Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Chương 509: Đảo Nhai Ma (15)
“Ừm... tốt nhất là tránh cái đã!” Phong Bất Giác chỉ do dự hai giây trước khi quyết định rút lui khỏi nơi đây.
Chuông Kim Cương chưa bao giờ vang dồn dập như thế này bao giờ, không cần biết thứ sắp xuất hiện là quái vật gì, Giác Ca cũng không hoàn toàn chắc chắn mình có thể chiến thắng. Hơn nữa, trong Thiên Đường Kinh Hãi không có khái niệm “rớt đồ” từ quái vật, thực sự không có lý do gì để khiêu khích những quái vật không liên quan gì đến nhiệm vụ chính tuyến.
Bởi vậy, Phong Bất Giác suy nghĩ một lúc (thực ra là đang đợi thông báo nhiệm vụ) rồi liền chọn chạy trốn.
Nhưng... hệ thống há có thể lại để cho hắn như nguyện...
Ông ông ——
Một âm thanh nặng nề đột nhiên phát ra từ phía sau Phong Bất Giác. Cùng với âm thanh kỳ lạ này, một kết giới khổng lồ trong suốt đột nhiên hình thành. Rào chắn này giống như một chiếc bát úp ngược lớn, “che phủ” khu vực xung quanh.
Giờ phút này, Giác Ca chỉ vừa mới quay người hi vọng chạy, bước một bước Nguyệt Bộ ra ngoài. Dưới ảnh hưởng của Đạp Hư , hiệu quả của Nguyệt Bộ toàn lực này rất kinh người, Phong Bất Giác như một viên đạn đại bác bay ra khỏi nòng.
Vì vậy... mặt mo của hắn đã đập mạnh vào hàng rào, mất 9% điểm sinh tồn...
Mặc dù Phong Bất Giác có khả năng nghịch thiên là “tính toán không sai lệch theo công thức”, nhưng dưới tình huống này, cho dù hắn tính ra kết quả cũng không kịp phanh lại.
“Chà... Không cho cút luôn sao...” Giác Ca lẩm bẩm trong khi xoa mặt.
Bởi vì điểm sinh tồn bị mất vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được (thiệt hại do sương mù độc hại gây ra hai giờ trước về cơ bản đã được phục hồi) cho nên thái độ của hắn vẫn tương đối bình tĩnh.
“Cùng lắm là một trận chiến mà thôi...” Phong Bất Giác dứt khoát xoay người lại, mặt hướng về phía boss đang dần dần trồi lên trên đầm phân, trong miệng thì thầm, “Kịch bản ác mộng này gần như không hạn chế khả năng chiến đấu của người chơi, làm như ta sợ ngươi...”
Ầm ầm ầm...
Chỉ trong vài giây, phần thân trên của boss ẩn đã thoát ra khỏi vòng xoáy. Hình dạng cơ thể của nó hoàn toàn giống với con người, ngoại trừ việc thể tích của nó lớn hơn gấp năm lần so với con người bình thường. Bởi vì toàn bộ cơ thể của nó được bao phủ bởi lớp đất màu nâu sẫm nên không thể nhìn thấy nó trông như thế nào. Chỉ có thể biết từ hình dáng... rằng giới tính của boss này là nữ.
Lúc này, thời gian của "cảnh báo cái chết" vừa hết, tiếng Chuông Kim Cương dừng bặt...
Phong Bất Giác thuận thế kích hoạt đặc hiệu hai: Quan sát thông tin chi tiết về quái vật (trừ boss) .
Kết quả là không có gì được phản hồi lại...
"Không ngoài dự kiến... nó không phải là một con quái vật bình thường." Phong Bất Giác thầm nghĩ, khi dùng đặc hiệu của Chuông Kim Cương lên Liesendahl cũng không thể xác định trước mắt có phải là NPC hay không, nhưng... dựa trên cách xuất hiện này, 99% là boss rồi..."
“Ah ——” Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết kéo dài vang lên, cắt đứt suy nghĩ của Phong Bất Giác.
Tiếng gầm của boss vang vọng khắp đầm lầy. Đáng tiếc... rào cản vô hình chung quanh gây ra một số thay đổi về chất âm, khi tiếng kêu truyền đến tai của người chơi ở xa, nó sẽ giống như tiếng gió... Cho nên... sẽ không có người bị âm thanh thu hút tới hỗ trợ hắn.
“Đây là đang tuyên bố đã hoàn toàn lên sân rồi ư...” Phong Bất Giác bước vào không khí vài bước lên cao một chút. Vài giây trôi qua, hắn cẩn thận đánh giá boss đó một phen, bình luận, “Ừm... dáng người khá đẹp.”
