Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 3120: Ngươi rốt cuộc là ai? (2)
- Cha...
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của cha như vậy, Tưởng Phỉ Phỉ sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nhìn qua.
- Ngươi đi ra xem một chút, người này sẽ không chạy xa...
Thanh âm của Tưởng Phương Du rét run, dặn dò.
- Vâng!
Tưởng Phỉ Phỉ gật đầu, xoay người đi xuống lầu.
Nữ hài vừa mới rời khỏi, Tưởng Phương Du liền đến trước mặt bệ đá, nhẹ nhàng vuốt ve mặt bàn nhẵn bóng, tựa hồ có chút khó tin, da mặt run rẩy, mang theo tức giận:
- Rốt cuộc là ai...
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên xoay người, chập ngón tay làm kiếm, đâm tới địa phương cách đó không xa.
- Cái tên này...
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại, cũng không để ý tới che giấu thân ảnh, vội vàng nhảy ra sau.
Đối phương không chỉ linh hồn mạnh mẽ, thực lực còn không kém đám người Hưng kiếm thánh chút nào, vừa rồi linh hồn liếc nhìn, đã phát hiện hắn, chỉ giả bộ như không nhìn thấy, để hắn xem thường, mới đột nhiên động thủ.
Tê lạp!
Một đòn toàn lực của cường giả Đại Thánh, phong cấm không gian lập tức bị kéo ra vết rách, Trương Huyền chỉ cảm thấy một cỗ cự lực kéo tới, cả người sắp muốn nổ tung.
- Kích hoạt huyết mạch!
Biết không ngăn cản nổi, có thể sẽ bị chém giết tại chỗ, lại không để ý tới cái khác, tinh huyết Trương gia bùng cháy, thời gian nháy mắt trở nên chậm chạp.
Mới vừa rồi còn không thấy rõ ngón tay, như dừng lại ở trên không trung, biểu lộ tức giận của đối phương cũng xuất hiện ở phía trước.
- Lực lượng quá mạnh, thời gian tăng tốc không kiên trì được bao lâu...
Cảm nhận được lực lượng chấn động bốn phía, da đầu Trương Huyền nổ tung.
Lần trước nhìn thấy Tưởng Phương Du, khuôn mặt luôn tươi cười, nhìn không ra thực lực... Không nghĩ tới cường đại như thế!
Đặc biệt là công kích linh hồn không ngừng đâm tới, xem như lực lượng huyết mạch sinh ra thời gian tăng tốc, cũng không kiên trì được bao lâu, không gian phong cấm cũng không có hiệu quả gì.
Linh hồn mạnh mẽ, không gian, thời gian vẫn có thể bị áp chế!
Đương nhiên, cũng vì tu vi hắn quá thấp, nếu như đạt tới cảnh giới tương đồng, coi như đi ở trước mặt đối phương, đoán chừng cũng khó có thể phát giác, chớ nói chi là tìm ra.
- Trốn!
Biết thực lực bây giờ tới chiến đấu, khẳng định không phải đối thủ, lại không suy nghĩ nhiều, thân thể nhoáng một cái, Trương Huyền thẳng tắp xông ra ngoài.
- Rầm!
Còn chưa đi xa, thời gian tăng tốc liền bị đối phương đâm rách, không gian bốn phía như thủy tinh vỡ vụn.
Dư âm bốn phía không ngừng nhộn nhạo, một cỗ lực lượng đánh trúng phía sau lưng Trương Huyền, để hắn yết hầu ngòn ngọt, suýt chút nữa thổ huyết.
- Ngươi là người Trương gia? Hay là Lạc gia?
Bên này muốn chạy trốn, sau lưng Tưởng Phương Du phát điên.
Kẻ trước mắt này, vừa rồi giấu ở trong không gian, bị phát hiện, lập tức thi triển ra lực lượng thời gian, xoay người chạy trốn, liên tiếp đối đầu, thậm chí ngay cả dung mạo cũng không thấy... tinh thông hai loại chân giải! Rốt cuộc là ai?
Phần phật!
Không để ý tới đối phương hỏi thăm, Trương Huyền lo lắng vọt tới trước. Quét sạch hang ổ người ta, không trốn, chẳng lẽ còn chờ người ta thiết yến khoản đãi...
- Trốn chỗ nào...
Thấy hắn muốn xông ra cửa sổ, tiến vào nội viện, Tưởng Phương Du hét lớn một tiếng, lông mày bỗng nhiên giương lên.
Tê lạp!
Một gợn sóng linh hồn nhộn nhạo ra, thời gian nháy mắt liền phong ấn toàn bộ đại điện, tạo thành một bình chướng to lớn.
- Phá!
Mới vừa làm xong những cái này, còn không đợi hắn ra tay tấn công, liền nghe thanh âm trầm thấp của đối phương vang lên, tiếp theo hồn lực hình thành phong cấm lập tức vỡ vụn.
- Linh hồn chân giải? Ngươi, ngươi... Rốt cuộc là ai!
Tưởng Phương Du ngây người.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của cha như vậy, Tưởng Phỉ Phỉ sợ tới mức sắc mặt trắng nhợt, vội vàng nhìn qua.
