Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 737: Đại Hội Võ Thuật Musou (7)
Ngay khi thông báo hệ thống vang lên, ngoại trừ Giác Ca, tất cả người chơi đều theo bản năng mở menu trò chơi.
... ...
"Người đầu tiên chết... Lại là Bi Linh..." Thất Sát lúc này thầm nghĩ, "Trong số những người chơi bắn súng mà ta biết, cô ấy chắc chắn là một trong ba cao thủ hàng đầu, chưa kể trí kế hơn người; rốt cuộc là ai đã giết cô ta... Là NPC... Hay là..."
... ...
"Không thể nào?" Hoa Gian cũng rất ngạc nhiên, "Tiểu Linh lại treo sớm vậy... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
... ...
"Hô..." Còn Tiểu Thán thì lại nhẹ nhàng thở phào, vui như mở cờ nói, "May quá... Không cần phải đánh với Tiểu Linh, la la la~ "
... ...
"Chà..." Khuôn mặt Nhược Vũ trầm như nước, thầm nghĩ trong lòng, "Tiểu Linh cũng không phải loại người đi trêu chọc NPC để bị giết, có thể đánh chết em ấy nhanh như vậy... chắc hẳn là Bất Giác..."
Thật ra suy luận của cô có chút cực đoan, dù sao trong kịch bản này có rất nhiều cường giả, nếu người chơi sơ ý thì vẫn có khả năng bị giết ngay lập tức, nhưng... kết luận này của cô so với sự thật lại không mưu mà hợp.
... ...
Bên kia...
"A... Cuối cùng ta cũng bình phục." Khi Phong Bất Giác đứng dậy từ trên mặt đất, tay của hắn đã khôi phục, "May mà có Tĩnh Lặng Như Rừng , không thì nguy rồi..."
Vừa rồi hắn chịu đựng cơn đau dữ dội, nhét cánh tay bị thương loét vào trong bọc hành lý, cực kỳ gian nan lấy ra một Bình máu và uống; sau đó, sau khi hồi phục được một lượng máu nhất định, hắn lại tiếp tục... Với cái giá phải trả là cạo bỏ một lớp thịt, phải mất hơn mười giây để lấy ra "Rừng" trong số năm Bảo Châu từ bọc hành lý ta, cũng kích hoạt đặc hiệu của vật phẩm.
Sau lời khuyên của Triện Hiệt Tôn và Điện Hạc Vương, Giác Ca đã biết... tác dụng đặc biệt "không rõ" của Bảo Châu "chứa sức mạnh của nhịp điệu" này là Chữa lành vết thương tức thời cho mục tiêu (thời gian CD 24 giờ; giới hạn khép lại ngoại thương và chữa chân tay; không thể loại bỏ bệnh tật, lời nguyền, ngộ độc và các debuff khác)
Nói chung, đây là đồ trị bệnh bản nâng cấp của thuốc cầm máu có thể sử dụng nhiều lần. Nó không tốt bằng SCP-500 về khả năng loại bỏ debuff, cũng không tốt bằng Đậu Thần về khả năng chữa bệnh, nhưng nó vẫn là một vật phẩm phụ trợ đáng tin, mạnh hơn không có nhiều.
Ví dụ, trong tình huống này, Tĩnh Lặng Như Rừng thực sự đã cứu được Giác Ca một mạng. Nếu không có vật phẩm này trên người, hắn sẽ phải lê hai cánh tay bị thương của mình và tiếp tục trò chơi trong khi mất điểm sinh tồn...
"Hô... Cô bé này thật khó đối phó..." Đến lúc này, Phong Bất Giác mới có thời gian thở dài về trận chiến trước đó với Tiểu Linh, "Nếu em ấy tham gia Trận Chiến Đỉnh Cao Mùa 1 thì nhóm cấp 2-3 của Root có thể sẽ bị hạ bởi một người..."
