Thông Thiên Chi Lộ
Chương 642: Phượng gáy chín tầng trời
"Giết Phệ linh thú đã!"
Ngụy Tác méo mó mặt mày, đồng thời quát to.
Thủy chúc yêu và Hoang cổ cự ngao đều là bát cấp trung giai yêu thú, thực lực tương đương với đại tu sĩ Kim đơn tam trọng, tứ trọng, tu sĩ trong Bắc Linh thành trung không chịu được một đòn của chúng.
Nếu bị ba bát cấp yêu thú tụ lại, bọn Ngụy Tác không thể là địch thủ, đành trừ đi một con.
Phệ linh thú tuy thực lực gần đạt bát cấp trung giai, nhưng trong ba con thì vẫn kém nhất, nhưng nếu để nó giết thêm một số tu sĩ, nuốt thêm linh thạch, thực lực e rằng còn đáng sợ hơn.
Càng trọng yếu là nếu họ không thể hiện thực lực giết được bát cấp yêu thú thì sĩ khí Bắc Linh thành sẽ tan vỡ, mọi tu sĩ hết hy vọng sẽ chỉ biết cắm đầu bỏ chạy.
"Chát!" "Chát!"
Bọn Cơ Nhã cơ hồ cùng ý nghĩ, gã vừa kêu to là bạch sắc băng long liên tục nổ quanh Phệ linh thú.
"Oành!"
Cùng lúc, vô số đạo hà quang từ Thủy Linh Nhi, Cơ Nhã, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình bừng lên.
"Bốn Kim đơn tu sĩ! Chúng ta còn có hi vọng!"
Các tu sĩ tuyệt vọng chợt thấy ánh sáng cuối đường hầm, như đã sống lại.
Bốn viên kim đơn bay lên!
Thủy Linh Nhi, Cơ Nhã hòa Kỳ Long Sơn, Thanh Bình đều thấy Lý Tả Ý và Thủy chúc yêu kịch chiến, biết uy năng thuật pháp, phòng ngự và nhục thân bát cấp trung giai cỡ nào, chỉ với pháp bảo hiện có vị tất giết được Phệ linh thú nên đều tế xuất kim đơn.
Bốn tu sĩ cùng phát kim đơn hà quang, ngưng kết thành hình, Phệ linh thú bị băng hàn chi khí đông cứng nhưng mắt thượng cổ hung thú này không hề kinh hoảng.
"Phù!" Quanh nó rực lên lục sắc tinh quang quang tráo, thân thể đột nhiên nặng gấp trăm, nghìn lần, rơi xuống còn nhanh hơn độn tốc.
Theo nó tính toán, bọn Ngụy Tác phát động công kích, đại bộ phận sẽ đánh hụt.
Nó hơi ngẩn ra vì uy năng không giáng đến mà bạch quang lóe lên, bọn Ngụy Tác đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt.
Đỉnh đầu nó đột nhiên có linh khí dao động hùng hậu.
Nó chưa kịp làm gì thì đạo đạo quang hoa thuật pháp và pháp bảo cùng kim đơn uy năng đã giáng tới. Chưa chạm vào mình nó thì mặt đất phía dưới đã bị ép xuống cả thước.
"Chát!".
Lục sắc tinh quang quang tráo quanh nó tan vỡ, thân thể bị uy năng giáng trúng.
Phệ linh thú lún sâu xuống đất, thành một hố mười mấy trượng. Lớp vỏ như lục sắc bảo thạch vỡ quá nửa, máu thịt bầy nhầy. Thân thể và đầu đều bị ép bẹp, cơ hồ gần hết xương cốt bị bọn Ngụy Tác dốc toàn lực đánh vỡ.
Thương thế này với yêu thú khác khẳng định đã xong đời.
"Còn chưa chết?"
"Sinh cơ của yêu thú này mạnh thế?!"
Ánh mắt bọn Ngụy Tác tỏ vẻ không dám tin vì Phệ linh thú như bị giẫm bẹp lại lóe lên lục quang, lướt đi.
Đoạn tiếng hô kinh hãi vang lên, sắc mặt bọn Ngụy Tác khó coi dị thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Phệ linh thú được lục quang bao lấy, những chỗ máu thịt bầy nhầy lại sinh trưởng cực nhanh, nó vốn thông minh, nhắm vào chỗ tập trung tu sĩ trên tường thành, để bọn Ngụy Tác vì sợ ngộ sát nhiều tu sĩ, nên hơi chững lại.
