nhìn thấy Liên Ngũ nói với cậu "về đi thôi", trên mặt Tạ Bình Qua hiện lên tia mờ mịt mà tâm fans muốn nát.
Các cô vẫn luôn cho rằng Tạ Bình Qua chọn đánh diễn là vì cậu am hiểu nó, bây giờ xem ra cũng có phần là do những người này truyền cảm hứng và hy vọng cho cậu.
Trong lòng fans nước mắt rơi thành sông, cảm động đến không nói nên lời, cũng ngay lúc này, cuối cùng phiên ngoại* cũng được chiếu.
*Chỗ này để là "trứng màu" á, mấy chương trước cũng ghi như vậy, mình thắc mắc mãi không biết trứng màu là gì, dịch thì toàn ra trứng màu trứng phục sinh, giờ mới biết là phiên ngoại, mình không nhớ đoạn đó mình đã để chữ này là chữ gì nữa T.T
Phiên ngoại bao gồm mặt mộc của Tạ Bình Qua khi vừa xuất hiện, quá trình đạo diễn chương trình đánh giá và lần trang điểm lại đều được nhân hai tốc độ chiếu, khán giả nhìn Tạ Bình Qua sau khi trang điểm, lại nhớ đến mặt mộc của Tạ Bình Qua thì sợ đến ngây người.
Càng khiến bọn họ kinh ngạc đến thẫn thờ chính là khi kết thúc phiên ngoại, chương trình còn bonus thêm quả Tạ Bình Qua tẩy trang khi quay xong, nhìn cậu áp dụng thủ pháp xử lý đơn giản thô bạo lên khuôn mặt kia, nhìn gương mặt kia sau khi đã dùng nước tẩy trang, từ đẹp trai bình thường trở về dáng vẻ mỹ nhân tinh xảo, mọi người cảm thấy tinh thần hoảng hốt.
Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi và người này thật sự cùng giống loài sao?
Đoạn video để tượng quá mãnh liệt đánh sâu vào tiềm thức nên được gắn thêm chữ bạo, bạo trên các nền tảng mạng xã hội chỉ trong một đêm, độ nổi tiếng không hề thấp hơn Tạ Bình Qua tay không đập đá.
Tạ Bình Qua nhiệt độ thấp do mấy tháng ẩn thân nháy mắt nổi trở lại, trong thời gian ngắn, danh sách tranh giành cuộc phỏng vấn đầu tiên ở đoàn phim thành phố màu xám chạm vào là bỏng tay.
Hoàng Thịnh biết được chuyện này, trong lòng nảy ra chủ ý tuyệt diệu, theo như hắn quan sát thì kẻ thần bí kia vẫn chưa đi, nếu hắn chào hỏi được truyền thông đến thăm ban nào đó thì...
1
Tạ Bình Qua không biết đối phương đang suy nghĩ về mình, cậu chỉ cảm thấy người trong đoàn phim hình như càng nhiệt tình hơn. Tạ Minh Duệ thấy cậu chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi đã thích ứng được với sự thay đổi mới, đáy lòng bỗng dâng lên niềm tự hào.
Bình Qua của anh nên có một cuộc sống như vậy mới đúng, không nên nấp trong bóng tối không ai quen biết, mà là đứng dưới ánh mặt trời tỏa sáng vạn trượng, được người người săn đón.
Vì phần cảm xúc này, Tạ Minh Duệ hỏi Tạ Bình Qua rằng anh có thể dự thính thăm ban lần này không, sau khi Tạ Bình Qua căng thẳng tỏ vẻ tất nhiên là được thì nhận được... Thiết bị ghi âm có thể mang theo bên người.
Tạ Bình Qua mặt vô cảm pha chút u oán nhìn anh, chọc cho Tạ Minh Duệ cười to: "Sau này sẽ có cơ hội."
Mặc dù tổ chuyên viên trang điểm tỏ vẻ có thể cống hiến sức lực cho cậu bất cứ lúc nào, nhưng Tạ Bình Qua vẫn uyển chuyển từ chối, cậu tự trang điểm trong phòng của mình, phô bày trạng thái chân thật của mình trong đoàn phim -- đương nhiên chỉ chân thật trong tình huống cậu không trang điểm nhưng bây giờ đi gặp truyền thông mà, phải chỉn chu tí chứ.
Do đó, Tạ Minh Duệ có thể quan sát cận cảnh kỹ năng trang điểm của Tạ Bình Qua.
Không thể không nói, phương pháp trang điểm của Tạ Bình Qua khá phù hợp với nhận thức của anh, đánh phấn, son môi, rất đơn giản rất rõ ràng, Tạ Minh Duệ nhìn mà cảm thấy mình cũng học được rồi.
