Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 735: Đại Hội Võ Thuật Musou (5)
Đối mặt với câu trả lời khó hiểu do người này đưa ra, Triệu Vân và Kiếm Quân 12 Hận đều có chút khó trả lời.
Mà phản ứng của Giao chính là... giải trừ trạng thái Thức tỉnh Musou, cũng nhảy ra sau một bước: "Đáng ghét... Hôm nay các ngươi may mắn, sớm muộn gì ta cũng sẽ đòi lại khoản nợ này!" Sau khi đặt câu cổ điển này xuống, hắn liền quay người, nhanh chóng chạy ra xa.
Giao cũng là một người rất thông minh. Hiện tại, tất cả yêu binh do hắn chỉ huy đều đã bị Triệu Vân g**t ch*t, hắn một chọi ba, rõ ràng là ở thế bất lợi. Không bằng thừa lúc còn không có bị thương, tranh thủ rút lui, nếu không... cứ tiếp tục chiến đấu như thế này một thời gian, nói không chừng hắn muốn đi cũng không được nữa.
"Cứ vậy để hắn đi sao?" Tiểu Thán tựa hồ muốn đuổi theo, bởi vì hắn cảm thấy... Nếu không khử tên này, hắn sẽ trở thành phiền toái lớn.
"Nghĩa sĩ, người ta có câu, giặc cùng đường chớ đuổi..." Triệu Vân trả lời, "Cứ để hắn đi thôi."
Tướng quân Triệu rất giỏi ăn nói, nói "để hắn đi thôi" như thể họ đã thả Giao đi, nhưng trên thực tế... với tình hình hiện tại, bọn họ không để cản hắn đi được...
Không nói đến đôi tay của Kiếm Quân còn chưa hoàn toàn bình phục, mà bản thân Triệu Vân cũng bị một số vết thương trong trận chiến với quỷ binh.
Nếu như Giao vừa đánh vừa lui, dây dưa đấu sức cùng bọn họ, thì bên này cũng không chiếm được chút lợi thế nào.
"Ừm... Được rồi." Tiểu Thán nghe xong không biết nên nói gì. Trong số bốn người có mặt, hắn là người yếu nhất trong trận chiến vừa rồi, dưới tình huống này hắn gần như không thể hô đuổi bắt gì đấy.
"Đúng rồi, tại hạ là Thường Sơn - Triệu Tử Long..." Triệu Vân lúc này lại nhìn về phía người đàn ông đã dọa Giao bỏ chạy, "Còn chưa biết..."
"Có sao không?" Không ngờ, người đàn ông đó hoàn toàn không để ý đến Triệu Vân, trực tiếp đi tới trước mặt Kiếm Quân 12 Hận, vẫn giữ bộ mặc đắc ý ngứa đòn kia, từ từ nhắm hai mắt nói, "Có sao không, tiểu thư? May quá! Đừng hỏi ta... Tốt nhất là đừng hỏi ta! Đừng có mà yêu ta đó. Bởi vì lãng tử là không cần phụ nữ đâu, lãng tử đều rất cô đơn..."
Kiếm Quân vừa nghe thấy danh xưng "tiểu thư" đã giật mình, thực sự không biết nên dùng biểu cảm gì để đáp lại... vốn định lên tiếng nói gì đó, nhưng người kia chỉ tự mình nói mà không cho hắn cơ hội ngắt lời.
"Được rồi... Tạm biệt, tiểu thư." Người nọ tiếp tục nói, "Hả! Cô muốn nói gì sao? Nếu không thì ta đi đây... Ta biết cô đang nghĩ gì, nhưng chúng ta hai người không cùng một thế giới... Chuyện giữa chúng ta là không thể. Cô cứ coi ta như đám mây bay ngang qua... Nhớ vậy là được rồi..." Nói đến đây, hắn xoay người sang chỗ khác, tà áo dài tung bay trong gió, để lại tấm lưng che giấu công lao và danh vọng, "Ai... Lại có một cô gái nữa muốn khóc vì ta, ta đúng là một người đàn ông tuyệt vời! Oahahahaha..."
