Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 824: Là chân (thượng) (2)
- Vừa rồi có chuyện gì xảy ra?
Thật sự không nhịn được hỏi, học trưởng vội vàng hỏi.
- Chúng ta cũng không... nhìn thấy rõ ràng. Chỉ nhìn hắn đạp một cước đối với trận pháp... Sau đó, sau đó, sau đó... sẽ không có nữa!
Học đệ trang phục màu xanh không nhịn được nói.
- Đạp một cước, đã không còn? Ngươi nói cái gì vậy?
Sắc mặt học trưởng trầm xuống.
Ta hỏi ngươi đối phương phá trận như thế nào, ngươi lại nói với ta đạp một cước...
Đạp em gái ngươi à!
Trận pháp cũng không phải là người, nếu như đạp một cước là có thể dừng, còn cần những trận pháp sư bọn họ làm cái gì?
Nghề nghiệp này cũng không đến mức khiến cho nhiều người hướng tới và kiêng kỵ như vậy.
- Thật sự chỉ là đạp một cước...
Khóe miệng co giật, học đệ trang phục màu xanh sắp muốn khóc.
Hắn đã từng từ trên vách đá nhìn thấy được, người này đạp một cước, trận pháp dừng lại... Thật sự nói ra, không chỉ học trưởng không tin, ngay cả hắn cũng cảm thấy có phải mình hoa mắt hoặc rơi vào ảo trận hay không.
Nếu không, Vân Hải Khốn trận nhất cấp đỉnh phong, làm sao có thể lại phá hủy đơn giản như vậy?
- Là đạp một cước...
Học đệ trang phục màu trắng cũng đầy ngây người gật đầu.
- Đúng vậy. Đó là sự thật...
Thấy có người xác nhận, học đệ trang phục màu xanh lúc này mới xác định mình không điên, sốt ruột vội vàng gật đầu.
- Đạp?
Học trưởng phát điên.
Là đầu óc các người bị đạp, mới có loại cách nói hoang đường này!
Trận pháp vô hình vô chất... Có thể đạp sao?
- Được rồi, không quan tâm hắn dùng phương pháp gì, cửa trận pháp thứ nhất đơn giản, thông qua không tính là quá khó khăn. Nếu như hắn vẫn tiếp tục xông tới, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy!
Thấy hai người học đệ nói cũng nói không rõ ràng, học trưởng khoát tay áo, hai mắt mở to nhìn chăm chú tới.
Vừa rồi nói chuyện không thấy được. Lần này lại không thể bỏ qua. Hắn cũng muốn biết rõ ràng, người này rốt cuộc sử dụng phương pháp gì phá hỏng đại trận.
Dù sao, học đệ học tập trận pháp thời gian ngắn, có khả năng bị đối phương sử dụng phương pháp cổ quái gì đó mê hoặc, còn thủ đoạn chân chính, cũng không thấy được.
Vù!
Hắn bên này tập trung tinh thần, bên kia người thanh niên vừa phá hỏng Vân Hải Khốn trận, quả nhiên không ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
Oong!
Rất nhanh, chạm vào cửa trận pháp thứ hai. Một luồng sương trắng sinh ra. Người thanh niên lại bị bao phủ ở bên trong.
- Là... Huyễn trận!
Đồng tử của học trưởng co lại.
Vừa rồi rơi vào Huyễn trận, trong lòng hắn còn sợ hãi, biết loại trận pháp này đáng sợ. Vừa nhìn thấy loại hình sương mù dày đặc và phương hướng vị trí linh khí điên cuồng phun ra, đã biết người này gặp phải, cho dù không giống với Huyễn trận hắn gặp phải, trên uy lực cũng tuyệt đối không kém hơn chút nào!
- Huyễn trận?
Hai người học đệ sửng sốt, đồng thời đầy đồng tình.
Nói thật, người này thật đúng là đủ xui xẻo. Cửa thứ nhất lại gặp phải Khốn trận lợi hại như vậy, vốn tưởng rằng cửa thứ hai vận khí sẽ tốt hơn. Không nghĩ tới gặp được Huyễn trận khiến cho học trưởng cũng phải gặp khó khăn, bổ nhào.
- Không sai. Trong trận pháp có khí trong bay lên, khí đục hạ xuống. Trong khi hai bên va chạm giao lưu với nhau, sẽ phát sinh tiếng vù vù đặc biệt. Nghe được âm thanh này, tinh thần sẽ không tự chủ được rơi vào trong đó, không có cách nào tự kềm chế! Vừa rồi ta chính là bị dẫn vào huyễn cảnh như vậy, không hay biết gì!
Thần sắc học trưởng ngưng trọng nói.
Nhớ tới những gì trải qua lúc trước, đến bây giờ cảm thấy nghĩ lại cũng sợ hãi.
Vừa tiến vào trong đó, còn không có kịp phản ứng, một sóng âm đặc biệt liền tiến vào trong tai, xâm nhập tinh thần, khiến cho trước mắt hắn choáng váng.
