Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 615: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (11)


Bốn giờ rưỡi chiều, trên mặt biển... gió bắt đầu thổi.


Nửa giờ sau, một đám mây đen khổng lồ lơ lửng trên bầu trời... đủ lớn để tạo ra bóng tối trên toàn bộ Đảo Cannabis và vùng biển xung quanh.


Lúc 5:15, thuyền trưởng của du thuyền Dolphin bước ra khỏi cabin thuyền trưởng và nhìn lên bầu trời. Sau đó, hắn liền quyết đoán hạ lệnh — cập bờ, thả neo.


Mặc dù đạo diễn Fredston cho rằng cái này có chút chuyện bé xé ra to, nhưng thuyền trưởng vẫn rất kiên quyết: "Ta sẽ không bao giờ cho tàu thả neo giữa biển trong thời tiết như thế này."


Thế là cuối cùng con tàu cũng cập bến.


......


Nếu mây đen là một chiếc RV cũ thì sét, mưa to và gió mạnh chắc chắn là một gia đình ba người sống trên xe.


Đến 5:30, trời nổi sấm sét và gió giật mạnh nhưng mưa vẫn chưa rơi.


Mà Hội Chứng Cai Nghiện của Phong Bất Giác cũng đạt đến đỉnh điểm vào lúc này.


"Haah...haah..." Hắn ngồi dưới gốc cây, thở hổn hển và lẩm bẩm một mình: "Lần này... Hô... có vẻ như không thể chịu đựng nổi rồi..."


Mấy giờ trước, Phong Bất Giác đã tìm ra quy luật phát tác của debuff "Hội Chứng Cai Nghiện" này, cho nên hắn vẫn chưa sử dụng cần mình đã tìm được mà chọn cách chịu đựng.



Tuy nhiên, làn sóng triệu chứng hiện tại đặc biệt dữ dội, không chỉ điểm thể lực mà ngay cả điểm sinh tồn cũng bắt đầu tự động xói mòn...


"Không được... Mặc dù muốn đợi cho đến khi các triệu chứng 'ảnh hưởng tinh thần' xuất hiện trước khi sử dụng nó, nhưng theo xu hướng này... điểm sinh tồn sẽ giảm..." Phong Bất Giác nghĩ đến đây, đã đưa tay sờ túi quần của mình.


"Hi! Stephen. Chúng ta lại gặp nhau rồi."


Ngay khi Giác Ca chuẩn bị sử dung c*n s* thì giọng nói của Bear Grylls đột nhiên vang lên từ bên cạnh.


Vào lúc đó, vô số suy nghĩ xẹt qua trong đầu Giác Ca, như một cái máy tính năng suất cao, khi vừa nhập câu hỏi, đáp án sẽ lập tức xuất hiện.


Vì vậy...


"Cho ta SCP-500!" Đây là điều đầu tiên Giác Ca nói sau khi nhìn thấy Bear Grylls.


Hành động của Giác Ca có thể được coi là tận dụng tối đa các quy tắc. Bởi vì thông báo hệ thống đã nói rõ ràng: Mỗi khi gặp Bear, bạn có thể nhờ anh ấy lấy ra một vật phẩm từ bọc hành lý của mình. . Nếu đã như vậy thì không cần khách khí... cần gì cứ nói.


Bear Grylls nghe vậy hơi giật mình, nhưng nhanh chóng đáp: "Được, không thành vấn đề." Nói xong, hắn đặt ba lô xuống và đưa ra thứ mà Giác Ca muốn.


Giác Ca vui mừng khôn xiết khi thấy đối phương thực sự lấy đồ ra, hắn không nói một lời mà nhận lấy viên nang và nuốt nó trong một ngụm.


Một giây sau, hắn mở menu trò chơi và xem qua. Đúng như dự đoán, Hội Chứng Cai Nghiện trên thanh trạng thái đã hoàn toàn biến mất.


"Không hỗ là loại thuốc thần kỳ có thể biến zombie trở lại thành sinh vật sống..." Phong Bất Giác nghĩ trong lòng, "... vậy mà thực sự còn có thể cai nghiện." Nhưng sau đó hắn lại nghĩ, "Haiz... Nhưng đây cũng là viên thuốc chữa bách bệnh cuối cùng của ta. Không biết sau này ta còn có thể tìm được những thần vật tương tự hay không."



