Thiên Nam Pháp Hội
C5: Làng thụ quê tôi đêm canh nhà một mình
Ủa sao ông bảo mình thắp hương liên túc làm gì nhỉ?
Thầy pháp như thế nào nhờ?
Mấy cái chết liên tiếp trong làng là do khối đá đấy hả?
Trong đầu tôi là hàng vạn câu hỏi không có câu trả lời. Nhưng trước mắt cứ làm theo lời ông nhắc là không để hương tắt. Ngôi nhà trống vắng chỉ một mình cho dù đèn sáng thì nỗi sợ với nỗi cô đơn vẫn đang nuốt chọn trong tâm tôi. Vừa chôn cất cho chú Cảnh thì ngày sau đó chú Duy lại chết. Thay đến que hương thứ 7 thì cũng gần 8h tối nhà nồng nắc mùi hương. Tôi quyết định mở cửa cho thoáng. Vừa mở cửa thì ngày trước cửa là một sinh vật kinh dị. Nó chỉ có một cái đầu hàm răng lởm chởm, tóc tai bù xù, không có ruột mà chỉ có bộ lòng quấn vào nhau thành một cục. Ối mẹ ơi từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ma. Tôi sợ ngã bật ra đằng sau, ngay lập tức thứ đó lao vào phía tôi định cắn. Tôi ngay lập tức lấy tay giữ cái đầu nó lại. Mặt đối mặt với thứ kinh tởm kia khiến tôi phát khiếp. Mắt nhắm chặt tay vẫn giữ lấy cái đầu của nó. Cảm thấy cắn không được nó dùng chiếc lòng dài thòng lòng của nó quấn vào cổ của tôi. Nó cuốn chặt khiến tôi ngạt thở. Khi tôi tưởng rằng mình sắp chết thì bỗng thứ đó hét lên một tiếng chói tai. Rồi bỗng nhiên tôi cảm thấy cổ không bị quấn chặt nữa. Tôi lim dim mở mắt thì thấy thứ đó bùng cháy dữ dội. Khoảng 10s sau thì nó cháy xém, tôi thở hồng hộc có lẽ bây giờ tôi đã hiểu tại sao ông lại bảo tôi giữ cho hương cháy liên tục.
Nhìn lên thấy hương vẫn mới cháy hết 1 phần 3 tôi thở phào nhẹ nhõm nó đã cứu tôi một mạng. Vừa mới định thần lại một lúc thì ngay lập tức đập vào mặt tôi là một khung cảnh ma quái đến đáng sợ. Ngoài sân nhà tôi là hơn bảy người đang mặc áo trắng đứng phía ngoài. Và không người nào có chân hết, tóc tai rối bời mắt trắng bệch mặt cũng thế. Và bọn chúng đang tiến lại gần đây. Tôi sợ hãi đến mức không thốt lên lời chỉ ú ờ mấy câu vô nghĩa:
"Có...có....ai....cứu.....ma"
Người thì đứng như trời trồng chả cử động nổi, Tôi sẽ là người tiếp theo trong làng phải chết ừ, tôi chưa muốn chết, không muốn chết đâu. Cứ như vậy nước mắt tôi chảy ra. Khi bọn chúng tiến đến bậc thềm nhà tôi bỗng tôi nghe thấy tiếng nói:
"Quỷ khí hợp, dạng tên, Phóng!"
Ngay lập tức bảy vọng hồn có bị mũi tên găm vào đầu. Chúng hét lên đau đớn rồi tan biến. Sau khi bọn chúng tan biến hết tôi đã có thể nhìn thấy ai đang nói câu đó.
Là một người lớn cao khoảng 1m7, người đó khoác một áo choàng đen, có trùm đầu. Chắc đây là thầy pháp mà ông nói với tôi. Tôi lắp bắp lên tiếng.
" Chú..chú..là p pháp sư ông cháu mời về làng ý hả?"
"Đúng ta là pháp sư đây" người đàn ông đó trả lời.