Phệ linh thú tuy có vẻ trọng thương nhưng độn tốc không giảm, chỉ nháy mắt đã lao vào một lỗ thủng trên tường thành.
Tường thành bao lấy quá nửa Bắc Linh thành đang chìm vào hôn chiến với Bích diễm cưu và Độc tiễn hoan. Vô số hắc quang và bích diễm bắn vào, tu sĩ ở gần đoạn tường thành đó không có ưu thế gì, giờ Phệ linh thú quay lại thì họ đều kinh hãi, loạn cào cào lên, không cần Phệ linh thú ra tay thì tích tắc đã có hai, ba mươi tu sĩ bị Bích diễm cưu giết.
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác lạnh lùng gật đầu với Thủy Linh Nhi cùng bọn Cơ Nhã.
Thủy Linh Nhi cùng Cơ Nhã tỏ vẻ bất nhẫn, Thủy Linh Nhi nghiến răng, tiếp tục đuổi theo Phệ linh thú.
Họ biết Ngụy Tác vì giết yêu thú này, không tiếc hi sinh vài tu sĩ. Với họ hay gã đều thấy bất nhẫn nhưng không còn cách nào, nếu không nhanh chóng giết yêu thú này thì số tu sĩ chết dưới tay nó càng nhiều, thậm chí còn vì thế mà không giữ được Bắc Linh thành.
Đúng lúc đó, bọn Ngụy Tác đột nhiên nghe thấy ở tường thành phía nam có tiếng hô kinh thiên động địa.
Ngoái nhìn, bọn Ngụy Tác lại nhăn nhó hơn mấy phần.
Hóa ra Hoang cổ cự ngao cách tường thành phía nam hơn nghìn trượng nhưng vừa chạy vừa vung trảo cào đất đá lớn cỡ gian phòng ném vào tường.
Từng tảng đất đá gào rít trên không, thanh thế thập phần kinh nhân.
Quan trọng nhất là mặt đất và đá bò đầy yêu thú như Độc tiễn hoan. Thậm chí Hoang cổ cự ngao còn xé xác mấy con Địa tê thú ném tới như đá cục.
Đất đã tuy bị quang hoa trên tường thành tràn ra đánh vỡ, nhưng yêu thú rơi xuống như mưa, không ít con vẫn an toàn, rơi vào trận thế tu sĩ thì khiến họ hỗn loạn. Tích tắc đó cũng khiến hơn trăm tu sĩ tử thương.
Hoang cổ cự ngao uy thế ngút trời, rõ ràng trí tuệ không thấp.
"Oành!"
Cùng lúc, mấy máy ném đá trong Bắc Linh thành bị Bích diễm cưu công kích đổ gục.
"Xong rồi! Bắc Linh thành xong rồi!"
"Bắc Linh thành khẳng định không giữ được! Chúng ta chạy mau! Đào tẩu được ai thì đào tẩu, ở lại chỉ có chết."
"Xong rồi, chúng ta đều chết ở đây."
Nhiều tu sĩ thậm chí lao ra ngoài chạy trốn.
Bắc Linh thành sắp sụp đổ. Ngay cả Hàn Thiên Mặc và Lý Hàn Lâm trên tường thành phía nam cũng xám ngoét mặt mày, biết binh bại như núi lở, chỉ bằng việc mắng mỏ hay giết vài tu sĩ bỏ chạy thì không áp chế được nỗi sợ hãi khi Hoang cổ cự ngao tiến đến.
"Dương Thanh, cùng thanh loan đến vây giết Phệ linh thú!" Ngụy Tác lại hú lên.
Vây giết Phệ linh thú, nhất định phải đồng thời.
Tại phát xuất lệ khiếu đích đồng thời, Ngụy Tác tương Phệ tâm trùng hòa pháp loan vương thái điệp dã đô phóng liễu xuất lai.
A!
Tiếng hú vang vọng đột nhiên vang lên trên không.
"Yêu thú gì nhỉ!"
"A! Ít nhất cũng yêu thú thất cấp trở lên!"
Một tu sĩ vừa kinh hô, thân thể nát thành từng mảnh trong một đạo bạch quang.
Thân thể như ngọn nến tan chảy, ngũ quan không còn nhìn rõ, Thủy chúc yêu chỉ còn hiện rõ bạch sắc nhãn cầu.