Nếu kế hoạch này có thể thực hiện được, về sau mọi người không cần lo thiếu "thuốc"... à không, là dược chứ. (Hckt: "thuốc" trong câu này ám chỉ c*n s*/m* t**, nên mới phải sửa lại)


"Anh cảm thấy thế nào?" Bear Grylls nhìn Phong Bất Giác trong vài giây và hỏi: "Vừa rồi trông anh rất tệ."


"Hô... Dù sao... Bây giờ đã ổn rồi." Giác Ca đứng dậy và nói.


Thuốc vạn năng lợi hại vậy đấy, một kẻ mấy giây trước còn hấp hối, chớp mắt đã sinh long hoạt hổ như không có gì.


"Rất tốt, nếu như trạng thái của anh không tốt, cũng khó cho tôi." Bear Grylls trả lời, "Hiện tại, ta có thể yên tâm nói cho ngươi biết nhiệm vụ 'thử thách' rồi."


"Thử thách..." Khi Phong Bất Giác nghe thấy hai từ này, điều hiện lên trong đầu chính là nhiệm vụ chính thứ hai Hoàn thành ít nhất sáu thử thách do nhóm chương trình đưa ra .


Nhưng vào lúc này, hắn chú trọng không phải nhiệm vụ, mà là một chuyện khác...


"Trước khi ngươi nói điều đó... Có chuyện ta muốn biết..." Bây giờ chuyện đã xảy ra, Giác Ca không cần phải giả nai nữa, cho nên thái độ của hắn hoàn toàn khác với lúc ở trên bãi biển, "Chắc hẳn ngươi cũng đã đã biết ta đã làm gì, ta cũng không ngại nói thẳng..." Hắn dừng lại một chút, "Ta cố tình tránh xa tất cả các camera trên đường đi, kể cả khu vực chúng ta đang đứng cũng là điểm mù..." Hắn nhìn thẳng vào mắt Bear Grylls, "... Ta không hiểu, làm cách nào mà ngươi tìm được ta?"


"Ha... Là chuyện này à?" Bear Grylls cười vui vẻ, "Rất đơn giản... Tôi bắt đầu tìm kiếm dưới gốc cây nơi ngươi trói Obaba, cứ thế lần theo."


Phong Bất Giác nói tiếp: "Nhưng ta đã che dấu dấu chân và các dấu vết khác."


"Đúng vậy, tôi có thấy, nhưng anh làm chưa kỹ càng." Bear Grylls cười nói, "Muốn gạt người bình thường thì chừng đó là đủ rồi, nhưng tôi đây là chuyên gia."


"Được rồi, cực kỳ thuyết phục." Phong Bất Giác đáp.



"Ngoài ra..." Bear Grylls lại nói, "Bởi vì anh luôn lựa chọn hành động ở điểm mù của camera, lộ trình bị hạn chế rất nhiều, ngược lại giảm bớt độ khó truy vết."


"Đúng vậy..." Phong Bất Giác tiếp tục, "Chỉ hoạt động ở những nơi camera không thể ghi lại, điều này khác gì phạm vi tìm kiếm đã bị thu hẹp..."


"Haha... Đương nhiên không thể trách anh được." Bear Grylls nói, "Đây không phải là một cuộc tranh tài bình đẳng, dù sao hòn đảo này 90% đều nằm trong tầm bao phủ của ống kính camera, anh có thể né ống kính camera di chuyển quãng đường dài đã là điều tuyệt vời rồi." Hắn dừng lại hai giây, "Nếu như anh có hứng thú, sau này chúng ta có thể tổ chức một 'trò chơi săn bắn' thực sự ở vùng hoang dã mà không có camera'."


"Ừm... chúng ta hãy để chuyện đó sang một bên đi..." Chẳng biết tại sao, Phong Bất Giác ngay lập tức nhớ lại trải nghiệm bị Rains Ford săn đuổi trên "Đảo Thợ Săn", cảm giác như... Nếu như kẻ săn đuổi là Bear Grylls, tình hình sẽ trở nên nghiêm trọng hơn...và kết quả khả năng cao sẽ bị ăn sạch.


"Vậy, hiện tại anh đã sẵn sàng lắng nghe thử thách của mình chưa, Stephen?" Bear Grylls lại thể hiện phong cách dẫn chương trình của mình và liếc nhìn chiếc camera lơ lửng luôn theo sát mình.


"Ừm... Ngươi nói đi." Phong Bất Giác thản nhiên đáp lại.


Lúc này, Giác Ca đang không tự chủ được não bổ một đoạn hình ảnh — Bear Grylls vừa lần theo dấu chân của "Stephen Kin", vừa giải thích trước ống kính: "Nhìn xem, đó là dấu chân của con người. Dù đã cố gắng che đậy nhưng anh ấy vẫn để lại manh mối. Tôi nghĩ anh ấy vừa rời đi cách đây không lâu, và chúng ta sẽ sớm đuổi kịp anh ấy.


