Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 288: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 30 )


"Đây là lần đầu tiên ta nghe nói về loại chủ nghĩa này." Phản ứng của Phong Bất Giác không khác Shiva là bao.


"Ngươi có thể hiểu nó là..." Thất Sát cười nói: "Với ta mà nói, cách để giành chiến thắng quan trọng hơn bản thân chiến thắng"


"Muốn cho đối thủ thua tâm phục khẩu phục?" Phong Bất Giác lại nói


"Miễn là ta có thể vượt qua chính mình, đối thủ có phục hay không không phải là chuyện ta có thể quyết định" Thất Sát trả lời.


"Ngay cả vậy, thì đây cũng chỉ là chơi game mà thôi... Ngươi không cảm thấy quá nghiêm khắc với bản thân sao?"


"Không, điều này rất quan trọng." Thất Sát nghiêm nghị nói: "Trong thế giới thực, mọi người làm bất cứ điều gì để đạt được mục tiêu của họ, không có giới hạn dưới nào cả. Bắt nạt cái thiện và sợ cái ác, cười nhạo kẻ nghèo chứ không chê bai kỹ nữ." Hắn ngưng một chút: "Mà trong này, mọi chuyện lại trở nên đơn giảnHắn nắm chặt tay giơ lên ​​trước mắt:" Dùng vũ lực có thể quán triệt chủ nghĩa của bản thân, để những yêu ma quỷ quái kia bị đánh mất mặt."


"Khó trách ngươi chỉ đứng thứ 15 trên bảng xếp hạng chiến lực..." Phong Bất Giác nhận xét, "Bộ nguyên tắc này đã khiến ngươi ăn không ít thiệt thòi a."


"Hừ... Theo ý của ngươi thì chuyện này rất ngu ngốc?" Thất Sát nói.


"Không, ta tôn trọng những người tuân thủ các nguyên tắc." Phong Bất Giác nói: "Ngay cả khi ta không đồng ý với niềm tin của người đó." Hắn cười nói: "Tính từ ngu ngốc được áp dụng nhiều hơn cho những người bị tẩy não bởi suy nghĩ của người khác."



"Hì..." Thất Sát cũng cười, hắn không có trả lời cái này, ngược lại nói :"Nhân tiện, dọc đường rời khỏi Batcave, ta mới nhớ, Phong Bất Giác, ngươi là bạn của Long Ngạo Mân đúng không?"


"Đúng vậy" Phong Bất Giác thấy Thất Sát nói ra ID của Long ca cũng không ngạc nhiên, bởi vì Long ca từng nói qua, hiệp hội hắn tham gia đều là "đồng nghiệp trong công ty", bọn hắn biết nhau là chuyện bình thường.


"Nói về điều này... Thật ra công ty của các ngươi chính là một studio game đúng không?" Phong Bất Giác nói.


Thất Sát sửng sốt một chút, hắn trái lại là lần đầu tiên bị hỏi câu này. 'Blade' hiện đã có tên trong top của cả hai bảng hiệp hội, hơn nữa chưa bao giờ tuyển dụng người chơi, vì vậy, hầu hết người chơi coi việc bọn họ có studio game chuyên nghiệp chống lưng là điều hiển nhiên. Việc này thì ai cũng mặc định nhưng không ai hỏi.


"Ah... ah." Hai tiếng "ah" của Thất Sát, tiếng thứ nhất kéo dài, tiếng thứ hai dứt khoát, "Đúng... Đúng vậy, tất nhiên chúng ta là studio." Bởi vì không biết Long ca đã nói gì với Phong Bất Giác, Thất Sát đành phải phải trả lời theo lời của Phong Bất Giác. Dù sao hắn cũng không thể nói thật cho đối phương biết rằng "chúng ta là một bộ phận do cảnh sát sắp xếp trong game."


"Phải báo cáo vấn đề này càng sớm càng tốt sau khi rời khỏi kịch bản, tốt nhất là sau này phải chuẩn bị một bộ lí do giải thích." Thất Sát thầm nghĩ trong lòng.


Vì đeo mặt nạ dơi nên Phong Bất Giác khó có thể nhìn thấy gì từ biểu cảm của Thất Sát, nhưng khi nghe giọng nói ngập ngừng của người bên kia, kết hợp với những biểu hiện trước đó của Long Ngạo Mân, nghĩ đến: "Người trong studio này có vẻ hơi tỏ ra xấu hổ khi bị gọi là game thủ chuyên nghiệp... cũng có vẻ miễn cưỡng khi đề cập đến nghề nghiệp của mình, xem ra ta nên đánh trống lảng rồi."


"Ừm... Vậy thì..." Phong Bất Giác mở miệng nói: "Ngươi vào Batcave, chẳng lẽ chỉ lấy được bộ đồ này với vài món trang bị?"


"Đúng vậy, ta không thể mang theo những thứ khác a" Thất Sát thẳng thắn nói.


"Ngươi thật sự không thấy bất kỳ loại phương tiện giao thông nào, nào là Batcycle, Batmotor, Batplane, Batwing, Batjet or Batgyro, Batboat...?"



"Có thấy, ta cũng sẽ không mở ra a"


"A... Thật lãng phí." Phong Bất Giác đút tay vào túi đi đi lại lại: "Nếu là ta, sẽ chất tất cả những thứ có thể chất lên Batplane, rồi bay lên không trung. Sau khi xác nhận vị trí của các ngươi, đặt nó ở chế độ tự động điều hướng, rồi tôi nhảy dù ra ngoài và để máy b** n*m b*m mây trúng các ngươi."


