Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 566: I, Joker (6)
Ngày hôm đó, người dân thành phố Gotham cuối cùng cũng nhớ lại... nỗi kinh hoàng từng thống trị họ.
Tiếng cười kia đã không vang lên trên bầu trời Gotham trong nhiều năm.
Một ngày nào đó một thế kỷ trước, Batman và Joker đột nhiên biến mất cùng nhau, không bao giờ được nhìn thấy nữa.
Và hôm nay, hai nhân vật này sẽ được hồi sinh - hồi sinh thật sự.
"Khục... Tên này... chắc chắn không phải là người ta đã bắt..." The Bruce vẫn có vẻ rất bình tĩnh khi ngã xuống. Sau khi hơi thở trở lại bình thường, hắn lập tức cởi bỏ áo choàng, kích hoạt chức năng lướt và nhanh chóng bay lên sân thượng của một tòa nhà gần đó. Cùng lúc đó, hắn đã sử dụng thiết bị liên lạc được cài đặt trên mặt nạ để kết nối với trung tâm chỉ huy của lâu đài: "Gordon, thấy gì không?"
"Vâng... Đúng vậy..." Gordon run giọng trả lời, "Camera di động đã ghi lại toàn bộ..."
"Có gì muốn nói với ta không?" Bruce đáp.
"Chuyện này..." Gordon nhất thời nghẹn lời.
"Klibon! Nói!" Bruce la lên.
"Chúng ta vẫn đang phân tích, sir." Giọng nói của Klibon rất nhanh vang lên, "Nhưng xét tình hình hiện tại, có hai điểm ngươi cần chú ý... Thứ nhất, hắn không sử dụng bất kỳ đạo cụ nào khi bay trên bầu trời; Thứ hai, sức mạnh và tốc độ của hắn cao hơn giới hạn của ngươi khoảng 30%." Hắn dừng một chút, "Ừm... Nhân tiện, hiệu quả chiến đấu của 'Harley Quinn' đó không kém tên này chút nào."
"Chết tiệt... chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" Bruce lẩm bẩm với giọng trầm.
"Ta nghĩ... thời gian chơi đã kết thúc." Klibon nói.
"Ta biết!" Bruce tức giận quát.
Bùm --
Lúc này, một tiếng động lớn đã thu hút sự chú ý của hắn. Bruce nhìn lại và thấy chiếc Batplane của mình đã rơi xuống vịnh. Còn "Joker" giữa không trung cũng đã giải cứu Two Facekhỏi máy bay.
"Klibon, chuẩn bị 'giáp chiến đấu'. Ta sẽ sử dụng nó ngay khi quay lại." Bruce biết rằng sẽ không có cơ hội chiến thắng nếu đuổi theo đánh trực diện, vì vậy hắn nhanh chóng điều chỉnh phương hướng và bay đến lâu đài của mình. "Gordon, tập hợp đội quân Robin và chuẩn bị sẵn sàng."
"Yes, sir." Hai người trả lời.
"Hẹn gặp lại." Bruce trả lời và cắt đứt cuộc liên lạc.
Tuy rằng ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dâng lên một tia sợ hãi: "Rốt cuộc tên 'Joker' đó là ai? Là cái gì? Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có ác linh? Và nó... vừa mới sống lại trong đêm nay?"
......
Cùng lúc đó, ở một nơi khác trong thành phố.
"Đã lâu rồi không nhìn thấy chiếc máy ảnh hình chim ưng đó..." Nhược Vũ nghĩ trong đầu khi nhảy lên trên thành phố, "Những chiếc đĩa bay tuần tra đó chỉ bám theo một khoảng cách rất xa trên không và không dám lại gần..." Đôi mắt lạnh lùng của cô quét qua từng con phố, từng bóng tối, "Đáng lẽ phải có camera giám sát cố định có thể quay được ta đấy, nhưng... hiện tại lực chú ý của mọi người đã bị hấp dẫn bởi Bất Giác rồi..."
Nhược Vũ đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi trên màn hình lớn trên đường phố. Cô không biết Giác Ca tạo ra cảnh tượng đó có ý gì sâu xa hay chỉ là vì hứng thú nhất thời mà thôi, dù sao mục đích của cô rất rõ ràng, theo chỉ dẫn của Phong Bất Giác, cô phải đến đồn cảnh sát trước.
"Hả?" Bỗng nhiên, trong mắt Nhược Vũ thấy thứ gì đó.
Cô do dự hai giây rồi dừng lại và nhảy sang một bên. Bóng người ấy băng qua bầu trời đêm rồi đột nhiên rơi trở lại đường phố.
"Hi!" Tiểu Linh đang vẫy tay chào cô ở lối vào một con hẻm tối cách đó hơn mười mét.
