Thông Thiên Chi Lộ
Chương 492: Cướp đoạt bảo vật
Thân thể Ngụy Tác cứng lại.
Hoang cổ bạch trạch đang đuổi theo, tỏ vẻ đắc ý.
Nó hít sâu một hơi, bạch sắc chướng khí sau lưng Ngụy Tác hình thành một con bạch sắc trường long, tựa hồ định đẩy gã vào miệng nó.
Nó cho rằng Ngụy Tác cũng như một nhánh linh dược không tệ, giờ đã không còn sức chống cự nữa.
Yêu thú lục cấp trở lên, dù linh trí không cao, thì cũng có cảm giác rất nhạy đối với tu vi của tu sĩ.
Hoang cổ bạch trạch là bát cấp yêu thú thì phổ thông tu sĩ Kim đan kỳ với nó chỉ là chuyện vặt.
Nhưng nó liền tỏ ra kinh nghi bất định vì trên da Ngụy Tác, vô số lỗ chân lông đột nhiên phun ra hỏa sát chi khí, trong hỏa sát chi khí là tro tàn.
Ngụy Tác tỏ vẻ thống khổ, không dễ chịu tí nào. Nguồn: http://truyenfull.vn
Mắt gã chợt ánh lên hung hãn, ngay khi Hoang cổ bạch trạch hơi ngẩn ra, một đạo lục sắc quang diễm từ tay gã vút ra, tích tắc sau đã tới trên đầu nó.
"Oành!"
Hoang cổ bạch trạch không thèm suy nghĩ, há miệng phun ra một đạo bạch sắc quang trụ nghênh đón lục sắc quang diễm, nhưng quang trụ chưa va vào thì quang diễm đã rực lên vô số quang văn, quang phù, rồi nổ tung.
Thiên địa như rung lên, quang diễm, vân khí hủy diệt bừng lên trên đầu Hoang cổ bạch trạch.
Bạch sắc quang trụ của nó bị quang diễm và xung kích xé tan.
Đám mây hình nấm kinh nhân hình thành trước mặt Hoang cổ bạch trạch, quang diễm và khí lưu xung kích vào đầu nó.
Trông như quá nửa cái đầu Hoang cổ bạch trạch lọt vào quang diễm hình nấm đang lóe lên hồi.
Từng làn sóng xung kích và cương phong với tốc độ kinh nhân khuếch tán đi, bạch sắc chướng khí trong mấy trăm trượng bị thổi tan tác.
Qua làn chướng khí, Ngụy Tác nhìn thấy Đế vương hắc giao đánh lén gã đang cách mấy nghìn trượng, cùng một con khác đấu với Lệ Nhược Hải.
Cổ con Đế vương hắc giao lúc trước có quân một sợi xích đen, là "Sát sinh trấn thú liên" của Lệ Nhược Hải, uy năng đặc biệt, có tác dụng khắc chế tựa hồ đối với yêu đan của yêu thú.
Nó bị sợi xích quấn cho lăn lộn trên không, cố gắng chống lại sợi xích thít chặt, không còn bao nhiêu sức trả đòn.
Cạnh Lệ Nhược Hải, trừ băng còn có một con bạch sắc mãnh hổ. Dị thú này thực lực tựa hồ không kém băng phượng, bao nhiêu yêu thú xông đến đều bị băng phượng thu thập gọn ghẽ, nó liên tục phát ra bạch sắc quang hoa, cùng Lệ Nhược Hải đối phó hai con Đế vương hắc giao, tựa hồ chiếm thượng phong.
Thinh không toàn là bạch sắc chướng khí và yêu vụ, bọn Kỳ Long Sơn không thấy Ngụy Tác.
Nhãn quang lóe lên, Ngụy Tác chưa tan hết thần sắc thống khổ nhưng lại tập trung án mắt vào Hoang cổ bạch trạch.
Trong đám mây hình nấm, thân thể Hoang cổ bạch trạch co rút, lắc lư nhưng không ngã xuống.
Vô số nguyên khí cuồn cuộn, đám mây nấm tiếp tục khuếch đại, dâng lên.
Cái đầu Hoang cổ bạch trạch thủng lỗ chỗ.