- Ngươi đi ra xem một chút, người này sẽ không chạy xa...
Thanh âm của Tưởng Phương Du rét run, dặn dò.
- Vâng!
Tưởng Phỉ Phỉ gật đầu, xoay người đi xuống lầu.
Nữ hài vừa mới rời khỏi, Tưởng Phương Du liền đến trước mặt bệ đá, nhẹ nhàng vuốt ve mặt bàn nhẵn bóng, tựa hồ có chút khó tin, da mặt run rẩy, mang theo tức giận:
- Rốt cuộc là ai...
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên xoay người, chập ngón tay làm kiếm, đâm tới địa phương cách đó không xa.
- Cái tên này...
Đồng tử Trương Huyền co rụt lại, cũng không để ý tới che giấu thân ảnh, vội vàng nhảy ra sau.
Đối phương không chỉ linh hồn mạnh mẽ, thực lực còn không kém đám người Hưng kiếm thánh chút nào, vừa rồi linh hồn liếc nhìn, đã phát hiện hắn, chỉ giả bộ như không nhìn thấy, để hắn xem thường, mới đột nhiên động thủ.
Tê lạp!
Một đòn toàn lực của cường giả Đại Thánh, phong cấm không gian lập tức bị kéo ra vết rách, Trương Huyền chỉ cảm thấy một cỗ cự lực kéo tới, cả người sắp muốn nổ tung.
- Kích hoạt huyết mạch!
Biết không ngăn cản nổi, có thể sẽ bị chém giết tại chỗ, lại không để ý tới cái khác, tinh huyết Trương gia bùng cháy, thời gian nháy mắt trở nên chậm chạp.
Mới vừa rồi còn không thấy rõ ngón tay, như dừng lại ở trên không trung, biểu lộ tức giận của đối phương cũng xuất hiện ở phía trước.
- Lực lượng quá mạnh, thời gian tăng tốc không kiên trì được bao lâu...
Cảm nhận được lực lượng chấn động bốn phía, da đầu Trương Huyền nổ tung.
Lần trước nhìn thấy Tưởng Phương Du, khuôn mặt luôn tươi cười, nhìn không ra thực lực... Không nghĩ tới cường đại như thế!
Đặc biệt là công kích linh hồn không ngừng đâm tới, xem như lực lượng huyết mạch sinh ra thời gian tăng tốc, cũng không kiên trì được bao lâu, không gian phong cấm cũng không có hiệu quả gì.
Linh hồn mạnh mẽ, không gian, thời gian vẫn có thể bị áp chế!
Đương nhiên, cũng vì tu vi hắn quá thấp, nếu như đạt tới cảnh giới tương đồng, coi như đi ở trước mặt đối phương, đoán chừng cũng khó có thể phát giác, chớ nói chi là tìm ra.
- Trốn!
Biết thực lực bây giờ tới chiến đấu, khẳng định không phải đối thủ, lại không suy nghĩ nhiều, thân thể nhoáng một cái, Trương Huyền thẳng tắp xông ra ngoài.
- Rầm!
Còn chưa đi xa, thời gian tăng tốc liền bị đối phương đâm rách, không gian bốn phía như thủy tinh vỡ vụn.
Dư âm bốn phía không ngừng nhộn nhạo, một cỗ lực lượng đánh trúng phía sau lưng Trương Huyền, để hắn yết hầu ngòn ngọt, suýt chút nữa thổ huyết.
- Ngươi là người Trương gia? Hay là Lạc gia?
Bên này muốn chạy trốn, sau lưng Tưởng Phương Du phát điên.
Kẻ trước mắt này, vừa rồi giấu ở trong không gian, bị phát hiện, lập tức thi triển ra lực lượng thời gian, xoay người chạy trốn, liên tiếp đối đầu, thậm chí ngay cả dung mạo cũng không thấy... tinh thông hai loại chân giải! Rốt cuộc là ai?
Phần phật!
Không để ý tới đối phương hỏi thăm, Trương Huyền lo lắng vọt tới trước. Quét sạch hang ổ người ta, không trốn, chẳng lẽ còn chờ người ta thiết yến khoản đãi...
- Trốn chỗ nào...
Thấy hắn muốn xông ra cửa sổ, tiến vào nội viện, Tưởng Phương Du hét lớn một tiếng, lông mày bỗng nhiên giương lên.
Tê lạp!
Một gợn sóng linh hồn nhộn nhạo ra, thời gian nháy mắt liền phong ấn toàn bộ đại điện, tạo thành một bình chướng to lớn.
- Phá!
Mới vừa làm xong những cái này, còn không đợi hắn ra tay tấn công, liền nghe thanh âm trầm thấp của đối phương vang lên, tiếp theo hồn lực hình thành phong cấm lập tức vỡ vụn.
- Linh hồn chân giải? Ngươi, ngươi... Rốt cuộc là ai!
Tưởng Phương Du ngây người.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 3120: Ngươi rốt cuộc là ai? (2)
9.7/10 từ 33 lượt.