Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 617: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (13)
Tên: Con Dao Nhỏ Thường Ngày Của Bear
Loại: Vũ khí tổng hợp
Phẩm chất: Truyền thuyết
Sức tấn công: Rất mạnh
Thuộc tính: Hỏa
Đặc hiệu một: Tất cả những thứ bị chặt đầu đều có thể ăn được! (Khi sinh vật bị con dao này giết, vô hiệu hóa những tác nhân gây hại trên người nó như ký sinh trùng, vi khuẩn, độc tố...)
Đặc hiệu hai: Vị thịt gà, chẹp... Nice! (Khi sinh vật bị con dao này giết, sau khi nấu lên sẽ biến thành vị thịt gà)
Đặc hiệu ba: Gấp 6 lượng đạm trong thịt bò! (Khi sinh vật bị con dao này giết, tỷ lệ đạm trên khối lượng sẽ biến thành gấp 6 thịt bò)
Đặc hiệu bốn: Cố lên nhé Kevin~ (triệu hồi một Kevin để chiến đấu với bạn)
Điều kiện trang bị: Sở trường thông dụng A, sở trường khí giới B, sở trường triệu hồi B, khóa lại sau khi nhặt
Có thể mang ra kịch bản: Có
Ghi chú: Tổng chiều dài là 27.9cm, chiều dài lưỡi dao là 9.5cm; lưỡi AUS-8A có độ cứng cao 58HRC. Tay cầm cacbua được bọc bằng cao su chống trượt ABS và đi kèm với vỏ bọc nylon K, gồm dụng cụ mài, đá lửa và còi sinh tồn ngoài trời. Con dao thường dùng của Bear Grylls, thần khí sinh tồn nơi hoang dã và giết người diệt khẩu.
Người cản thịt người, Phật cản thịt Phật.
Phong Bất Giác đưa tay cầm lấy con dao thẳng nhỏ được đối phương đưa cho, lập tức rút nó ra khỏi bao, giơ trước mắt để nhìn kỹ hơn.
Con dao có tổng thể màu đen và xám, được phủ một lớp titan màu xám trên lưỡi dao. Chỉ có phần cuối của tay cầm và tang được điểm một chút màu cam. Vỏ dao được trang bị dây đeo cố định, khóa đàn hồi, khe đựng đá lửa và thép (chứa đá lửa và thép sinh tồn nơi hoang dã) và dụng cụ mài hợp kim.
Đầu nhọn, lưỡi dao có răng cưa phía sau, lỗ ren (lỗ ren có thể dùng để buộc dao vào que và dùng làm giáo) và chiếc còi buộc vào đầu cán dao đều là những thiết kế rất có tính thực dụng.
Đây là một thiết bị tuyệt vời về mọi mặt. Nó có chức năng của cả vũ khí và công cụ, sức tấn công và khả năng ẩn nấp của nó đều mạnh hơn xẻng quân sự WJQ. và rất thuận tiện khi mang theo (có thể đeo quanh thắt lưng mà không chiếm bọc hành lý).
Vậy... giờ, câu hỏi duy nhất là...
"Ừm... Ta muốn xác nhận một chút." Sau khi đọc mô tả vật phẩm, Phong Bất Giác liền tra con dao vào vỏ và giữ chặt nó trong tay, "Con dao này... Ngươi có ý định cho ta 'mượn' dùng một chút... hay là 'cho' ta luôn?"
Nếu như giờ Bear Grylls trả lời "Chỉ cho ngươi mượn thôi" thì Phong Bất Giác sẽ ngay lập tức bắt đầu lên kế hoạch - "Làm cách nào để hack món trang bị này".
Có kinh nghiệm này, đương nhiên việc Giác Ca hack mất trang bị của NPC không hề có chút áp lực tâm lý nào.
"Haha, đương nhiên là tặng anh." Bear Grylls cười, "Chỉ là một con dao mà thôi."
"Thì ra là thế... Ta hiểu..." Phong Bất Giác nghĩ trong lòng, "Đối với những người khác trong kịch bản này, đây chỉ là một con dao bình thường có thể mua trong cửa hàng. Chỉ khi nắm trong tay Stephen Kin, một người đàn ông bị người chơi chiếm hữu, mới trở thành 'Trang bị' truyền thuyết."
"À... vậy thì cảm ơn." Phong Bất Giác trả lời một cách không khiêm tốn cũng không trịch thượng, nhanh chóng đeo con dao vào thắt lưng.
"OK, cất con dao đi..." Bear Grylls nói rồi cúi xuống, vươn một tay ra nắm lấy đuôi cá sấu, "Nhưng đây là chiến lợi phẩm của tôi, tôi sẽ không ngại mà mang nó theo."
"Ừ, tất nhiên rồi..." Phong Bất Giác nói tiếp, hắn biết rất rõ rằng đối phương khó có thể bỏ lại xác cá sấu.
