Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 610: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (6)
"Cái quần này... thật đáng nghi ..." Phong Bất Giác nhìn vào phần th*n d*** của thi thể, "Đây là mảnh vải cuối cùng mà nhà sản xuất để lại cho người đã khuất, hay là vật chứa đựng manh mối nào đó..." Hắn sờ cằm nói , "Nếu thực sự có manh mối ẩn giấu ở đó..., liệu sắp xếp kiểu này có phải để kiểm tra điểm mấu chốt về đạo đức của các thí sinh...hay là giới hạn chịu đựng của họ đối với những điều kinh tởm..."
Trong lúc Giác Ca đang suy nghĩ, đã bước tới và ngồi xổm xuống...
Nhưng khi hắn đang định đưa tay c** q**n của thi thể thì lại phát hiện... mình không thể đưa tay ra được.
"Hả?" Phong Bất Giác sửng sốt, sau đó thử lại, nhưng vẫn không có tác dụng.
"Ah ~" Hai giây sau, vẻ mặt hắn thoải mái, nói: "Hệ thống đã chặn ta..."
Hắn đoán đúng...hệ thống xác định ý định của hắn là một hành động tục tĩu theo nghĩa khách quan, khiến nó không thể thực hiện được.
"Rất tốt." Giác Ca mỉm cười, "Điều này tương đương với việc tuyên bố rằng không có manh mối ở đây."
Theo một nghĩa nào đó, Giác Ca thật sự may mắn. Nếu không có giới hạn của hệ thống thì hắn phải "tự tay mình kiểm tra" để xác nhận điều này.
"Vậy... manh mối là chiếc còng tay..." Phong Bất Giác lập tức đưa mắt đến cổ tay của thi thể, "Để ta xem..." Hắn không chút do dự nắm lấy tay của thi thể và giơ nó lên nhìn cẩn thận trước mặt. Nhìn mấy giây, hắn lại thì thầm: "Cũng không có cái gì đặc biệt..."
Nói xong, Giác Ca đặt tay thi thể xuống, lật thi thể lại.
Vốn hắn muốn xem dưới thi thể có giấu thứ gì không, nhưng hóa ra chỉ có một số mảnh xác thối rải rác và một số lượng lớn giòi.
"Aha!" Đôi mắt của Phong Bất Giác sáng lên ngay khi nhìn thấy những con côn trùng đó, như thể đã k*ch th*ch sự thèm ăn của mình.
Giây tiếp theo, Giác Ca quay người và vui vẻ chạy đến một bụi cây cách đó không xa.
Hắn nhìn chằm chằm vào bãi cỏ như thể đang nhìn vào thực đơn trong một nhà hàng...
Hơn mười giây sau, Giác Ca cúi người nắm lấy một nắm cỏ quay trở lại thi thể: "Không sai... Lá me đất cuốn thịt giòi, có cả vitamin C và protein." Hắn vừa nói vừa động thủ bắt giòi bọ, kẹp vào trong cỏ.
Sau đó, hắn há to miệng và cắn một miếng, giống như ăn salad rau diếp, và bắt đầu nhai.
"Ừm... không tệ." Sau khi nuốt một ngụm, Giác Ca còn tự giễu nói, "Ít nhất ngon hơn so cái sandwich nào đó ta từng ăn nhiều."
Trong lúc hắn đang thưởng thức kiệt tác của mình một cách thích thú...
"Ah!" Một tiếng hét vang lên từ phía sau.
Lần này chắc chắn là tiếng kêu của con người.
Vẻ mặt Phong Bất Giác thay đổi, lập tức điều chỉnh tư thế đứng dậy, nhặt chiếc xẻng quân sự và vào thế chiến đấu.
Nhưng... Sự thật chứng minh, hắn căn bản không cần phải lo lắng như vậy. Bởi vì người kêu lên vẫn còn cách hắn khoảng mười mét.
"Ngươi... Ngươi đang ăn thịt người chết à?" Hóa ra người hét lên là một thí sinh khác — Justin Bibi.
Mấy giây trước, Bibi đi ngang qua đây tình cờ nhìn thấy bóng lưng của Giác Ca. Vì vậy, hắn quyết định lặng lẽ tiếp cận để xem tình hình... Mà khi hắn thấy Mr. "Stephen Kin" ngồi xổm bên cạnh một cái xác, cộng với việc âm thanh nhai phát ra cực kỳ rõ ràng, hắn đương nhiên bị sốc.
