Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 613: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (9)


"Nhìn xem, như ta dự đoán, sập bẫy rồi." Phong Bất Giác trốn trong bụi rậm, vừa nói vừa nhìn Kangaroo Số 4 ở đằng xa.


"Mặc dù rất có hiệu quả, nhưng tôi vẫn cảm thấy... ý tưởng của cậu có chút điên rồ." Obaba ngồi xổm bên cạnh đáp.


"Hừ... Có lẽ vậy..." Phong Bất Giác cười lạnh một tiếng, không nói gì nhiều.


Đối mặt với đối tác tạm thời như Obaba, Giác Ca đương nhiên sẽ không tiết lộ quá nhiều, chỉ trả lời cho có lệ.


Nhưng trên thực tế, ai quen với phong cách của Giác Ca đều hiểu rằng những hành vi tưởng chừng như không thể giải thích được đó thực chất lại rất có chủ đích.


Phong Bất Giác biết rất rõ rằng ngoài Bear, nhóm chương trình còn bố trí nhiều nhân viên ẩn nấp trên đảo (manh mối hành động của những người đó để lại đã rơi vào mắt Giác Ca). Theo tiền đề này, có lý khi suy đoán rằng "nhóm chương trình đã bí mật can thiệp vào trò chơi trong thời gian thực".


Với Giác Ca, cảm giác bị người khác điều khiển... rất khó chịu.


Hơn nữa, ngoài sự khó chịu chủ quan, hắn còn phải đối mặt với "mối đe dọa" khách quan.


Nguyên nhân của "mối đe dọa" này là do... hắn đã hợp tác với Obaba.



Quan điểm của vị cựu tổng thống này là đúng - cho dù chỉ là lợi dụng lẫn nhau, việc hợp tác với nhiều người sẽ có lợi hơn nhiều so với hành động một mình. Không nói những thứ khác, chỉ nói về chuyện vừa rồi... Khi Giác Ca trèo lên cây để lấy camera, Obaba chịu trách nhiệm canh gác Histe Cổ, và khi Giác Ca dùng camera để ghi lại VCR đe dọa, Obaba đặt bẫy ở bên cạnh. Sẽ rất khó để làm những việc này một mình... nhưng sẽ rất dễ dàng nếu có hai người cùng làm.


Không nói mối quan hệ hợp tác của họ có thể kéo dài bao lâu và ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm, ít nhất trong ngắn hạn, Phong Bất Giác và Obaba có sức cạnh tranh cao hơn nhiều so với những người chơi khác.


Tuy nhiên, vì điều này... hai người họ nhất định trở thành mục tiêu bị chèn ép của tổ chương trình.


Điều này là bình thường... Một đội ngũ đạo diễn thành thục sẽ không bao giờ để một chương trình thực tế mất đi sự hồi hộp sớm sau khi khai mạc không lâu. Người trong nghề ai cũng biết việc ê-kíp chương trình "cân" hậu trường là chuyện thường tình. Không ai thích xem một cuộc thi có sự chênh lệch lớn về sức mạnh. Một kết quả không đáng ngờ có nghĩa là nhàm chán. Nhàm chán có nghĩa là xếp hạng thấp hơn. Xếp hạng thấp hơn có nghĩa là các nhà quảng cáo sẽ tới tìm bạn đàm phán...


Chính vì nghĩ đến "mối đe dọa từ tổ chương trình" này mà Phong Bất Giác đã thực hiện hành động trước đó của mình. Mục đích của hắn rất rõ ràng, đó là "phá vỡ sự kiểm soát nhịp độ trận đấu của đội chương trình".


Phương pháp làm gián đoạn suy nghĩ và kế hoạch của người khác là sở trường của Giác Ca... Người ta có câu: "Nhất kinh (bất ngờ), nhị trá (giả), tam lừa, tứ gạt, ngũ hống (dụ dỗ), lục trào phúng (chế giễu)", đã có rất nhiều hồn ma chết oan dưới "sáu chiêu" này của Giác Ca, dù là online hay ngoài đời thật, tổ chương trình "Tìm Cần Nơi Hoang Dã" chỉ là một cái tên khác được thêm vào danh sách những kẻ bị hắn lừa mà thôi...


"Có vẻ như họ sắp cứu Cổ rồi." Mấy phút sau, Obaba lại lần nữa mở miệng nói.


"Không sao cả, ta đã đập nát đầu gối của hắn." Phong Bất Giác nói tiếp. "Việc bị loại là không thể tránh khỏi, haha... Chuẩn bị nhặt xà phòng đi nha (Hckt: Là chuẩn bị vô tù)..."