Còn chưa đi xa, tên này còn phát ra tiếng cười cực kỳ Chuuni, khiến vẻ lạnh lùng gượng ép vừa diễn ra trong vài giây trước dường như càng giảm đi...
"Kiếm Quân... không muốn nói gì sao?" Triệu Vân tiến lên hai bước, đi tới bên cạnh Kiếm Quân 12 Hận, hạ giọng hỏi.
"Không cần..." Vẻ mặt Kiếm Quân đau khổ, hắn nhẹ giọng trả lời. "Hắn muốn đi... thì cứ để hắn đi thôi..."
Kiếm Quân không hổ là người theo Nho giáo, cách đối nhân xử thế và phong độ đều rất bất phàm. Trong tình huống này, nếu hắn lên tiếng đến một câu "Huynh đài, ta là đàn ông", khung cảnh chắc chắn sẽ trở nên vô cùng xấu hổ. Tốt nhất là cứ im lặng và để người kia rời đi...
Như người ta vẫn nói, nhịn một chút gió êm sóng lặng, lui một bước tránh xa chuuni.
"Nhưng mà... Cũng phải nói..." Triệu Vân nói tiếp, "Kiếm Quân, kiểu tóc của ngươi..."
"Dễ khiến người ta hiểu lầm à..." Kiếm Quân nói tiếp.
"Ừ..." Triệu Vân gật đầu.
"Hai vị!" Lúc này, Tiểu Thán chạy tới chỗ hai người. "Cảm ơn cả hai vì đã ra tay giúp đỡ."
"Nghĩa sĩ không cần đa lễ." Triệu Vân trả lời, "Bất cứ ai là kẻ thù của Orochi đều là bằng hữu của tại hạ."
"Còn chưa thỉnh giáo..." Bên kia, Kiếm Quân nhìn Tiểu Thán, cũng muốn hỏi tên hắn.
"Tại hạ Uổng Thán Chi." Tiểu Thán cũng nhìn về phía Kiếm Quân, "Không biết đại danh đại hiệp ngài là?"
"Không dám nhận tiếng đại hiệp, Kiếm Quân 12 Hận... chỉ một người luyện kiếm mà thôi." Kiếm Quân trả lời.
"Thì ra là Kiếm Quân đại ca, thất kính thất kính..." Mặc dù Tiểu Thán không biết Kiếm Quân, nhưng từ phong cách hội họa, hắn cũng biết người đối diện hẳn là một nhân vật trong "Phích Lịch Bố Đại Hí"; mà từ ngoại hình, cách trò chuyện, thơ, đại khái cũng có thể đoán được đây là người như thế nào.
"Nhân tiện, hai người... có biết đường đến Quỷ Thành không?" Sau một hồi hàn huyên, Tiểu Thán hỏi một câu hỏi thực tế hơn.
"Quỷ Thành?" Triệu Vân vẻ mặt nghi hoặc.
"Ừm... là nơi diễn ra hội võ." Vương Thán Chi bổ sung.
"Ah! Là Cổ Thành." Triệu Vân nói.
"À, đúng đúng đúng, Cổ Thành." Tiểu Thán vội vàng đáp. Hắn nói hai chữ "Quỷ Thành" hơi quá nghiêm túc, sau khi Triệu Vân nhắc, Tiểu Thán mới nhận ra rằng thành phố này nên được gọi là "Cổ Thành" mới đúng.
"Uổng tiểu huynh đệ tới Cổ Thành... Hẳn cũng định tham gia 'Hội Võ Thuật Musou' đúng không?" Kiếm Quân hỏi.
"Đúng vậy, ta tính đi." Tiểu Thán rất kiên định gật đầu.
Kiếm Quân nghe vậy lập tức quay đầu lại trao đổi ánh mắt với Triệu Vân, tuy rằng hai người không nói chuyện với nhau nhưng vẻ mặt đã nói lên tất cả - bọn họ đều cảm thấy Tiểu Thán đây là đi chịu chết.