Cảm nhận của hắn không phải là không có lý. Trong Trận Chiến Đỉnh Cao Mùa 1, có rất ít người chơi hệ bắn súng lọt vào vòng chung kết và cũng không có tuyển thủ nào "thuần về bắn súng" cả. Bởi vì ở giai đoạn sau, khi có nhiều cao thủ, nếu chỉ chuyên về bắn súng thì sẽ rất khó tiến bộ, một khi bị tiếp cận sẽ bất lực. Ngay cả Thiên Nga cũng phải luyện bắn súng kiêm tâm linh mới miễn cưỡng vào được chung kết.
"Sao cũng được... Nhanh chóng g**t ch*t kẻ địch có khả năng giết ngoài ngàn mét, trả cái giá này cũng đáng." Phong Bất Giác trầm ngâm nói, "Cơ mà... cứ cảm thấy... đối thủ trong kịch bản này, ngoại trừ Hoa Gian, tất cả đều không dễ chọc... Nhược Vũ, Tiểu Thán, Thất Sát... Ai cũng đều có thể thắng ta. Thực lực NPC thì khỏi phải nói... Khi song phương không phát rồ, một tên mob nào đó như Giao lại có đánh ngang với Kiếm Quân 12 Hận, thậm chí hơn một chút... Vậy thì mấy tướng quỷ Musou như Bình Thanh Thịnh, Ðát Kỷ... ít nhất cũng phải ở cấp độ 'Tam Tiên'..."
Nghĩ tới đây, Phong Bất Giác cảm thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng. Trong khi tiếp tục chạy đi, trong đầu không thể không bắt đầu lên kế hoạch cho một số chiến lược âm hiểm...
... ...
Nói đi cũng phải nói lại, quay lại bên kia.
Đại tiểu thư An, người chơi sở trường y tế vừa đến cấp 40 của Địa Ngục Tiền Tuyến, Thạch Thượng Hoa Gian , cũng đã đến trước một cây cầu treo.
Ba người bảo vệ trên cây cầu này là Itsumade , Zombie và Yatogami .
Cũng là nhóm ba người gồm: mập lùn, cao gầy, và to lớn.
"Ah... Là ba người các ngươi." Itsumade lười biếng lẩm bẩm sau khi nhìn thấy sự xuất hiện người đến.
"Ba người các ngươi" mà hắn nói đương nhiên không phải Hoa Gian mà là ba người đi chung với Hoa Gian.
Ba người đó đều là những vị tướng trong Musou, mà... họ đều là những vị tướng trẻ tuổi, ngay thẳng, đẹp trai, mạnh mẽ và có phần "chuuni".
Vị thứ nhất, "Chính Nghĩa Tử Tâm Nhãn" — Mã Siêu.
Hắn đội một chiếc mũ gạc hươu phủ đầy sương giá với một chiếc tua trắng ở phía sau; mặc một bộ áo giáp lá sắt với dải áo giáp gấm màu trắng; đôi ủng mỏng bằng đồng, cầm trong tay Long Kỵ Tiêm. (Hckt: nguyên văn là , một cây thương trong game)
Về ngoại hình... Hắn có khuôn mặt như thoa phấn, đôi mắt như sao băng, thân hổ và tay vượn, bụng trâu và eo sói.
Ngũ Hổ Thượng Tướng, danh bất hư truyền.
Vị thứ hai, "Nghĩa Chi Não Tàn" — Naoe Kanetsugu.
Hắn mặc một chiếc áo choàng onmyoji màu trắng, bên trong là một bộ áo giáp chiến binh thời Chiến Quốc và một chiếc mũ bảo hiểm có sừng đặc biệt với ký tự "tim" lớn làm bằng kim loại ở phía trước mũ, tay phải cầm một thanh thần kiếm và một chồng bùa ở tay trái.
Về ngoại hình... một đôi mắt sáng như sao lạnh và hai hàng lông mày cong như vẽ.
Văn võ lưỡng kiêm, trí dũng song toàn.
Vị thứ ba, "Tín Nghĩa Tiểu Bạch Kiểm" — Asai Nagamasa.