Cần lưu ý ở đây rằng trong khoảng thời gian sau khi camera biến mất và trước khi nhân viên đến, Giác Ca đã đánh Histe Cổ đến bất tỉnh và biến hắn thành một phần của bẫy (vật nặng). Ngay sau đó, Đội Kangaroo 4 đã đến. Ngay khi trưởng nhóm của họ đang liên lạc với du thuyền Dolphin, một nhân viên khác tình cờ bước vào bẫy. Thế là hắn và Histe Cổ đều bị bắn lên treo ngược trên cây...


"Stephen, tôi phải nhắc nhở anh..." Obaba lại nói. "Theo một nghĩa nào đó, anh đã vượt quá giới hạn..." Hắn dừng hai giây, rồi nói tiếp, "Mặc dù chúng ta đã ký tuyên bố từ chối trách nhiệm trước khi ghi hình, nhưng việc tra tấn và ngược đãi mà anh thực hiện đối với Histe Cổ có thể sẽ dẫn đến các vụ kiện dân sự sau đó... Với thế lực của gia đình anh ấy..."



"Hahaha..." Phong Bất Giác cười cắt ngang lời đối phương, "Đúng là luật sư, nghĩ tới chuyện này nhanh như vậy..." Giác Ca có thể tự tin bởi vì những gì xảy ra sau khi kịch bản kết thúc không liên quan gì đến hắn, "Được rồi, đừng lo bò trắng răng, ta có thể chịu trách nhiệm với hành động của mình. Hơn nữa... Vừa rồi ta cũng không quay lại cảnh đánh hắn, bộ hắn nói ta đánh hắn thì có nghĩa là ta đánh hắn hả? Ta cũng có thể nói ta phòng vệ chính đáng đấy."


"Haha... Thì ra là thế." Obaba cũng mỉm cười, "Thật ra, ý của tôi là... nếu anh ta kiện cả hai chúng ta, tôi khuyên cậu đừng thuê luật sư và cứ để tôi ra tay, giấy phép hành nghề luật của tôi vẫn còn hiệu lực."


Phong Bất Giác nhún vai và nói: "Được, nhớ đấy."


Hai người bọn họ cứ như vậy trốn ở trong rừng thủ thỉ trò chuyện, quan sát hành động của đội Kangaroo Số 4...


Khoảng 5 phút sau, nhân viên mắc bẫy đã được giải cứu. Người đàn ông này cơ bản không hề bị thương mà chỉ bị bong gân ở chân, so với vết thương về thể xác và tinh thần mà Histe Cổ phải chịu thì chẳng là gì cả...


Lại 3 phút trôi qua, hai nhân viên còn có thể di chuyển tự do đã lấy cáng trong ba lô ra (là sản phẩm công nghệ cao trên thế giới này, một chiếc cáng đơn giản, sau khi gấp lại chỉ dài nửa mét, rộng một lòng bàn tay) và đặt Histe Cổ lên. Nhân viên bị bong gân chân có nhiệm vụ xách thêm một chiếc ba lô và tập tễnh đi phía sau.


Họ liên lạc lại với Dolphin trước khi khởi hành và báo cáo tình hình hiện tại. Đội ngũ trên tàu cân nhắc hơn mười giây mới quyết định cho họ quay về trước.


Sau đó, ba thành viên của Đội Kangaroo 4 mang rõ Histe Cổ đã bất tỉnh về phía bãi biển...


"Được rồi... bọn họ đi rồi, giờ làm gì?" Sau khi tiếng bước chân của những người đó xa dần, Obaba mở miệng hỏi.


"Quay lại đó và đặt một cái bẫy mới." Phong Bất Giác trả lời một cách vô cảm.



"Tạo thêm sự hoảng loạn." Phong Bất Giác trả lời khi bước ra khỏi bụi rậm.


"Hả?" Obaba cũng đi ra ngoài theo hắn, "Tại sao vậy?"


"Thứ nhất, chúng ta rời khỏi màn hình giám sát càng lâu, bọn họ càng bất an." Phong Bất Giác nói, ngước mắt lên và quét xung quanh, "Trên đường đi, về cơ bản ta đã hiểu ra các quy tắc lắp đặt camera của họ. Diện tích giám sát của những ống kính đó quả thực rất lớn và tầm bao phủ rất cao, nhưng có một số nơi thậm chí có camera cũng vô dụng, chẳng hạn như cây cối, cống ngầm, dưới nước... Ngoài ra..." Hắn chỉ về phía trước, "Còn chỗ này."


"Hmm... Đúng vậy. Chắc hẳn họ đang liều mạng tìm kiếm tung tích của chúng ta thông qua camera ở một số khu vực lân cận." Obaba nói tiếp, "Chắc có lẽ sẽ không nghĩ rằng... chúng ta lại quay trở lại nơi này."