"Ai... Thứ cho ta nói thẳng..." Kiếm Quân suy nghĩ một lúc và quyết định tự mình nói những lời khó nghe, "Tiểu huynh đệ, ta cũng không nghi ngờ quyết tâm khiêu chiến Orochi của ngươi, chỉ là... Ngươi có tự tin có thể qua được ngưỡng cửa của hội đấu võ không?"
"Hả?" Tiểu Thán thật thà hỏi, "Cửa?"
"Thì ra ngươi không biết sao? Vậy thì khó trách..." Triệu Vân tỏ ra chợt nhận ra, "Uổng nghĩa sĩ... Để tham gia hội đấu võ, cần phải vượt qua một bài kiểm tra."
"Ah?" Tiểu Thán lập tức hỏi, "Bài kiểm tra gì?"
... ...
Cùng lúc đó, bên ngoài Cổ Thành, đồng bằng Musou.
Nơi này vốn dĩ không có địa danh, bởi nó là vùng đất xuất hiện sau khi Orochi bóp méo thời gian và không gian.
Không biết từ khi nào mà người ta bắt đầu gọi nó như vậy...
Giữa những đám mây u ám, có một tòa Quỷ Thành lơ lửng trên bầu trời. Dưới thành... là đất vàng, đá khô, hàn phong, xương cốt...
Những dòng sông được hình thành bởi magma đan xen vào vùng đất hoang này, một số cây cầu được làm bằng dây xích và thanh sắt khổng lồ bắc qua dòng sông lửa, tạo thành một loạt chốt giao thông.
"Dưới Thành phố của Xà Quỷ, mộ anh hùng Musou."
Dưới đồng bằng Musou đã chứng kiến quá nhiều trận chiến chấn động và hoành tráng, chứng kiến quá nhiều cái chết và sự chia ly...
Ngày hôm đó, một bóng đen cô đơn và lạnh lẽo xuất hiện trước cây cầu treo qua con sông lửa.
Cây cầu này là một trong bốn con đường dẫn đến "võ đài Hội Võ Thuật Musou", đầu cầu được canh gác nghiêm ngặt... Ngoài hơn 500 quỷ binh, năm căn cứ quân đội dài, còn có ba tướng quỷ, bọn họ lần lượt là — Hyakumonuki , Gyuuki , cùng với Chuột Sắt . (Hckt: Hyakumonuki là yêu quái trăm mắt, còn Gyuuki là yêu quái có đầu bò thân nhện)
Tên của ba nhân vật này đều được lấy từ truyền thuyết ma quái của Nhật Bản, và nguyên mẫu của họ cũng xuất hiện trong Bách Quỷ Dạ Hành. Tuy nhiên, ngoại hình của ba người này đều là những tướng quỷ nổi tiếng, rõ ràng vẫn theo hình thức của trò chơi "Musou Orochi".
Đầu tiên chúng ta hãy nhìn Hyakumonuki, mặc dù hắn tên là "Hyakumonuki" nhưng chỉ có một con mắt trên khuôn mặt.
Đầu của hắn... nhìn rất giống EVA Unit-1, nhưng vẫn có một số khác biệt... Da và áo giáp của hắn có màu xám, trong khi EVA có màu tím; Ngoài ra, áo giáp đầu của Eva được gắn vào đầu, còn hắn đội một chiếc mũ bảo hiểm một sừng có thể tháo rời; một điều nữa là... có một vành trên mép mũ bảo hiểm của Hyakumonuki kéo dài ra phía sau đầu theo hình quạt và có viền da dưới vành mũ.
Về hình dáng cơ thể, Hyakumonuki "mảnh mai" hơn Giao nhiều, hắn có cơ thể cao gầy kiểu Ninja. Với đôi chân dài, vòng eo thon và dáng người gợi cảm, cơ bản cũng là phiên bản tối giản của Fuma Kotaro. Trang bị trên người hắn trang bị cũng càng nhẹ nhàng. Ngoại trừ miếng đệm vai lớn bằng kim loại trên vai phải, trên người hắn hầu như không có bộ giáp đặc biệt dày đặc nào, chủ yếu là dùng băng gạc, còn có một chiếc thắt lưng màu tím bị đứt bay trong gió quấn quanh eo.