"Cháu cảm ơn chú vì đã cứu cháu, cả đời này cháu sẽ không quên ơn chú. À mà ông cháu đâu ạ"
Người đó có hơi ấp úng rồi trả lời:
"Ông... À ông cháu chết rồi, để tao đưa mày đi gặp ông mày nhà thằng oắt con!"
Lời nói đó khiến tôi sững sờ. Người này không phải người tốt. Liến nhớ tới lời ông dặn tôi chạy đi lấy que hương định thắp thì bỗng nhiên người đó cưới phá lên
"Ha ha ha thật là nực cười mày nghĩ tao như bọn cô hôn dã quỷ kia á"
Rồi người đó lấy ra một tấm bùa màu đen có các kí từ màu đỏ viết trên đó. Rồi người đó lẩm nhẩm. Sau khi lẩm nhẩm xong bỗng nhiên que hương trên tay tôi bùng cháy dữ dội. Mà đây không phải lửa bình thường nó có màu xanh dương quái dị. Tôi ngay lập tức vứt que hương sang một bên.
"Mãi mới tìm được mày, lần trước tại có chú mày thôi nhưng lần này thì có giời cứu được mày. Mày phải chết vì giám nghe lén việc đại sự của bọn tao!"
Tôi ngay lập tức nhận ra, đây chính là kẻ ở đình, hắn là kẻ đã giết chú Cảnh. Tôi hét lớn:
"Có ai không cứu với cứu cháu!"
Tên đó rút ra một là bùa rồi niệm:
"Quỷ khí hợp, dạng tên"
Ngay lập tức lá bùa cháy trong tay hắn. Sau đó những luồng khí màu đen tập hợp lại thành khối cầu, rồi chúng phân tách thành sáu mũi tên. Rồi xếp thành vòng tròn hướng thẳng đến phía tôi.
Hắn nói to:"Phóng"
Ngay lập tức những mũi tên phóng đến phía tôi. Tôi bây giờ chả còn gì để chống cự nữa chỉ biết nhắm chặt mắt chấp nhận cái chết đến. Bỗng tôi nghe thấy tiếng nói:
" Kim Quy Thần Thuẫn"
Rồi 5s 10s sau quái lạ đẵng lẽ mấy mũi tên phải cắm vào người tôi rồi chứ. Tôi từ từ mở mắt ra thì một hình ảnh mai rùa màu vàng kim đã chặn những mũi tên lại. Hắn khi không giết được tôi thì tức giận lên tiếng: " Mẹ kiếp bọn pháp sư lại phá đám ta"
"Lú tà pháp sư bọn ngươi đến trẻ em cũng giết, thật không thể chấp nhận được!"
Tên áo đen hét lớn: " Câm mồm hôm nay tao sẽ lấy mạng mày"
Rồi hắn lấy bùa ra niệm
"Quỷ khí hợp, dạng kiếm, "
Sau đó khối đen định hình thành thanh kiếm. Bên kia cũng không chịu nhún nhường rút kiếm và niệm phép:
"Phượng Hoàng Thần Ảnh"
Từ trên trời phóng xuống một luồng sáng màu vàng kim pha đỏ. Một con phượng lao xuống đáp trước mặt vị pháp sư mặc áo xanh. Sau đó người pháp sư mặc áo xanh hét lớn:
"Hoả Gươm, Viêm vũ"
Ngay lập tức con phượng hoàng tan biến thành những luồng sáng màu vàng cuộn quanh thanh kiếm, khiến thanh kiếm hoá đỏ bùng cháy ở phần lưỡi kiếm.
Hai bên lao vào hai thanh gươm chạm nhau phát ra một tiếng "Keng lớn"
Hai thanh gươm khoá nhau. Hình như thanh gươm đỏ mạnh hơn đã áp đảo thanh gươm đen, nó đã đẩy ngược thanh gươm về phía tên pháp sư áo đen. Thấy mình yếu thế hắn liền niệm phép:
"Quỷ khí hợp, dạng cầu, Phóng!"