"Lần tới anh trang điểm cho em." Tạ Minh Duệ nói một cách rất tự tin.
Tạ Bình Qua mỉm cười "ừm" một tiếng. Cậu hỏi Tạ Minh Duệ lớp trang điểm có ổn chưa, anh nhìn một hồi thì đưa ngón cái lên nhẹ nhàng xoa môi cậu.
Tạ Bình Qua nhìn khuôn mặt nghiêm túc kề sát vào cậu, không hiểu sao cảm thấy ngón tay kia hơi nóng, tim đập cũng hơi nhanh, cậu cố đứng im không động đậy, đợi Tạ Minh Duệ nói "được rồi" mới vô thức lui về sau một bước, thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Minh Duệ hài lòng nhìn tâm trạng mất cân bằng của Tạ Bình Qua. Anh muốn đưa tay chạm vào đôi tai đỏ ửng của cậu nhưng vẫn cố kìm nén, ngược lại giả vờ thoải mái nói: "Đi đi, lát nữa anh tìm một vị trí thích hợp, quan sát em từ xa."
Trương Nam vốn là một đạo diễn nổi tiếng, mặc dù chủ đề bộ phim lần này không được đón nhận nồng nhiệt và không thể thu hút vốn đầu tư trong một thời gian, nhưng sau khi thuận lợi khởi động máy vẫn có rất nhiều người chú ý đến, huống chi đoàn phim còn có Tạ Bình Qua - người có độ nổi tiếng không bình thường, xuất thân từ chương trình bình chọn sau đó trực tiếp đi đóng phim, lần thăm ban này có thể nói là cực kỳ náo nhiệt.
Khi Tạ Bình Qua đến, giới truyền thông vừa quay và phỏng vấn bộ phim xong, đang bước vào giai đoạn hỏi đáp khá nhẹ nhàng, câu hỏi đầu tiên là hỏi Trương Nam đánh giá thế nào về Tạ Bình Qua.
Ở trước mặt Tạ Bình Qua, Trương Nam còn không tiếc lời khen ngợi, càng đừng nói đến trước mặt truyền thông: "Bình Qua là người mới có tài năng nhất mà tôi thấy, tôi dám nói chọn cậu ấy đóng phim tuyệt đối là một lựa chọn cực kỳ chính xác."
"Nhưng cố vấn Giang Y Vũ cũng từng nói Tạ Bình Qua rất hợp với nhảy múa, cậu ấy không chọn tiếp tục ở lại sân khấu mà chọn đóng phim làm cô ấy hơi tiếc."
"Có tiếc nhưng cũng có chúc phúc đúng không? Tôi có thấy bài phỏng vấn của cô ấy, nhưng không phải chỉ có từ "tiếc nuối" này," Trương Nam cười to nhảy qua cái bẫy do truyền thông đặt ra, "Người ưu tú thường rất thích hợp với nhiều vai trò, Bình Qua thích hợp với nhảy múa và thích hợp với đóng phim cũng không có mâu thuẫn gì nhau, chúng ta hẳn nên tôn trọng lựa chọn của cậu ấy."
Trương Nam nói xong, liếc mắt thấy Tạ Bình Qua đã đến, đưa tay ra hiệu cậu đến đây.
Theo động tác của Trương Nam, một loạt camera nhất trí chuyển sang hướng Tạ Bình Qua, hành động kia khiến động tác cậu khựng lại nửa giây, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước.
Những người khác thấy cậu tới, tự giác nhường ra vị trí, có truyền thống ánh mắt chợt lóe, cười đùa nói: "Xem ra bầu không khí giữa mọi người còn chưa thân thiết lắm nhỉ? Cảm giác vẫn còn khách sáo."
Những người khác nghĩ thầm bộ hết chuyện để nói rồi hả. Tạ Bình Qua là nam một, nhân khí cao, đi chính giữa không phải rất bình thường sao? Nhưng mà không nên chọc tức truyền thông, bọn họ chỉ có thể ôn hòa cười nói: "Sao lại không thân thiết được, đạo diễn Trương cũng biết chúng tôi thành lập tình chiến hữu vững chắc là nhờ cậu ấy đó."
Trương Nam liếc xéo bọn họ một cái rồi nói "lại chơi tôi", mọi người tức khắc bật cười, ngay cả Tạ Bình Qua cũng cười.
Truyền thông đến nơi này không phải ai cũng muốn kiếm ra tin tức lớn, nên khi có truyền thông thấy Tạ Bình Qua cười thì thái độ cũng tốt hơn, đặt câu hỏi cho cậu.