"Thì ra là ngươi ..." Phong Bất Giác bây giờ có thể nhìn rõ người đó và biết đó là báo động giả, "Ngươi nói cái gì? Ăn thịt người chết? Hah! Làm sao có thể..." Hắn giơ tay trái lên khoe lá me cuốn thịt giòi, trả lời. "Là cỏ dại và côn trùng."
"Hô... Chúa ơi..." Bibi hít một hơi dài, vẻ mặt giãn ra rất nhiều "Mr. Kin, làm ta sợ muốn chết,."
Sau khi xác nhận Giác Ca thực sự không phải là kẻ cuồng ăn thịt người, Bibi nhàn nhã bước tới.
"Nhưng..." Bibi nhanh chóng đi tới trước mặt Giác Ca, nói tiếp, "Muốn ăn gì thì không nói, cũng đâu có cần ngồi xổm bên cạnh thi thể để ăn?"
"Con bọ ở ngay bên cạnh thi thể, ta cảm thấy không cần phải đổi chỗ." Phong Bất Giác thờ ơ trả lời, đồng thời nhét một miếng lớn "gỏi tự làm" vào miệng.
"Cái này... A... Ọe..." Vừa rồi còn ở rất xa, Bibi vẫn chưa nhìn rõ, lúc này hắn mới để ý thứ trong tay Giác Ca là một món gỏi có giòi sống...
"Ai... giới trẻ ngày nay." Phong Bất Giác khinh thường nhìn Bibi đang nôn mửa, chân thành nói: "Mới thấy mấy con bọ đã nôn mửa, thật sự là quá vô dụng."
Bibi nôn xong, cảm thấy dễ chịu hơn, lập tức đứng thẳng lên nói: "Thấy mấy con bọ đương nhiên sẽ không buồn nôn! Nhưng nhìn một người ăn giòi sống thì khác!"
"Justin ơi Justin à ~" Phong Bất Giác vẫn đang ăn và có vẻ rất thích thú, "Chàng trai... Ngươi phải hiểu rằng nếu muốn sống sót ở nơi hoang dã này, phải làm quen với những thứ như thế này..." Hắn tặc lưỡi thành tiếng, nhổ ra một ít cặn thức ăn, "Lúc ngươi bỏ thành kiến người thành phố, ngươi sẽ phát hiện... khắp nơi đều có đồ ăn ngon."
"Ngươi có chắc đây có thể được coi là món ăn ngon không..." Bibi bịt mũi và chán ghét trả lời.
"Tương đối mà nói, trong côn trùng, giòi có mùi vị khá tốt, hàm lượng protein cao." Giác Ca tiếp tục một cách có trật tự, giống như giáo viên đang giảng bài cho học sinh, "Ngọt ngọt chát chát, cùng với vị chua của cây me chua gần với hương chanh, chắc chắn là một món ăn tươi ngon."
"A... Ọe —" Bibi lại nôn mửa sau khi nghe mô tả này.
Mà Phong Bất Giác vẫn đang nói không ngừng: "Về mùi vị, giòi lớn lên ăn xác thối sẽ béo hơn lớn lên ăn phân, chất lượng thịt cũng..."
"Được rồi! Ngừng được rồi!" Bibi ngắt lời Giác Ca với vẻ mặt hoảng sợ, "Mr. Kin, ta hiểu ý ngươi rồi... Xin đừng nói nữa."
"Được rồi..." Phong Bất Giác bất đắc dĩ nhún vai, ăn xong miếng cuối cùng, sau đó nghiêng đầu chỉ về phía sau thi thể, đổi chủ đề: "Ngươi thấy thế nào?"
"Thấy thế nào cái gì..." Bibi sửng sốt một chút, "Đó là thi thể, còn có thể thấy thế nào?"
"Haha..." Phong Bất Giác chế nhạo phản ứng của Bibi, cúi đầu chơi đùa với chiếc xẻng quân sự trong tay, rồi hỏi: "Nhân tiện, gợi ý ngươi nhận được là gì?"
"Ừm..." Sắc mặt Bibi đột nhiên thay đổi, hắn do dự một hồi lâu mới trả lời, "Ta không nghĩ ta nên đưa cái đó cho ngươi, Mr. Kin."
"Ừ, có thể hiểu." Giác Ca gật đầu đáp, "Dù sao đây cũng là một chương trình cạnh tranh. Giao thông tin độc quyền của mình cho đối thủ thực sự không tốt."
Bibi nghe thấy lời này, hiển nhiên là giật mình, "Ừ... ngươi nói đúng." Hắn thật thà trả lời.
"Tóm lại..." Phong Bất Giác lại nhìn lại thi thể. "Ta muốn nghiên cứu lại thi thể này..." Hắn ngồi xổm xuống bên cạnh thi thể, "Hay là... ngươi đứng ở nơi đó chờ ta?"