"Đây là kế hoạch ban đầu của ngươi..." Thất Sát nói: "Chà... quả thực có thể nói là cách bất khả chiến bại..."


"Đáng tiếc là giờ nó không còn khả thi nữa." Phong Bất Giác nói: "Ngươi và Shiva hành động còn tích cực hơn ta dự tính... Có phải hai người các ngươi đã đạt được thỏa thuận nào đó, tạm ngừng đánh nhau, trước tiên xử ta đã rồi tính tiếp?"


Thất Sát sững sờ một lúc, sau đó cười lớn: "Hahahaha..." Hắn lắc đầu, giọng điệu lộ ra vài phần bất lực: "Lợi hại, quả thực lợi hại."


"Quá khen, quá khen..." Nội dung Phong Bất Giác nói hoàn toàn trái ngược với vẻ mãn nguyện trên khuôn mặt hắn...


"Từ lúc kịch bản lúc mới bắt đầu, không ai ngờ rằng ngươi, người có vẻ yếu nhất, lại có thể xử lý Shadow King khó đối phó nhất." Thất Sát nói tiếp: "Càng không tưởng tượng rằng ngươi có thể dựa vào chiến đấu chống lại Shiva hạng 2 trên bảng xếp hạng chiến lực." hắn dừng hai giây rồi lại nói: "Trong trận chiến hôm nay, ngươi hẳn là nhất chiến thành danh."


"Haha... Chưa chắc." Phong Bất Giác nói: "Không thể nào có chuyện Shiva và Shadow King đi khắp nơi rao tin mình thua a." Hắn chỉ Thất Sát: "Những người còn lại biết chuyện chỉ có ta và ngươi, chúng ta không nói gì, thì sẽ không có gì thay đổi."


"Ồ?" Thất Sát thắc mắc: "Ta sẽ không giúp ngươi quảng bá khắp nơi, nhưng tại sao ngươi không tự mình đi khoe trên diễn đàn?" Quả thực, theo suy nghĩ bình thường, một game thủ không mấy nổi tiếng, nếu thắng một đại nhân vật hàng đầu của game, nhất định sẽ ước toàn bộ thế giới cũng biết chuyện này.


"Ta an phận a." Phong Bất Giác bình tĩnh trả lời.



"Ha..." Thất Sát lại cười, "Ta thật không đoán được ngươi..."


"Ta cũng vậy" Phong Bất Giác nói, "Cái gọi là người chủ nghĩa đấu solo, hôm nay ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt."


Thất Sát hít sâu một hơi: "Tán gẫu lâu như vậy, tính cả lúc ngươi chạy trốn, điểm sinh tồn và điểm thể lực của ngươi đều đã hồi kha khá rồi a?"


"Vẫn chưa đầy." Phong Bất Giác liếc nhìn menu trò chơi, điểm sinh tồn bây giờ là 51%, điểm thể lực thì là 342/2800, "Nhưng... Muốn đấu 1v1, vậy là đủ rồi."


"Ngươi có chắc không?" Thất Sát lại nói: "Bộ Batsuit trên người ta có phẩm chất Truyền thuyết , thuộc tính của bộ này..."


"Vậy thì ngươi cởi áo choàng ra." Phong Bất Giác đột nhiên cắt ngang.


"Áo choàng?" Thất Sát quay đầu nhìn nó: "Ồ... Nhắc đến nó, ta cũng là sau khi rời khỏi Batcave mới phát hiện mình cầm vật rách nát." Lúc đó hắn vừa mới mặc xong bộ Batsuit, đang kinh ngạc xem thuộc tính của trang bị, hơi mất tập trung nên khi lấy áo choàng, hắn chỉ thản nhiên lấy một cái ở một dãy tủ kính.


"Một chiếc áo choàng dơi bị hỏng sẽ không cứng lại thành hình cánh dơi sau khi nạp điện, khả năng chống lửa cũng là giảm đi rất nhiều." Phong Bất Giác nói: "Ta nghĩ cởi cái áo choàng này xuống cũng sẽ không ảnh hưởng ngươi mấy."


"Hì... thật sự không thành vấn đề." Thất Sát cười, cởi áo choàng, theo gió thổi, ném cho Phong Bất Giác, "Món trang bị này không còn thuộc tính gì nữa, ta mặc vào chỉ là để giữ tạo hình tổng thể của Batman mà thôi, nếu như ngươi cần ta nhượng bộ, ta sẽ đưa chiếc mũ bảo hiểm..."


"Không cần đâu." Phong Bất Giác nói, hắn nhận áo choàng, nhìn qua giới thiệu vật phẩm:



 


Tên: Áo choàng cũ nát


Loại: Đồ phòng ngự


Phẩm chất: Rách nát


Lực phòng ngự: Không


Thuộc tính: Không


Đặc hiệu: Không


Có thể mang ra kịch bản: Không


Ghi chú: Một chiếc áo choàng đã hư hỏng, cũ kỹ.


 


Phong Bất Giác sau khi đọc xong, liền lẳng lặng cất đồ vào bọc hành lý, sau đó ngẩng đầu nói: "Vậy thì... Động thủ đi"


Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Truyện Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Story Chương 288: Cuộc Chiến Giành Áo Choàng ( 30 )
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...