Xương sọ của nó bị mất một nửa, nửa phần da mặt và huyết nhục bị nổ tan, lộ ra cả xương trắng, gương mặt chi chít lỗ thủng.
Từ lỗ trên xương sọ hay các lỗ trên mặt đều chảy ra nước vàng, không biết là huyết dịch hay não tương.
Nếu là yêu thú khác thụ thương như thế thì đã sinh cơ đoạn tuyệt, mất mạng từ lâu.
Hoang cổ bạch trạch vẫn đầy sinh cơ.
Cơ hồ ngay khi đám mây hình nấm bay lên, rời khỏi đầu nó, lớp lông trắng chuyển động, vô số bạch sắc cự tảo như nước chảy đổ vào đầu Hoang cổ bạch trạch.
Như thể một miếng đậu hũ thối bị ruồi nhặng bu đầy.
Đầu Hoang cổ bạch trạch bị loài tảo trắng bò kín.
Bạch sắc cự tảo liên tục thổ ra chất nhầy màu vàng ngưng kết lại. Phun xong, bạch sắc cự tảo như tan hết tinh hoa và sinh lực, nhao nhao rơi xuống.
Thoáng sau, đầu Hoang cổ bạch trạch như được đóng lại bằng một lớp vảy vàng trong suốt.
"Ném trúng đầu mà con không chết! Ngụy Tác, mau lên!"
Lục bào lão đầu gầm lên lạc giọng trong tai gã.
"Oành!"
Không hề dừng lại, trong mắt Ngụy Tác hàn quang lóe lên, Trường hà thao thiên quyển dấy lên cự lãng, Hắc minh cốt quân bắn ra hắc sắc quang trụ, cùng thái cổ hung hỏa giáng vào đầu bát cấp yêu thú này.
Ban nãy gã động dụng Tuyệt diệt kim đan do của kim đan Lý Thiệu Hoa luyện chế thành.
Vốn gã có bốn viên kim đan của Diệp Linh, Lý Thiệu Hoa, Kim Chung thượng nhân, Hoàng Nha Tử luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan. Của Điếu Sa chân nhân vì gã chưa dám chắc trấn áp được nên chưa luyện chế.
Lúc đấu với Thiên La chân nhân đã dùng Tuyệt diệt kim đan luyện chế từ kim đan của Diệp Linh, chỉ còn lại ba viên, nên đối diện yêu thú gã không muốn dùng tới Tuyệt diệt kim đan.
Giết bát cấp yêu thú thì nguyên liệu luyện khí thu được, đối với Ngụy Tác thì chưa chắc đã bằng một viên Tuyệt diệt kim đan.
Nhưng nếu gã không dùng Tuyệt diệt kim đan, khẳng định khó thoát khỏi vòng công kích của nó.
Hoang cổ bạch trạch không ngờ thuật pháp của Ngụy Tác có thể luyện hóa chướng khí xâm nhập thể nội, nên mới để cho kim đan trực tiếp nổ trước mặt. Nó cơ hồ hứng chịu quá nửa uy lực của Tuyệt diệt kim đan, không chết vì sinh lực quá kinh nhân.
Hoang cổ bạch trạch tuy chưa chết nhưng nguyên khí đại thương, bằng không đã nổi điên phát động phản kích.
Đây là thời cơ tốt nhất để giết yêu thú này!
"Ngụy Tác, giết yêu thú này xong thì dùng Huyết tinh thạch hút huyết dịch! Yêu thú này là bát cấp yêu thú, Huyết tinh thạch chưa biết chừng sẽ ủ được mấy giọt Tam thanh thánh huyết."
Lục bào lão đầu lại liên tục kêu trong tai gã, cơ hồ sắp xếp sẵn việc tiếp theo, sau khi gã hạ được yêu thú này.
"Ngao!"
Hoang cổ bạch trạch vốn đỉnh thiên lập địa, tung hoành một cõi mà cũng cảm thụ được nguy hiểm. Nhưng nó không thể phát ra thuật pháp, gầm lên thảm thiết, bạch sắc quang hoa phun ra, là một viên yêu đan bằng đầu người lớn.
"Oành!"
