Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 824: Cuộc Giải Cứu Cuối Cùng (16)


 Đoàng đoàng đoàng đoàng...


Tiếng súng trường vang lên.


Phong Bất Giác vừa bóp cò vừa lăn về phía Tiến sĩ Jonathan.


"Đồ ngu, đời này làm gì có ai không đánh đã hàng!" Giác Ca không chỉ phản kháng dữ dội mà còn tiếp tục võ mồm, "Có thời gian to mồm trực tiếp nổ súng chẳng phải được!"


Còn chưa nói xong, hắn đã vội vã lăn đến bên cạnh Tiến sĩ Jonathan, nắm lấy tên kia bằng một tay và giữ ở phía trước mình.


"Chết tiệt! Mau thả tiến sĩ ra!" Dan và nhóm nhân viên an ninh giơ súng lên ngắm, nhưng lại không thể chịu mạo hiểm giết người.


Dù sao thì Tiến sĩ Jonathan cũng là một nhân viên nghiên cứu Cấp 4 và là một tài nguyên quan trọng của Tổ chức. Nếu không có lệnh rõ ràng từ cấp trên, những nhân viên an ninh này không có quyền bắn hắn.



"Lại là một câu nói nhảm, Dan." Phong Bất Giác đã nhận ra giọng Dan, hắn giễu cợt, "Nếu ta làm như ngươi nói thì còn đi bắt con tin làm gì?"


Dứt lời, Giác Ca lại quay đầu nhìn Jonathan, thấp giọng nói: "Tiến sĩ, vì sự an toàn của đồng nghiệp và bản thân ngươi, xin hãy cố gắng hết sức để hợp tác với ta, hiểu không?"


Lúc này Tiến sĩ Jonathan một tay ôm chặt Billy, vai còn lại bị Giác Ca giữ chặt, không thể nào thoát ra được. Hắn biết rất ít về những nhân viên cấp D đằng sau mình, nhưng từ những gì hắn đã thấy và nghe trong suốt thời gian này... đây chắc chắn là một tên tội phạm liều mạng, giết người không chớp mắt.


"Được... Được..." Jonathan run rẩy đáp, "Làm ơn đừng..."


"... Đừng có mà đưa ra yêu cầu gì với ta." Phong Bất Giác ngắt lời đối phương, "Ta nói, ngươi làm."


Hắn đưa ra chỉ dẫn rõ ràng bằng giọng điệu trực tiếp, thái độ của hắn thể hiện sự tự tin và bình tĩnh tuyệt vời. Vào lúc này, bao gồm cả Dan... trong tiềm thức của tất cả mọi người có mặt đều thừa nhận rằng Giác Ca chính là kẻ đang kiểm soát tình hình nơi đây.


Vì vậy, sau một hồi giằng co, các thành viên trong đội an ninh lại trơ mắt nhìn Phong Bất Giác sử dụng "khiên thịt" của mình để rút lui về lối đi an toàn khẩn cấp.


Phải đáp ứng hai điều kiện để vào và ra lối đi dành riêng cho nhân viên Cấp 5 và Cấp O5... Thứ nhất, phải biết vị trí của cánh cửa bí mật; thứ hai, phải có giấy thông hành của cấp độ tương ứng.



Bởi vì Phong Bất Giác là người giữ giấy thông hành Cấp 5 duy nhất trong căn cứ (vào các ngày trong tuần sẽ có những nhân viên Cấp 5 hoặc O5 khác ra vào, nhưng trừ những ngày đó, Cosmo là nhân viên Cấp 5 duy nhất trong căn cứ), sau khi hắn rút lui vào lối đi, các nhân viên an ninh một lần nữa hoàn toàn bị động.


"Báo cáo, đây là phòng thí nghiệm B3, Austin lại trốn vào trong hành lang rồi." Dan nhìn thấy cửa vào hành lang đóng lại, chỉ có thể bất lực báo cáo.


"Chết tiệt..." Steven, người ở B7, tức giận chửi thề, "Vẫn chậm một bước sao..."


Thân là chỉ huy tạm thời của căn cứ, phản ứng của hắn thực sự rất tốt. Sau khi nhận được báo cáo của Gore, Steven đã đoán được ngay Giác Ca trốn thoát bằng cách nào. Mặc dù hắn không muốn tin rằng vị chỉ huy Cosmo đáng kính của mình sẽ tiết lộ thông tin về lối đi an toàn khẩn cấp (mà ngay cả Steven cũng không biết) nhưng hắn vẫn bình tĩnh phân tích nhiều khả năng khác nhau và đưa ra phán đoán chính xác.