"Bình Qua, xem ra làm việc ờ đoàn phim khiến cậu rất vui vẻ nhỉ?"
"Đúng vậy, mọi người đều rất gần gũi, làm tiền bối cũng chưa bao giờ giấu giếm kỹ năng riêng. Nếu nói kỹ năng diễn xuất của tôi hầu hết là nhờ đạo diễn Trương chỉ dạy, vậy lời thoại của tôi đều là nhờ mọi người chỉ dạy."
"Vậy trong đoàn phim cậu thích nhất là ai? Có thể nói không? Hoặc là mọi người cảm thấy Bình Qua thích ai nhất trong đoàn phim?"
Bởi vì trong nhất thời Tạ Bình Qua không nghĩ ra đáp án, người xung quanh thấy thế ồn ào trả lời thay.
Có người cảm thấy Tạ Bình Qua thích tổ võ thuật nhất, bởi vì bọn họ thường xuyên thảo luận cảnh quay này nên đánh thế nào mới chân thật mới đẹp; có người thấy Tạ Bình Qua thích đạo diễn Trương Nam nhất, bởi vì đạo diễn Trương Nam tuy nghiêm khắc nhưng quả thực rất đáng tôn kính, mọi người đều thích đạo diễn Trương; cũng có người thấy Tạ Bình Qua thích tổ đạo cụ nhất...
Lúc nói đến tổ đạo cụ, mọi người lại bật cười lần nữa, Tạ Bình Qua vẻ mặt bất đắc dĩ: "Nhưng tôi cảm thấy tổ đạo cụ không thích tôi đâu."
"Sao có thể chứ! Tổ đạo cụ rất thích cậu nha!" Bởi vì tiền lương được tăng lên tới mấy lần lận.
Đương nhiên lời như vậy không nên nói trước mặt truyền thông.
Truyền thông nhìn dáng vẻ vui vẻ hòa thuận của bọn họ, càng thêm tò mò về Tạ Bình Qua: "Bình Qua, lúc tôi xem Mạc hậu chi vương đã rất muốn biết, thời điểm cậu ghi hình Theo đuổi ước mơ đi rõ ràng rất thanh lãnh, nhưng từ khi bắt đầu ghi hình Mạc hậu chi vương thì trông không thanh lãnh giống trước đó?"
"Không không không, cậu ấy vẫn rất thanh lãnh mà," nam hai nói thay Tạ Bình Qua, "Trước đó ở Theo đuổi ước mơ đi cũng có rất nhiều người thích cậu ấy, thanh lãnh và được hoan nghênh không mâu thuẫn gì nhau."
Những người khác cũng ồn ào phụ họa. Nhưng truyền thông muốn Tạ Bình Qua tự mình trả lời, Tạ Bình Qua chỉ có thể đáp: "Thay đổi tính cách thì cũng có một ít, chủ yếu là lúc ấy... Camera mở khắp mọi nơi, rất ít thời gian rời khỏi camera; hơn nữa lúc ấy áp lực hơi lớn, mọi người đều luyện tập từ sáng đến tối, không có thời gian... Trò chuyện chung?"
Tạ Bình Qua trả lời rất thẳng thắn, truyền không đặt câu hỏi này cũng không tiếp tục làm khó cậu.
Hầu hết câu hỏi sau đó cũng tương tự như vậy, có một ít xảo quyệt, nhưng không xảo quyệt lắm.
Tạ Minh Duệ ở đằng xa rất hài lòng với tình hình này, chỉ là khi anh cho rằng lần truyền thông thăm ban sẽ kết thúc như vậy, tai nghe đột nhiên truyền đến giọng truyền thông: "Tôi có nghe vài người nói, từ khi khởi động máy đến giờ, ai cũng có người nhà bạn bè đến thăm ban, vậy Bình Qua cậu thì sao? Người nhà bạn bè của cậu có đến thăm ban chưa?"
Câu hỏi vừa được đặt ra, âm thanh ồn ào trong tai nghe đột nhiên biến mất, trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Tạ Minh Duệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, sau đó tầm mắt đặt chính xác lên ban công ở phía xa. Trên ban công có hình ảnh phản chiếu, có bóng người, khi Tạ Minh Duệ nhìn chằm chằm bên đó, hình ảnh phản chiếu hơi nhúc nhích một chút, đầu người cao cao đột nhiên biến mất, hiển nhiên là đã ngồi thụp xuống.
Tạ Minh Duệ thu lại thần sắc nhẹ nhàng dưới khẩu trang, anh im lặng đè tai nghe lại, nhất thời không biết có nên đi qua tìm Tạ Bình Qua không.