"Ừm... Mr. Kin." Bibi nhìn bóng lưng Giác Ca, do dự vài giây, "Thật ra, ta chỉ đi ngang qua... chỉ là tới chào ngươi, ta nghĩ ta nên đi."
"Ah, tạm biệt." Phong Bất Giác vẫy tay mà không quay lại, "Chúc may mắn."
"Tạm biệt. Mr. Kin." Bibi cuối cùng dùng ánh mắt kỳ lạ liếc nhìn Giác Ca, sau đó im lặng quay người rời khỏi chỗ đó.
Sau khi tiếng bước chân của hắn xa dần, khóe miệng Phong Bất Giác hiện lên một nụ cười khinh bỉ.
"Tên nhóc này... khá cảnh giác nha..." Giác Ca đứng dậy, nhìn về phía đối phương đang rời đi, "Đáng tiếc... Cuối cùng cũng không phải là đối thủ của ta."
Thoạt nhìn, những gì xảy ra trong vài phút đó có vẻ êm đềm, nhưng thực chất... đó là một dòng nước ngầm mãnh liệt.
Đầu tiên, ngay khi nhìn thấy Justin Bibi, Giác Ca đã đoán ra rằng... người kia vừa hút c*n s*.
Mặc dù Bibi chỉ dùng một liều nhỏ nhưng đôi tay hơi run và đôi mắt hơi choáng váng cũng không thể giấu được.
Dựa trên tình huống này, Phong Bất Giác suy đoán rằng... Bibi ít nhất đã tìm được nơi cất giấu c*n s*, và rất có thể vẫn chưa dùng hết số lượng dự trữ. Nói cách khác... đối phương vẫn còn mang theo một ít c*n s* trên người.
Vì vậy, Giác Ca nảy ra ý tưởng "tấn công".
Lúc Giác Ca nói "Thì ra là ngươi ..." trong đầu hắn đã vạch sẵn từng bước của kế hoạch: làm thế nào để lừa dối đối phương, làm thế nào để đối phương lơ là cảnh giác, làm thế nào để đánh gục đối phương bất tỉnh, làm thế nào để bẻ gãy chân đối phương, v.v...
Tuy nhiên, khi Bibi đến trước mặt Giác Ca thì Giác Ca đã từ bỏ kế hoạch tấn công. Bởi vì hắn nhận ra... Đối phương cũng muốn tấn công hắn.
Chỉ cần bình tĩnh quan sát, có thể phát hiện... Bibi bề ngoài có vẻ thoải mái một chút, thực ra lại cực kỳ cảnh giác. Từ đầu đến cuối, hắn đều giữ một khoảng cách nhất định với Giác Ca, mà tay phải luôn mơ hồ đặt ở bên ngoài lưng dưới của mình. Rõ ràng phía dưới lưng hắn có giấu thứ gì đó, chắc là một con dao hay thứ gì đó... sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Tiếp theo, hai người trò chuyện một lúc. Kỹ năng diễn xuất của hai bên đều tốt, một bên nhai cỏ lan man khiến người kia đoán không ra, một bên giả vờ ngơ ngác, thậm chí còn nôn khan hai lần để che giấu ý định thực sự muốn giữ khoảng cách với đối phương.
Ngay sau đó, Phong Bất Giác dẫn đầu làm khó dễ. Hắn dùng một câu "Ngươi thấy thế nào", để thăm dò.
Còn Bibi tiếp tục giả vờ ngây ngốc.
Phong Bất Giác sau đó cười khẩy và lại giơ xẻng lên... Hắn dùng biểu cảm và hành động này để cho đối phương một ẩn ý: "Ta xem thấu ngươi rồi, ngươi nếu muốn ra tay thì ta cũng đã đề phòng."
Ngay sau đó, Giác Ca lại hỏi "gợi ý ngươi lấy được là gì" để làm rõ một điều khác: "Ta cũng biết việc ngươi đã tìm thấy c*n s*,."
......
Ở đây cần giải thích một chút, vì sao câu hỏi này có thể biểu đạt ra ẩn ý ở sau?
Chuyện là thế này... Trong khi nói chuyện với Bibi về mùi vị của giòi, Phong Bất Giác đã nhất tâm nhị dụng, nghĩ về cái xác phía sau mình.
Chính trong mười giây đó, hắn đã hiểu ra ý nghĩa gợi ý của mình...
