Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 748



CHƯƠNG 748: GẤP KHÔNG NHỊN ĐƯỢC


Sau buổi tiệc tối, Lý Phàm bảo Sở Trung Thiên sắp xếp người đưa nhạc Tĩnh Di về trường học.


Nhạc Tĩnh Di lưu luyến không rời nhìn Lý Phàm: “Anh Lý Phàm, hôm nay thật sự cảm ơn anh. Hai ngày nữa em mời anh ăn cơm được không?”


“Ừm, được rồi, em về có gắng nghỉ ngơi. Sau này gặp chuyện như vậy nữa, cứ gọi cho anh là được.” Lý Phàm cười xoa đầu Nhạc Tĩnh Di.


Nhạc Tĩnh Di nở nụ cười ngọt ngào, khẽ hỏi: “Vậy khi không có việc gì em gọi cho anh được không?”


“Đương nhiên là được, cô bé ngốc này. Xe đến rồi mau về trường nghỉ ngơi đi.”


Nhạc Tĩnh Di cười tít mắt thoáng ngượng ngùng nhìn Lý Phàm, sau đó vui vẻ ngồi vào trong chiếc Mercedes.


Sở Trung Thiên cười híp mắt nói: “Tuổi trẻ thật tốt. Cô bé Nhạc này đúng là không tôi.”


Lý Phàm không nói gì chỉ nhìn Sở Trung Thiên: “Dương Tiền Tiến có chết hay không cũng chẳng sao.


Ông hãy điều tra chị Thu này thật kỹ. Tôi muốn biết chỗ ẩn nấp của cô ta.”



“Đã rõ, tôi sẽ cho người điều tra thật kỹ.” Sở Trung Thiên rất nghiêm túc nói.


Lý Phàm gật đầu khoát tay với Sở Trung Thiên, chuẩn bị đi dạo bờ sông một mình.


Lúc này chuông điện thoại di động vang lên, Lý Phàm lấy điện thoại ra xem.


Thấy điện thoại là của Trần Thanh Mai gọi tới, Lý Phàm khẽ lắc đầu: “Ha ha, ngó lơ cô một lát.”


Lý Phàm lắc lư di động trong tay, đợi tiếng chuông reo lần thứ hai kéo dài hồi lâu mới nhận cuộc gọi.


Trần Thanh Mai vừa đi tới trước xe, nghe được tiếng nối máy, vừa mở cửa vừa hét lên: “Lý Phàm, tên khốn kiếp, lâu như vậy mới nghe điện thoại của tôi.”


“Tôi không nghe thấy, cô gọi điện thoại tôi có việc gì không?” Lý Phàm ngửa đầu nhìn trời.


“Đương nhiên là có rồi! Tôi phải mắng anh một trận cho hả giận mới được! Tôi muốn mắng anh ngóc đầu không nỗi mới thôi!” Trần Thanh Mai cực kỳ tức giận hoàn toàn không phát hiện sự khác thường ở xung quanh.


Hai gã thanh niên ăn mặc kiểu du côn nhanh chóng đến gần Trần Thanh Mai.


Mà lúc này Trần Thanh Mai chỉ lo chửi cha mắng mẹ Lý Phàm ngay cả cửa xe cũng không đóng lại huống chỉ là phát hiện có người lén lút đến gần cô ta.


Hai gã du côn bắt chọt liếc mắt nhìn nhau, sau đó đột nhiên tăng tốc.


Một người ôm Trần Thanh Mai, còn người kia lấy khăn có tẩm thuốc mê ra bịt miệng và mũi Trần Thanh Mai lại.



Gã thanh niên cầm khăn không nói gì, lấy khăn che miệng và mũi của Trần Thanh Mai một cách gọn gàng.


“Aa al”


Trần Thanh Mai liều mạng giẫy giụa, cố gắng hét lên, dùng điện thoại trong tay đập vào mặt gã thanh niên.


Gã thanh niên bị đập một cái, nổi điên lên nện mạnh vào cánh tay Trần Thanh Mai.


Cánh tay Trần Thanh Mai bị đau, nhất thời tê dại không nhúc nhích được.


Lúc này Trần Thanh Mai hiểu rõ, nếu cô ta bị bắt đi chắc chắn sẽ xong đời. Trong lòng thầm mong Lý Phàm ở bên kia đầu điện thoại có thể phát hiện ra khác thường, tới cứu cô ta.


Lý Phàm, anh nhất định phải tới cứu tôi! Nếu không tới cứu tôi, anh chính là một tên khốn kiếp.


Lý Phàm phát hiện khác thường từ điện thoại truyền tới, hơi chau mày. Nhưng thấy chết mà không cứu không phải là tác phong của anh.


Lý Phàm và Trần Thanh Mai có bắt hòa thì cũng là lục đục nội bộ, lúc này Trần Thanh Mai gặp nguy hiểm tính mạng anh vẫn là dốc hết sức đi cứu cô ta.


Lý Phàm gẵn giọng nói với Sở Trung Thiên: “Giúp tôi định vị vị trí của đối phương.”