Ngay lập tức những khối cầu màu đen ở cự ly gần lao tới khiến vị pháp sư phải lui về chống đỡ. Thầy dùng thanh gươm chém những khối cầu. Sau đó đáp trả bằng cách đốt lá bùa niệm chiêu thức:
"Nộ Hải Cuồng Quy"
Sau đó chém xuống ba luồng ánh sáng màu vàng kim tựu như móng rùa cào tới tên pháp sư kia. Hắn liền rút bùa niệm phép:
"Quỷ khí hợp, dạng khiên"
Một tấm khiên màu đen hiện ra đỡ lấy chiêu thức. Hai thư chạm vào nhau tạo ra vụ nổ, khói bay mù mịt trong lán khói. Tên áo đen chấp thời cơ liền niệm phép:
"Quỷ khí hợp, dạng tên, Phóng!"
Những mui tên phóng đến vị pháp sư, ngay lập tức vị pháp sư sự dụng thanh kiếm chém mũi tên. Bỗng nhiên một mũi tên bị thanh gươm lửa cháy chém cho trệch hương và vô tình lao tới phía tôi. Từ xa tôi đã thây ông đang lao tới phía tôi. Và một tiếng "Phập" vị pháp sư đã đứng trước mặt tôi lây lưng che có tôi. Bây giờ tôi mới có thể thấy rõ mặt của vị pháp sư. Anh ta rất trẻ chắc khoảng 20 tuổi, khuôn mặt điển trai, đầu để hai mài, anh ta đau đớn nhưng vẫn cất lời:
" Cháu có làm sao không ta xin lỗi sau đó gục xuống chỗ bậc thang lên nhà"
Phía sau tên áo đen đã cười phá lên:
"Ha ha đồ ngu đi đỡ cho tên ranh con đó, giờ thì ngươi thua rồi " hắn rút ra lá bùa niệm phép
"Quỷ khí hợp, dạng cầu, " có vẻ hắn đã thấm mệt quả cầu đen có vẻ không ổn định. Sau đó hắn hét lên:
"Chết đi thằng khốn!"
Trong một tích tắc bỗng nhiên một tia sét đánh lớn sang tỏ trên bầu trời đã đánh ngang qua đây
"Long thần trảm". Một tiếng "Xoẹt " hại canh tay của tên pháp sư áo đen đã đứt lìa. Một người khác đã đứng trước chúng tôi. Người này khoác một chiếc áo màu vàng. Sau đó nhanh như cắt người này niệm phép:
"Nộ Hải Cuồng Quy"
Ba luồng ánh sáng nhanh như cắt đã cào lên người tên pháp sư đó, hắn ngã gục xuống.
"Ông xin lỗi đáng lẽ ông không nên để cháu ở một mình"
Tôi bối rối hỏi ông:
"Đây là?"
Ông tôi run, run trả lời:
"Đây là hai vị pháp sư mà ông mới về làng"
Bỗng người mặc áo vàng lên tiếng:
"Nhờ ông đưa học trò của tôi vào băng bó vết thương hộ, hình như nó ngất rồi"
Sau khi ông tôi đỡ vị pháp sư mặc áo xanh nằm lên giường. Ông tôi tiến ra với người pháp sư mặc áo vàng rồi lên tiếng:
" Tôi đã băng bó vết thương cho cậu ta rồi"
Vừa hết câu vị pháp sư mặc áo vàng liền lên tiếng:
" Tôi cảm nhận được quỷ khí rất nặng ở một nhà khác trong làng, nếu tôi bỏ hai ông cháu ở lại đây thì rất có khả năng hai người sẽ bị tấn công bởi cô hôn hay tà pháp sư. Đệ tử của tôi thì đang bị thương không thể bảo vệ hai ông cháu. Phiền hai ông cháu có thể theo tôi tới nhà đang có quỷ khí phát ra. Tôi đảm bảo sẽ bảo vệ an toàn cho hai ông cháu!"
Thế là trong màn đêm nhóm ba người tôi ông, và vị pháp sư đang đi trong màn đêm. Đi theo hướng vị pháp sư đang đi, thì đây là hướng tới nhà ông Lộc
Thiên Nam Pháp Hội