Nếu có người chơi khác ở đây, nghe được câu này, nhất định sẽ trầm trồ thán phục Giác Ca ăn mặn, may thay, hắn là người duy nhất ở đây, có điên bao nhiêu cũng không ai đánh giá... (Hckt: Có tui đánh giá nha)
“Ta... H... Hận... Ah!” Lúc này, boss này dùng giọng nói đứt quãng nói ra câu đầu tiên.
“Hả? Vậy mà không sao?” Sau khi đạt đến độ cao gần 20m, Giác Ca đã có một phát hiện bất ngờ. “Thì ra là thế, kết giới này đã chặn sương mù độc ở bên ngoài rồi!”
Sự ngạc nhiên nhỏ này không kéo dài lâu, chỉ khoảng ba giây...
Ba giây sau, chỉ nghe một tiếng vang! Một cục phân to như cái bồn nước bay tới...
Lúc này Phong Bất Giác thân hình vững vàng, nhưng lòng vẫn không vững, đối mặt với sự truy đuổi đột ngột và kinh khủng này, phản ứng của hắn có vẻ hơi chậm. Cũng không phải hắn không có biện pháp đối phó, nhưng mà có một số phương pháp hắn không muốn sử dụng.
Ví dụ như, tính toán không sai lệch theo công thức nói cho hắn biết: chiến lược an toàn nhất và ít tốn kém nhất để chống lại đòn này là thu mình lại và ngạnh kháng.
Rồi ai dám làm theo?
Đáp án không cần nói cũng biết...
Cho nên nói, Giác Ca phải phải dùng hết khả năng để ứng đối dưới điều kiện không bị “ô nhiễm”. Với cách tiếp cận như vậy... độ khó sẽ tăng lên, rủi ro sẽ tăng lên và mức tiêu thụ đương nhiên cũng sẽ tăng theo. Nhưng hắn... không còn lựa chọn nào khác.
Chỉ thấy Giác Ca lập tức kích hoạt Linh Thức Tụ Thân Thuật - Sửa trong một giây, thực hiện một loạt Nguyệt Bộ dày đặc và mịn màng với tốc độ siêu cao, buộc cơ thể của mình vặn vẹo trong không trung.
Cuối cùng, hắn thành công dùng một tư thế không thể tưởng tượng được... tạo thành một nửa vòng tròn quanh mép ngoài của đạn phân, miễn cưỡng tránh khỏi đòn tấn công.
“Mỹ nữ họ gì thế? Xưng hô như thế nào? Chúng ta có thể đặt phân xuống và nói chuyện được không?” Sau khi Phong Bất Giác né được chiêu đầu tiên của boss, hắn nhanh chóng mở miệng để giao tiếp; mặc dù khả năng rất mong manh nhưng miễn là vẫn có cơ hội dừng cuộc chiến sau khi thương lượng với boss, hắn phải thử.
“Ta... Ta là...” " Giọng nói của boss trở nên nhẹ nhàng hơn, dường như đang nhớ lại và suy nghĩ, “Ta là... Phù Linh... Ta là linh hồn... xinh đẹp nhất... thuần khiết nhất vương quốc Tử Linh...”
“Đùa à!” Phong Bất Giác trào phúng trong lòng, “Thà ngươi nói ngươi là Ragnaros (trùm cuối của phiên bản Molten Core trong World of Warcraft, một Balrog khổng lồ với phần th*n d*** xoáy tròn, luôn đứng trong magma trong suốt trận chiến) vô tình rơi xuống hố phân sau khi thay đổi giới tính thì ta còn tin...”
“A... Haha...” Phù Linh đột nhiên cười khẩy vài tiếng như thể bị tâm thần phân liệt, một mùi hôi thối kỳ lạ bốc hơi từ trên mặt, bay lên phiêu tán trong không khí, “Du khách đến từ thế giới khác... Ngươi có biết khoảnh khắc đẹp nhất trên trên thế giới này... là gì không?”
“Xin lắng tai nghe...” Phong Bất Giác khi đáp lời vẫn đang điều chỉnh vị trí của mình, cố gắng tránh khí ô nhiễm.
“Khoảnh khắc đẹp nhất trên thế giới là khoảnh khắc khi một sinh vật đẹp đẽ được sinh ra.” Phù Linh trả lời, không đợi Phong Bất Giác tiếp lời, cô liền lần nữa đặt câu hỏi, “Vậy ngươi có biết... khoảnh khắc xấu xí nhất trên thế giới trông như thế nào không?”
Lúc này, Phong Bất Giác có một loại dự cảm không tốt, hắn biết đây cũng là một câu hỏi giả định, đối phương sẽ công bố đáp án mà không cần hắn phải trả lời. Chỉ là câu trả lời đó... sẽ rất bi kịch, tuyệt vọng, và có thể kèm theo một đòn tấn công chết ngay lập tức nào đó...
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 509: Đảo Nhai Ma (15)
10.0/10 từ 26 lượt.
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Story
Chương 509: Đảo Nhai Ma (15)