Trên đầu hắn đội một chiếc mũ sắt có sừng màu vàng, mặc áo bào Lam La màu xanh lục, tứ chi mặc áo giáp đen; đeo một chiếc thắt lưng màu tím và trắng quanh eo, đi một đôi ủng kim loại và cầm trong tay Vương Bát Thiên Cơ của Nhật Bản.
Khuôn mặt trắng trẻo và không có râu, hàm răng sáng và sạch, thân hình cường tráng và mái tóc dài bồng bềnh.
Người thắng cuộc đời, con cháu đầy đường.
Ba người trên là "Bộ ba tình yêu và công lý" nổi tiếng trong series "Musou Orochi", tập hợp lại dưới ngọn cờ "chính nghĩa" để trừng phạt cái ác và trừ gian, kính già yêu trẻ.
Tất nhiên... sức mạnh của họ cũng không tệ, chỉ cần nói về thanh niên có can đảm solo với Hứa Chử và Trương Phi, đây chắc chắn là một trong những vị tướng mạnh nhất trong số các tướng Musou.
"Các tay sai của Orochi, còn không mau nhường đường!" Đối mặt với Itsumade đã ra trận, Naoe Kanetsugu dẫn đầu tiến lên, cao giọng đáp.
"Ba người các ngươi đi qua cũng không sao..." Itsumade nói, đưa mắt nhìn Hoa Gian, "Người này là ai? Ta không biết cô ta, ăn mặc thật kỳ quái..."
Quả thực, bộ vest đen và áo khoác dài của "Black Jack" vẫn tương đối hiếm thấy ở thế giới này, tương tự với bộ âu phục dài của Phong Bất Giác và và đồng phục lực lượng đặc chủng của Tiểu Linh, đều quá "hiện đại". Tương đối mà nói, trang phục của Nhược Vũ và Tiểu Thán cũng không phải rất lạ, bởi vì có rất nhiều tướng quân Musou mặc những bộ quần áo kiểu phương Tây cổ xưa đó.
"Vị tiên sinh này cũng sắp tham gia đại hội võ thuật." Hoa Gian còn chưa đáp, Mã Siêu đã nói.
Asai Nagamasa cũng nói: "Ngài Hoa Gian là một người có sức mạnh siêu phàm, chỉ vẫy tay đã chữa khỏi vết thương ở chân cho Mã Siêu, cao siêu hơn nhiều so với mấy trò vặt vãnh của đám yêu ma quỷ quái các ngươi."
"Ừm... cho dù ngươi có nói cho ta biết chuyện này..." Itsumade không nghĩ nhiều, mở to mắt đáp lại. "Ta cũng chưa tận mắt nhìn thấy... Hơn nữa, những kẻ chuyên pháp thuật trị liệu cũng chưa chắc có khả năng chiến đấu mạnh mẽ..."
Mặc dù ngoại hình và giọng nói của ba vị Itsumade, Giao, và Chuột Sắt đều giống nhau, nhưng tính cách ba người bọn họ nhưng lại khác nhau. Rất rõ ràng, Itsumade là một vị tướng quỷ có tính tình tốt, hắn không có sức mạnh bá đạo như Giao hay sự hung ác của Chuột Sắt, hắn chỉ là một tên béo lười biếng mà thôi.
"Làm càn!" Mã Siêu rút thương tiến lên, trừng lông mày rậm quát, "Muốn chĩa vũ khí vào ân nhân của ta sao? Vậy trước tiên vượt qua ta!"
"Không cần đâu, Mạnh Khởi." Asai Nagamasa cũng thủ thế. "Loại người này, để ta giải quyết!"
"A! Đây... đây là 'chính nghĩa'! Ta cũng nóng rồi!" Naoe Kanetsugu cũng trở nên hăng hái hơn, "Để ta tham gia trận chiến với mấy vị đại nhân với!"
"Ta nói..." Lúc này, Zombie (tên cao gầy, nhanh nhẹn) dịch chuyển đến bên cạnh Itsumade nói nhỏ bên tai, "Tốt hơn là để họ đi qua..." Hắn ngẩng đầu lên và liếc nhìn những người đó bằng một mắt, "... ba tên ngốc chính nghĩa này thật sự mạnh đấy... Hơn nữa... chiến đấu với họ... cảm thấy thật mất mặt..."
