Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 703: Người Đưa Thư Ma (2)
Sương mù trong thị trấn mỏng hơn nhiều so với trên đường nhưng vẫn ở trạng thái sương mù dày đặc.
Vừa xuống xe, Phong Bất Giác đã bị một luồng khí lạnh bao vây.
"Tầm nhìn đã tăng lên hai mươi mét, nhưng nhiệt độ chỉ ước chừng hai độ, độ ẩm lại cao quá mức..." Giác Ca còn chưa đóng cửa xe đã nhớ điều hòa trong xe, "Nếu kịch bản này tính toán điểm thể lực dựa trên cảm giác cơ thể thực tế của nhân vật... Trong suốt thời gian 'cả ngày' này, ta phải uống đủ nước, ăn uống và nghỉ ngơi...nếu không ta chắc chắn sẽ kiệt sức."
Trong khi suy nghĩ về những vấn đề này, Phong Bất Giác xuống xe và đi về phía trạm xăng cách đó hơn mười mét.
Có hai lý do khiến hắn không tự mình sửa xe: thứ nhất, hắn không biết làm thế nào; thứ hai, hắn cảm thấy sự cố đã được hệ thống sắp xếp và không thể sửa chữa trong thời gian ngắn.
Bởi vậy...
Hắn quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp.
"Trạm xăng được xây dựng ở lối vào thị trấn, khá thuận tiện." Phong Bất Giác bước nhanh về phía trạm xăng và tự nghĩ, "Với độ khắm nhất quán của thế giới game này, có lẽ sẽ có một nhiệm vụ phụ tuyến hay gì đó ở đây..." Đầu óc Giác Ca không dừng một khắc nào, hắn lập tức tưởng tượng ra những plot có thể xảy ra, "Ví dụ... chủ cây xăng nói rằng để sửa xe ta đây cần tổng cộng bốn bộ phận A, B, C và D, nhưng ở chỗ hắn chỉ có hai loại A B và có quá ít nhân viên; Vì cây xăng có quá ít nhân viên nên hắn giao cho ta một nhiệm vụ và yêu cầu tôi đến điểm E và điểm F trong thị trấn để tự mua... Và khi ta tìm được ông chủ của điểm E và điểm F, họ nhờ ta giúp họ đi thu thập bốn thứ: G, H, I, J, nếu không sẽ không bán linh kiện cho ta... Và bốn thứ đó nằm rải rác ở bốn khu vực K, L, M, N của thị trấn, trong mỗi khu vực lại có một con tiểu boss tương ứng chặn lại..."
Trong khi Giác Ca đang sử dụng "logic kiểu Zelda" của mình để đoán plot tiếp theo, đột nhiên...
"Quay lại nhanh lên."
Trong mơ hồ, hắn nghe thấy giọng nói...
Đó là giọng của một người phụ nữ, nghe có vẻ thanh tao và xa xăm, nhưng giọng điệu lại rất kiên định.
"Ai?" Phản ứng của Giác Ca rất nhanh, đột nhiên quay người lại, nhưng ngay cả một con ma cũng không thấy.
"Đi theo đường cao tốc và quay lại đầu cầu bên kia! Trước khi quá muộn..." Vài giây sau, giọng nói lại từ trong sương mù xa xa truyền đến, nhưng vẫn chỉ nghe thấy âm thanh và không thấy gì.
"Chậc... Ngươi nghĩ ta không muốn sao..." Phong Bất Giác phàn nàn trong lòng, "Nếu nhiệm vụ chính là Thoát khỏi thị trấn Otaku , không cần ngươi nói ta cũng sẽ đi ra ngoài."
Nghĩ thì nghĩ, hắn cũng không bỏ qua giọng nói đó: "Ngươi là ai?" Hắn hướng về phía giọng nói đó hét lên, "Tại sao nói ta rời đi? Tại sao nói phải quay lại..."
Ầm ầm ầm ——
Đúng lúc này, bên kia cầu truyền đến một tiếng sụp đổ dữ dội, trong nháy mắt át đi tiếng hét của Giác Ca.
"Ừm..." Khóe miệng Phong Bất Giác giật giật hai lần, "Thì ra là như vậy..."
Mặc dù việc này đã được lên kế hoạch rõ ràng nhưng với tư cách là một người thận trọng, Giác Ca vẫn chọn cách đi tới và xác nhận tình hình bằng chính mắt mình.
Hắn chạy bộ về hướng mình vừa xuất phát, vượt qua chiếc xe hỏng, bước ra khỏi thị trấn, quay lại đường cái rồi chạy thêm vài chục mét nữa.
Sau đó...cây cầu gãy hiện ra trước mặt hắn.
Đoạn đứt gãy rộng khoảng tám mét, rõ ràng không phải là khoảng cách mà người bình thường có thể nhảy qua. Có lẽ có thể đặt một cái thang dài hơn mười mét trên đó và con người có thể vượt qua được, nhưng vẫn chưa biết ở thị trấn nhỏ này có thể tìm được một cái thang như vậy hay không...