Thủy chúc yêu nhìn lên Thủy Linh Nhi và Ngụy Tác, cười âm u với vẻ khó hiểu.
"Nhìn mẹ ngươi à!"
Bắc Linh thành đang nguy ngập, Ngụy Tác đang nóng lòng, Thủy chúc yêu lại âm hồn bất tán, từ vạn dặm đuổi theo, khi trước Lý Tả Ý lôi kéo nó, y hiện thời không rõ sống chết nào mà nó lại tỏ ra như thế thì Ngụy Tác giận dữ vô biên.
"Phù!"
Ngụy Tác kích phát Đại tuyệt diệt kim đơn.
Thủy chúc yêu đang cười cợt, coi thường Ngụy Tác thi pháp thì đột nhiên cảm giác khí tức của Tuyệt diệt kim đơn thì ánh mắt cứng lại.
"Oành!"
Thiên địa như rung lên, quang diễm sáng bừng, đám mây hình nấm do uy năng hình thành và sóng xung kích khuếch tán ra.
Mọi tu sĩ Bắc Linh thành vốn chuẩn bị đào mệnh đều sững người.
Thinh không ít nhất có mấy trăm con Bích diễm cưu, bị quang diễm xé tan. A! Một bóng trắng tơi tả kêu thê thảm chạy khỏi quang diễm.
Mấy dải quang diễm kinh nhân xung kích lên bóng trắng.
Ngụy Tác định giết Phệ linh thú uy hiếp lớn nhất đã nhưng Thủy chúc yêu quá đáng ghét khiến gã nổi giận, dùng một viên Tuyệt diệt kim đơn duy nhất. Bát cấp trung giai Thủy chúc yêu bị Tuyệt diệt kim đơn cộng bốn Kim đơn tu sĩ dốc kim đơn uy năng hạ sát!
Cùng lúc tiếng gáy kỳ dị từ Bắc Linh thành vang lên.
Như tiếng gáy của linh điểu nhưng chói lói tự đá vàng tan vỡ, vút lên mây cao, hàm chứa uy nghiêm vô tận và khí tức viễn cổ hồng hoang.
Tức thì Thiên lôi kiêu và Bích diễm cưu bay lượn trên không đều sững lại, tỏ vẻ sợ hãi.
Cùng lúc, một con thanh sắc linh điểu và hoàng sắc linh điểu từ Bắc Linh thành bay ra.
Thanh sắc linh điểu đuôi dài phất phới, rải xuống vô số thanh sắc hỏa diễm, như thiên nữ tán hoa trên không.
"Thanh loan, thượng cổ thanh loan!"
"Phượng gáy, là phượng gáy trên chín tầng trời! Thượng cổ thanh loan có huyết mạch phượng tộc!"
"Thanh loan là cửu cấp yêu thú! Lại bị tu sĩ thu phục? Bắc Linh thành được cứu rồi."
Tiếng kinh hô không dám tin lại vang lên.
Tu sĩ trong Bắc Linh thành không biết thanh loan đã mất đại bộ phận tu vi cho Dương chi điểu, giờ e bát cấp thực lực không đạt. Nhưng Tuyệt diệt kim đơn của Ngụy Tác và thanh loan khiến họ rất có lòng tin, cơ hồ tất cả đều điên cuồng, không còn ý niệm bỏ chạy mà quay sang giết yêu thú chung quanh.
"Không ngờ thanh loan lại giúp chúng ta vào lúc này!"
"Giết!" Ngụy Tác không ngờ đến việc này, mục quang băng lãnh sung mãn sát khí lại nhìn lên Phệ linh thú di chuyển giữa đàn yêu thú.
Chỉ trong tích tắc, Phệ linh thú rực lục quang, âm hiểm cực độ đã giết mười mấy tu sĩ, không ngừng nuốt huyết nhục và linh thạch của họ nên thương thế gần như lành hẳn.
"Ngụy Tác, là yêu đơn Thủy chúc yêu."
Cùng lúc, sóng quang cuốn một viên bạch sắc yêu đơn cỡ quyền đầu dấy lên thủy linh nguyên khí kinh nhân đến mặt Ngụy Tác.
Viên bạch sắc yêu đơn nhẵn nhụi, như được bọc nến. Hóa ra nhục thân Thủy chúc yêu tuy tan nát nhưng yêu đơn không tổn hủy, bị Thủy Linh Nhi thi pháp cuốn lấy.
Thông Thiên Chi Lộ
Ngụy Tác méo mó mặt mày, đồng thời quát to.
