Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 771: Hỗn Chiến Siêu Không Gian (41) Resurreccion - Yamata no Orochi


Cổ Thành, sảnh chính.


Cuộc tấn công của Đội quân Siêu Không Gian đã diễn ra cách đây không lâu, tất cả các tướng quỷ trong thành đều đã ra trận, chỉ còn lại Ðát Kỷ trong điện để chỉ huy.


"Ngài... Ngài Ðát Kỷ!" Lúc này, một tên yêu binh hoảng sợ chạy đến trước cung điện, báo cáo: "Cổng phía Đông... Cổng phía Đông đã bị phá! Nếu cứ tiếp tục như vậy..."


"Truyền lệnh xuống, tiếp tục tử thủ." Ðát Kỷ ngắt lời, trầm giọng ra lệnh, "Bất luận thế nào cũng không được để bọn chúng đến gần 'Tháp Trời'."


"Vâng... !" Tên lính quỷ đáp lại rồi chạy ra ngoài.


Sau khi đối phương chạy đi, sắc mặt của Đát Kỷ lại trở nên nghiêm trọng.


"Thật sự là hỏng bét..." Cô vô thức đặt tay lên xương sườn và lẩm bẩm, "Cái tên Khí Thiên Đế kia là loại quái vật gì vậy... Ở gần hắn một lúc... đã khiến cho yêu nguyên của ta bị hao tổn..."


Trong lòng Đát Kỷ hiếm khi xuất hiện một tia lo lắng. Chấn động do sức mạnh kinh người của Khí Thiên Đế mang đến đã làm rung chuyển tam quan của một con quỷ như cô: "Ngài Orochi... thật sự ổn chứ..."


... ...


Cùng lúc đó, Cổ Thành, cổng phía Đông.


"Ngài Khổng Minh, cửa thành đã bị phá, quân ta thế như chẻ tre, tình thế đối với chúng ta rất có lợi." Thương ở trong Đội quân Siêu Không Gian nói với Gia Cát Lượng bên cạnh, "Quân sư nghĩ... chúng ta nên làm gì tiếp theo?"



"Ừ..." Khổng Minh bình tĩnh, lấy quạt lông quạt mát, suy nghĩ một chút, nói: "Theo ta thấy, quân đội của chúng ta nên chia làm ba..."


"Này! Thương." Khổng Minh mới nói được một nửa thì Tư Mã Ý đã ngắt lời: "Ta cũng là quân sư mà? Tại sao lúc này ai cũng hỏi ý kiến ​​Khổng Minh thế?"


"Ừm..." Thương im lặng một lát, không dám nói tiếp nữa vì sợ đắc tội với người kia.


"Khụ... Khụ khụ..." Hầu Tước Cô Đơn ho hai tiếng, trước mặt mọi người lộ ra khuôn mặt bệnh tràn đầy oán hận. Nội dung ẩn ý là: "Ta đường đường văn võ quan miện, quân sư kiêm Thừa Tướng Tử Diệu Hoa Hạ, và ta đến từ cùng một vũ trụ với Thương. Hắn thậm chí còn không đến để xin lời khuyên của ta trước!"


"Haha..." Khổng Minh thấy thế, khẽ cười một tiếng, "Tư Mã huynh nói có lý, lúc này... chúng ta hãy nghe sách lược của hắn trước đã."


Gia Cát Lượng cũng thông minh, biết rằng trong tình huống này, kế hoạch của Tư Mã Ý nhất định cũng giống như kế hoạch của mình, cho nên mới giả vờ khiêm tốn, kết quả dù sao cũng sẽ giống nhau.


"Hừ..." Tư Mã Ý sao có thể không biết đối thủ cũ của mình đang nghĩ gì, cho nên hoàn toàn không khách khí với Gia Cát Lượng. Sau khi hừ lạnh một tiếng, hắn nói: "Quân địch rõ ràng đang ở thế phòng thủ, muốn ngăn cản bước tiến của quân ta, Điều này cho thấy 'Tháp Trời' trong thành nhất định có điều gì đó mờ ám, rất có thể đó là nơi phong ấn; và quân địch mới đang đến từ phía tây, điều đó có nghĩa là quân đội ma quỷ được hồi sinh ở đó; ngoài ra... ma khí ở phía Nam thành phố là mạnh nhất, và các tướng quỷ trong quân đội cũng mạnh hơn. Từ đó, chúng ta có thể suy ra... chỉ huy của quân địch, tức quân sư Ðát Kỷ, đang ở phía Nam thành phố, và lực lượng trọng yếu của kẻ thù cũng ở phía Nam."