Tạ Bình Qua cũng bị câu hỏi này làm cho im lặng một lúc lâu. Trương Nam đang định giải vây cho Tạ Bình Qua, thì nghe cậu trả lời nhẹ nhàng: "Có."
Dứt lời, sắc mặt vài người hơi thay đổi.
Đám truyền thông đó đều đã thành tinh, bọn họ không bỏ sót biểu cảm của những người này, chọn ra một người có vẻ ngoài dịu dàng nhất, giả vờ như đang hỏi chơi chơi: "Hả? Cô có gặp không?"
Hạ Nhiễm Nhiễm lắc đầu không được mà không lắc đầu cũng không được, ngay lúc cô không biết phải làm sao thì Tạ Bình Qua nói: "Không cần hỏi cô ấy, chuyện cá nhân của tôi, bọn họ không tiện trả lời."
Tạ Bình Qua nói, cũng không đợi truyền thông hỏi lại đã nói thẳng: "Người nhà của tôi quả thật có tới thăm ban, nhưng không làm ảnh hưởng đến quá trình quay phim của đoàn. Mặt khác... Hình như chuyện này không có liên quan đến chủ đề lần này nhỉ?" Phong cách trả lời của Tạ Bình Qua vẫn trước sau như một. Đám truyền thông thấy cậu từ chối trả lời, thấy Trương Nam cũng bắt đầu kêu ngừng hỏi vấn đề cá nhân thì tiếc nuối không thôi.
Không có ai mắc sai lầm khi trả lời... Mặc dù từ biểu hiện của một số người cho thấy bọn họ hoàn toàn không phải là người nhà, nhưng Tạ Bình Qua cứ một mực là người nhà nên tin tức này vẫn chưa đủ bạo...
Nhưng bất chấp điều đó, truyền thông vẫn nhắc đến vấn đề này với giọng điệu "bất ngờ". Hoàng Thịnh thấy đông đảo người qua đường bị tiêu đề này thu hút, đều biết có người thăm ban Tạ Bình Qua thì trong lòng nở hoa.
Hắn trả khoản tiền cuối cùng cho truyền thông đặt câu hỏi, sau đó bán mấy bức ảnh chụp được cho đoàn đội V chuyên thu mua các tin tức tai tiếng, không lâu sau, đoàn đội V kia công bố mấy bức ảnh này lên Weibo.
Người nhà? Bạn bè? Hay là kẻ bí ẩn xuất hiện trong tin nhắn chung kết, người khiến Tạ Bình Qua từ bỏ con đường thần tượng? (Đính kèm thời gian) [ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
°°°°°°°°°°
Tác giả có lời muốn nói: =w=
Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị
+
Paparazzi này tên là Hoàng Thịnh, ngay khi hắn chụp được ảnh Tạ Minh Duệ, hắn cảm thấy cơ hội danh lợi song thu đang tới!
Mà hai người này cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn, vào hai ngày sau, hắn tìm xung quanh phim trường thì thấy một người có dáng người tương tự người ngày hôm đó.
Người này mang khẩu trang, đeo kính râm, tuy không nhìn thấy mặt nhưng có thể nhận ra người này không phải loại người sẽ chìm vào đám đông.
Vì vậy Hoàng Thịnh không chỉ mua được tin tức từ nhân viên đoàn phim, thậm chí còn hỏi thăm được một vài diễn viên đóng vai phụ nhỏ.
Diễn viên đóng vai phụ nhỏ được một vị "tiền bối" giới thiệu cho hắn, hai người từng hợp tác một lần, bởi vì "chia tiền" công bằng nên haii người hợp tác rất vui vẻ, thậm chí ngày lễ Tết còn chào hỏi nhau.
Đối phương chú ý "chăn thả hợp lý", không phải đoàn phim nào cũng làm chuyện này, nên ban đầu Hoàng Thịnh không định liên hệ với hắn, nhưng bây giờ Hoàng Thịnh đã nhịn hết nổi rồi.
Khác với khi bình thường sẽ nhắn là "được" hoặc "nghỉ ngơi gần đây", lúc này đối phương trả lời hắn là "không thể trêu vào, đừng chụp", sau đó mặc kệ Hoàng Thịnh hỏi thế nào, đối phương cũng không trả lời lại.
Nếu là bình thường, có lẽ Hoàng Thịnh sẽ từ bỏ, nhưng hắn đã từng vấp phải trắc trở ở chỗ Tạ Bình Qua một lần, sao có thể cam lòng thất bại lần nữa. Hơn nữa mấy chữ "không thể trêu vào" đồng nghĩa với việc tin này thật sự rất lớn, khiến cho tâm của một paparazzi ngứa ngáy không thôi, hắn không nỡ từ bỏ, cố gắng tìm ra danh tính của kẻ thần bí thông qua bóng dáng trong ảnh chụp và thân phận "không thể trêu vào" của người nọ.