Yêu đan phát ra vô số bạch sắc quang diễm, va vào cự lãng của Trường hà thao thiên quyển, hắc sắc quang trụ của Hắc minh cốt quân và thái cổ hung hỏa, chấn tan ba đạo công kích rồi rung lên, bạch sắc quang diễm cũng tan biến.
"Xem ngươi có chết không!"
Ngụy Tác và lục bào lão đầu cơ hồ đồng thời gầm lên.
Cả hai nhận ra khí tức của Hoang cổ bạch trạch đã tán loạn, đèn khô dầu cạn, không thể chịu nổi đòn tiếp nữa.
Tình huống đột nhiên biến hóa.
Ngoài xa, uy áp kinh nhân tràn tới, tạo cho Ngụy Tác cảm giác còn đáng sợ hơn lúc bị Hoang cổ bạch trạch nhằm vào.
"Gừ"
Tiếng hú mang theo viễn cổ khí tức từ trên không trút xuống, yêu thú trong vòng nghìn trượng đột nhiên kinh hoảng.
Huyền quang chói lòa rực lên trên tầng không Hoàng Đạo thành, là phi độn pháp bảo hình huyền quy, lớn cỡ gian phòng.
Huyền hắc sắc quy có đầy phù văn hình sao trời, cự mãng bò lên, cà hai đều do tinh kim luyện chế thành, rõ ràng là hình huyền vũ.
Phi độn pháp bảo xuất hiện, kim quang lóe lên, càng lúc càng lớn, hình thành một kim sắc thủ chưởng khổng lồ, trực tiếp túm lấy Hoang cổ bạch trạch nhấc lên! Như định cướp nó đi!
"Bịch, bịch, bịch, bịch!"
Yêu đan của Hoang cổ bạch trạch bị kim sắc đại thủ triệt để trấn áp, hai chân giãy giãy trên không, tạo thành tiếng trống nhưng bị kim sắc cự thủ ấn xuống, trừ hai chân thì ngay cả yêu đan của nó cũng không thể động đậy!
Uy năng kim sắc cự thủ cực kỳ đáng sợ!
Thông Thiên Chi Lộ
Hoang cổ bạch trạch đang đuổi theo, tỏ vẻ đắc ý.
Nó hít sâu một hơi, bạch sắc chướng khí sau lưng Ngụy Tác hình thành một con bạch sắc trường long, tựa hồ định đẩy gã vào miệng nó.
Nó cho rằng Ngụy Tác cũng như một nhánh linh dược không tệ, giờ đã không còn sức chống cự nữa.
Yêu thú lục cấp trở lên, dù linh trí không cao, thì cũng có cảm giác rất nhạy đối với tu vi của tu sĩ.
Hoang cổ bạch trạch là bát cấp yêu thú thì phổ thông tu sĩ Kim đan kỳ với nó chỉ là chuyện vặt.
Nhưng nó liền tỏ ra kinh nghi bất định vì trên da Ngụy Tác, vô số lỗ chân lông đột nhiên phun ra hỏa sát chi khí, trong hỏa sát chi khí là tro tàn.
Ngụy Tác tỏ vẻ thống khổ, không dễ chịu tí nào. Nguồn: http://truyenfull.vn
Mắt gã chợt ánh lên hung hãn, ngay khi Hoang cổ bạch trạch hơi ngẩn ra, một đạo lục sắc quang diễm từ tay gã vút ra, tích tắc sau đã tới trên đầu nó.
"Oành!"
Hoang cổ bạch trạch không thèm suy nghĩ, há miệng phun ra một đạo bạch sắc quang trụ nghênh đón lục sắc quang diễm, nhưng quang trụ chưa va vào thì quang diễm đã rực lên vô số quang văn, quang phù, rồi nổ tung.
Thiên địa như rung lên, quang diễm, vân khí hủy diệt bừng lên trên đầu Hoang cổ bạch trạch.
Bạch sắc quang trụ của nó bị quang diễm và xung kích xé tan.
Đám mây hình nấm kinh nhân hình thành trước mặt Hoang cổ bạch trạch, quang diễm và khí lưu xung kích vào đầu nó.
Trông như quá nửa cái đầu Hoang cổ bạch trạch lọt vào quang diễm hình nấm đang lóe lên hồi.