Phân tích của Tư Mã Ý cũng rất có tổ chức và hợp lý: "Theo ta thấy, quân đội của chúng ta nên lập tức chia thành ba tuyến. Đường đầu tiên... là cử một trăm lính tinh nhuệ tấn công trực tiếp vào Tháp Trời; đường thứ hai là huy động tất cả những người có khả năng gây sát thương diện rộng tầm xa, chặn đội quân yêu ma đang hồi sinh từ phía Tây; đường thứ ba, toàn bộ lực lượng chủ lực còn lại tiếp tục tấn công quân địch ở phía Nam thành phố." Hắn dừng một chút. "Nếu bố trí như thế này... trung vệ của địch sẽ không thể tận dụng được tuyến đầu dài; quân đội quỷ hồi sinh sẽ khó có thể nhanh chóng trở lại chiến trường; và lực lượng chủ lực ở phía nam thành phố sẽ bị quân tấn công bất ngờ của chúng ta ảnh hưởng và sẽ không biết nên tiến hay rút lui."


"Ừ... Tư Mã huynh cao kiến." Nghe thế, Khổng Minh mỉm cười nói tiếp, "Ta... bội phục."


Tư Mã Ý nhìn Gia Cát Lượng bằng ánh mắt vô hồn, hai giây sau mới thốt ra hai chữ không mấy tao nhã: "Cút đi!"


"Haha... Khụ khụ khụ... Khụ khụ khụ!" Hầu Tước Cô Đơn ban đầu nhìn hai người họ với ánh mắt như hủ nữ và cười khẽ, nhưng sau vài tiếng cười, tiếng cười của hắn chuyển thành cơn ho dữ dội.


"Ừm..." Thương thì ngượng ngùng nói: "Được, cứ làm theo lời quân sư Tư Mã đi, ta sẽ dùng phương pháp truyền âm để thông báo cho toàn quân."



... ...


Bên kia, dưới Cổ Thành, Võ Đài Musou.


Đồng bằng Musou, trăng quỷ nhô lên cao.


Hôm nay, một trận ma chiến quỷ thần kinh thiên địa sắp xảy ra.


Khí Thiên Đế, Đại Vương Vũ Trụ, Quỷ Xà Musou.


Một là Thần Hủy Diệt khinh thường loài người, một là ác quỷ băng giá tàn ác và kiêu ngạo, và kẻ còn lại là... Yamata no Orochi, kẻ có sức mạnh khó lường.


Khi họ xuất hiện ở cùng một nơi, trong trái tim mỗi người... Một bản năng sát ý xuất phát từ bản năng sinh học đã trỗi dậy.


"Ngươi tốn công dẫn ta tới đây chỉ để cho ta gặp bọn chúng sao?" Khí Thiên Đế cúi mắt nhìn Urahara Kisuke, thái độ vẫn tỏ ra bình tĩnh và độ lượng.


"Hehe... Ta đã đưa Hogyoku cho Orochi rồi." Urahara cũng không phải là người dễ bắt nạt, nói dối không chớp mắt, "Nếu muốn thì cứ hỏi trực tiếp hỏi hắn."


"Ồ?" Khí Thiên Đế không ngốc, hắn biết Urahara đang nói dối, nhưng hắn lười vạch trần hắn, bởi vì... hắn đã mất kiên nhẫn, "Nói cách khác... giữ ngươi lại cũng không có ý nghĩa gì nữa."


Lời còn chưa dứt, đồng tử của Urahara co lại, thần sắc kinh biến.


"Chạy!" Phong Bất Giác hét lớn từ này vào tai hắn trong khi kích hoạt Linh Thức Tụ Thân Thuật - Sửa và di chuyển ra xa Urahara.



Còn Urahara thì đã hành động ngay trước khi Giác Ca lên tiếng.


Sát ý của thần có thể so sánh với cú sốc năng lượng vật lý, người bình thường có thể bị suy sụp tinh thần hoặc thậm chí tử vong ngay khi họ cảm nhận được năng lượng này. Tuy nhiên... Urahara Kisuke không phải là người bình thường, nên ngay khi cảm nhận được sát khí, hắn đã phản ứng ngay lập tức.