Giờ nói về Gyuuki.
Hắn cũng là một kẻ "Hữu danh vô thực", bởi vì đầu của hắn giống hệt đầu của một con lợn rừng khổng lồ... Nếu phải nói hắn có liên quan gì với con bò thì chính là cặp nanh ở cả hai bên miệng hắn khác với răng nanh của lợn rừng bình thường, mọc dựng lên và mọc ngược như sừng bò.
Hình dáng cơ thể của hắn có thể được miêu tả đơn giản bằng bốn từ: "Lưng hùm vai gấu" . Tên này là một tướng quỷ "chuyên sức mạnh" điển hình, cao lớn như một người khổng lồ, chiều cao ước tính phải hơn ba mét, chân săn chắc không khác gì thân cây, trên tay cầm một cây chùy còn dày hơn Lang Nha Bổng. Ngoại trừ hai chiếc găng tay có hàm răng sắc nhọn và một sợi dây xích ở thắt lưng, trên người hắn không có gì có thể gọi là giáp, rất hiển nhiên... với làn da dày như tường thành kia, căn bản không cần bất kỳ áo giáp nào để bảo vệ.
Cuối cùng, Chuột Sắt.
Hắn... trông giống hệt Giao.
Chịu thôi, mob mà... Như đã đề cập trước đó, model nhân vật cũng không phải là độc nhất, ngay cả diễn viên lồng tiếng cũng là một người, nếu không tự giới thiệu, đoán chừng cũng chỉ có yêu ma trong quân bộ mới biết làm sao để phân biệt...
Được rồi, đã giới thiệu xong nhóm tướng quỷ, giờ chúng ta hãy nhìn vào người vừa lên cầu...
Mặc một bộ trang phục chỉn chu và hiên ngang, thắt lưng đeo một thanh trường kiếm phong cách cổ xưa, dáng người duyên dáng và xinh đẹp, cùng với sát khí lạnh như băng tuyết.
Gió chéo thổi qua, khuấy động một đám bụi nhẹ, người kia tựa như bước ra khỏi làn khói, nhưng thế của cô... khiến người ta không thể dời mắt.
"Ai?" Đợi cô đến gần, một điểm binh đứng tại đầu cầu liền cầm khiên nghênh tiếp (điểm binh đều được trang bị khiên, trong khi binh lính thường chỉ có vũ khí), hét lên.
"Ta muốn tham gia hội đấu võ." Nhược Vũ không trả lời câu hỏi của đối phương mà nói rõ mục đích của mình.
Giọng điệu của cô lạnh lùng, ánh mắt cũng lạnh như băng, điểm binh bỗng cảm thấy có chút bối rối, không biết nên đáp như thế nào.
"Lại nữa à..." Lúc này, giọng Chuột Sắt vang lên, hắn từ trên cầu chậm rãi bước tới, "Ta nhìn xem..." Hắn vừa đi tới, vừa đánh giá Nhược Vũ từ trên xuống dưới, "Ta không biết ngươi."
"Thì sao?" Nhược Vũ nói tiếp.
"Ngài Orochi đã truyền xuống..." Thái độ của Chuột Sắt cũng khá bình tĩnh, "Những người đến tham gia đại hội võ thuật không được có khả năng chiến đấu một chọi một quá kém, nếu không sẽ quá thất lễ... Vì vậy, chúng ta phải có trách nhiệm ngăn chặn những tên tép riu đó." Hắn dừng một chút, "Nếu như ta biết ngươi, biết chút ít thực lực của ngươi, tự nhiên có thể lập tức quyết định có nên cho ngươi qua cầu hay không. Đáng tiếc... Ta không biết ngươi..." Hắn quay người nhìn về phía Hyakumonuki và Gyuuki ở phía xa, "Các huynh đệ có biết người này không?"
Cả hai đều không nói gì, chỉ im lặng lắc đầu.
