Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 692: Tật Phong Lang ngây ngô đáng yêu (2)
Đại ca, các ngươi là Tật Phong Lang bá chủ rừng cây, hung ác vô cùng, không phải là chó Nhật...
Tỏ vẻ đáng yêu như thế, trên mặt có biểu tình thiếu đánh, có ý gì?
Rốt cuộc muốn làm gì?
- Đây là... thuần phục triệt để? Muốn hắn thi triển khế ước?
Nuốt nước miếng, giọng nói của La Đường khàn khàn.
Lúc này hắn cũng đã nhìn ra, Tật Phong Lang có danh xưng là bá chủ rừng cây, đây là đang lấy lòng, muốn trở thành thú sủng của đối phương!
Tật Phong Lang không phải rất cao ngạo, không muốn cúng nhân loại tiếp xúc sao? Không phải rất trâu bò, thuần phục mỗi một con, đều cần tốn mấy năm thời gian, kiên trì không ngừng sao?
Khi nào lại giống như chó, lè lưỡi, lắc đuôi... chờ người khác thuần phục? Hơn nữa còn là... thuần phục triệt để?
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Hắn thật sự không nhịn được, nhìn về phía Phương Tiến.
Vừa rồi hắn bận giáo huấn Phong đường chủ và Vương thú sư, không chú ý nhìn. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong thời gian nháy mắt, lại biến thành như vậy. Đối phương rốt cuộc làm sao làm được, hắn hoàn toàn không biết.
- Cái này... Trương thú sư này vọt vào bầy sói, đánh bọn họ một trận tới mập cả người, sau đó... sau đó... lại như vậy!
Phương Tiến cũng sắp muốn khóc. Hắn muốn giải thích, lại phát hiện, cái gì cũng nói không nên lời.
Chuyện mới vừa rồi, hắn ngay cả chớp mắt một cái cũng chưa từng, nhìn thấy rõ ràng tất cả. Kết quả... Sau khi xem xong, phát hiện mình còn muốn vỡ mộng hơn so với La Đường.
Tật Phong Lang khí thế hung hăng, dáng vẻ muốn giết người, không phải giả vờ. Lấy nhãn lực của hắn, hoàn toàn có thể nhìn ra được...
Chỉ là thế nào bị đánh một trận, lại lập tức thay đổi thái độ, cung kính không thể lại cung kính hơn?
Hai năm trước, hắn từng theo trưởng bối trong nội đường, cùng nhau vây bắt qua Tật Phong Lang. Còn vật này hung tàn thành tính, có đôi khi vừa cho ăn ngon, sau một khắc lại bị nó hạ độc thủ!
Bằng không cũng sẽ không nhận được danh hiệu “bạch nhãn lang“.
Loại vật này tính là một trong những man thú khó thuần phục nhất. Bị đánh một trận là tốt như vậy...
Các ngươi có dám đáng khinh hơn một chút không?
Ngươi dám lại mất mặt sói một chút nữa không?
- Đánh một trận lại như vậy?
La Đường cũng choáng váng. Hắn đang muốn cẩn thận hỏi thăm, lại thấy Phong đường chủ, Vương thú sư phía sau đầy kích động xông lại.
- Là “phương pháp đánh thuần thú” đặc biệt của Trương thú sư!
- Không sai, không sai. Không nghĩ tới dùng tới ở chỗ này, lợi hại, thật lợi hại!
- Phương pháp đánh thuần thú?
La Đường, Phương Tiến nhìn nhau, từng người choáng váng.
- Ừ, phương pháp đánh thuần thú là phương pháp độc môn của Trương thú sư. Man thú chỉ cần bị đánh một trận, lại sẽ lập tức hoàn toàn thuần phục. Trước đây, thời điểm sát hạch thuần thú sư, hắn đã dùng phương pháp này, lập tức thu phục một con Thanh Ưng thú nửa bước Tông Sư.
Thấy hai người không rõ, Phong đường chủ giới thiệu.
Bị đánh một trận, là có thể thuần phục?
Cái quỷ gì vậy?
Man thú không phải càng bị đánh, càng có tâm tình phản nghịch sao?
Đánh một trận hoàn toàn thuần phục...
Trên thế giới còn có phương pháp thuần thú quỷ dị như vậy sao? Thế nào bọn họ lại cảm giác so với đang nằm mơ không có gì khác nhau?
Hai người chỉ cảm thấy thiên lôi đánh xuống từng trận, đầu óc đều sắp rút gân.
...
- Hoàn toàn thuần phục... Hắn tự nhiên chỉ dùng mấy cái hít hơi lại thuần phục Tật Phong Lang?
Lúc này, Ngụy Hữu Đạo, Giang Nam Bình cũng tỉnh táo lại, vẻ mặt dại ra.