Ở góc độ người chơi, ngoại hình của đồng đội vẫn giống như cũ (ngoại trừ khi nhìn qua các vật phẩm như màn hình hoặc gương), cho nên Nhược Vũ liếc nhìn đã nhận ra Tiểu Linh.
"Sao em tìm được chị vậy?" Nhược Vũ vừa nói vừa đi về phía trước.
"Chuyện dài lắm. Đây, lấy cái này trước đi..." Tiểu Linh không chút do dự, nhanh chóng đưa ra Bộ ngắt tín hiệu .
Sau khi Nhược Vũ cầm vật phẩm lên, cô liếc nhìn mô tả của món đồ đó và lẩm bẩm: "Thì ra là thế... Khó trách ta luôn bị truy đuổi và ghi hình liên tục." Cô lập tức hiểu ra tại sao mình đã phá hủy toàn bộ thiết bị giám sát trong tầm mắt, nhưng lại không thể hoàn toàn thoát khỏi sự truy đuổi.
"Đi theo em, chúng ta đi xuống lòng đất." Tiểu Linh nói xong liền dẫn Nhược Vũ vào trong ngõ.
Con hẻm này không sâu, cái camera duy nhất trong đó đã bị Tiểu Linh một súng bắn nổ. Cuối con hẻm tối tăm có lối vào cống thoát nước, Joe đang đứng đó chờ đợi. "Xin chào, quý cô." Hắn chào Nhược Vũ.
"Đây là Joe, người dẫn đầu của tổ chức kháng chiến." Tiểu Linh sau đó hét lên với Joe. "Đừng lo, go, go, go."
Joe khá nghe lời, quay người rời khỏi lối vào cống, nắm lấy thang và leo xuống.
Hai người chơi không cần lo lắng nhiều như vậy, rơi mấy mét cũng sẽ không gây tổn hại gì cho họ. Tiểu Linh dẫn đầu, một tay nhảy xuống, Nhược Vũ theo sát phía sau.
Trong cống thoát nước, ngoại trừ Joe còn có một vị NPC nữ đứng gần đó, cô ấy trông khoảng hai mươi tuổi, có mái tóc màu cam, ngoại hình và dáng người có thể coi là một mỹ nhân.
"Đây là Marya, cũng là quân kháng chiến." Tiểu Linh lại nói.
"Xin chào." Marya lên tiếng chào hỏi Nhược Vũ.
"Xin chào." Người kia lên tiếng.
Ngay khi họ đang nói hai câu này, một lời nhắc nhiệm vụ vang lên trong tai hai người chơi, Nhiệm vụ hiện tại hoàn thành, cập nhật nhiệm vụ chính tuyến
Hai người lập tức mở menu trò chơi và kiểm tra thanh nhiệm vụ.
Chỉ thấy, nhiệm vụ ban đầu Sống sót sau cuộc rượt đuổi và đoàn tụ với ít nhất một đồng đội đã hoàn thành và nội dung được làm mới bên dưới là: Giết The Bruce
Nhược Vũ và Tiểu Linh sau khi nhìn thấy yêu cầu của nhiệm vụ, hai người nhìn nhau... Cả hai đều có chút bối rối không hiểu tại sao mình lại nhận được nhiệm vụ nhanh như vậy.
Bởi xét theo bối cảnh cốt truyện, The Bruce 80% là boss cuối của kịch bản. Nếu giết hắn là có thể qua cửa thì... cái kịch bản này sẽ quá ngắn.
Đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn Hai giây sau, thông báo hệ thống lại một lần nữa vang lên. Sự việc này đã xua tan sự nghi ngờ của họ.
Nội dung của nhiệm vụ ẩn này là: Giúp Joe Collins kế thừa tấm áo choàng của Batman
"Ừm... Tóm lại, chúng ta cứ đến đồn cảnh sát gặp đoàn trưởng rồi nói sau." Tiểu Linh đọc xong nhiệm vụ nói.
Nhược Vũ gật đầu nói: "Đồng ý."
Sau đó, Tiểu Linh quay sang Joe nói: "Dahl và những người khác thế nào rồi?"
"Bọn họ đã tập trung ở gần đồn cảnh sát, đang đợi chúng ta." Joe nhìn vào dụng cụ trong tay nói.
"Tốt, chúng ta nhanh chóng xuất phát đi." Tiểu Linh nói, dẫn đầu đi về phía trước.
Nhược Vũ cũng nhanh chóng đi theo.
Joe sửng sốt vài giây, nhìn Marya bên cạnh, cười nói: "Kỳ quái... Từ khi nào biến thành cô ấy chỉ huy rồi... Ta mới là người đứng đầu ở đây?"
"Em nghĩ... cô ấy giỏi hơn anh." Marya mỉm cười với Joe, sau đó quay người đi theo.