"Ừ..." Chuột Sắt lại nhìn về phía Nhược Vũ, nói, "Vậy chúng ta cũng không có cách nào... Ngươi trước tiên chứng minh thực lực của mình mới có thể đi qua."
"Chém được ngươi có đủ không?" Nhược Vũ không cần suy nghĩ hỏi câu này một cách bình tĩnh.
"Haha..." Chuột Sắt cười lạnh, "Đừng gấp... Ta còn chưa nói xong..." Hắn giơ tay chỉ về phía sau, "Ngươi có thể chọn giữa ta... hay một trong hai người họ làm đối thủ của mình, chỉ cần ngươi có thể đấu với bất kỳ ai trong chúng ta mười chiêu mà không thua, ngươi có thể qua cầu." Nói đến đây, hắn vẫn có vẻ rất thoải mái, "Đương nhiên... Nếu ngươi thật sự có thể giết được ta thì tốt hơn. Người khác sẽ không bao giờ làm khó ngươi, sẽ lập tức cho ngươi qua cầu. Bởi vì.. thứ Đại Vương Orochi thích nhất chính là kẻ mạnh."
Các tướng quỷ dưới quyền Orochi đều không sợ chết, chỉ cần Orochi còn sống thì có thể nhờ sức mạnh của quỷ vương hồi sinh nên bọn họ đều khá là thấy chết không sờn.
"Vậy thì chọn ngươi đi." Sau khi nghe đối phương nói, Nhược Vũ có chút thiếu kiên nhẫn trả lời, "Giờ chém được chưa?"
"Haha... Lựa chọn đúng đắn, ta là người yếu nhất trong ba người." Chuột Sắt mỉm cười và giơ cây thương trong tay lên trong tư thế chiến đấu.
Vù —
Thứ đáp lại là một tiếng gầm của thanh kiếm.
Hồn Ý động, mũi kiếm đến.
Nhược Vũ ngay từ đầu liền sử dụng Hiệu Suất Cực Hạn bản nâng cao: Bùng Phát Giới Hạn , giải phóng tay phải của mình.
Một kiếm này, nhanh, chuẩn, nặng.
Lưỡi kiếm rơi xuống từ một góc vừa phải, đơn giản và trực tiếp, đại xảo không công.
Không có có kỹ xảo dư thừa, cũng không có kiếm khí phóng ra. Tất cả lực lượng đều tập trung trong thân kiếm.
Keng —
Một tiếng kim loại, trường mâu lên, Ma ảnh lui.
Sau một chiêu, sắc mặt của Chuột Sắt đột nhiên thay đổi, hắn nhanh chóng lùi lại mấy thước. Đôi tay run rẩy và mồ hôi lạnh trên trán đều tuyên bố sự mạnh mẽ của một kiếm vừa rồi.
Hyakumonuki và Gyuuki ở đằng xa vốn không quan tâm, cũng lập tức tập trung và cảnh giác nhìn người phụ nữ cầm kiếm.
"Rốt cuộc là thần thánh phương nào..." Chuột Sắt kinh ngạc nghĩ sau khi về lại tư thế, "Nếu không phải ta theo bản năng dùng giáo ngăn lại thì một kiếm vừa rồi... đã bổ ta thành hai rồi..."
Trong kịch bản này, hầu hết các tướng quỷ của Orochi đều có kiến thức rộng rãi, bọn họ đã chiến đấu chống lại rất nhiều cao thủ nhiều vũ trụ và thế giới khác nhau, đã nhiều lần chết dưới tay những người đó; bất kỳ nhân vật mạnh mẽ nào cũng sẽ bị các tướng quỷ có ấn tượng. Cho nên, sau khi tiếp một chiêu của Nhược Vũ, Chuột Sắt hết sức kinh ngạc... Nữ kiếm sĩ này ít nhất có năng lực ngang với cao thủ hạng nhất, sao mình lại không biết?
"Thì ra là thế..." Giọng nói của Nhược Vũ cắt ngang dòng suy nghĩ của Chuột Sắt, "Mạnh hơn ta nghĩ... Trong vòng mười chiêu, ta chưa chắc có thể giết được ngươi."