"Đúng vậy... Đã có ba nhân viên đến đây rồi, mấy người giám sát sẽ có một ảo giác rằng — 'Người của chúng ta vừa mới tìm qua chỗ đó nhưng không phát hiện gì'." Phong Bất Giác tiếp lời đối phương, "Nhưng thực tế, bọn họ cũng không có 'tìm' gì ờ chỗ này, sự chú ý của bọn họ đều tập trung vào việc cứu người. Nhưng, bởi vì ba người này ở chỗ này đủ lâu cho nên khiến bản thân bọn họ cũng cảm thấy 'Chúng ta không bỏ sót cái gì'." Hắn dừng lại một chút, "Nói tóm lại, trong thời gian ngắn sẽ không có ai nghĩ đến việc hai chúng ta đều ở chỗ này."


"Được rồi, 'Không lọt vào camera' là điều thứ nhất." Obaba lại hỏi, "Còn thứ hai là gì?"


"Thứ hai, dù gì chúng ta cũng phải ở đây thêm một lúc, vậy không bằng tranh thủ làm gì đó trong khoảng thời gian này... Haha... Như sắp đặt bẫy rập chẳng hạn." Phong Bất Giác cười nói, "đợi đến khi bọn họ nhận ra vấn đề về vị trí của chúng ta thì nhất định sẽ lại phái người tới, đến lúc đó..."


"Khoan đã, sao cậu nghĩ bọn họ sẽ trúng bẫy thêm một lần nữa?" Obaba nói, "Đã có người trúng một lần rồi..."


"Rất đơn giản." Phong Bất Giác trả lời, "Nếu như người sắp đến biết lúc trước đã có người ở chỗ này dính bẫy rồi, thì hắn sẽ nghĩ 'Dù sao đã có người giẫm lên bẫy rồi, ở đây đã an toàn' và vì thế trúng chiêu, hoặc nếu như người đến không biết chuyện từng có người dính bẫy ở chỗ này thì hắn cũng sẽ trúng chiêu."


"Ừm..." Đầu óc Obaba có chút mông lung.



"Nói trắng ra là, có biết hay không cũng không quan trọng, quan trọng là... 'khả năng duy trì sự cảnh giác'." Phong Bất Giác nói, "Chỉ có người lúc nào cũng đề phòng bẫy rập mới có thể né bẫy, trong mắt loại người này, khắp mảnh rừng nhiệt đới, thậm chí trên toàn thế giới này, đều là một vùng 'địa lôi'. Loại người này sẽ không màng đến việc sấm sẽ không đánh hai lần cùng một chỗ, cũng sẽ không màng liệu có người nào từng đứng ở nơi đó đã bị sét đánh chết chưa, bọn họ chỉ biết... Ngày mưa dông, hạn chế ra ngoài."


"Bởi vì dù đi đâu cũng có thể bị sét đánh chết..." Obaba lau mồ hôi lạnh trên thái dương, chỉ qua mấy phút nói chuyện phiếm này, hắn càng cảm thấy Stephen Kin trước mặt rất thâm sâu khó lường, "Được rồi... Nên mới có 'bẫy hai lớp'." Hắn nhấp môi, "Ừm... Quả thật có thể làm tổ chương trình luống cuống tay chân một hồi."


Lúc này, Phong Bất Giác đã đi đặt cái bẫy cạnh cái bẫy xương, hắn dừng lại nói: "Tốt rồi, chúng ta nhanh chóng làm lại một cái."


Obaba đi tới, mắt nhìn dây đứt trên mặt đất, nói, "Sợi dây leo này không thể dùng nữa, để ta đi tìm mấy cây mới; Stephen, cậu đi tìm vật nặng đi." Dứt lời, hắn cứ thế quay người chuẩn bị hành động.


Ai ngờ...


Loảng xoảng —


Dưới tình huống không chút dấu hiệu (ít nhất trong mắt Obaba là vậy), Giác Ca đột nhiên giơ xẻng quân đội lên, tấn công Obaba từ phía sau...


"Ngươi..." Obaba lảo đảo ngã xuống đất, dùng ánh mắt khó tin quay đầu lại nhìn Giác Ca, khó khăn nói, "Tại sao..."


Loảng xoảng — thêm một nhát chính diện.


Giác Ca bổ một xẻng không lưu tình chút nào, đánh ngất Obaba.


"Là ngươi kêu ta tìm vật nặng, ta chỉ lấy thứ ở gần mà thôi." Phong Bất Giác nói xong, đã ngồi xổm người xuống, đeo còng tay vào Obaba (sau khi đánh Histe Cổ ngất xỉu, hắn liền tháo còng tay ra), "Xin lỗi, chỉ là những việc đã làm cho đến giờ vẫn chưa đủ để khiến tổ chương trình rối loạn..." Ánh mắt hắn lạnh dần, "Histe Cổ chỉ là bắt đầu, mà ngươi... sẽ trở thành điểm mấu chốt."


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 613: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (9)
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...