Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 394: Tiến vào viện (2)
Giọng nói của Trương Huyền truyền tới.
- Chữa... chữa trị?
Thân thể Mạc Vũ cứng đờ, đầu choáng váng.
Hắn tiến vào viện sớm hơn nàng một phút, trị bệnh cho đối phương?
Ngươi không có nói đùa chứ?
- Hắn không phải bệnh, chỉ là trúng độc mà thôi. Ta giúp hắn trừ độc, tất nhiên hắn cảm kích mang ơn.
Nhìn thấu nghi ngờ của nàng, Trương Huyền giải thích.
Lộ quản gia này cứ nửa đêm thở khò khè, không phải tu luyện xảy ra sai lầm, mà bị người lặng lẽ hạ độc.
Loại chất độc này đặc biệt cổ quái. Cho dù y sư tam tinh cũng nhìn không ra được, cho nên rất khó trị hết.
Chỉ có điều, hắn lại khác. Chân khí thiên đạo vừa ra, loại khí độc cấp bậc như vậy, có thể dễ dàng ép ra bên ngoài cơ thể, chỉ mấy hơi thở đã trị liệu hoàn tất. Một phút, dư dả.
- Trúng độc? Trừ độc?
Nghe hắn nói đơn giản, Mạc Vũ ở bên cạnh, vẻ mặt phát điên.
Trừ độc, so với chữa bệnh càng khó hơn!
Bằng không, độc sư cũng không đến mức khiến cho vô số người nói tới liền biến sắc, sinh lòng sợ hãi.
Lại nói, chỉ có độc sư thật sự mới có thể làm được chuyện trừ độc cho người ta, giải quyết khí độc lưu lại ở trong cơ thể... Ngươi không phải không biết về độc, ngay cả Độc Điện ở chỗ nào cũng không biết sao?
Người có thể trừ độc từ lúc nào?
Ban đầu nàng nghĩ, dẫn Trương Huyền đến nơi đây, trở về Thiên Vũ vương thành. Lúc này nàng càng thêm hiếu kỳ đối với người thanh niên trước mắt này, muốn tiếp tục nhìn tiếp, xem người này rốt cuộc còn có thể sáng chế ra bao nhiêu thần thoại khiến người ta khó có thể tin được.
...
Không để ý tới sắc mặt Mạc Vũ lúc đỏ lúc trắng không biết nghĩ cái gì, Trương Huyền đi theo phía sau Lộ quản gia, lặng lẽ quan sát xung quanh.
Thảo nào trước đó, vị công chúa này nói, rất khó lẩn vào được. Lúc này nhìn một hồi, hắn mới biết được, đây là sự thật.
Toàn bộ phủ đệ đường đi rắc rối phức tạp không nói, còn đầy trạm gác. Phần lớn những hộ vệ này đều có tu vi Ích Huyệt cảnh. Thống lĩnh lợi hại, còn đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong.
Không chỉ có như vậy, ở một vài góc trong sân hắn thấy được trận kỳ, trận cơ. Không cần suy nghĩ, không chỉ hộ vệ có tu vi cao thâm, còn có trận pháp phong tỏa xung quanh. Không biết bố trí cụ thể và phương vị, một khi rơi vào trong đó, vô cùng có khả năng bị nhốt ở bên trong, muốn ra được cũng rất khó.
Hộ vệ, trận pháp chỉ là những gì ngoài mặt nổi có thể thấy được. Nếu vị đại dược vương này có liên hệ mật thiết với Độc Điện, làm sao có thể không có kịch độc?
Cho nên, cho dù thực lực không kém, muốn lẻn vào cái nhà này, cũng gần như không có khả năng.
Có quản gia dẫn đường, một đường thông suốt không gặp trở ngại. Không lâu sau, bọn họ đi đến một đại điện rộng rãi.
Hắn đi vào trong đó. Bên trong đã có không dưới mười vị trung niên, lão nhân, mỗi một người trước ngực đều mang huy hiệu.