Tuy nhiên địa điểm chụp quá xa, không chụp rõ dáng người, Hoàng Thịnh có phân tích thế nào cũng không ra được thân phận của đối phương.
Kẻ bí ẩn không rõ danh tính, không cùng khung hình hiển nhiên không có chỗ hot, Hoàng Thịnh ảo não không thôi, đang lúc tự hỏi có nên từ bỏ hay không thì Mạc hậu chi vương chiếu tập mới.
Giống như tập đầu tiên của chủ đề "phim trường" đề cập đến việc nam một phản đối việc Tạ Bình Qua cắt nối biên tập thành ý nghĩ của đạo diễn và Liên Ngũ, tập này cũng đề cập đến sự thật nam ba lên cơn tâm thần giận chó đánh mèo với diễn viên đóng thế, cắt nối biên tập thành va chạm "kế hoạch" và "thay đổi" ở phim trường.
Tuy va chạm này là "vừa nghệ thuật vừa sáng tạo", nhưng dù sao cũng không phải là từ không biến thành có, đồng thời cũng xác nhận là trong hiện thực, rất nhiều đoàn phim cũng dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên đoạn phim ngắn này vẫn vô cùng chân thật, hành động của Tạ Bình Qua cũng kéo thêm vô số hảo cảm.
Sau khi đoạn phim này lên sống, đề tài "Tạ Bình Qua cứu người" trực tiếp xông lên hot search, cùng với đó là cảnh cậu tạm biệt những người khác, khiến người xem phải rơi nước mắt.
Lúc fans nhìn thấy Liên Ngũ nói với cậu "về đi thôi", trên mặt Tạ Bình Qua hiện lên tia mờ mịt mà tâm fans muốn nát.
Các cô vẫn luôn cho rằng Tạ Bình Qua chọn đánh diễn là vì cậu am hiểu nó, bây giờ xem ra cũng có phần là do những người này truyền cảm hứng và hy vọng cho cậu.
Trong lòng fans nước mắt rơi thành sông, cảm động đến không nói nên lời, cũng ngay lúc này, cuối cùng phiên ngoại* cũng được chiếu.
*Chỗ này để là "trứng màu" á, mấy chương trước cũng ghi như vậy, mình thắc mắc mãi không biết trứng màu là gì, dịch thì toàn ra trứng màu trứng phục sinh, giờ mới biết là phiên ngoại, mình không nhớ đoạn đó mình đã để chữ này là chữ gì nữa T.T
Phiên ngoại bao gồm mặt mộc của Tạ Bình Qua khi vừa xuất hiện, quá trình đạo diễn chương trình đánh giá và lần trang điểm lại đều được nhân hai tốc độ chiếu, khán giả nhìn Tạ Bình Qua sau khi trang điểm, lại nhớ đến mặt mộc của Tạ Bình Qua thì sợ đến ngây người.
Càng khiến bọn họ kinh ngạc đến thẫn thờ chính là khi kết thúc phiên ngoại, chương trình còn bonus thêm quả Tạ Bình Qua tẩy trang khi quay xong, nhìn cậu áp dụng thủ pháp xử lý đơn giản thô bạo lên khuôn mặt kia, nhìn gương mặt kia sau khi đã dùng nước tẩy trang, từ đẹp trai bình thường trở về dáng vẻ mỹ nhân tinh xảo, mọi người cảm thấy tinh thần hoảng hốt.
Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi và người này thật sự cùng giống loài sao?
Đoạn video để tượng quá mãnh liệt đánh sâu vào tiềm thức nên được gắn thêm chữ bạo, bạo trên các nền tảng mạng xã hội chỉ trong một đêm, độ nổi tiếng không hề thấp hơn Tạ Bình Qua tay không đập đá.
Tạ Bình Qua nhiệt độ thấp do mấy tháng ẩn thân nháy mắt nổi trở lại, trong thời gian ngắn, danh sách tranh giành cuộc phỏng vấn đầu tiên ở đoàn phim thành phố màu xám chạm vào là bỏng tay.
Hoàng Thịnh biết được chuyện này, trong lòng nảy ra chủ ý tuyệt diệu, theo như hắn quan sát thì kẻ thần bí kia vẫn chưa đi, nếu hắn chào hỏi được truyền thông đến thăm ban nào đó thì...