Từng làn sóng xung kích và cương phong với tốc độ kinh nhân khuếch tán đi, bạch sắc chướng khí trong mấy trăm trượng bị thổi tan tác.
Qua làn chướng khí, Ngụy Tác nhìn thấy Đế vương hắc giao đánh lén gã đang cách mấy nghìn trượng, cùng một con khác đấu với Lệ Nhược Hải.
Cổ con Đế vương hắc giao lúc trước có quân một sợi xích đen, là "Sát sinh trấn thú liên" của Lệ Nhược Hải, uy năng đặc biệt, có tác dụng khắc chế tựa hồ đối với yêu đan của yêu thú.
Nó bị sợi xích quấn cho lăn lộn trên không, cố gắng chống lại sợi xích thít chặt, không còn bao nhiêu sức trả đòn.
Cạnh Lệ Nhược Hải, trừ băng còn có một con bạch sắc mãnh hổ. Dị thú này thực lực tựa hồ không kém băng phượng, bao nhiêu yêu thú xông đến đều bị băng phượng thu thập gọn ghẽ, nó liên tục phát ra bạch sắc quang hoa, cùng Lệ Nhược Hải đối phó hai con Đế vương hắc giao, tựa hồ chiếm thượng phong.
Thinh không toàn là bạch sắc chướng khí và yêu vụ, bọn Kỳ Long Sơn không thấy Ngụy Tác.
Nhãn quang lóe lên, Ngụy Tác chưa tan hết thần sắc thống khổ nhưng lại tập trung án mắt vào Hoang cổ bạch trạch.
Trong đám mây hình nấm, thân thể Hoang cổ bạch trạch co rút, lắc lư nhưng không ngã xuống.
Vô số nguyên khí cuồn cuộn, đám mây nấm tiếp tục khuếch đại, dâng lên.
Cái đầu Hoang cổ bạch trạch thủng lỗ chỗ.
Xương sọ của nó bị mất một nửa, nửa phần da mặt và huyết nhục bị nổ tan, lộ ra cả xương trắng, gương mặt chi chít lỗ thủng.
Từ lỗ trên xương sọ hay các lỗ trên mặt đều chảy ra nước vàng, không biết là huyết dịch hay não tương.
Nếu là yêu thú khác thụ thương như thế thì đã sinh cơ đoạn tuyệt, mất mạng từ lâu.
Hoang cổ bạch trạch vẫn đầy sinh cơ.
Cơ hồ ngay khi đám mây hình nấm bay lên, rời khỏi đầu nó, lớp lông trắng chuyển động, vô số bạch sắc cự tảo như nước chảy đổ vào đầu Hoang cổ bạch trạch.
Như thể một miếng đậu hũ thối bị ruồi nhặng bu đầy.
Đầu Hoang cổ bạch trạch bị loài tảo trắng bò kín.
Bạch sắc cự tảo liên tục thổ ra chất nhầy màu vàng ngưng kết lại. Phun xong, bạch sắc cự tảo như tan hết tinh hoa và sinh lực, nhao nhao rơi xuống.
Thoáng sau, đầu Hoang cổ bạch trạch như được đóng lại bằng một lớp vảy vàng trong suốt.
"Ném trúng đầu mà con không chết! Ngụy Tác, mau lên!"
Lục bào lão đầu gầm lên lạc giọng trong tai gã.
"Oành!"
Không hề dừng lại, trong mắt Ngụy Tác hàn quang lóe lên, Trường hà thao thiên quyển dấy lên cự lãng, Hắc minh cốt quân bắn ra hắc sắc quang trụ, cùng thái cổ hung hỏa giáng vào đầu bát cấp yêu thú này.
Ban nãy gã động dụng Tuyệt diệt kim đan do của kim đan Lý Thiệu Hoa luyện chế thành.
Vốn gã có bốn viên kim đan của Diệp Linh, Lý Thiệu Hoa, Kim Chung thượng nhân, Hoàng Nha Tử luyện chế thành Tuyệt diệt kim đan. Của Điếu Sa chân nhân vì gã chưa dám chắc trấn áp được nên chưa luyện chế.