Chỉ liếc mắt một cái, Trương Huyền âm thầm líu lưỡi.
Đều đang là y sư đã ngoài nhị tinh. Còn có ba vị, lại có thể đạt tới tam tinh.
Y sư tam tinh, cho dù ở vương quốc nhất đẳng, cũng là tồn tại cao nhất. Có thể tập trung ba vị ở tại đây, không thể không nói, mặt mũi của vị đại dược vương này vẫn thật sự lớn.
- Lộ quản gia, không phải yêu cầu ngoài nhị tinh mới có khả năng đi vào sao? Ngươi dẫn một y sư nhất tinh tới đây làm gì?
Thấy Trương Huyền đi tới, một y sư tam tinh không nhịn được nhướng mày.
- Đây không phải là Bạch Thiềm y sư sao? Ở đây không phải nơi ngươi nên tới. Mau đi ra ngoài đi!
Lại có một y sư nhận ra Trương Huyền, bực bội nói.
- Mộc Hoành y sư, Thành Phong y sư, vị Bạch Thiềm y sư này, mặc dù chỉ là nhất tinh, đối với y đạo cũng có lý giải không thấp. Cho nên, ta mời hắn qua.
Thấy hai người khinh thường, Lộ quản gia vội vàng giải thích.
- Đối với y đạo lý giải không thấp? Lộ quản gia, ngươi nói đùa sao?
Thành Phong y sư nhận ra Trương Huyền khẽ cười, hừ một tiếng:
- Ta và hắn ở chung không dưới hai mươi năm. Hắn có trình độ gì, ta có thể không biết sao?
Bạch Thiềm y sư mặc dù chỉ là một y sư nhất tinh, ở nghiệp đoàn y sư Thiên Vũ vương quốc, cũng rất nổi danh, tham tài háo sắc, trải qua không ít chuyện hoang đường, đã từng thiếu chút nữa bị thủ tiêu tư cách y sư. Nếu không phải ở thời khắc mấu chốt, hắn gặp vận may, có khả năng ngay cả huy chương nhất tinh cũng không ở trên người.
Lộ quản gia lại còn nói người như thế lý giải đối với y đạo không thấp... đặc biệt mời đi theo...
- Lộ quản gia, lần này ngươi nhất định là nhìn nhầm!
- Ta cũng nhận ra người này. Hắn trở thành y sư nhất tinh cũng rất miễn cưỡng, còn có lý giải không thấp? Mời đi theo?
- Ngàn vạn lần đừng để gia hỏa này dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt...
Trong đám người có không ít người biết chuyện này, đồng thời nhận ra Bạch Thiềm. Tất cả đều lộ ý ra khinh miệt.
Một y sư nhất tinh không có bản lĩnh gì, chỉ có thể mua dược liệu, không dám khám bệnh bệnh mà thôi, từ khi nào trở thành cao thủ?
- Hắn...
Nghe được lời của mọi người, Lộ quản gia cũng sững sờ. Hiển nhiên, hắn cũng không ngờ tới vị y sư lợi hại này dễ dàng giải quyết bệnh tật của hắn, danh tiếng lại kém như vậy.
Lộ quản gia đang muốn giải thích thay hắn vài câu, một y sư tam tinh ở trong đám người, giơ bàn tay to ngăn cản, cắt ngang lời của hắn.
- Được rồi, cần gì quan tâm hắn nhất tinh hay nhị tinh. Chỉ cần một lát nữa ngậm chặt miệng, đừng nói nhảm là được. Chúng ta tới nơi này là để chữa bệnh. Lộ quản gia, mọi người đến nhiều như vậy, có phải nên dẫn chúng ta đi gặp đại dược vương hay không?
- Đúng. Hiện tại ta sẽ đi mời lão gia đi ra, để mọi người khám và chữa bệnh!
Nghe được mọi người không truy cứu, Lộ quản gia an bài Trương Huyền ngồi ở một bên, lúc này mới liền vội vàng gật đầu.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
- Chữa... chữa trị?