Trên thực tế, manh mối trên thi thể nam giới chính là "còng tay". Tất nhiên, bản thân chiếc còng tay cũng không có gì đặc biệt, Phong Bất Giác đã xác nhận điều này. Chức năng thực sự của chiếc còng tay là mang ý nghĩa biểu tượng...nó tượng trưng cho "người bị bắt".
Manh mối này, kết hợp với gợi ý đầu tiên mà Giác Ca nhận được: "Bạn có quyền giữ im lặng", chỉ ra nơi cất giấu c*n s* - trong miệng của xác chết.
Nghĩ đến đây, suy luận của Phong Bất Giác vẫn chưa kết thúc, hắn mạnh dạn đưa ra giả định, sau đó nghĩ ra một số kết luận có thể xảy ra khác.
Một, có một nơi cất giấu c*n s* gần điểm xuất phát của mỗi người chơi.
Hai, điểm giấu cách vị trí xuất phát của người chơi khoảng một km.
Ba, mặc dù vị trí này tương đối dễ tìm nhưng c*n s* giấu lại được cất giấu rất kỹ ở đó.
Bốn, "gợi ý" đầu tiên chỉ nơi giấu c*n s* ở gần mỗi người chơi nhất.
Mặc dù nó không thể được xác nhận 100% nhưng Phong Bất Giác tin rằng khả năng bốn thiết lập này là đúng là rất cao.
Khách quan mà nói, nhóm chương trình có thể sử dụng sự sắp xếp này để cho phép người chơi nhanh chóng bắt đầu trò chơi và nhận được một ít c*n s* cho mỗi người để giảm bớt hội chứng cai nghiện trong một thời gian dài.
Và nếu bốn thiết lập này không được thiết lập, rất có thể sẽ xuất hiện tình huống "mười người chơi sẽ nghiện m* t** ngay sau khi bắt đầu trò chơi và ngã xuống đất không thể vùng vẫy". Đối với một chương trình thực tế mà nói, mở màn như vậy quá khó coi...
......
Vì vậy, tiếp nối những lời trước, chúng ta hãy xem xét phản ứng của Bibi...
Sau khi liên tục bị Phong Bất Giác uy h**p, sắc mặt Bibi thay đổi, hắn do dự một chút, đưa ra lời từ chối.
Xin chú ý, Bibi nói là "Ta không nghĩ ta nên đưa cái đó cho ngươi" chứ không phải "Ta không nghĩ ta nên nói điều đó cho ngươi".
Vì vậy...bề ngoài những gì hắn nói là "gợi ý" nhưng thực ra ám chỉ "c*n s*".
Không còn nghi ngờ gì nữa, khi nói đến điểm này, hai người đã ở trong trạng thái ngầm hiểu và thù địch rồi.
Trong tình huống hết sức căng thẳng này, Giác Ca đã đưa ra một câu trả lời có ý nghĩa: Dù sao đây cũng là một chương trình cạnh tranh, việc 'giao' thông tin 'độc quyền' của mình cho đối thủ thực sự là không tốt".
Câu này về cơ bản tuyên bố lằn ranh cuối cùng.
Bibi đương nhiên hiểu ý nghĩa của những lời đó và hắn chỉ có thể trả lời: "Ngươi nói đúng" để tỏ ý thỏa hiệp.
Bằng cách này, cuộc trò chuyện của họ đã kết thúc. Phong Bất Giác thuận thế nói vài câu vô nghĩa, quay trở lại thi thể (nơi cất giấu c*n s* của hắn), ngồi xổm xuống, hỏi: "Hay là... ngươi đứng ở nơi đó chờ ta?"
Ý của hắn là... "Ngươi còn định ở đây bao lâu rồi mới đi?"
Bibi vừa nghe hắn nói như vậy cũng rất thức thời nhận lệnh đuổi khách, đáp cho có hai câu rồi rời đi.
Tóm lại, đây... là sự thật trong vài phút trò chuyện giữa Phong Bất Giác và Justin Bibi...
"Ah... NPC trong kịch bản này... thật sự rất lợi hại ..." Phong Bất Giác lẩm bẩm trong khi dùng tay tách miệng xác chết ra, "Lúc nãy Bear đã thể hiện khả năng thể chất kinh người, và bây giờ Justin Bibi này lại có thể tâm kế như vậy... Hắn tìm ra c*n s* nhanh hơn ta, sau khi tìm được cũng không sử dụng số lượng lớn vì nghiện mà chỉ dùng lượng tối thiểu nhất có thể để làm giảm triệu chứng; sau đó suy ra 'bốn điểm' mà ta đã nghĩ, rồi ngừng hướng về phía hòn đảo mà chuyển sang đường vòng, cố gắng cướp nơi cất giấu c*n s* ban đầu của người khác... Mưu trí thế này, ngay cả người chơi chỉ sợ cũng... Ồ!"