- Tật Phong Lang tuy là man thú Tông Sư hậu kỳ, nhưng tốc độ nhanh, lực công kích mạnh mẽ. Một khi thuần phục, tuyệt đối trở thành một trợ lực lớn. Người này kiếm lời lớn...
Giang Nam Bình xúc động, đầy hâm mộ.
Vốn tưởng rằng người này ra bài không theo lẽ thường, cửa thứ nhất sẽ bị lập tức cắn chết. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, người ta không những không có vấn đề gì, còn thuần phục bốn còn Tật Phong Lang...
- Đúng vậy, tuy rằng không biết hắn dùng bí pháp gì, khiến cho Tật Phong Lang thuần phục triệt để, nhưng thuần thú sư có thể được man thú tán thành, cam tâm tình nguyện kính dâng khế ước, là chuyện vô cùng may mắn. Người này khẳng định trong lòng vui vẻ...
Ngụy Hữu Đạo nói.
Thuần phục man thú có thuần phục sơ bộ và thuần phục triệt để.
Chỉ có thuần phục triệt để mới có thể làm cho man thú cam tâm tình nguyện kính dâng khế ước. Điều này không chỉ là thể hiện năng lực, còn là sự tán thành của man thú đối với thuần thú sư.
Người này trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho Tật Phong Lang cúi đầu thuần phục, chắc hẳn là chí đắc ý đầy, thần thái sáng láng!
Cho dù phía sau không xông lên nữa, danh tiếng cũng tuyệt đối vang dội...
- Đúng vậy!
Hai người đồng thời xúc động, đang muốn xem thử người thanh niên phía dưới sẽ quan hệ tốt thế nào với bốn con man thú, lại thấy người sau vẻ mặt không kiên nhẫn đạp tới.
- Tất cả đều cút sang một bên cho ta, đừng ở chỗ này quấy rối!
Ầm ầm ầm ầm!
Bốn tiếng kêu thảm hốt, bốn con Tật Phong Lang bị đá bay qua một bên. Người thanh niên đi nhanh xuống cửa tiếp theo.
Ô ô ô ô!
Bị đạp ngã lăn trên mặt đất, Tật Phong Lang không những không có tức giận tiến lên cắn người, trái lại mỗi một con vẻ mặt u oán, nằm ở tại chỗ một cử động nhỏ cũng không dám, nhìn theo đối phương rời đi.
- Ta ngất!
Tất cả mọi người ở phía trên nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đồng thời trợn mắt há hốc mồm.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Tỏ vẻ đáng yêu như thế, trên mặt có biểu tình thiếu đánh, có ý gì?
Rốt cuộc muốn làm gì?
- Đây là... thuần phục triệt để? Muốn hắn thi triển khế ước?
Nuốt nước miếng, giọng nói của La Đường khàn khàn.
Lúc này hắn cũng đã nhìn ra, Tật Phong Lang có danh xưng là bá chủ rừng cây, đây là đang lấy lòng, muốn trở thành thú sủng của đối phương!
Tật Phong Lang không phải rất cao ngạo, không muốn cúng nhân loại tiếp xúc sao? Không phải rất trâu bò, thuần phục mỗi một con, đều cần tốn mấy năm thời gian, kiên trì không ngừng sao?
Khi nào lại giống như chó, lè lưỡi, lắc đuôi... chờ người khác thuần phục? Hơn nữa còn là... thuần phục triệt để?
- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Hắn thật sự không nhịn được, nhìn về phía Phương Tiến.
Vừa rồi hắn bận giáo huấn Phong đường chủ và Vương thú sư, không chú ý nhìn. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong thời gian nháy mắt, lại biến thành như vậy. Đối phương rốt cuộc làm sao làm được, hắn hoàn toàn không biết.
- Cái này... Trương thú sư này vọt vào bầy sói, đánh bọn họ một trận tới mập cả người, sau đó... sau đó... lại như vậy!
Phương Tiến cũng sắp muốn khóc. Hắn muốn giải thích, lại phát hiện, cái gì cũng nói không nên lời.
Chuyện mới vừa rồi, hắn ngay cả chớp mắt một cái cũng chưa từng, nhìn thấy rõ ràng tất cả. Kết quả... Sau khi xem xong, phát hiện mình còn muốn vỡ mộng hơn so với La Đường.
Tật Phong Lang khí thế hung hăng, dáng vẻ muốn giết người, không phải giả vờ. Lấy nhãn lực của hắn, hoàn toàn có thể nhìn ra được...
Chỉ là thế nào bị đánh một trận, lại lập tức thay đổi thái độ, cung kính không thể lại cung kính hơn?
Hai năm trước, hắn từng theo trưởng bối trong nội đường, cùng nhau vây bắt qua Tật Phong Lang. Còn vật này hung tàn thành tính, có đôi khi vừa cho ăn ngon, sau một khắc lại bị nó hạ độc thủ!
