Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 725: Ngay Cả Mèo Cũng Không Chịu Được Nữa


Ngày 4 tháng 8 là một ngày rất rắc rối đối với Phong Bất Giác.


Không biết là trùng hợp hay là sắp đặt, hắn đã nhận được một cabin trò chơi VIP miễn phí, nhưng lại mất đi phòng riêng của mình...


Không biết là may mắn hay là xui xẻo, hắn sống chung dưới một mái nhà với một mỹ nữ, nhưng hắn không phải là đối thủ của người ta...


Đêm đó, hắn ngồi trước máy tính, mở tài liệu ra, dòng đầu tiên hắn gõ là —— "Khoảng cách xa nhất trên thế giới không phải là khoảng cách giữa sự sống và cái chết, mà là một người ở phòng ngủ, người còn lại ở phòng khách."


Gõ xong, hắn đắc ý lưu lại câu này, chắc là định sau này viết vào tiểu thuyết.


"Ta muốn tắm." Chín giờ rưỡi, Nhược Vũ bước ra khỏi phòng ngủ, chào Giác Ca đang ngồi trong phòng khách.


"Ừ." Phong Bất Giác thuận miệng lên tiếng, ánh mắt hắn dời khỏi màn hình máy tính hai giây, liếc nhìn Nhược Vũ.


Lúc này, Nhược Vũ đã mặc một chiếc áo phông ngắn tay rất rộng, một chiếc quần đùi bằng vải cotton nguyên chất, chân đi dép lê. Nhìn bộ đồ này... quả thật giống như đã xem đây là nhà mình, cực kỳ tùy ý.


"Ta có mang một ít đồ vệ sinh cá nhân sang." Nhược Vũ mang theo một chậu đầy đồ đi vào phòng tắm, vừa đi vừa nói, "Ngoại trừ khăn tắm, bàn chải đánh răng và áo choàng tắm... Những thứ còn lại ngươi có thể dùng nếu muốn."



"Bản thân ta cũng có dầu gội và xà phòng." Ánh mắt Phong Bất Giác nhanh chóng quay trở lại màn hình, "Không cần."


"Ta biết." Nhược Vũ quay đầu lại nói, "Ý ta là đồ ngươi dùng quá tệ, nên mới đưa ra đề nghị này." Dứt lời, cô liền vào phòng tắm, đóng và khóa cửa lại.


"Chậc..." Phong Bất Giác trợn mắt, thấp giọng thì thầm, "Chỉ cần sạch sẽ và thoải mái thì sao mà chả được..."


"Cơ thể phụ nữ cần được bảo dưỡng và chăm sóc cẩn thận, meow ~" Lúc này Asas trên sofa lại nói, "Chúng ta đâu giống ngươi... lúc nào cũng dùng loại hàng kém chất lượng đó, meo meo ~ "


"Ồ... đây là lý do tại sao hồi trước ngươi đánh cắp thẻ căn cước công dân của ta để đặt thuốc dưỡng lông cao cấp trên mạng đó hả?" Phong Bất Giác quay đầu trừng mắt nhìn Asas và nói.


"Ta không bắt ngươi làm móng đã là khách sáo lắm rồi, meow." Asas ung dung đáp lại.


"Ngươi biết không... giá cái lọ ngươi mua đủ để ta mua một năm xà phòng và dầu gội đấy." Giác Ca nói tiếp, "Nếu không phải sợ bệnh ngoài da, ta cũng muốn thử dùng..."


"Không phải đồ ta mua quá tốt, mà là đồ ngươi dùng quá kém..." Khi Asas nói đến đây, ngữ khí hơi đổi, muốn nói rồi lại thôi.


Hai giây sau, cô thở dài, "Ai... Không nói nữa, con người ngươi đã vậy rồi. Có một số việc... ngươi chắc sẽ vĩnh viễn không nhận ra, có thông minh đến mấy cũng vô dụng."


"Hả?" Phong Bất Giác sửng sốt một giây. "Có ý gì? Chuyện gì vậy?"



"Không có gì, ta thuận miệng nói nói thôi, meow..." Asas nói xong, liền đánh trống lảng, "Ta ngủ một lát, đừng làm phiền ta, meow."


Phong Bất Giác nhìn chằm chằm vào con mèo trong vài giây, sau đó nhún vai và lẩm bẩm: "Không hiểu gì cả..." Sau đó, hắn lại chuyển sự chú ý sang máy tính.


Thật ra, điều Asas tính nói với Giác Ca khi nãy là: "Con người ngươi thường quá khắt khe với bản thân. Nhưng ngược lại, lại rất rộng rãi với bạn bè mình."


Nhưng... cuối cùng, cô cũng không nói lời này ra miệng.


Nhiệm vụ của cô chỉ là giám sát và bảo vệ con người này, nếu cô thiết lập một mối quan hệ như tình bạn hay thậm chí là tình cảm gia đình với người kia sẽ vô cùng bất lợi cho việc thực hiện nhiệm vụ. Cho nên... cô sẽ không nói những lời này.