1
Tạ Bình Qua không biết đối phương đang suy nghĩ về mình, cậu chỉ cảm thấy người trong đoàn phim hình như càng nhiệt tình hơn. Tạ Minh Duệ thấy cậu chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi đã thích ứng được với sự thay đổi mới, đáy lòng bỗng dâng lên niềm tự hào.
Bình Qua của anh nên có một cuộc sống như vậy mới đúng, không nên nấp trong bóng tối không ai quen biết, mà là đứng dưới ánh mặt trời tỏa sáng vạn trượng, được người người săn đón.
Vì phần cảm xúc này, Tạ Minh Duệ hỏi Tạ Bình Qua rằng anh có thể dự thính thăm ban lần này không, sau khi Tạ Bình Qua căng thẳng tỏ vẻ tất nhiên là được thì nhận được... Thiết bị ghi âm có thể mang theo bên người.
Tạ Bình Qua mặt vô cảm pha chút u oán nhìn anh, chọc cho Tạ Minh Duệ cười to: "Sau này sẽ có cơ hội."
Mặc dù tổ chuyên viên trang điểm tỏ vẻ có thể cống hiến sức lực cho cậu bất cứ lúc nào, nhưng Tạ Bình Qua vẫn uyển chuyển từ chối, cậu tự trang điểm trong phòng của mình, phô bày trạng thái chân thật của mình trong đoàn phim -- đương nhiên chỉ chân thật trong tình huống cậu không trang điểm nhưng bây giờ đi gặp truyền thông mà, phải chỉn chu tí chứ.
Do đó, Tạ Minh Duệ có thể quan sát cận cảnh kỹ năng trang điểm của Tạ Bình Qua.
Không thể không nói, phương pháp trang điểm của Tạ Bình Qua khá phù hợp với nhận thức của anh, đánh phấn, son môi, rất đơn giản rất rõ ràng, Tạ Minh Duệ nhìn mà cảm thấy mình cũng học được rồi.
"Lần tới anh trang điểm cho em." Tạ Minh Duệ nói một cách rất tự tin.
Tạ Bình Qua mỉm cười "ừm" một tiếng. Cậu hỏi Tạ Minh Duệ lớp trang điểm có ổn chưa, anh nhìn một hồi thì đưa ngón cái lên nhẹ nhàng xoa môi cậu.
Tạ Bình Qua nhìn khuôn mặt nghiêm túc kề sát vào cậu, không hiểu sao cảm thấy ngón tay kia hơi nóng, tim đập cũng hơi nhanh, cậu cố đứng im không động đậy, đợi Tạ Minh Duệ nói "được rồi" mới vô thức lui về sau một bước, thở phào nhẹ nhõm.
Tạ Minh Duệ hài lòng nhìn tâm trạng mất cân bằng của Tạ Bình Qua. Anh muốn đưa tay chạm vào đôi tai đỏ ửng của cậu nhưng vẫn cố kìm nén, ngược lại giả vờ thoải mái nói: "Đi đi, lát nữa anh tìm một vị trí thích hợp, quan sát em từ xa."
Trương Nam vốn là một đạo diễn nổi tiếng, mặc dù chủ đề bộ phim lần này không được đón nhận nồng nhiệt và không thể thu hút vốn đầu tư trong một thời gian, nhưng sau khi thuận lợi khởi động máy vẫn có rất nhiều người chú ý đến, huống chi đoàn phim còn có Tạ Bình Qua - người có độ nổi tiếng không bình thường, xuất thân từ chương trình bình chọn sau đó trực tiếp đi đóng phim, lần thăm ban này có thể nói là cực kỳ náo nhiệt.
Khi Tạ Bình Qua đến, giới truyền thông vừa quay và phỏng vấn bộ phim xong, đang bước vào giai đoạn hỏi đáp khá nhẹ nhàng, câu hỏi đầu tiên là hỏi Trương Nam đánh giá thế nào về Tạ Bình Qua.
Ở trước mặt Tạ Bình Qua, Trương Nam còn không tiếc lời khen ngợi, càng đừng nói đến trước mặt truyền thông: "Bình Qua là người mới có tài năng nhất mà tôi thấy, tôi dám nói chọn cậu ấy đóng phim tuyệt đối là một lựa chọn cực kỳ chính xác."
"Nhưng cố vấn Giang Y Vũ cũng từng nói Tạ Bình Qua rất hợp với nhảy múa, cậu ấy không chọn tiếp tục ở lại sân khấu mà chọn đóng phim làm cô ấy hơi tiếc."