"Thịt cá sấu là nguồn cung cấp năng lượng tuyệt vời và có hàm lượng cholesterol rất thấp. Cùng trọng lượng, nó có nhiều protein như thịt bò, nhưng chất béo chỉ bằng một nửa thịt bò." Bear Grylls vừa phổ cập khoa học trước ống kính, vừa kéo con cá sấu ra khỏi đầm lầy, "Nói đến mỡ cá sấu...bạn có biết không? Nó là một loại thuốc chống muỗi hiệu quả. Bôi nó lên vùng da trần của bạn để tránh bị muỗi đốt." Hắn treo ngược xác con cá sấu, nắm lấy đuôi của nó, treo qua vai và kéo nó ra phía sau. "Còn da cá sấu... dùng dao cắt thành từng dải, nó có thể trở thành một sợi dây chắc chắn."
"Này này... Ngươi đang liệt kê từng ưu điểm cho ta trước khi mang đồ đi đó hả..." Phong Bất Giác nghe thấy điều này, trong lòng phàn nàn, "Ngụ ý là, 'Nếu muốn thì mau đi giết một con đi' đúng không?"
Lách tách — lách tách lách tách... Rầm rầm...
Đúng lúc này, tiếng mưa rơi đột nhiên vang lên từ chậm đến nhanh.
Trên bầu trời đầy gió và sấm sét, cuối cùng mưa cũng bắt đầu.
Chỉ trong vài giây, Phong Bất Giác đã trải qua cảm giác như đang tắm vòi sen.
"Ồ, có vẻ như cậu không may mắn lắm." Bear Grylls trông vẫn bình tĩnh ngay cả trong cơn mưa lớn, hắn kéo con cá sấu trở lại ba lô, "Trong thời tiết này, tôi e rằng cậu sẽ không thể săn được đâu." Dừng một chút, sau đó nghiêng người, một tay nhặt ba lô lên, "Tôi đề nghị trước tiên tìm một chỗ tránh mưa, đợi mưa tạnh rồi mới hành động."
"Được, ta biết rồi..." Phong Bất Giác trả lời.
"Vậy tôi đi trước, Stephen." Bear Grylls lập tức nói thêm, "Hẹn gặp lại."
Dứt lời, hắn quay người lại, một tay xách ba lô, một tay cầm con cá sấu rồi chạy nước kiệu biến mất trong màn mưa...
"Tạm biệt." Phong Bất Giác vừa nói vừa nhìn bóng lưng đối phương, nhưng giọng nói nhanh chóng bị tiếng mưa át đi.
......
Buổi tối lúc 6:40 tại một hang động trên đảo.
Một người phụ nữ đang ngồi co đầu gối cách cửa hang khoảng mười mét, run rẩy.
"Hắt xì..." Dù ở một mình nơi hoang dã nhưng Lindsay Lohan vẫn không quên dùng cả hai tay che miệng và mũi khi hắt hơi để giữ nét duyên dáng.
Tất nhiên, có lý do cho việc này. Bởi vì vừa vào hang cô đã nhìn thấy camera đặt ở trên cao nên cô biết... mình vẫn đang bị người khác theo dõi.
Lời còn chưa dứt, một tia sét xé ngang bầu trời.
Một ánh sáng nhợt nhạt chiếu vào từ bên ngoài cửa hang, phản chiếu một bóng người dài và hẹp.
"Ah!" Lohan bị bóng đen đột nhiên xuất hiện làm giật mình, không khỏi hét lên.
Ầm ầm —
Vài giây sau, tiếng sấm vang lên, khiến giọng nói của cô im bặt.
Và bóng người đó đã từ từ bước vào trong hang.
"Haah...haah..." Phong Bất Giác thở hổn hển đứng lại, dùng tay trái vịn bức tường đá và lau mặt bằng tay phải. Sau khi lau đi giọt nước trên lông mi và hốc mắt, hắn có thể thấy rõ tình hình cách đó không xa, hỏi, "Ms. Lohan?"
"Là Miss Lohan." Lothar trả lời.
"Ah, Miss Lohan, haha... thật trùng hợp." Khi Phong Bất Giác chào đối phương, trên mặt là nụ cười và giọng điệu rất ân cần.
Nhưng... Giác Ca trong lòng cười lạnh: "Ta muốn tìm một nơi trú mưa, không ngờ lại gặp phải một đối thủ đơn độc, haha... Thật sự là thời thế khó đoán ..." Chỉ trong vài giây, ánh mắt hắn đã liếc nhìn camera trên cao, "Ở đây cũng có... Hừ... Cũng như nhau, phải để các ngươi quay lại mới thú vị..."
Ánh mắt của hắn nhanh chóng chuyển sang Lohan, ngoại hình của cô giống như trong CG mở đầu, mặc một chiếc áo phông dài tay trễ vai với áo ba lỗ đen bên trong và bên dưới là một chiếc quần nóng bỏng. Lohan lúc này toàn thân ướt đẫm, trong ánh sáng mờ ảo, thân hình nóng bỏng của nàng đã mơ hồ hiện ra.
"A... Trong hang động này, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay..." Đầu óc Phong Bất Giác vẫn đang chạy, "Mà bên ngoài mưa to gió lớn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ cứu hộ. Cho dù tổ chương trình phát hiện có gì đó không ổn, đến khi phái người tới thì cũng đã muộn rồi..."
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 617: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (13)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 617: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (13)