Có nhiều cách để bắt một con người nhưng hiệu quả nhất là nhảy vào người họ rồi đánh thật mạnh vào sau đầu. Chúng ta cũng có thể dùng dụng cụ sắc nhọn cắt cổ chúng một cách nhanh chóng sẽ ít đau đớn hơn.


Hầu hết thịt người đều có thể ăn được. Nó rất giàu protein, chất béo, khoáng chất và các nguyên tố vi lượng. Một pound thịt người có thể cung cấp cho bạn lượng calo bạn cần cho cả ngày..."


"Nghe này, thử thách đầu tiên của anh là..." Bear Grylls kéo Giác Ca ra khỏi ảo tưởng, "Săn giết một con cá sấu."


 


Đã kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến Hắn còn chưa nói xong, thông báo hệ thống đã tới, Giác Ca thuận thế mở menu trò chơi, nhìn thấy trên thanh nhiệm vụ xuất hiện một dòng phụ tuyến:



 


"Ah?" Phong Bất Giác thầm nghĩ, "Đây là làm phụ tuyến trong lúc làm chính tuyến sao..."


"Xét đến độ nguy hiểm của lần khiêu chiến này, tôi sẽ đích thân làm mẫu một lần cho anh." Bên kia, Bear Grylls còn chưa nói xong, "Anh phải theo dõi cẩn thận từng động tác tôi thực hiện và ghi nhớ từng điểm mấu chốt tôi nói, hiểu không?"


"Ừm...Được rồi." Phong Bất Giác đáp.


"Được rồi, theo tôi." Bear Grylls nói xong quay người chạy, vẫy tay ra hiệu Giác Ca đi theo.


Phong Bất Giác cũng không nhiều lời nói, bắt đầu chạy.


Sau khi uống thuốc vạn năng, Phong Bất Giác đã khỏe mạnh, trọng lượng thêm vào trên người chỉ là một chiếc xẻng quân sự nặng 0,85kg, hai que c*n s* và một đôi còng tay. Trong trạng thái này, nếu hắn vẫn không thể đuổi kịp Bear Grylls đang mang một chiếc ba lô khổng lồ thì thật mất mặt.


Bằng cách này, dưới sự dẫn dắt của Bear Grylls, Phong Bất Giác bước nhanh qua khu rừng.


Năm phút sau, họ đến rìa một đầm lầy.


"Chính là ở đây." Bear Grylls dừng lại, đặt ba lô xuống và nói: "Có rất nhiều cá sấu ở đầm lầy này..." Hắn không có nói chuyện với Giác Ca mà giải thích với máy quay, "Ở Mỹ, số vụ cá sấu tấn công con người đang tăng cao, số người chết do bị cá sấu giết 10 năm qua nhiều hơn 30 năm trước đó cộng lại. Đương nhiên, trên một hòn đảo nhỏ cách xa chốn thành hoa của loài người, sẽ không có vụ nào..." Hắn nói đến đây, đã dẫm lên những cục đá trơn trượt và cây rừng nhiệt đới, đi vào trong vùng đầm lầy, "Nhưng đấy vẫn là cá sấu, độ nguy hiểm, trí mạng của bọn chúng..."


Phong Bất Giác không muốn ngắt lời Bear Grylls, mà thật ra, hắn cũng rất thích nghe những bài giảng kiểu này... Cho nên, Giác Ca chỉ nắm chặt xẻng quân đội, yên lặng đi theo đối phương.


"Vậy khi gặp phải một con, bạn cần làm gì?" Bear Grylls nhìn ống kính, tiện tay nhổ một cái cây dày như cánh tay người dài hơn một mét, "Hãy xem tôi làm mẫu." Hắn quay đầu, nhìn về phía bên cạnh phía trước, "Nhìn kìa, nơi đấy có một con... Nó cũng đã thấy chúng ta rồi, giờ chúng ta sẽ chậm rãi tới đó." Nói xong, hắn liền cúi người, rón rén bước đi với tốc độ bình thường.


Thấy cảnh này, Phong Bất Giác không khỏi châm biếm trong lòng: "Mặc dù không biết tên này đang nói với ta hay khán giả... Nhưng ta chỉ muốn nói một câu... Cá sấu à, giờ mày chạy chắc còn kịp..."


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 615: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (11)
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...