Thủy chúc yêu và Hoang cổ cự ngao đều là bát cấp trung giai yêu thú, thực lực tương đương với đại tu sĩ Kim đơn tam trọng, tứ trọng, tu sĩ trong Bắc Linh thành trung không chịu được một đòn của chúng.
Nếu bị ba bát cấp yêu thú tụ lại, bọn Ngụy Tác không thể là địch thủ, đành trừ đi một con.
Phệ linh thú tuy thực lực gần đạt bát cấp trung giai, nhưng trong ba con thì vẫn kém nhất, nhưng nếu để nó giết thêm một số tu sĩ, nuốt thêm linh thạch, thực lực e rằng còn đáng sợ hơn.
Càng trọng yếu là nếu họ không thể hiện thực lực giết được bát cấp yêu thú thì sĩ khí Bắc Linh thành sẽ tan vỡ, mọi tu sĩ hết hy vọng sẽ chỉ biết cắm đầu bỏ chạy.
"Chát!" "Chát!"
Bọn Cơ Nhã cơ hồ cùng ý nghĩ, gã vừa kêu to là bạch sắc băng long liên tục nổ quanh Phệ linh thú.
"Oành!"
Cùng lúc, vô số đạo hà quang từ Thủy Linh Nhi, Cơ Nhã, Kỳ Long Sơn và Thanh Bình bừng lên.
"Bốn Kim đơn tu sĩ! Chúng ta còn có hi vọng!"
Các tu sĩ tuyệt vọng chợt thấy ánh sáng cuối đường hầm, như đã sống lại.
Bốn viên kim đơn bay lên!
Thủy Linh Nhi, Cơ Nhã hòa Kỳ Long Sơn, Thanh Bình đều thấy Lý Tả Ý và Thủy chúc yêu kịch chiến, biết uy năng thuật pháp, phòng ngự và nhục thân bát cấp trung giai cỡ nào, chỉ với pháp bảo hiện có vị tất giết được Phệ linh thú nên đều tế xuất kim đơn.
Bốn tu sĩ cùng phát kim đơn hà quang, ngưng kết thành hình, Phệ linh thú bị băng hàn chi khí đông cứng nhưng mắt thượng cổ hung thú này không hề kinh hoảng.
"Phù!" Quanh nó rực lên lục sắc tinh quang quang tráo, thân thể đột nhiên nặng gấp trăm, nghìn lần, rơi xuống còn nhanh hơn độn tốc.
Theo nó tính toán, bọn Ngụy Tác phát động công kích, đại bộ phận sẽ đánh hụt.
Nó hơi ngẩn ra vì uy năng không giáng đến mà bạch quang lóe lên, bọn Ngụy Tác đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt.
Đỉnh đầu nó đột nhiên có linh khí dao động hùng hậu.
Nó chưa kịp làm gì thì đạo đạo quang hoa thuật pháp và pháp bảo cùng kim đơn uy năng đã giáng tới. Chưa chạm vào mình nó thì mặt đất phía dưới đã bị ép xuống cả thước.
"Chát!".
Lục sắc tinh quang quang tráo quanh nó tan vỡ, thân thể bị uy năng giáng trúng.
Phệ linh thú lún sâu xuống đất, thành một hố mười mấy trượng. Lớp vỏ như lục sắc bảo thạch vỡ quá nửa, máu thịt bầy nhầy. Thân thể và đầu đều bị ép bẹp, cơ hồ gần hết xương cốt bị bọn Ngụy Tác dốc toàn lực đánh vỡ.
Thương thế này với yêu thú khác khẳng định đã xong đời.
"Còn chưa chết?"
"Sinh cơ của yêu thú này mạnh thế?!"
Ánh mắt bọn Ngụy Tác tỏ vẻ không dám tin vì Phệ linh thú như bị giẫm bẹp lại lóe lên lục quang, lướt đi.
Đoạn tiếng hô kinh hãi vang lên, sắc mặt bọn Ngụy Tác khó coi dị thường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Phệ linh thú được lục quang bao lấy, những chỗ máu thịt bầy nhầy lại sinh trưởng cực nhanh, nó vốn thông minh, nhắm vào chỗ tập trung tu sĩ trên tường thành, để bọn Ngụy Tác vì sợ ngộ sát nhiều tu sĩ, nên hơi chững lại.