Dường như gặp phải Sát trận, tiến hành công kích đối với hắn. Vì tự bảo vệ mình, hắn không thể không đề phòng.
Nếu không phải chân khí trong cơ thể tiêu hao gần hết, lúc này hắn mới phản ứng được, sợ rằng vẫn chìm vào trong đó, không có cách nào tự kềm chế.
- Đáng sợ như vậy sao?
Đồng tử của học đệ trang phục màu trắng co lại:
- Vậy... không phải có nghĩa là, hắn không có khả năng thông qua?
- Huyễn trận, yêu cầu đối với tâm cảnh rất cao. Tâm cảnh không tốt, rất khó đi ra. Hắn chưa tới hai mươi tuổi, cho dù tuổi còn trẻ liền bắt đầu tu luyện, tâm cảnh có thể mạnh tới mức nào? Ngay cả ta còn không có cách nào thông qua, ta không tin hắn có thể thành công!
Học trưởng lắc đầu.
Cửa thứ nhất vừa rồi, hắn không thấy được người này làm sao vượt qua, nhưng có thể qua, nói rõ ở trên trận pháp có thực lực nhất định. Nhưng... huyễn trận, thật sự quá khó khăn.
Không phải ngươi lĩnh ngộ cao đối với trận pháp, lại có biện pháp. Quan trọng hơn chính là tâm cảnh.
Không làm được tâm như bàn đá, vững vàng, cũng rất dễ dàng chìm vào trong sự mê mang, không có cách nào tự kềm chế.
Vì phòng ngừa bị mê huyễn, hắn từng làm qua huấn luyện đặc biệt, khổ luyện vô số năm tháng, cũng trực tiếp trúng chiêu. Hắn không tin tiểu tử này thoạt nhìn ngay cả hai mươi tuổi còn chưa đến, có thể làm được tốt hơn so với hắn.
- Mau nhìn, hắn đã tiến vào huyễn cảnh, hiện tại cũng bắt đầu đánh loạn đá lung tung... Ta nhổ vào!
Vừa rồi, hắn vào huyễn cảnh, cũng quyền đấm cước đá. Người này rất rõ ràng cũng xuất hiện tình trạng tương tự.
Còn chưa nói dứt lời, toàn thân học trưởng đột nhiên nhất thời co rút, không ngừng run rẩy.
Trong tiếng chửi thô tục, chỉ thấy bàn chân của người thanh niên đá lung tung vừa tiếp xúc vào trận pháp, hành lang vốn đầy sương mù dày đặc, trong nháy mắt đã rõ ràng.
Trận pháp... lại bị phá!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Thật sự không nhịn được hỏi, học trưởng vội vàng hỏi.
- Chúng ta cũng không... nhìn thấy rõ ràng. Chỉ nhìn hắn đạp một cước đối với trận pháp... Sau đó, sau đó, sau đó... sẽ không có nữa!
Học đệ trang phục màu xanh không nhịn được nói.
- Đạp một cước, đã không còn? Ngươi nói cái gì vậy?
Sắc mặt học trưởng trầm xuống.
Ta hỏi ngươi đối phương phá trận như thế nào, ngươi lại nói với ta đạp một cước...
Đạp em gái ngươi à!
Trận pháp cũng không phải là người, nếu như đạp một cước là có thể dừng, còn cần những trận pháp sư bọn họ làm cái gì?
Nghề nghiệp này cũng không đến mức khiến cho nhiều người hướng tới và kiêng kỵ như vậy.
- Thật sự chỉ là đạp một cước...
Khóe miệng co giật, học đệ trang phục màu xanh sắp muốn khóc.
Hắn đã từng từ trên vách đá nhìn thấy được, người này đạp một cước, trận pháp dừng lại... Thật sự nói ra, không chỉ học trưởng không tin, ngay cả hắn cũng cảm thấy có phải mình hoa mắt hoặc rơi vào ảo trận hay không.
Nếu không, Vân Hải Khốn trận nhất cấp đỉnh phong, làm sao có thể lại phá hủy đơn giản như vậy?
- Là đạp một cước...
Học đệ trang phục màu trắng cũng đầy ngây người gật đầu.
- Đúng vậy. Đó là sự thật...
Thấy có người xác nhận, học đệ trang phục màu xanh lúc này mới xác định mình không điên, sốt ruột vội vàng gật đầu.
- Đạp?
Học trưởng phát điên.
Là đầu óc các người bị đạp, mới có loại cách nói hoang đường này!
Trận pháp vô hình vô chất... Có thể đạp sao?
- Được rồi, không quan tâm hắn dùng phương pháp gì, cửa trận pháp thứ nhất đơn giản, thông qua không tính là quá khó khăn. Nếu như hắn vẫn tiếp tục xông tới, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy!
Thấy hai người học đệ nói cũng nói không rõ ràng, học trưởng khoát tay áo, hai mắt mở to nhìn chăm chú tới.
Vừa rồi nói chuyện không thấy được. Lần này lại không thể bỏ qua. Hắn cũng muốn biết rõ ràng, người này rốt cuộc sử dụng phương pháp gì phá hỏng đại trận.