"Ừ... Cũng đúng..." Itsumade thấp giọng đáp, sau đó, hắn ngẩng đầu, nhìn bốn vị kia. "Ai... Được rồi, các ngươi đã nói vậy rồi, mời qua..."
... ...
Cùng lúc đó, một nơi khác trên đồng bằng Musou, bờ sông lửa.
"Ngươi là?" Hsiushe (lại một kẻ khác có ngoại hình giống Giao) đánh giá Thất Sát.
Thất Sát mặc đồng phục "Đao Phong" trông không khác gì người qua đường A. Đồng phục của xã đoàn bọn họ rất đơn giản, một bộ quần áo tối màu và một chiếc quần có độ dày vừa phải, chất liệu của bộ quần áo bền dẻo, dễ di chuyển... Tóm lại là... mọi thứ đều giản dị và thực dụng.
"Ta nói, ta tên Thất Sát." Thất Sát không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn đối phương, bình tĩnh trả lời.
Tâm trạng của hắn rất tốt — nếu có thể thì sẽ không đánh, nhưng nếu muốn đánh thì ta cũng không ngại.
"Nên ta mới hỏi ngươi... là ai?" Hsiushe lại nói: "Ta chưa từng nghe về ngươi." Hắn quay đầu lại nhìn hai vị tướng quỷ phía sau, "Các ngươi có biết cái tên 'Thất Sát' này không?"
Một giây, cả hai đều lên tiếng phủ nhận.
"Nhìn xem, không ai biết ngươi." Hsiushe nhún vai, nhìn về phía Thất Sát nói, "Dựa vào vẻ ngoài của ngươi... 80% cũng chỉ là lính quèn..." Logic của hắn không có gì sai, nhưng thân là một mob, hắn dường như không đủ tư cách để nói rằng, "Ta khuyên ngươi một câu, nếu ngươi thậm chí không thể đánh bại một điểm binh thì cứ trực tiếp về đi."
"Ha..." Thất Sát khẽ cười, "Ta cảm thấy mình vẫn có thể đánh bại điểm binh nếu cẩn thận một chút."
"Vậy sao..." Hsiushe nói tiếp, "Vậy đi, chúng ta thử mấy chiêu, nếu ngươi may mắn không chết, ta sẽ cho ngươi qua."
"Có thể." Thất Sát nói, "Ngươi tấn công trước đi."
"Ngươi nói gì?" Hsiushe sửng sốt một chút, sau đó cười, "Ha... Hahaha... ngươi bị ngu hả? ngươi dùng loại vũ khí như găng tay, lại dám nói ta, một kẻ dùng trường mâu, 'tấn công trước'?" Hắn lắc đầu lẩm bẩm, "Dài tấc nào, mạnh tấc đấy, ngươi đã từng nghe câu này bao giờ chưa? Khoảng cách của ta (chỉ khoảng cách tấn công hiệu quả của cả hai bên) dài hơn của ngươi rất nhiều, tấn công trước không phải là bắt nạt người khác sao?"
"Không ngờ ngươi có liêm chính như vậy." Thất Sát cũng cười.
"Haha... Đương nhiên ~" Hsiushe đắc ý nói, "Nghĩ bố mày là ai? Trong quân đội Orochi không ai không biết, ta, ngài Hsiushe, chính là một chính nhân quân tử."
"Vậy ta không khách sáo nữa." Thất Sát đáp.
Khi nói điều này... giọng điệu của hắn lạnh dần, ánh mắt cũng đã thay đổi.
Hsiushe cũng tinh tường nhận ra điểm này, lập tức bày ra thế phòng thủ: "Ồ? Mạnh mồm đấy..."
Trong khoảnh khắc, bầu không khí xung quanh... thay đổi chóng mặt!
Ngay cả đám quỷ binh và tướng quỷ sau lưng Hsiushe cũng cảm nhận được sự thay đổi này.