Joe nhún vai, tự nhủ: "Ta còn có thể lái tàu lượn đấy..."
......
Mấy phút sau, phía bắc của Vùng Vịnh.
Sau khi Phong Bất Giác cứu Tiểu Thán, liền cõng hắn, lợi dụng Nguyệt Bộ thoát khỏi khu đông người này. Lúc này họ đã đến một con đường vắng và trở lại mặt đất.
"Giác Ca, sao vừa rồi ngươi không nhân cơ hội giết The Bruce luôn?" Tiểu Thán vừa hạ cánh đã hỏi: "Lúc ngươi giúp ta chặn máy bay, nhiệm vụ chính đã được cập nhật rồi phải không."
Hắn nói đúng, thời điểm Phong Bất Giác đạp vào Batplane, nhiệm vụ chính tuyến của họ đã được cập nhật. Hơn nữa, hai người họ cũng không nhận được bất kỳ nhiệm vụ ẩn nào. Nói cách khác... Giác Ca có mọi lý do để trực tiếp ra tay.
"Nhỡ vừa giết hắn liền trực tiếp qua cửa thì sao?" Phong Bất Giác hỏi ngược lại.
"Thì sao?" Tiểu Thán nghi ngờ nói, "Không phải qua cửa là tốt sao?"
"Tốt cái gì..." Phong Bất Giác nói, "Hiếm khi gặp được một kịch bản có độ tự do cao và độ khó boss thấp như vậy. Cứ như vậy rời đi thật đáng tiếc."
"Ồ..." Tiểu Thán trầm tư nói. "Cũng đúng, nếu như nhanh chóng qua cửa, chắc chắn kinh nghiệm cùng tiền sẽ ít đi, điểm kỹ xảo cũng sẽ không nhiều. Còn không bằng ở lại kịch bản tiếp tục tìm kiếm kỹ năng và trang bị."
"Đúng vậy." Phong Bất Giác nói, "Được rồi, bây giờ, bước đầu tiên..." Hắn chỉ vào tủ cấp điện bên đường, "Trước tiên, ngươi qua đó sờ tủ điện."
"Để làm gì?" Tiểu Thán vẻ mặt kinh hoảng. "Ta còn chưa có hỏi ngươi... Hồi nãy ngươi nào là đọc thơ, nào là giật điện, rốt cuộc là làm trò gì vậy?"
"Đọc thơ là để gửi thông tin đi." Phong Bất Giác bình tĩnh trả lời, "Còn giật điện..." Hắn giơ tay lên, đặt ngón trỏ và ngón giữa cùng nhau, gõ nhẹ vào thái dương, "Là để phá hủy con chip được cấy vào não."
"Chip gì?" Tiểu Thán hỏi tiếp.
"Đừng dài dòng nữa, làm như ta giải thích cho ngươi thì ngươi sẽ hiểu vậy." Kỳ thực, chính Phong Bất Giác cũng không hiểu lắm, "Mau chạm vào công tắc."
"Được rồi..." Tiểu Thán bất đắc dĩ đáp lại, sau đó đi tới tủ điện, cầm thanh kiếm ẩn ra, dùng nó cạy mở cửa tủ, "Vậy..." Hắn quay đầu lại nói, "Giống ngươi, vừa giật liền thả ra đúng không?"
"Nói nhảm, ngươi để lâu thêm mấy giây nữa thì tóc sẽ lộn ngược đấy." Phong Bất Giác đáp.
Tiểu Thán nghe vậy, dài mặt ra, vật lộn với suy nghĩ trong vài giây, sau đó nghiến răng nghiến lợi đưa tay vào.
"A a a a a...."
Bốp --
"A cái đầu ngươi!" Phong Bất Giác tiến lên vỗ vào trán hắn, "Biết chỗ nào có điện không? Chạm công tắc nhựa thì la cái gì?"
"Hả?" Tiểu Thán quay đầu lại nhìn, "Ah, hèn gì không có cảm giác gì cả..."
"Sờ vào chỗ này." Phong Bất Giác chỉ sang một bên, "Chỗ này, thấy chưa?"
"Ừ." Tiểu Thán nói xong lại duỗi tay ra.
Bốp --
Giác Ca lại đánh hắn một phát.
"Gì nữa?"
"Cái găng tay! Găng tay! Găng tay!" Phong Bất Giác hét lên, giơ chân đá Tiểu Thán.
"Được rồi... Ta sai rồi..." Tiểu Thán nhanh chóng cởi găng tay ra, hít một hơi thật sâu rồi lại đưa tay ra.
Lần này cuối cùng hắn cũng thành công bị điện giật bay...
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 566: I, Joker (6)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 566: I, Joker (6)