"Đã muộn rồi." Đột nhiên, giọng nữ thanh khiết lại vang lên.
Giác Ca lần theo âm thanh và cuối cùng nhìn thấy một bóng người mơ hồ ở phía đối diện cây cầu gãy.
"Thị trấn này có chuyện gì sao?" Phong Bất Giác lập tức hét lên với đối phương.
Hắn không lặp lại câu hỏi vừa hỏi vì hắn biết... Dù là trong phim kinh dị hay game kinh dị, mấy NPC nhắc nhở này có một số đặc điểm đáng chú ý: Thứ nhất, chỉ nói nửa câu, thích hỏi một đằng trả lời một nẻo khi trả lời câu hỏi; Thứ hai, khi bạn hỏi những câu hỏi mấu chốt, họ sẽ lập tức điếc hoặc biến mất, nhưng khi bạn hỏi một số câu hỏi mơ hồ, vô nghĩa thì họ lại có thể nghe thấy; Thứ ba, họ sẽ chỉ tiếp cận bạn khi bạn sắp chết hoặc bất tỉnh, và khi bạn tỉnh táo, họ thậm chí sẽ không cho bạn nhìn thấy bộ mặt thật của họ; Thứ tư, họ sẽ chỉ tiếp cận bạn khi bạn bị hãm hại, tổn thương, rơi vào tuyệt cảnh, bọn họ mới giúp đỡ bạn một cách đáng kể; Thứ năm, họ thường có thể đưa ra những lời giải thích có vẻ hợp lý và không thể kiểm chứng được cho bốn hành vi trên.
Tóm lại...đây là một nhóm người thực sự đáng ăn đập.
"Bây giờ, ngươi chỉ còn lại hai lựa chọn." Quả nhiên, bóng người không để ý đến câu hỏi của Giác Ca, tự nói, "Thứ nhất, trở thành 'người đưa thư', thứ hai, trở thành thành viên của 'bọn họ'."
Dứt lời, không chờ Phong Bất Giác đáp lại, bóng của cô đã biến mất trong màn sương...
"Này ~ xin chào ——" Phong Bất Giác cũng biết đối phương sẽ phớt lờ mình lần nữa, vì vậy hắn chỉ hét lên hai lần cho có, sau đó quay lại và thở dài, "Ai... tác dụng của đoạn này là để ném cho ta một chút hồi hộp không thể giải quyết trong thời gian ngắn..." Nhưng giây tiếp theo, khóe miệng hắn lại hiện lên ý cười, "Hừ... Rất đúng khẩu vị của ta..."
Hắn vừa nghĩ, vừa bước về phía thị trấn.
Chưa đầy một phút, hắn đã quay lại trước trạm xăng.
"Ừ... loại trạm xăng này được xây dựng ở một thị trấn nhỏ, cũng chưa chắc sẽ mở cửa 24h một ngày..." Giác Ca nhìn bãi đậu xe trống rỗng và cánh cửa cuốn trước cửa hàng, bất lực nói, "Nhưng lúc này đã tám giờ rưỡi sáng rồi... cửa vẫn đóng, thật vô lý..."
Nói vậy nhưng hắn cũng không thể thay đổi sự thật trước mắt mình...
"Nói cách khác... tìm người sửa xe hay gì đó... là ta nghĩ nhiều rồi." Giác Ca xoa cằm nghĩ, "Cốt truyện chỗ này đã được sắp xếp cố định... phải bỏ chiếc xe hỏng đi và đi thẳng tới đích."
Nói tới đây, hắn nhanh chóng quay người đi vài bước cho đến khi nhìn thấy biển báo bên ngoài trạm xăng.
Trên thực tế, vừa rồi hắn cũng đã chú ý tới tấm biển này. Mặc dù hầu hết hoa văn và chữ viết trên đó đều bị vết dầu che phủ, nhưng có thể mơ hồ nhìn thấy rằng... đây hẳn là bản đồ của Thị trấn Otaku.
"Đây không phải là trùng hợp sao..." Phong Bất Giác cẩn thận quan sát phần có thể nhìn thấy của tấm biển, "Con đường từ cổng vào quảng trường thị trấn về cơ bản thông thoáng, nhưng những nơi khác về cơ bản là không nhìn thấy được..." Hắn chỉ mất hơn mười giây để sử dụng trí nhớ để khắc rõ ràng hình vẽ trên tấm biển vào đầu, "Đây là đang nói ta: 'Đừng chạy vòng quanh trước khi đến bưu điện' à..."
"Hừ... Sao cũng được... dù sao thì cũng phải đến nơi trước chín giờ sáng nên không có nhiều thời gian. Nếu trên đường có xảy ra chuyện gì thì khó mà nói được... Ta trước hết cứ đi theo chính tuyến thôi." Giác Ca nói rồi bước lên đường chính bên cạnh.
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 703: Người Đưa Thư Ma (2)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 703: Người Đưa Thư Ma (2)