Lúc đấu với Thiên La chân nhân đã dùng Tuyệt diệt kim đan luyện chế từ kim đan của Diệp Linh, chỉ còn lại ba viên, nên đối diện yêu thú gã không muốn dùng tới Tuyệt diệt kim đan.
Giết bát cấp yêu thú thì nguyên liệu luyện khí thu được, đối với Ngụy Tác thì chưa chắc đã bằng một viên Tuyệt diệt kim đan.
Nhưng nếu gã không dùng Tuyệt diệt kim đan, khẳng định khó thoát khỏi vòng công kích của nó.
Hoang cổ bạch trạch không ngờ thuật pháp của Ngụy Tác có thể luyện hóa chướng khí xâm nhập thể nội, nên mới để cho kim đan trực tiếp nổ trước mặt. Nó cơ hồ hứng chịu quá nửa uy lực của Tuyệt diệt kim đan, không chết vì sinh lực quá kinh nhân.
Hoang cổ bạch trạch tuy chưa chết nhưng nguyên khí đại thương, bằng không đã nổi điên phát động phản kích.
Đây là thời cơ tốt nhất để giết yêu thú này!
"Ngụy Tác, giết yêu thú này xong thì dùng Huyết tinh thạch hút huyết dịch! Yêu thú này là bát cấp yêu thú, Huyết tinh thạch chưa biết chừng sẽ ủ được mấy giọt Tam thanh thánh huyết."
Lục bào lão đầu lại liên tục kêu trong tai gã, cơ hồ sắp xếp sẵn việc tiếp theo, sau khi gã hạ được yêu thú này.
"Ngao!"
Hoang cổ bạch trạch vốn đỉnh thiên lập địa, tung hoành một cõi mà cũng cảm thụ được nguy hiểm. Nhưng nó không thể phát ra thuật pháp, gầm lên thảm thiết, bạch sắc quang hoa phun ra, là một viên yêu đan bằng đầu người lớn.
"Oành!"
Yêu đan phát ra vô số bạch sắc quang diễm, va vào cự lãng của Trường hà thao thiên quyển, hắc sắc quang trụ của Hắc minh cốt quân và thái cổ hung hỏa, chấn tan ba đạo công kích rồi rung lên, bạch sắc quang diễm cũng tan biến.
"Xem ngươi có chết không!"
Ngụy Tác và lục bào lão đầu cơ hồ đồng thời gầm lên.
Cả hai nhận ra khí tức của Hoang cổ bạch trạch đã tán loạn, đèn khô dầu cạn, không thể chịu nổi đòn tiếp nữa.
Tình huống đột nhiên biến hóa.
Ngoài xa, uy áp kinh nhân tràn tới, tạo cho Ngụy Tác cảm giác còn đáng sợ hơn lúc bị Hoang cổ bạch trạch nhằm vào.
"Gừ"
Tiếng hú mang theo viễn cổ khí tức từ trên không trút xuống, yêu thú trong vòng nghìn trượng đột nhiên kinh hoảng.
Huyền quang chói lòa rực lên trên tầng không Hoàng Đạo thành, là phi độn pháp bảo hình huyền quy, lớn cỡ gian phòng.
Huyền hắc sắc quy có đầy phù văn hình sao trời, cự mãng bò lên, cà hai đều do tinh kim luyện chế thành, rõ ràng là hình huyền vũ.
Phi độn pháp bảo xuất hiện, kim quang lóe lên, càng lúc càng lớn, hình thành một kim sắc thủ chưởng khổng lồ, trực tiếp túm lấy Hoang cổ bạch trạch nhấc lên! Như định cướp nó đi!
"Bịch, bịch, bịch, bịch!"
Yêu đan của Hoang cổ bạch trạch bị kim sắc đại thủ triệt để trấn áp, hai chân giãy giãy trên không, tạo thành tiếng trống nhưng bị kim sắc cự thủ ấn xuống, trừ hai chân thì ngay cả yêu đan của nó cũng không thể động đậy!
Uy năng kim sắc cự thủ cực kỳ đáng sợ!
Thông Thiên Chi Lộ
Đánh giá:
Truyện Thông Thiên Chi Lộ
Story
Chương 492: Cướp đoạt bảo vật
10.0/10 từ 25 lượt.