"Nhà ngươi... đừng quá đắc ý!" Thái độ của Nhược Vũ khiến trong lòng Chuột Sắt cảm thấy có một ngọn lửa không tên, "Vừa rồi ta chỉ chủ quan mà thôi, chỉ cần ta tập trung..."
"Đừng mạnh miệng ~" Đột nhiên, một giọng nói khác tham gia vào cuộc trò chuyện của họ, cũng cười đùa nói, "Ngay cả ta cũng có thể thấy rằng ngươi đang sợ chết khiếp nha ~ "
"Là ai?" Giọng nói phát ra từ bên cạnh Chuột Sắt, lúc này, Chuột Sắt giống như chim sợ cành cong, dù chỉ một chút gió cũng khiến hắn vô cùng căng thẳng.
"Nene ninjutsu!" Chỉ nghe thấy một tiếng yêu kiều, toát ra hai phần lạnh lẽo.
Phản ứng của Chuột Sắt không hề chậm, hắn lập tức vung thương đánh bay hai chiếc phi tiêu đang lao tới.
"Chậc... Một tên đáng ghét đã tới." Khi bóng dáng của đối phương hiện ra từ trong bóng tối, Chuột Sắt đã biết thân phận của đối phương.
Giây tiếp theo, một nữ ninja mặc áo nịt ngực màu trắng, tay chân có lưới lụa xuất hiện trước mặt mọi người, cô mở miệng nói với Nhược Vũ: "Hừm ~ vị cô nương này, thân thủ tốt đấy, có muốn đi chung với ta không?"
Giọng điệu của cô ấy nghe rất quyến rũ, có cảm giác mạnh mẽ của một hoàng nữ, nhưng ngoại hình lại giống một cô gái, với mái tóc ngắn xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, thậm chí giọng nói cũng mang theo cảm giác thanh tú. Thật khó để tưởng tượng rằng một người phụ nữ "dễ thương" như vậy lại là một ninja lạnh lùng.
Nhược Vũ liếc nhìn đối phương, suy nghĩ hai giây, sau đó... "Được." Lời ít mà ý nhiều.
"Haha... Đứa nhỏ này này hình như không thích nói nhiều." Nene cười nói tiếp.
Nói xong, cô quay lại nhìn Chuột Sắt: "Này, cái tên khó chịu đằng kia, có thể tránh đường được không? Thực lực của chúng ta chắc đủ để tham gia đại hội võ thuật rồi phải không?"
Những gì cô nói đều là sự thật, nhưng... Chuột Sắt đã bị bọn họ chọc giận, hắn muốn lấy lại thể diện.
"Hừ... Ngươi khá tự tin đấy." Chuột Sắt lạnh lùng nói, "Chỉ là một kẻ chuyên rình mò, ám sát và nghe trộm thôi, làm sao có thể đấu trực diện trong võ hội... ngươi tới xem vui à?"
"Liên quan gì đến ngươi?" Nene trả lời, "Rồi giờ có mở đường hay không?"
"Không thì sao?" Chuột Sắt nói, vẫy tay chỉ về phía sau, mấy trăm tên quỷ binh thuận thế dàn đội hình, ép tới...
"Sao? Ngươi định trái lệnh Đại Vương các ngươi sao?" Nene hỏi.
"Ha..." Chuột Sắt cười, bắt chước giọng điệu chị đại của đối phương mà trả lời, "Liên quan gì đến ngươi?"
"Ngươi..." Nene mặc dù tức giận, nhưng đối mặt nhiều quỷ binh như vậy, cô cũng không dám đánh.
Ngay lúc cô đang cân nhắc có nên gọi Nhược Vũ cùng rút lui hay không... Từ phía chân trời, một tiếng thơ vang lên...
"Ngẩng đầu ngàn đồi xa, kiêu hãnh gầm trong gió; tìm kẻ thù để cùng luận kiếm, ở chỗ cao không khỏi rét vì lạnh."
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 735: Đại Hội Võ Thuật Musou (5)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 735: Đại Hội Võ Thuật Musou (5)
