Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 607: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (3)
Đây là nơi phần giới thiệu kịch bản cuối cùng kết thúc.
Vào lúc này, khung cảnh trước mặt Phong Bất Giác đột nhiên thay đổi, đồng thời, hắn cũng giành được quyền kiểm soát cơ thể mình.
"Cái gì vậy?" Giác Ca ngay giây đầu tiên khôi phục tri giác đã cảm thấy khó chịu, bởi vì... Giờ phút này, toàn bộ cơ thể hắn đều bị chôn vùi trong cát, chỉ lộ ra đầu.
Đã vào vai ngẫu nhiên, nhân vật bạn nhập vai là số 9, Stephen Kin. Đúng lúc này, thông báo hệ thống.
"Dù là Kin thì cũng không cần chôn như vậy..." Phong Bất Giác vừa phàn nàn vừa âm thầm dùng lực để thoát ra khỏi cát, nhưng...
Nhắc nhở quan trọng: Thanh trang bị, thanh vật phẩm, thanh kỹ năng và vũ khí tâm linh của bạn đã bị khóa, thể chất cơ bản của bạn sẽ mô phỏng cấp độ của Stephen Kin.
"Lại là hạn chế sao... Được rồi... Dù sao, ta đã chuẩn bị tinh thần khi chọn ác mộng một người rồi..." Phong Bất Giác lập tức từ bỏ vùng vẫy, bởi vì hắn đã hiểu rằng đó là một sự lãng phí công sức, "Nghĩ về mặt tích cực...Ít nhất thì nhân vật ta đóng có thể chất khá tốt."
Rất hiển nhiên, Giác Ca đã nghĩ đến vấn đề "nhập vai" khi xem phần giới thiệu nhân vật. Hắn biết rằng hệ thống sẽ không để người chơi nam sử dụng cơ thể của một ngôi sao nữ gợi cảm (Lothar); cũng sẽ không để hắn đóng vai trọng tài kiêm người dẫn chương trình (Bear Grylls); Bởi vậy, hắn sẽ sắm vai một trong chín người còn lại.
Bây giờ hắn ngẫu nhiên ra Stephen Kin, chắc chắn là một tin tốt. Đánh giá từ CG mở đầu, Stephen Kin khoảng bốn mươi tuổi, dáng người vừa phải và không có khuyết tật rõ ràng, có vẻ như có cơ thể khá tốt...
Nhắc nhở quan trọng 2: Trong kịch bản này, các cảm giác vật lý như đói, khát, mệt mỏi và đau đớn sẽ ảnh hưởng tới điểm thể lực.
"Chà... giống như hồi ở đảo Nhai Ma, chính ta cần phải tự mình tìm cách giải tỏa, đúng không..." Phong Bất Giác nghe thấy những lời đó lẩm bẩm. "Tóm lại, ưu tiên hàng đầu... vẫn là phải rời khỏi nơi này trước."
"Này! Stephen, có vẻ như ngươi đang gặp rắc rối." Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
Giọng nói phát ra từ phía sau Phong Bất Giác, bởi vì Giác Ca không thể quay đầu lại nên chỉ có thể hơi nghiêng mặt và nhìn đối phương bằng tầm nhìn ngoại vi của mình.
"Bear?" Giác Ca tuy không nhìn thấy rõ người tới, nhưng dựa vào thân hình cùng giọng nói, hắn khẳng định chính là Bear Grylls.
"Đúng, chính là tôi." Bear Grylls nói, đi vòng qua trước người Giác Ca rồi ngồi xổm xuống đối mặt với hắn, nói, "Anh bạn, cảm giác tắm nắng có dễ chịu không?"
"Không... Không tốt lắm." Kỹ năng diễn xuất của Phong Bất Giác lập tức được thể hiện, hắn làm ra vẻ mặt vừa lo lắng vừa nghiêm túc, đưa ra câu trả lời mà một người bình thường nên có, "Ta nghĩ... nếu cứ vậy, ta sẽ bị mất nước nhanh chóng."
"Đúng vậy, cát trên bãi biển..." Bear Grylls vừa đáp vừa vốc một nắm cát trước mặt Giác Ca, "Hằng ngày tiếp xúc với ánh nắng mặt trời nên nhiệt độ rất cao... Trường hợp nghiêm trọng có thể làm bỏng da." Nói đến đây, hắn không hề nhìn Giác Ca mà nhìn vào ống kính.
Trình độ công nghệ trong vũ trụ này có vẻ rất cao, hiện tại không có ai cầm máy quay phim Giác Ca và Bear Grylls mà camera tự động bay lơ lửng để quay, tương tự như công nghệ được The Bruce và đồng bọn sử dụng trong kịch bản "I, Joker".