"Có tiếc nhưng cũng có chúc phúc đúng không? Tôi có thấy bài phỏng vấn của cô ấy, nhưng không phải chỉ có từ "tiếc nuối" này," Trương Nam cười to nhảy qua cái bẫy do truyền thông đặt ra, "Người ưu tú thường rất thích hợp với nhiều vai trò, Bình Qua thích hợp với nhảy múa và thích hợp với đóng phim cũng không có mâu thuẫn gì nhau, chúng ta hẳn nên tôn trọng lựa chọn của cậu ấy."
Trương Nam nói xong, liếc mắt thấy Tạ Bình Qua đã đến, đưa tay ra hiệu cậu đến đây.
Theo động tác của Trương Nam, một loạt camera nhất trí chuyển sang hướng Tạ Bình Qua, hành động kia khiến động tác cậu khựng lại nửa giây, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước.
Những người khác thấy cậu tới, tự giác nhường ra vị trí, có truyền thống ánh mắt chợt lóe, cười đùa nói: "Xem ra bầu không khí giữa mọi người còn chưa thân thiết lắm nhỉ? Cảm giác vẫn còn khách sáo."
Những người khác nghĩ thầm bộ hết chuyện để nói rồi hả. Tạ Bình Qua là nam một, nhân khí cao, đi chính giữa không phải rất bình thường sao? Nhưng mà không nên chọc tức truyền thông, bọn họ chỉ có thể ôn hòa cười nói: "Sao lại không thân thiết được, đạo diễn Trương cũng biết chúng tôi thành lập tình chiến hữu vững chắc là nhờ cậu ấy đó."
Trương Nam liếc xéo bọn họ một cái rồi nói "lại chơi tôi", mọi người tức khắc bật cười, ngay cả Tạ Bình Qua cũng cười.
Truyền thông đến nơi này không phải ai cũng muốn kiếm ra tin tức lớn, nên khi có truyền thông thấy Tạ Bình Qua cười thì thái độ cũng tốt hơn, đặt câu hỏi cho cậu.
"Bình Qua, xem ra làm việc ờ đoàn phim khiến cậu rất vui vẻ nhỉ?"
"Đúng vậy, mọi người đều rất gần gũi, làm tiền bối cũng chưa bao giờ giấu giếm kỹ năng riêng. Nếu nói kỹ năng diễn xuất của tôi hầu hết là nhờ đạo diễn Trương chỉ dạy, vậy lời thoại của tôi đều là nhờ mọi người chỉ dạy."
"Vậy trong đoàn phim cậu thích nhất là ai? Có thể nói không? Hoặc là mọi người cảm thấy Bình Qua thích ai nhất trong đoàn phim?"
Bởi vì trong nhất thời Tạ Bình Qua không nghĩ ra đáp án, người xung quanh thấy thế ồn ào trả lời thay.
Có người cảm thấy Tạ Bình Qua thích tổ võ thuật nhất, bởi vì bọn họ thường xuyên thảo luận cảnh quay này nên đánh thế nào mới chân thật mới đẹp; có người thấy Tạ Bình Qua thích đạo diễn Trương Nam nhất, bởi vì đạo diễn Trương Nam tuy nghiêm khắc nhưng quả thực rất đáng tôn kính, mọi người đều thích đạo diễn Trương; cũng có người thấy Tạ Bình Qua thích tổ đạo cụ nhất...
Lúc nói đến tổ đạo cụ, mọi người lại bật cười lần nữa, Tạ Bình Qua vẻ mặt bất đắc dĩ: "Nhưng tôi cảm thấy tổ đạo cụ không thích tôi đâu."
"Sao có thể chứ! Tổ đạo cụ rất thích cậu nha!" Bởi vì tiền lương được tăng lên tới mấy lần lận.
Đương nhiên lời như vậy không nên nói trước mặt truyền thông.
Truyền thông nhìn dáng vẻ vui vẻ hòa thuận của bọn họ, càng thêm tò mò về Tạ Bình Qua: "Bình Qua, lúc tôi xem Mạc hậu chi vương đã rất muốn biết, thời điểm cậu ghi hình Theo đuổi ước mơ đi rõ ràng rất thanh lãnh, nhưng từ khi bắt đầu ghi hình Mạc hậu chi vương thì trông không thanh lãnh giống trước đó?"
"Không không không, cậu ấy vẫn rất thanh lãnh mà," nam hai nói thay Tạ Bình Qua, "Trước đó ở Theo đuổi ước mơ đi cũng có rất nhiều người thích cậu ấy, thanh lãnh và được hoan nghênh không mâu thuẫn gì nhau."