Bằng không cũng sẽ không nhận được danh hiệu “bạch nhãn lang“.
Loại vật này tính là một trong những man thú khó thuần phục nhất. Bị đánh một trận là tốt như vậy...
Các ngươi có dám đáng khinh hơn một chút không?
Ngươi dám lại mất mặt sói một chút nữa không?
- Đánh một trận lại như vậy?
La Đường cũng choáng váng. Hắn đang muốn cẩn thận hỏi thăm, lại thấy Phong đường chủ, Vương thú sư phía sau đầy kích động xông lại.
- Là “phương pháp đánh thuần thú” đặc biệt của Trương thú sư!
- Không sai, không sai. Không nghĩ tới dùng tới ở chỗ này, lợi hại, thật lợi hại!
- Phương pháp đánh thuần thú?
La Đường, Phương Tiến nhìn nhau, từng người choáng váng.
- Ừ, phương pháp đánh thuần thú là phương pháp độc môn của Trương thú sư. Man thú chỉ cần bị đánh một trận, lại sẽ lập tức hoàn toàn thuần phục. Trước đây, thời điểm sát hạch thuần thú sư, hắn đã dùng phương pháp này, lập tức thu phục một con Thanh Ưng thú nửa bước Tông Sư.
Thấy hai người không rõ, Phong đường chủ giới thiệu.
Bị đánh một trận, là có thể thuần phục?
Cái quỷ gì vậy?
Man thú không phải càng bị đánh, càng có tâm tình phản nghịch sao?
Đánh một trận hoàn toàn thuần phục...
Trên thế giới còn có phương pháp thuần thú quỷ dị như vậy sao? Thế nào bọn họ lại cảm giác so với đang nằm mơ không có gì khác nhau?
Hai người chỉ cảm thấy thiên lôi đánh xuống từng trận, đầu óc đều sắp rút gân.
...
- Hoàn toàn thuần phục... Hắn tự nhiên chỉ dùng mấy cái hít hơi lại thuần phục Tật Phong Lang?
Lúc này, Ngụy Hữu Đạo, Giang Nam Bình cũng tỉnh táo lại, vẻ mặt dại ra.
- Tật Phong Lang tuy là man thú Tông Sư hậu kỳ, nhưng tốc độ nhanh, lực công kích mạnh mẽ. Một khi thuần phục, tuyệt đối trở thành một trợ lực lớn. Người này kiếm lời lớn...
Giang Nam Bình xúc động, đầy hâm mộ.
Vốn tưởng rằng người này ra bài không theo lẽ thường, cửa thứ nhất sẽ bị lập tức cắn chết. Dù thế nào cũng không nghĩ tới, người ta không những không có vấn đề gì, còn thuần phục bốn còn Tật Phong Lang...
- Đúng vậy, tuy rằng không biết hắn dùng bí pháp gì, khiến cho Tật Phong Lang thuần phục triệt để, nhưng thuần thú sư có thể được man thú tán thành, cam tâm tình nguyện kính dâng khế ước, là chuyện vô cùng may mắn. Người này khẳng định trong lòng vui vẻ...
Ngụy Hữu Đạo nói.
Thuần phục man thú có thuần phục sơ bộ và thuần phục triệt để.
Chỉ có thuần phục triệt để mới có thể làm cho man thú cam tâm tình nguyện kính dâng khế ước. Điều này không chỉ là thể hiện năng lực, còn là sự tán thành của man thú đối với thuần thú sư.
Người này trong thời gian ngắn như vậy, khiến cho Tật Phong Lang cúi đầu thuần phục, chắc hẳn là chí đắc ý đầy, thần thái sáng láng!
Cho dù phía sau không xông lên nữa, danh tiếng cũng tuyệt đối vang dội...
- Đúng vậy!
Hai người đồng thời xúc động, đang muốn xem thử người thanh niên phía dưới sẽ quan hệ tốt thế nào với bốn con man thú, lại thấy người sau vẻ mặt không kiên nhẫn đạp tới.
- Tất cả đều cút sang một bên cho ta, đừng ở chỗ này quấy rối!
Ầm ầm ầm ầm!
Bốn tiếng kêu thảm hốt, bốn con Tật Phong Lang bị đá bay qua một bên. Người thanh niên đi nhanh xuống cửa tiếp theo.
Ô ô ô ô!
Bị đạp ngã lăn trên mặt đất, Tật Phong Lang không những không có tức giận tiến lên cắn người, trái lại mỗi một con vẻ mặt u oán, nằm ở tại chỗ một cử động nhỏ cũng không dám, nhìn theo đối phương rời đi.
- Ta ngất!
Tất cả mọi người ở phía trên nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, đồng thời trợn mắt há hốc mồm.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 692: Tật Phong Lang ngây ngô đáng yêu (2)
9.7/10 từ 33 lượt.