Sở Trung Thiên không dám chậm trễ, lập tức liên hệ với công ty truyền thông để nắm được vị trí của đối phương, nửa phút sau Sơ Trung Thiên ghé vào tai Lý Phàm nói nhỏ: “Tín hiệu của bên kia là ở trung tâm thương mại Tân Giang cách đây không xa lắm.”


Lý Phàm gật đầu, lên xe nỗ máy lái đến trung tâm thương mại Tân Giang.



Lý Phàm đạp ga chạy theo chiếc BMW của Trần Thanh Mai.


Tốc độ của chiếc BMW rất nhanh, sau khi gã thanh niên lái chiếc xe ra ngoài không bao lâu sau liền quan sát kỹ kính chiều hậu thì phát hiện Lý Phàm đang đuổi theo sau.


“Đệch, con đàn bà thối này đã làm bại lộ chúng ta qua cuộc điện thoại vừa rồi.”


“Ha hả, cậu là hung thần tốc độ ngầm của Hán Thành chúng ta đấy, cho gã ta hít khói đi!”


“Ngồi yên, anh đỡ ả đàn bà kia cho chắc vào!”


Gã thanh niên được mệnh danh là hung thần tốc độ ngầm của Hán Thành đạp chân ga, chiếc BMW gầm lên một tiếng, sau đó đột ngột lao về phía trước, lạng lách trên đường xe cộ tấp nập qua lại. Nhiều tài xế sợ hãi đã đạp phanh, bóp còi khiến đoạn đường bỗng trở nên nhốn nháo.


Đường xá hỗn loạn đột ngột cũng hơi ảnh hưởng đến việc lái xe Lý Phàm nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ với anh.


Cậu trai hung thần tốc độ mở nhạc ầm ï trong xe, cả người hưng phần tột độ, cảm thấy máu nóng và đam mê trên người đều bùng cháy.


Trong lúc vô tình, tốc độ của BMW đã đạt hai trăm dặm một giờ.


Gã hung thần tốc độ liếc nhìn kính chiếu hậu, thấy chiếc xe đi sau mắt hút, hơi phấn khích lắc lư.


“Ah, anh chàng theo sau đã bị cắt đuôi rồi, chúng ta lượn một vòng thì có thể trở về bàn giao công việc rồi, đúng là một hành động hoàn hảo, ha ha.”


Gã thanh niên đang đỡ Trần Thanh Mai ngồi ở hàng ghế sau cười thầm, trong mắt tràn đầy chờ mong.



Gã hung thần tốc độ kia quay đầu lại liếc nhìn Trần Thanh Mai đang hôn mê bát tỉnh, tham lam nuốt một ngụm nước bọt.


“Cô em này nhìn cũng ngon lành phết. Là cô gái có vóc người nóng bỏng nhất mà tôi từng thấy, đáng tiếc lại bị dã thú Long Ba kia chấm rồi, chúng ta không có cơ hội nhúng tay vào.”


“Haiz, đàn bà thôi mà. Sau này khi chúng ta đã có tiền thì muốn kiểu đàn bà nào mà chẳng được.”


Gã thanh niên đang đỡ Trần Thanh Mai lại suy nghĩ rất thoáng, không hề bị hấp dẫn bởi ngoại hình và sắc đẹp của Trần Thanh Mai, vẫn đang chìm đắm trong giấc mộng giàu sang của mình.


Lý Phàm ung dung lái xe đuồi kịp BMW, nhưng lần này anh không đuổi theo quá sát, mà là tản ra xa, không để cho gã hung thần tốc độ kia chú ý.


Gã hung thần tốc độ lái xe dạo quanh đại lộ Tân Giang một vòng sau đó lái vào thành phố từ một hướng khác.


Không lâu sau chiếc BMW lái xe vào khách sạn Long Đình, khách sạn sáu sao duy nhất ở Hán Thành.


Khách sạn Long Đình là tài sản của nhà họ Long, lúc này Long Ba đang mặc đồ ngủ, ngồi thô lỗ trong phòng tổng thống trên tầng cao nhất của khách sạn.


“Ä đàn bà xấu xa Trần Thanh Mai này lại dám không nghe lời bố mày. Lần này bố mày sẽ thịt mày. Chỉ có điều nghĩ tới thân hình gợi cảm kia của cô ta, chậc chậc tối nay bố đây phải chơi cho đã nghiền.”


Long Ba vốn đã gấp không nhịn nỗi, kéo quần áo ngủ, nhìn chằm chằm hai gã cao thủ gia tộc đứng cách đó không xa nói: “Sói Trắng, Gấu Đen, các người mau đi liên lạc xem thế nào, tôi gấp lắm rồi!”


Sói Trắng đỡ tai nghe Bluetooth, cẩn thận lắng nghe tiếng nói của Gấu Đen trong tai nghe.


Nghe xong, Sói Trắng bước nhanh tới chỗ Long Ba, hơi cúi đầu nói: “Cậu Long, Gấu Đen đã nhận được người rồi, đang đưa tới đây.”




Thiếu Chủ Bí Mật
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiếu Chủ Bí Mật Truyện Thiếu Chủ Bí Mật Story Chương 748
10.0/10 từ 38 lượt.
loading...