Những người khác cũng ồn ào phụ họa. Nhưng truyền thông muốn Tạ Bình Qua tự mình trả lời, Tạ Bình Qua chỉ có thể đáp: "Thay đổi tính cách thì cũng có một ít, chủ yếu là lúc ấy... Camera mở khắp mọi nơi, rất ít thời gian rời khỏi camera; hơn nữa lúc ấy áp lực hơi lớn, mọi người đều luyện tập từ sáng đến tối, không có thời gian... Trò chuyện chung?"
Tạ Bình Qua trả lời rất thẳng thắn, truyền không đặt câu hỏi này cũng không tiếp tục làm khó cậu.
Hầu hết câu hỏi sau đó cũng tương tự như vậy, có một ít xảo quyệt, nhưng không xảo quyệt lắm.
Tạ Minh Duệ ở đằng xa rất hài lòng với tình hình này, chỉ là khi anh cho rằng lần truyền thông thăm ban sẽ kết thúc như vậy, tai nghe đột nhiên truyền đến giọng truyền thông: "Tôi có nghe vài người nói, từ khi khởi động máy đến giờ, ai cũng có người nhà bạn bè đến thăm ban, vậy Bình Qua cậu thì sao? Người nhà bạn bè của cậu có đến thăm ban chưa?"
Câu hỏi vừa được đặt ra, âm thanh ồn ào trong tai nghe đột nhiên biến mất, trở nên yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Tạ Minh Duệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, sau đó tầm mắt đặt chính xác lên ban công ở phía xa. Trên ban công có hình ảnh phản chiếu, có bóng người, khi Tạ Minh Duệ nhìn chằm chằm bên đó, hình ảnh phản chiếu hơi nhúc nhích một chút, đầu người cao cao đột nhiên biến mất, hiển nhiên là đã ngồi thụp xuống.
Tạ Minh Duệ thu lại thần sắc nhẹ nhàng dưới khẩu trang, anh im lặng đè tai nghe lại, nhất thời không biết có nên đi qua tìm Tạ Bình Qua không.
Tạ Bình Qua cũng bị câu hỏi này làm cho im lặng một lúc lâu. Trương Nam đang định giải vây cho Tạ Bình Qua, thì nghe cậu trả lời nhẹ nhàng: "Có."
Dứt lời, sắc mặt vài người hơi thay đổi.
Đám truyền thông đó đều đã thành tinh, bọn họ không bỏ sót biểu cảm của những người này, chọn ra một người có vẻ ngoài dịu dàng nhất, giả vờ như đang hỏi chơi chơi: "Hả? Cô có gặp không?"
Hạ Nhiễm Nhiễm lắc đầu không được mà không lắc đầu cũng không được, ngay lúc cô không biết phải làm sao thì Tạ Bình Qua nói: "Không cần hỏi cô ấy, chuyện cá nhân của tôi, bọn họ không tiện trả lời."
Tạ Bình Qua nói, cũng không đợi truyền thông hỏi lại đã nói thẳng: "Người nhà của tôi quả thật có tới thăm ban, nhưng không làm ảnh hưởng đến quá trình quay phim của đoàn. Mặt khác... Hình như chuyện này không có liên quan đến chủ đề lần này nhỉ?" Phong cách trả lời của Tạ Bình Qua vẫn trước sau như một. Đám truyền thông thấy cậu từ chối trả lời, thấy Trương Nam cũng bắt đầu kêu ngừng hỏi vấn đề cá nhân thì tiếc nuối không thôi.
Không có ai mắc sai lầm khi trả lời... Mặc dù từ biểu hiện của một số người cho thấy bọn họ hoàn toàn không phải là người nhà, nhưng Tạ Bình Qua cứ một mực là người nhà nên tin tức này vẫn chưa đủ bạo...
Nhưng bất chấp điều đó, truyền thông vẫn nhắc đến vấn đề này với giọng điệu "bất ngờ". Hoàng Thịnh thấy đông đảo người qua đường bị tiêu đề này thu hút, đều biết có người thăm ban Tạ Bình Qua thì trong lòng nở hoa.
Hắn trả khoản tiền cuối cùng cho truyền thông đặt câu hỏi, sau đó bán mấy bức ảnh chụp được cho đoàn đội V chuyên thu mua các tin tức tai tiếng, không lâu sau, đoàn đội V kia công bố mấy bức ảnh này lên Weibo.
Người nhà? Bạn bè? Hay là kẻ bí ẩn xuất hiện trong tin nhắn chung kết, người khiến Tạ Bình Qua từ bỏ con đường thần tượng? (Đính kèm thời gian) [ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
°°°°°°°°°°
Tác giả có lời muốn nói: =w=
Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị
Đánh giá:
Truyện Thủ Lĩnh Ám Vệ Xuất Đạo Ở C Vị
Story
Chương 51
10.0/10 từ 32 lượt.