Phệ linh thú tuy có vẻ trọng thương nhưng độn tốc không giảm, chỉ nháy mắt đã lao vào một lỗ thủng trên tường thành.
Tường thành bao lấy quá nửa Bắc Linh thành đang chìm vào hôn chiến với Bích diễm cưu và Độc tiễn hoan. Vô số hắc quang và bích diễm bắn vào, tu sĩ ở gần đoạn tường thành đó không có ưu thế gì, giờ Phệ linh thú quay lại thì họ đều kinh hãi, loạn cào cào lên, không cần Phệ linh thú ra tay thì tích tắc đã có hai, ba mươi tu sĩ bị Bích diễm cưu giết.
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác lạnh lùng gật đầu với Thủy Linh Nhi cùng bọn Cơ Nhã.
Thủy Linh Nhi cùng Cơ Nhã tỏ vẻ bất nhẫn, Thủy Linh Nhi nghiến răng, tiếp tục đuổi theo Phệ linh thú.
Họ biết Ngụy Tác vì giết yêu thú này, không tiếc hi sinh vài tu sĩ. Với họ hay gã đều thấy bất nhẫn nhưng không còn cách nào, nếu không nhanh chóng giết yêu thú này thì số tu sĩ chết dưới tay nó càng nhiều, thậm chí còn vì thế mà không giữ được Bắc Linh thành.
Đúng lúc đó, bọn Ngụy Tác đột nhiên nghe thấy ở tường thành phía nam có tiếng hô kinh thiên động địa.
Ngoái nhìn, bọn Ngụy Tác lại nhăn nhó hơn mấy phần.
Hóa ra Hoang cổ cự ngao cách tường thành phía nam hơn nghìn trượng nhưng vừa chạy vừa vung trảo cào đất đá lớn cỡ gian phòng ném vào tường.
Từng tảng đất đá gào rít trên không, thanh thế thập phần kinh nhân.
Quan trọng nhất là mặt đất và đá bò đầy yêu thú như Độc tiễn hoan. Thậm chí Hoang cổ cự ngao còn xé xác mấy con Địa tê thú ném tới như đá cục.
Đất đã tuy bị quang hoa trên tường thành tràn ra đánh vỡ, nhưng yêu thú rơi xuống như mưa, không ít con vẫn an toàn, rơi vào trận thế tu sĩ thì khiến họ hỗn loạn. Tích tắc đó cũng khiến hơn trăm tu sĩ tử thương.
Hoang cổ cự ngao uy thế ngút trời, rõ ràng trí tuệ không thấp.
"Oành!"
Cùng lúc, mấy máy ném đá trong Bắc Linh thành bị Bích diễm cưu công kích đổ gục.
"Xong rồi! Bắc Linh thành xong rồi!"
"Bắc Linh thành khẳng định không giữ được! Chúng ta chạy mau! Đào tẩu được ai thì đào tẩu, ở lại chỉ có chết."
"Xong rồi, chúng ta đều chết ở đây."
Nhiều tu sĩ thậm chí lao ra ngoài chạy trốn.
Bắc Linh thành sắp sụp đổ. Ngay cả Hàn Thiên Mặc và Lý Hàn Lâm trên tường thành phía nam cũng xám ngoét mặt mày, biết binh bại như núi lở, chỉ bằng việc mắng mỏ hay giết vài tu sĩ bỏ chạy thì không áp chế được nỗi sợ hãi khi Hoang cổ cự ngao tiến đến.
"Dương Thanh, cùng thanh loan đến vây giết Phệ linh thú!" Ngụy Tác lại hú lên.
Vây giết Phệ linh thú, nhất định phải đồng thời.
Tại phát xuất lệ khiếu đích đồng thời, Ngụy Tác tương Phệ tâm trùng hòa pháp loan vương thái điệp dã đô phóng liễu xuất lai.
A!
Tiếng hú vang vọng đột nhiên vang lên trên không.
"Yêu thú gì nhỉ!"
"A! Ít nhất cũng yêu thú thất cấp trở lên!"
Một tu sĩ vừa kinh hô, thân thể nát thành từng mảnh trong một đạo bạch quang.
Thân thể như ngọn nến tan chảy, ngũ quan không còn nhìn rõ, Thủy chúc yêu chỉ còn hiện rõ bạch sắc nhãn cầu.
Thủy chúc yêu nhìn lên Thủy Linh Nhi và Ngụy Tác, cười âm u với vẻ khó hiểu.
"Nhìn mẹ ngươi à!"