Thân thể Mạc Vũ cứng đờ, đầu choáng váng.
Hắn tiến vào viện sớm hơn nàng một phút, trị bệnh cho đối phương?
Ngươi không có nói đùa chứ?
- Hắn không phải bệnh, chỉ là trúng độc mà thôi. Ta giúp hắn trừ độc, tất nhiên hắn cảm kích mang ơn.
Nhìn thấu nghi ngờ của nàng, Trương Huyền giải thích.
Lộ quản gia này cứ nửa đêm thở khò khè, không phải tu luyện xảy ra sai lầm, mà bị người lặng lẽ hạ độc.
Loại chất độc này đặc biệt cổ quái. Cho dù y sư tam tinh cũng nhìn không ra được, cho nên rất khó trị hết.
Chỉ có điều, hắn lại khác. Chân khí thiên đạo vừa ra, loại khí độc cấp bậc như vậy, có thể dễ dàng ép ra bên ngoài cơ thể, chỉ mấy hơi thở đã trị liệu hoàn tất. Một phút, dư dả.
- Trúng độc? Trừ độc?
Nghe hắn nói đơn giản, Mạc Vũ ở bên cạnh, vẻ mặt phát điên.
Trừ độc, so với chữa bệnh càng khó hơn!
Bằng không, độc sư cũng không đến mức khiến cho vô số người nói tới liền biến sắc, sinh lòng sợ hãi.
Lại nói, chỉ có độc sư thật sự mới có thể làm được chuyện trừ độc cho người ta, giải quyết khí độc lưu lại ở trong cơ thể... Ngươi không phải không biết về độc, ngay cả Độc Điện ở chỗ nào cũng không biết sao?
Người có thể trừ độc từ lúc nào?
Ban đầu nàng nghĩ, dẫn Trương Huyền đến nơi đây, trở về Thiên Vũ vương thành. Lúc này nàng càng thêm hiếu kỳ đối với người thanh niên trước mắt này, muốn tiếp tục nhìn tiếp, xem người này rốt cuộc còn có thể sáng chế ra bao nhiêu thần thoại khiến người ta khó có thể tin được.
...
Không để ý tới sắc mặt Mạc Vũ lúc đỏ lúc trắng không biết nghĩ cái gì, Trương Huyền đi theo phía sau Lộ quản gia, lặng lẽ quan sát xung quanh.
Thảo nào trước đó, vị công chúa này nói, rất khó lẩn vào được. Lúc này nhìn một hồi, hắn mới biết được, đây là sự thật.
Toàn bộ phủ đệ đường đi rắc rối phức tạp không nói, còn đầy trạm gác. Phần lớn những hộ vệ này đều có tu vi Ích Huyệt cảnh. Thống lĩnh lợi hại, còn đạt tới Thông Huyền cảnh đỉnh phong.
Không chỉ có như vậy, ở một vài góc trong sân hắn thấy được trận kỳ, trận cơ. Không cần suy nghĩ, không chỉ hộ vệ có tu vi cao thâm, còn có trận pháp phong tỏa xung quanh. Không biết bố trí cụ thể và phương vị, một khi rơi vào trong đó, vô cùng có khả năng bị nhốt ở bên trong, muốn ra được cũng rất khó.
Hộ vệ, trận pháp chỉ là những gì ngoài mặt nổi có thể thấy được. Nếu vị đại dược vương này có liên hệ mật thiết với Độc Điện, làm sao có thể không có kịch độc?
Cho nên, cho dù thực lực không kém, muốn lẻn vào cái nhà này, cũng gần như không có khả năng.
Có quản gia dẫn đường, một đường thông suốt không gặp trở ngại. Không lâu sau, bọn họ đi đến một đại điện rộng rãi.
Hắn đi vào trong đó. Bên trong đã có không dưới mười vị trung niên, lão nhân, mỗi một người trước ngực đều mang huy hiệu.
Chỉ liếc mắt một cái, Trương Huyền âm thầm líu lưỡi.