Phía trên vùng đất hoang, dọc theo dòng sông lửa, mây đen cuồn cuộn, chiến ý ngập trời.
Đôi mắt rực lửa của Thất Sát tập trung, tinh thần chiến đấu bùng nổ, đột nhiên lao về phía trước với một cú đấm mạnh mẽ.
Hsiushe nín thở, tập trung, đốt ma khí, vung thương chống lại quyền phong uy liệt.
"Thức thứ 84 - Hoang Giảo!"
"Cố đỡ!"
Lập tức, nắm đấm và ngọn giáo va chạm vào nhau, tạo ra một ánh sáng kỳ lạ...
Tên: Thức thứ 84 - Hoang Giảo
Thuộc tính: Kỹ năng chủ động, vĩnh viễn
Loại: Chiến đấu
Hiệu quả: Cong chân trái và xoay đầu gối ra bên ngoài, xoay phần thân trên và thực hiện một cú đấm móc bên về phía trước (thời gian CD 30 giây)
Tiêu hao: 100 điểm thể lực
Điều kiện học: Sở trường chiến đấu B
Ghi chú: Thức cơ bản của điệu múa cổ của phái Kusanagi.
Đây là một chiêu thức rất đơn giản, xét về mặt sức mạnh thì không mạnh bằng Nam Đẩu Phi Long Quyền cần sở trường chiến đấu C để học (đương nhiên... Phi Long Quyền tiêu hao gấp tám lần thể lực), tốc độ cũng chỉ ở mức trung bình.
Nhưng lý do tại sao nó được xác định là kỹ năng cấp B là vì những biến hóa phong phú về sau của nó...
Ai chơi thành thạo game đối kháng đều biết rằng muốn đánh giỏi thì hãy sử dụng siêu tất sát. Nhưng muốn thắng... thì phải dựa vào "combo" gồm nhiều chiêu đánh thường. Đối với một nhân vật còn nhiều máu thì việc bị trúng siêu tất sát cũng không đáng sợ, nhưng trúng Hoang Giảo... thì rất đáng lo, bởi vì khi có thể di chuyển lại... nói không chừng cũng chỉ còn lại chút HP.
Bùm —
Một tiếng nổ đùng, hai bóng người giao nhau.
Thất Sát nắm tay phải đánh vào thân mâu. Tay phải của hắn hơi run, hai tay cầm thương của Hsiushe cũng hơi run.
"Ta có thể qua cầu chưa?" Thất Sát trầm giọng hỏi.
"Ừ..." Hsiushe than nhẹ một tiếng, duỗi cánh tay đẩy mâu, nhảy lùi lại."Xin mời..."
"Đa tạ." Thất Sát lịch sự nói với đối phương, sau đó vẫy tay và ngẩng cao đầu bước.
Bọn quỷ binh ở cầu phía trước nhìn thấy hắn đi tới cũng lùi lại nhường đường.
"Thật đúng là quân tử..." Hsiushe nhìn chằm chằm bóng lưng Thất Sát, nói một câu đầy nhiệt huyết.
Việc trao đổi chiêu thức vừa rồi tưởng chừng như đầu voi đuôi chuột, nhưng trên thực tế cao thấp đã phân.
Vào thời điểm nắm đấm Hoang Giảo chạm vào thân thương, nếu Hsiushe không có lợi thế 30% về sức mạnh thì hắn đã thua. Bởi vì... tiếp theo, chỉ cần Thất Sát muốn, hắn có thể tùy thời sử dụng nắm tay trái thực hiện một chiêu, sau đó lại một chiêu... lại một chiêu nữa... Trong vòng năm chiêu, thế của Hsiushe sẽ bị tan mất, cuối cùng, sẽ phải chịu một đòn thực sự.
Mặc dù nhận đòn này không có nghĩa là thất bại toàn trận (Hsiushe cũng có thể sử dụng Thức tỉnh Musou trong hoàn cảnh xấu), nhưng trong vòng đối đầu đầu tiên này, hắn chắc chắn ở thế hạ phong rồi.