Dù sao, học đệ học tập trận pháp thời gian ngắn, có khả năng bị đối phương sử dụng phương pháp cổ quái gì đó mê hoặc, còn thủ đoạn chân chính, cũng không thấy được.
Vù!
Hắn bên này tập trung tinh thần, bên kia người thanh niên vừa phá hỏng Vân Hải Khốn trận, quả nhiên không ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước.
Oong!
Rất nhanh, chạm vào cửa trận pháp thứ hai. Một luồng sương trắng sinh ra. Người thanh niên lại bị bao phủ ở bên trong.
- Là... Huyễn trận!
Đồng tử của học trưởng co lại.
Vừa rồi rơi vào Huyễn trận, trong lòng hắn còn sợ hãi, biết loại trận pháp này đáng sợ. Vừa nhìn thấy loại hình sương mù dày đặc và phương hướng vị trí linh khí điên cuồng phun ra, đã biết người này gặp phải, cho dù không giống với Huyễn trận hắn gặp phải, trên uy lực cũng tuyệt đối không kém hơn chút nào!
- Huyễn trận?
Hai người học đệ sửng sốt, đồng thời đầy đồng tình.
Nói thật, người này thật đúng là đủ xui xẻo. Cửa thứ nhất lại gặp phải Khốn trận lợi hại như vậy, vốn tưởng rằng cửa thứ hai vận khí sẽ tốt hơn. Không nghĩ tới gặp được Huyễn trận khiến cho học trưởng cũng phải gặp khó khăn, bổ nhào.
- Không sai. Trong trận pháp có khí trong bay lên, khí đục hạ xuống. Trong khi hai bên va chạm giao lưu với nhau, sẽ phát sinh tiếng vù vù đặc biệt. Nghe được âm thanh này, tinh thần sẽ không tự chủ được rơi vào trong đó, không có cách nào tự kềm chế! Vừa rồi ta chính là bị dẫn vào huyễn cảnh như vậy, không hay biết gì!
Thần sắc học trưởng ngưng trọng nói.
Nhớ tới những gì trải qua lúc trước, đến bây giờ cảm thấy nghĩ lại cũng sợ hãi.
Vừa tiến vào trong đó, còn không có kịp phản ứng, một sóng âm đặc biệt liền tiến vào trong tai, xâm nhập tinh thần, khiến cho trước mắt hắn choáng váng.
Dường như gặp phải Sát trận, tiến hành công kích đối với hắn. Vì tự bảo vệ mình, hắn không thể không đề phòng.
Nếu không phải chân khí trong cơ thể tiêu hao gần hết, lúc này hắn mới phản ứng được, sợ rằng vẫn chìm vào trong đó, không có cách nào tự kềm chế.
- Đáng sợ như vậy sao?
Đồng tử của học đệ trang phục màu trắng co lại:
- Vậy... không phải có nghĩa là, hắn không có khả năng thông qua?
- Huyễn trận, yêu cầu đối với tâm cảnh rất cao. Tâm cảnh không tốt, rất khó đi ra. Hắn chưa tới hai mươi tuổi, cho dù tuổi còn trẻ liền bắt đầu tu luyện, tâm cảnh có thể mạnh tới mức nào? Ngay cả ta còn không có cách nào thông qua, ta không tin hắn có thể thành công!
Học trưởng lắc đầu.
Cửa thứ nhất vừa rồi, hắn không thấy được người này làm sao vượt qua, nhưng có thể qua, nói rõ ở trên trận pháp có thực lực nhất định. Nhưng... huyễn trận, thật sự quá khó khăn.
Không phải ngươi lĩnh ngộ cao đối với trận pháp, lại có biện pháp. Quan trọng hơn chính là tâm cảnh.
Không làm được tâm như bàn đá, vững vàng, cũng rất dễ dàng chìm vào trong sự mê mang, không có cách nào tự kềm chế.
Vì phòng ngừa bị mê huyễn, hắn từng làm qua huấn luyện đặc biệt, khổ luyện vô số năm tháng, cũng trực tiếp trúng chiêu. Hắn không tin tiểu tử này thoạt nhìn ngay cả hai mươi tuổi còn chưa đến, có thể làm được tốt hơn so với hắn.
- Mau nhìn, hắn đã tiến vào huyễn cảnh, hiện tại cũng bắt đầu đánh loạn đá lung tung... Ta nhổ vào!
Vừa rồi, hắn vào huyễn cảnh, cũng quyền đấm cước đá. Người này rất rõ ràng cũng xuất hiện tình trạng tương tự.
Còn chưa nói dứt lời, toàn thân học trưởng đột nhiên nhất thời co rút, không ngừng run rẩy.
Trong tiếng chửi thô tục, chỉ thấy bàn chân của người thanh niên đá lung tung vừa tiếp xúc vào trận pháp, hành lang vốn đầy sương mù dày đặc, trong nháy mắt đã rõ ràng.
Trận pháp... lại bị phá!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 824: Là chân (thượng) (2)
9.7/10 từ 33 lượt.