Đều đang là y sư đã ngoài nhị tinh. Còn có ba vị, lại có thể đạt tới tam tinh.
Y sư tam tinh, cho dù ở vương quốc nhất đẳng, cũng là tồn tại cao nhất. Có thể tập trung ba vị ở tại đây, không thể không nói, mặt mũi của vị đại dược vương này vẫn thật sự lớn.
- Lộ quản gia, không phải yêu cầu ngoài nhị tinh mới có khả năng đi vào sao? Ngươi dẫn một y sư nhất tinh tới đây làm gì?
Thấy Trương Huyền đi tới, một y sư tam tinh không nhịn được nhướng mày.
- Đây không phải là Bạch Thiềm y sư sao? Ở đây không phải nơi ngươi nên tới. Mau đi ra ngoài đi!
Lại có một y sư nhận ra Trương Huyền, bực bội nói.
- Mộc Hoành y sư, Thành Phong y sư, vị Bạch Thiềm y sư này, mặc dù chỉ là nhất tinh, đối với y đạo cũng có lý giải không thấp. Cho nên, ta mời hắn qua.
Thấy hai người khinh thường, Lộ quản gia vội vàng giải thích.
- Đối với y đạo lý giải không thấp? Lộ quản gia, ngươi nói đùa sao?
Thành Phong y sư nhận ra Trương Huyền khẽ cười, hừ một tiếng:
- Ta và hắn ở chung không dưới hai mươi năm. Hắn có trình độ gì, ta có thể không biết sao?
Bạch Thiềm y sư mặc dù chỉ là một y sư nhất tinh, ở nghiệp đoàn y sư Thiên Vũ vương quốc, cũng rất nổi danh, tham tài háo sắc, trải qua không ít chuyện hoang đường, đã từng thiếu chút nữa bị thủ tiêu tư cách y sư. Nếu không phải ở thời khắc mấu chốt, hắn gặp vận may, có khả năng ngay cả huy chương nhất tinh cũng không ở trên người.
Lộ quản gia lại còn nói người như thế lý giải đối với y đạo không thấp... đặc biệt mời đi theo...
- Lộ quản gia, lần này ngươi nhất định là nhìn nhầm!
- Ta cũng nhận ra người này. Hắn trở thành y sư nhất tinh cũng rất miễn cưỡng, còn có lý giải không thấp? Mời đi theo?
- Ngàn vạn lần đừng để gia hỏa này dùng lời ngon tiếng ngọt lừa gạt...
Trong đám người có không ít người biết chuyện này, đồng thời nhận ra Bạch Thiềm. Tất cả đều lộ ý ra khinh miệt.
Một y sư nhất tinh không có bản lĩnh gì, chỉ có thể mua dược liệu, không dám khám bệnh bệnh mà thôi, từ khi nào trở thành cao thủ?
- Hắn...
Nghe được lời của mọi người, Lộ quản gia cũng sững sờ. Hiển nhiên, hắn cũng không ngờ tới vị y sư lợi hại này dễ dàng giải quyết bệnh tật của hắn, danh tiếng lại kém như vậy.
Lộ quản gia đang muốn giải thích thay hắn vài câu, một y sư tam tinh ở trong đám người, giơ bàn tay to ngăn cản, cắt ngang lời của hắn.
- Được rồi, cần gì quan tâm hắn nhất tinh hay nhị tinh. Chỉ cần một lát nữa ngậm chặt miệng, đừng nói nhảm là được. Chúng ta tới nơi này là để chữa bệnh. Lộ quản gia, mọi người đến nhiều như vậy, có phải nên dẫn chúng ta đi gặp đại dược vương hay không?
- Đúng. Hiện tại ta sẽ đi mời lão gia đi ra, để mọi người khám và chữa bệnh!
Nghe được mọi người không truy cứu, Lộ quản gia an bài Trương Huyền ngồi ở một bên, lúc này mới liền vội vàng gật đầu.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 394: Tiến vào viện (2)
9.7/10 từ 33 lượt.