Suy nghĩ của hắn một lần nữa bị gián đoạn bởi một mùi hôi thối, lần này là khí phát ra từ miệng xác chết.
"Chết tiệt..." Phong Bất không khỏi chửi rủa, bởi vì mùi hôi thối vậy mà đã trừ 4% điểm sinh tồn của hắn.
Điều đáng phẫn nộ hơn nữa là sau khi mở miệng thi thể ra, hắn phát hiện ra... hàm trên và hàm dưới của tên này được khâu lại với nhau bằng nhiều sợi dây, giữa hai hàng răng chỉ có một khe hở rộng bằng ngón tay.
Có vẻ như... ekip chương trình sợ miệng của xác chết tự mở ra hoặc bị thú rừng cắn nên đã nghĩ ra giải pháp này.
"Chậc... thật không chuyên nghiệp. Đã may thì may cho đẹp luôn! Cố ý để khe hở cho mùi hôi ra ngoài làm gì!" Phong Bất Giác không vui phàn nàn, sau đó cầm xẻng quân sự lên và điều chỉnh kết cấu (Xẻng quân sự WJQ-308 có thể bị biến đổi ở một mức độ nhất định để phát huy các chức năng khác nhau), thử dùng chức năng "kìm" của xẻng quân sự để cắt đứt những sợi dây đó.
Tuy nhiên... tiến độ không được tốt, vì sợi dây mắc kẹt trong khe hở giữa các răng thực sự không dễ kẹp...
Kết quả là, Giác Ca hít phải quá nhiều mùi hôi thối, không vui nên đã đổi sang dùng chức năng "búa" của xẻng, đập nát hai hàng răng trên thi thể, dùng thủ đoạn thô bạo để lấy c*n s* trong miệng.
Tên: c*n s* *2
Loại: Tiêu hao phẩm
Phẩm chất: Bình thường
Chức năng: Khi sử dụng một cái, "Hội Chứng Cai Nghiện" có thể bị ức chế trong một khoảng thời gian nhất định. Khi sử dụng trong nhiều cái chồng lên nhau, có thể thu được buff ngẫu nhiên tương ứng.
Có thể mang ra kịch bản: Không
Ghi chú: Nếu như ngươi không muốn trở thành một tên như Randy 22, tốt nhất đừng động vào. (Hckt: Trong South Path, trong mùa 22 tập Tegridy Farms, Randy mở một trang trại trồng c*n s*)
Hai điếu c*n s* được gói trong một túi nhựa nhỏ và bọc trong một lớp sáp nên được bảo quản tốt.
Ngoài ra, Phong Bất Giác còn tìm thấy một thứ khác trong lớp sáp đó...
Tên: Chìa khóa còng tay
Loại: Công cụ
Phẩm chất: Bình thường
Chức năng: Mở còng tay
Có thể mang ra kịch bản: Không
Ghi chú: Cái gì? Bạn hỏi nó rốt cuộc có thể mở còng tay ra được không? Chứ còn gì nữa? Anh bạn, cậu thuộc cung Xử Nữ hả?
"Thật tốt." Phong Bất Giác lập tức dùng chìa khóa mở còng tay trên thi thể, "Cái này có lẽ sẽ có tác dụng lớn..."
Tên: Còng tay
Loại: Công cụ
Phẩm chất: Bình thường
Chức năng: Tùy bạn
Có thể mang ra kịch bản: Không
Ghi chú: Nếu bạn đã xem mô tả vật phẩm của vật phẩm này, điều đó có nghĩa là bạn đã lấy được chìa khóa.
"OK... vấn đề bây giờ là..." Giác Ca nhét những thứ đó vào túi quần, đứng dậy nói, "Ta nên đi đâu kiếm lửa đây..."
Hắn cũng biết nếu cách đó không có tác dụng thì cũng có thể trực tiếp ăn điếu c*n s*, nhưng lúc này "Hội Chứng Cai Nghiện" đang ở giai đoạn tương đối yếu nên hắn cũng không vội sử dụng.
"Hay là đi một đoạn rồi tính tiếp..." Phong Bất Giác hít một hơi thật sâu và quyết định rời khỏi nơi này trước để tránh sự xuất hiện của một người chơi khác có cùng tâm lý với Bibi.
Thế nhưng hắn không biết là vào lúc này, một đôi mắt... từ trong bóng tối đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Mọi hành động của hắn và Bibi trước đây đều lọt vào mắt "người đó".
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 610: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (6)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 610: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (6)