Thuấn Bộ là một kỹ thuật di chuyển cực kỳ tuyệt vời, với linh áp và kinh nghiệm của Urahara, chỉ cần không tiếc linh lực và toàn lực chạy trốn, tốc độ của hắn tuyệt đối không kém Bart trong đội Ginyu (người tự nhận là người nhanh nhất trong vũ trụ).


Nhưng mà...


"Bàn Tay Thần."


Khí Thiên Đế chậm rãi đọc tên chiêu, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã tới trước mặt Urahara.


Trong chớp mắt, một bàn tay vươn ra.


Bùm —


Máu, tung tóe.


Người, biến mất.


Không có tiếng hét, không có sự thay đổi màu sắc đột ngột, và thậm chí không có một chút sợ hãi nào, bởi vì... mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Nhanh hơn âm thanh, nhanh hơn thị giác và thậm chí nhanh hơn cả suy nghĩ của con người.


Đòn cận chiến OHKO của Khí Thiên Đế khiến toàn thể khán giả sửng sốt.



Không một ai trong số hơn hai mươi thành viên của Đội quân Siêu Không Gian, kể cả Phong Bất Giác, có thể nhìn rõ động tác của đối phương.


Nhưng Frieza và Orochi... thấy rõ.


"Đùa hả..." Khuôn mặt Frieza đầy mồ hôi lạnh, hắn thầm nghĩ: "Ta phải giết hắn ở đây... Ta không thể để hắn sống được."


"Hehehe...hahahahaha..." Bên kia, Orochi cười lớn, "Thật tốt, bổn vương đã chờ một đối thủ như ngươi từ rất lâu rồi."


"Đối thủ?" Khí Thiên Đế quay đầu, nheo mắt nhìn Orochi nói, "Tà chủng dị giới, cũng muốn khiêu chiến quyền uy của Thần sao?"


"Chính vì là Thần..." Orochi giơ Vô Gian lên, chỉ Khí Thiên Đế, "cho nên giết mới có nghĩa."


"Hả?" Sắc mặt của Khí Thiên Đế hơi thay đổi, "Chẳng lẽ... Hogyoku thật sự ở trên người ngươi?" Hắn thấy Orochi tự tin như vậy, hắn hoài nghi đối phương có Hogyoku để dựa vào.


"Hahaha..." Orochi cười nói, "Bổn vương quả thật biết chỗ Hogyoku, Urahara là người thông minh, hắn cất giấu bảo vật... trong linh thể của 'một người'." Hắn nói với Khí Thiên Đế với giọng điệu kiêu ngạo, "Chỉ là... Việc dùng sức mạnh của một vật thể để tăng cường sức mạnh bản thân trái với phong cách của bổn vương, cho nên ta chưa bao giờ ra tay với Hogyoku cả."


Trên thực tế, lúc này Orochi đã hiểu lầm Khí Thiên Đế rồi. Khí Thiên Đế yêu cầu Hogyoku không phải để tăng thực lực của bản thân mà là để sử dụng vào mục đích khác. Đương nhiên, Khí Thiên Đế cũng sẽ không giải thích với người khác, bởi vì Thần... đã quen việc bị người phàm hiểu lầm.


"Ừ..." Nghe vậy, Khí Thiên Đế bình tĩnh quay lại, nhìn Orochi nói, "Được, ta rất khâm phục sự kiêu ngạo của ngươi." Nói xong, hắn giơ tay lên nói: "Chỉ là không biết... ngươi có thực lực tương xứng hay không."


Nhìn thấy sức mạnh trong lòng bàn tay Khí Thiên Đế, Orochi không dám kiêu ngạo, lập tức lựa chọn giải phóng sức mạnh của mình: "Thần Lục Thiên... Đã muốn thấy, vậy thì bổn vương sẽ thỏa mãn ngươi..."


Trong lúc nói, Orochi đã giơ Vô Gian lên, chắp tay lại và nói: "Resurreccion - Yamata no Orochi!" (Hckt: Ngạc nhiên vãi ò, k ngờ ổng chơi hệ điều hành Arrancar trong Bleach chứ không phải hệ Musou)


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 771: Hỗn Chiến Siêu Không Gian (41) Resurreccion - Yamata no Orochi
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...