Bắc Linh thành đang nguy ngập, Ngụy Tác đang nóng lòng, Thủy chúc yêu lại âm hồn bất tán, từ vạn dặm đuổi theo, khi trước Lý Tả Ý lôi kéo nó, y hiện thời không rõ sống chết nào mà nó lại tỏ ra như thế thì Ngụy Tác giận dữ vô biên.
"Phù!"
Ngụy Tác kích phát Đại tuyệt diệt kim đơn.
Thủy chúc yêu đang cười cợt, coi thường Ngụy Tác thi pháp thì đột nhiên cảm giác khí tức của Tuyệt diệt kim đơn thì ánh mắt cứng lại.
"Oành!"
Thiên địa như rung lên, quang diễm sáng bừng, đám mây hình nấm do uy năng hình thành và sóng xung kích khuếch tán ra.
Mọi tu sĩ Bắc Linh thành vốn chuẩn bị đào mệnh đều sững người.
Thinh không ít nhất có mấy trăm con Bích diễm cưu, bị quang diễm xé tan. A! Một bóng trắng tơi tả kêu thê thảm chạy khỏi quang diễm.
Mấy dải quang diễm kinh nhân xung kích lên bóng trắng.
Ngụy Tác định giết Phệ linh thú uy hiếp lớn nhất đã nhưng Thủy chúc yêu quá đáng ghét khiến gã nổi giận, dùng một viên Tuyệt diệt kim đơn duy nhất. Bát cấp trung giai Thủy chúc yêu bị Tuyệt diệt kim đơn cộng bốn Kim đơn tu sĩ dốc kim đơn uy năng hạ sát!
Cùng lúc tiếng gáy kỳ dị từ Bắc Linh thành vang lên.
Như tiếng gáy của linh điểu nhưng chói lói tự đá vàng tan vỡ, vút lên mây cao, hàm chứa uy nghiêm vô tận và khí tức viễn cổ hồng hoang.
Tức thì Thiên lôi kiêu và Bích diễm cưu bay lượn trên không đều sững lại, tỏ vẻ sợ hãi.
Cùng lúc, một con thanh sắc linh điểu và hoàng sắc linh điểu từ Bắc Linh thành bay ra.
Thanh sắc linh điểu đuôi dài phất phới, rải xuống vô số thanh sắc hỏa diễm, như thiên nữ tán hoa trên không.
"Thanh loan, thượng cổ thanh loan!"
"Phượng gáy, là phượng gáy trên chín tầng trời! Thượng cổ thanh loan có huyết mạch phượng tộc!"
"Thanh loan là cửu cấp yêu thú! Lại bị tu sĩ thu phục? Bắc Linh thành được cứu rồi."
Tiếng kinh hô không dám tin lại vang lên.
Tu sĩ trong Bắc Linh thành không biết thanh loan đã mất đại bộ phận tu vi cho Dương chi điểu, giờ e bát cấp thực lực không đạt. Nhưng Tuyệt diệt kim đơn của Ngụy Tác và thanh loan khiến họ rất có lòng tin, cơ hồ tất cả đều điên cuồng, không còn ý niệm bỏ chạy mà quay sang giết yêu thú chung quanh.
"Không ngờ thanh loan lại giúp chúng ta vào lúc này!"
"Giết!" Ngụy Tác không ngờ đến việc này, mục quang băng lãnh sung mãn sát khí lại nhìn lên Phệ linh thú di chuyển giữa đàn yêu thú.
Chỉ trong tích tắc, Phệ linh thú rực lục quang, âm hiểm cực độ đã giết mười mấy tu sĩ, không ngừng nuốt huyết nhục và linh thạch của họ nên thương thế gần như lành hẳn.
"Ngụy Tác, là yêu đơn Thủy chúc yêu."
Cùng lúc, sóng quang cuốn một viên bạch sắc yêu đơn cỡ quyền đầu dấy lên thủy linh nguyên khí kinh nhân đến mặt Ngụy Tác.
Viên bạch sắc yêu đơn nhẵn nhụi, như được bọc nến. Hóa ra nhục thân Thủy chúc yêu tuy tan nát nhưng yêu đơn không tổn hủy, bị Thủy Linh Nhi thi pháp cuốn lấy.
Thông Thiên Chi Lộ
Đánh giá:
Truyện Thông Thiên Chi Lộ
Story
Chương 642: Phượng gáy chín tầng trời
10.0/10 từ 25 lượt.