"Loại này ngươi làm phổ cập khoa học cho người xem làm cái méo gì..." Phong Bất Giác nghĩ trong lòng.
Giác Ca cũng nhìn thấy những máy quay bay này nhưng không hề tỏ ra kinh ngạc, một thứ như vậy xuất hiện trong thế giới trò chơi thực sự không có gì lạ cả.
"OK, tôi nghĩ khán giả không muốn thấy ai bỏ cuộc ngay từ đầu cuộc thi." Bear Grylls cởi chiếc ba lô lớn trên lưng ra, sau đó đưa tay sờ sờ cát quanh cổ Giác Ca, "Để tôi tới giúp cậu một tay, anh bạn."
Còn chưa nói xong, hắn đã dùng tay không đào một vũng cát lớn.
Chưa đầy ba phút, hắn đã đào phần ngực của Giác Ca bộ ra và kéo hắn khỏi cát bằng hai cánh tay khỏe mạnh.
"Ngươi ổn chứ? Stephen." Sau khi làm việc này dưới cái nắng như thiêu đốt, Bear Grylls vẫn không hề th* d*c và hỏi với giọng điệu rất thoải mái.
"Ta không sao." Phong Bất Giác giả vờ cảm kích và trả lời: "Cảm ơn ngươi, Bear."
"Không có gì, đây là trách nhiệm của tôi." Bear Grylls đáp, "Hướng dẫn và giám sát, nhớ chứ?"
"Đúng vậy... vẫn nhớ." Phong Bất Giác không nói nhiều, chỉ đưa ra câu trả lời cơ bản nhất.
Giác Ca đã từng đối phó với nhiều loại NPC khác nhau trong nhiều kịch bản khác nhau nên hắn biết rõ rằng trong tình huống này, cần nói ít nghe nhiều.
"Chúng ta cùng nhìn... áo thun dài tay, quần tây, giày da..." Bear Grylls lập tức bắt đầu nhìn trang phục của Giác Ca, vừa nhìn vừa đọc và nhận xét, "Anh nghĩ là mình đang đi du lịch hả, Stephen?."
"Không... Ta..." Phong Bất Giác cũng biết chiêu này thường được sử dụng trong các chương trình thực tế, hắn cố ý làm ra vẻ khó xử và do dự nửa câu.
"Được rồi, lúc này, anh đành phải mặc những thứ này đi chinh phục vùng hoang dã trước mắt." Bear Grylls ngắt lời hắn, xoay người mở ra ba lô lớn.
Mỗi khi gặp Bear, bạn có thể nhờ anh ấy lấy ra một vật phẩm từ bọc hành lý của mình (nhiều vật phẩm tiêu hao xếp chồng lên nhau trong cùng một cột cũng có thể được lấy ra).
Vào lúc này, thông báo hệ thống vang lên, phụ đề xuất hiện ở trước mắt Giác Ca.
"Anh biết luật rồi, Stephen." Bear Grylls ngồi xổm bên cạnh chiếc ba lô, cúi đầu lục lọi, "Nói cho tôi biết, anh muốn nhờ tôi lấy món vật phẩm sinh tồn nào?"
Đối với người bình thường, thiết lập này không khác gì khảo nghiệm. Bởi vì cột vật phẩm trong menu trò chơi đã bị khóa cho nên người chơi căn bản không thể thấy trong bọc hành lý của mình có gì. Nói cách khác... người chơi phải dựa vào trí nhớ của mình để chọn ra một vật phẩm họ cần trong số rất nhiều vật phẩm của mình.
Nhưng đối với Phong Bất Giác mà nói, việc này dễ như ăn kẹo: "Ta muốn... xẻng quân đội WJQ-308." Đừng nói bọc hành lý của hắn hiện tại tổng cộng có 13 món vật phẩm, dù là có 20-30 món thì hắn vẫn có thể lập tức cho ra đáp án.
"Ồ, lựa chọn rất hay, nếu là tôi thì cũng sẽ chọn cái này." Bear Grylls nhanh chóng lấy xẻng từ trong ba lô lớn ra đưa cho Giác Ca, "Vậy..." Hắn cúi đầu nhìn đồng hồ, "Bây giờ là ngày đầu tiên, 12:10 trưa, trò chơi đã diễn ra được mười phút..." Hắn dừng lại và liếc nhìn camera, "Stephen, đã sẵn sàng cho gợi ý đầu tiên của mình chưa?"
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 607: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (3)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 607: Tìm Cần Nơi Hoang Dã (3)