Dựa trên suy luận này, Steven lập tức nghĩ đến một chuyện khác... Tên Austin đã từng nhắc đến Tiến sĩ Jonathan và con rối Billy, và hắn dường như biết rất rõ vị trí của cả hai... Từ đó có thể có thêm hai thông tin: Thứ nhất, điều này xác nhận sự thật rằng "Trưởng quan Cosmo đã khai ra"; thứ hai, mục đích chính của đối phương có vẻ không phải là trốn thoát mà là con rối và tiến sĩ. Đương nhiên, không thể loại trừ khả năng đây chỉ là quả bom khói mà đối phương thả ra trước khi chạy trốn, dùng kế điệu hổ ly sơn mà thôi.


Nghĩ vậy, Steven lập tức ra lệnh để đội gần phòng thí nghiệm B3 nhất nhanh chóng tới đó. Cho dù đây thực sự là điệu hổ ly sơn thì họ cũng phải đề phòng.


Không ngờ... Cuối cùng vẫn để Giác Ca thành công.


... ...



"Nghe ta... Mr. Austin." Jonathan trước họng súng đang ôm con rối và đi, "Nếu ngươi muốn mang con rối này ra ngoài, ta sẽ không ngăn cản, ta chỉ là nhân viên nghiên cứu, ta không muốn..."


"Rồi rồi..." Phong Bất Giác không muốn nghe những lời này, hắn nói với giọng điệu mất kiên nhẫn, "Đừng phí lời nữa, tiến sĩ. Lúc nào thả ngươi đi là do ta quyết định. Việc ta vẫn giữ ngươi làm con tin có nghĩa là ngươi vẫn còn hữu dụng, vì vậy... hãy im lặng và chỉ nói khi ta cho phép, đừng chọc ta giận, hiểu không?"


Càng nói hắn càng giống tội phạm chuyên nghiệp, Jonathan cũng không muốn giao du với người như vậy, hắn không có can đảm cũng không có năng lực, vì vậy hắn quyết định... "Được rồi, ta hiểu rồi..."


Trong lúc nói chuyện, họ đến một lối ra bằng cánh cửa bí mật.


Phong Bất Giác liếc nhìn biển hiệu bên cạnh cửa rồi dùng thẻ ra vào để mở cửa.


"Mời tiến sĩ đi trước." Giác Ca đứng cạnh cánh cửa mở, quay lại và chĩa súng vào Jonathan.


Jonathan nuốt nước bọt rồi bước qua cánh cửa với những bước chân vụng về.


Giác Ca đi theo sát phía sau và bước ra khỏi lối đi.



"Xin hãy mở cái kia tủ sắt kia ra, tiến sĩ." Vừa vào phòng, Phong Bất Giác đã ra lệnh.


Lúc này, căn phòng họ đang ở chính là phòng giam giữ SCP-1998 mà Giác Ca và Billy đã từng đến trước đó.


Tiến sĩ Jonathan tất nhiên biết căn phòng này vì hắn chính là người giữ chìa khóa của vật phẩm trong phòng.


"Ngươi..." Tiến sĩ vốn định hỏi Giác Ca cần thứ này để làm gì, nhưng sau khi suy nghĩ một lát, lập tức nuốt câu hỏi này lại.


Là một người có trình độ học vấn cao và chỉ số IQ cao, Jonathan hẳn có thể đoán được ý định của Giác Ca ngay cả khi EQ của của hắn thấp. Rất hiển nhiên, việc cố ý bắt cóc mình để mở két sắt cho thấy ít nhất ba điểm: Một, hắn biết rõ tác dụng của hạng mục này; hai, hắn cũng biết ai có chìa khóa của hạng mục này; ba, hắn biết rất rõ mình sẽ làm gì với hạng mục này.


"Tiến sĩ." Ngay lúc Jonathan đứng trước két sắt chuẩn bị lấy chìa khóa ra, Phong Bất Giác đột nhiên lạnh lùng nói, "Nếu như ta là ngươi, ta sẽ không làm như vậy."


Câu nói này nghe có vẻ không đầu không đuôi nhưng lại khiến Jonathan lập tức cứng đờ tại chỗ, máu trong cơ thể như đông lại, một luồng khí lạnh chạy thẳng đến tim.


Chỉ có Jonathan mới biết... Hai giây trước, khi tay hắn chạm vào chìa khóa, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn.


Tuy nhiên, ngay lúc hắn vẫn còn đang do dự không biết có nên hành động hay không thì lời nói của Phong Bất Giác đã lọt vào tai. 


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 824: Cuộc Giải Cứu Cuối Cùng (16)
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...