... ...


20 phút sau, Nhược Vũ bước ra khỏi phòng tắm.


Cô ấy quấn một chiếc khăn tắm trên đầu và mặc áo choàng tắm trên người, vừa ra khỏi cửa liền thấy Giác Ca và nói: "Bất Giác, chút nữa ngươi có đăng nhập trò chơi không?"


"Có chứ." Phong Bất Giác trả lời mà không ngẩng đầu lên: "Dù sao tí tối ta cũng ngủ trong cabin trò chơi (thông thường, Giác Ca chơi game rồi nửa đêm đi vệ sinh, sau đó mới quay lại ngủ trên giường), ngu gì mà không dùng."


"À, vậy thì tốt. Ngươi tiện thể chuyển lời cho Nhứ Hoài Thương giúp ta, nói hôm nay ta có việc không thể đi chung với cô ấy." Nhược Vũ dứt lời, liền đi về hướng phòng ngủ.



"Ơ!" Phong Bất Giác quay đầu nhìn về phía Nhược Vũ nói, "Hai người các ngươi chơi chung từ khi nào vậy?"


"Sau khi rời khỏi Sandbox, chúng ta đã kết bạn với nhau." Nhược Vũ trả lời, "Trong nửa tháng ngươi AFK (Away from Keyboard, dịch thẳng là "rời khỏi bàn phím", ý là "tạm thời không chơi"), chúng ta đã chơi một vài cái kịch bản cùng nhau, cảm thấy khá hợp nhau."


"Ơ... Vậy sao ngươi lại nói ta 'tiện thể' chuyển lời?" Phong Bất Giác lại hỏi, vẻ mặt của hắn có vẻ hơi căng thẳng, "Ta và cô ấy không hợp nhau..."


"Bởi vì ngươi cũng có kết bạn với cô ấy." Nhược Vũ nói, "Chưa kể, giờ ngươi ở trước mặt ta, mắc gì ta phải đi nhờ người khác?"


"Ừ... Ra là thế." Phong Bất Giác nhẹ nhàng thở ra, "Ta biết rồi, ngươi muốn ta nhắn khi nào?"


"Không gấp." Nhược Vũ nói tiếp, "Cô ấy phải hoàn thành chỉ tiêu của studio trước rồi mới có thể tự do hoạt động, cho nên chúng ta hẹn gặp lúc hai giờ sáng." Cô dừng một chút, "Ngươi chỉ cần đăng nhập trước hai giờ... là có thể dễ dàng liên hệ cô ấy, không thì gửi một cái mail cũng được. Cô ấy có thiết lập 'thông báo mail từ bạn bè' trong không gian đăng nhập nên chắc chắn sẽ đọc."


"Hiểu rồi." Phong Bất Giác trả lời, chuẩn bị ngủ lúc một giờ, "Nửa đêm sẽ online."


"Vậy..." Nhược Vũ đột nhiên nói chậm lại, "Ta về phòng đây..."


"Ừ, ngươi nghỉ sớm đi, sáng mai còn có việc." Phong Bất Giác trả lời.


"Ngủ ngon..."



"Ngủ ngon."


Vài giây sau, cửa phòng ngủ đóng lại.


Sự yên tĩnh quay trở lại phòng khách, chỉ còn tiếng quạt của thùng máy tính vẫn phát ra tiếng vo ve nhẹ.


"Chúa ơi..." Asas lắc cái đuôi và phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi, "Ta chỉ nhìn thôi... mà đã thấy sốt ruột giùm các ngươi..."


"Ta không hiểu ngươi đang nói gì..." Phong Bất Giác ngơ ngác đáp.


Asas bỏ qua câu nói xạo của Giác Ca, nói tiếp: "Hai người các ngươi đều meow nó muốn ở cùng một chỗ với đối phương lâu thêm một chút như vậy, mắc mớ gì phải đứng đó phải bày trò?"


"Tại không biết nói gì... Chẳng lẽ ngồi đối diện nhau, mắt to trừng mắt nhỏ hay sao?" Phong Bất Giác hỏi.


"Không được hả?" Asas hỏi ngược lại, "Có ai quy định hai người các ngươi không thể ngồi đối diện nhau, mắt to trừng mắt nhỏ?"


"Ngươi không thấy làm vậy có chút ngốc nghếch sao..." Giác Ca không có chút tự tin nào đáp lại.


"Hừ... Ngốc nghếch?" Asas buồn bã tiếp tục, "Ngươi là 'con người', Phong Bất Giác, sinh ra đã 'ngốc nghếch'... Trên thế giới này chỉ có một số ít kẻ không ngu ngốc, và họ... mới là những kẻ đáng thương nhất..."


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 725: Ngay Cả Mèo Cũng Không Chịu Được Nữa
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...