Tất nhiên... tình hình thực tế là Thất Sát cũng không hoàn thành combo này.
Khi cả hai đều biết rõ thì không cần phải làm quá lên. Sau một quyền, hỏi một câu..."Ta có thể qua cầu chưa?" Để lại mặt mũi cho người ta, cũng đạt được mục đích của mình, còn có thể tiết kiệm một chút điểm thể lực... đôi bên cùng có lợi.
"Hô... Lại thêm một tên lợi hại..." Đợi hình bóng Thất Sát dần dần đi xa, Hsiushe trầm tư suy nghĩ: "Đại hội võ thuật này... sẽ có rất nhiều điều thú vị để xem."
... ...
Bên kia, ba người Vương Thán Chi, Kiếm Quân 12 Hận và Triệu Vân cuối cùng cũng tới trước một cầu treo.
Không biết là may mắn hay xui xẻo, nhưng cây cầu treo này đặc biệt vì nó đối diện với lối vào chính của Cổ Thành, cho nên Ðát Kỷ (Orochi không tham gia vào những việc vặt này) đã sắp xếp cho một gã tướng quỷ Musou thủ tại chỗ này.
Người này mặc một bộ áo giáp Chiến Quốc toàn thân màu đen, có một chiếc sừng hình lưỡi liềm màu vàng khổng lồ được gắn ở phía trước mũ bảo hiểm, bên hông đeo một con dao dài kiểu phương Tây kỳ lạ, vừa giống đao vừa giống kiếm, có hai cây súng hỏa mai được giấu dưới tấm áo choàng phía sau.
Và có lẽ đặc điểm nổi bật nhất trên cơ thể hắn là — mắt phải đeo một chiếc bịt mắt có văn chương (huy chương có hoa văn).
"Đùa hả!" Khi thấy Tiểu Thán, Ida liền hét lên, "Gã này là ai? Bổn thiếu gia sẽ không để thứ nhãi nhép không biết từ đâu ra làm phiền Orochi!"
"Ah... Dám nói 'nhãi nhép' ngay trước mặt ta..." Tiểu Thán tốt tính nên cũng không quá tức giận, chỉ là phàn nàn, "Mặc dù rất muốn phản bác, nhưng lại cảm thấy nếu ra tay thì không có cơ hội thắng..."
"Độc Nhãn Long lại sẵn sàng làm tay sai cho Quỷ Vương... con mắt duy nhất còn lại của ngươi cũng bị sức mạnh Ma Quân làm mù rồi sao?" Kiếm Quân 12 Hận nói với giọng chất vấn.
"Im ngay!" Ida nói, "Người ngoài các ngươi căn bản không hiểu Orochi, đừng phán xét!"
"Hừ..." Kiếm Quân hừ lạnh một tiếng, "Được rồi... chuyện này ta không tranh cãi với ngươi." Hắn xua tay, thở dài: "Ta hỏi ngươi, ngươi không thấy... căn cơ phi phàm của vị tiểu huynh đệ này sao?"
"Hả?" Ida sửng sốt một chút, "Hắn... cái gì?"
Trên thực tế, Kiếm Quân cũng không thể thấy bất cứ điều gì "phi phàm" trên "căn cơ" của Tiểu Thán hết, hắn chỉ ỷ vào việc mình hiểu biết hơn để kiếm chuyện: "Không nhìn ra cũng không sao... ngươi cứ để chúng ta đi qua là được."
"Hả?" Ida thuộc loại... có thể không thông minh lắm, nhưng rất khó bị lừa, mà tính tình của hắn rất nóng nảy, "Nói gì? Bổn thiếu gia không hiểu!" Hắn nói xong nói xong liền rút đao ra, "Ngươi." Hắn vung đao chỉ hướng Tiểu Thán, "Muốn đi tham gia hội đấu võ? Được... Chỉ cần để bổn thiếu gia tới thử khả năng của ngươi!"
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 737: Đại Hội Võ Thuật Musou (7)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 737: Đại Hội Võ Thuật Musou (7)
