Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 2945: Kiếm thánh ước chiến (2)
Là con của hắn thì không nói, nếu không phải, trực tiếp chạy tới nhận thân, chẳng phải hết sức khó xử? Trương gia biến thành như vậy, vốn rất mất mặt, lại tính sai, sẽ không cách nào xoay người.
- Nhi tử của ta, ta tuyệt đối có thể nhận ra, coi như bây giờ hắn trưởng thành, vẫn chảy huyết mạch của ta...
Biết trượng phu cố kỵ, Mộng kiếm thánh cắn răng.
- Ta biết tâm tình của ngươi, là con của ngươi, cũng là con của ta, ngươi kích động, ta không phải cũng như vậy sao? Nhưng mà càng đến lúc này, càng phải bình tĩnh, trên mông con chúng ta, không phải có cái bớt màu đỏ sao? Một lát nữa kiếm cớ hỏi thăm, chỉ cần xác nhận, liền lập tức nhận thân!
Nắm chặt tay vợ, Hưng kiếm thánh nói.
Con của hắn, mặc dù trời sinh thành Thánh, nhưng thời điểm rời đi chỉ là hài nhi, coi như vị trước mắt này là nó, khí tức linh hồn khác biệt, tu luyện công pháp, quỹ tích phát triển không giống, cũng không thể nào dò xét. Duy nhất có thể phân biệt, là cái bớt. Chỉ cần người còn sống, thân thể sẽ không biến hóa.
- Vâng!
Biết đối phương nói có lý, Mộng kiếm thánh nhẹ gật đầu.
- Ngươi chính là Trương gia gia chủ? Tới thật đúng lúc, Viên Đào sư đệ đả thương đại trưởng lão, ta còn không có cơ hội ra tay, không biết có dám đánh với ta một trận không?
Thấy vị Trương gia gia chủ này đến liền nói thầm, Trịnh Dương nhíu mày, tiến về phía trước một bước.
- Vị này là học sinh của Trương Huyền, chiến tử Chiến Sư đường, cũng là đường chủ đời tiếp theo, Trịnh Dương!
Thấy Hưng kiếm thánh không biết, Trương Vô Ngân vội vàng giải thích.
- Nguyên lai là Trịnh Dương chiến tử, Trương mỗ đã sớm nghe nói qua tên của ngươi, chỉ là không nghĩ tới, lại là học sinh của Trương sư...
Hưng kiếm thánh sửng sốt một chút, ôm quyền.
- Không cần phải nói nói nhảm nhiều như vậy, chỉ hỏi ngươi so hay không so mà thôi... Trương gia các ngươi khi nhục thầy ta, vừa rồi vị đại trưởng lão kia bị thương chạy trốn, còn không có xin lỗi, nếu như ngươi không muốn so cũng được, chỉ cần xin lỗi, chuyện ngày hôm nay có thể dừng tay!
Giơ trường thương lên, ở trên không trung phát ra thanh âm nghẹn ngào, vẻ mặt Trịnh Dương ngạo nghễ nhìn qua.
Mặc dù đối phương là cao thủ nổi danh không biết bao nhiêu năm, nhưng hắn thân là chiến tử, nắm giữ ý niệm vô địch, mặc cho đối phương là ai, cũng không sợ chút nào.
Ngày hôm nay, là tới thay lão sư trút giận, vậy liền đánh tam đại thế lực tâm phục khẩu phục, mặc kệ ai tới cũng vậy.
- Tỷ thí, có thể, chỉ bất quá...
Hưng kiếm thánh mỉm cười:
- Ta và lão sư ngươi, có ước định tỷ thí một trận, đến bây giờ còn không kịp tiến hành, đã gặp mặt, ta muốn trước giải quyết chuyện này, lại cùng ngươi giao đấu cũng không muộn!
- Lão sư thân thể tôn quý, há là người nào muốn tỷ thí liền có thể tỷ thí? Nếu như ngươi có thể qua cửa ải của ta, muốn khiêu chiến lão sư, ta không lời nào để nói, qua không được... Vẫn ngoan ngoãn nói xin lỗi đi!
Trịnh Dương nhíu mày nói.
- Ha ha, ngươi nói rất có lý, học sinh thay lão sư ra mặt, không gì đáng trách, chỉ bất quá... ân oán với Trương gia, đều là lão sư ngươi một tay tạo thành, hắn tự mình giải quyết, mới có thể để cho người tâm phục, ngươi làm học sinh, đại diện hết sẽ vượt quá chức phận? Như vậy truyền đi, người người đều biết Trịnh Dương Trịnh chiến tử ngươi, mà không biết Trương Huyền Trương sư, cho dù biết, cũng đều nói thu được học sinh tốt, thực lực bản thân bình thường... Truyền đi, cũng không tiện nha?
Hưng kiếm thánh cười nhạt một tiếng nói.
- Cái này...
Thân thể Trịnh Dương cứng đờ, nói không ra lời.
Vốn chỉ nghĩ thay lão sư trút giận, không nghĩ tới nhiều như vậy. Chẳng qua đối phương nói không sai, lão sư là lão sư, mình làm như vậy, hình như đang bảo vệ lão sư, trên thực tế lại tương đương hao tổn mặt mũi hắn, để người ngoài nghĩ lão sư không có bản lãnh gì, dựa vào học sinh mới giải quyết được khó khăn.
- Lão sư, ta...
Rõ ràng những chuyện này, vội vàng quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, chỉ thấy người sau cười nhạt một tiếng:
- Ngươi lui ra đi, ta quả thực có ước chiến với vị Trương gia chủ này, hắn đã muốn tỷ thí, ta tiếp là được!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
- Nhi tử của ta, ta tuyệt đối có thể nhận ra, coi như bây giờ hắn trưởng thành, vẫn chảy huyết mạch của ta...
Biết trượng phu cố kỵ, Mộng kiếm thánh cắn răng.
- Ta biết tâm tình của ngươi, là con của ngươi, cũng là con của ta, ngươi kích động, ta không phải cũng như vậy sao? Nhưng mà càng đến lúc này, càng phải bình tĩnh, trên mông con chúng ta, không phải có cái bớt màu đỏ sao? Một lát nữa kiếm cớ hỏi thăm, chỉ cần xác nhận, liền lập tức nhận thân!
Nắm chặt tay vợ, Hưng kiếm thánh nói.
Con của hắn, mặc dù trời sinh thành Thánh, nhưng thời điểm rời đi chỉ là hài nhi, coi như vị trước mắt này là nó, khí tức linh hồn khác biệt, tu luyện công pháp, quỹ tích phát triển không giống, cũng không thể nào dò xét. Duy nhất có thể phân biệt, là cái bớt. Chỉ cần người còn sống, thân thể sẽ không biến hóa.
- Vâng!
Biết đối phương nói có lý, Mộng kiếm thánh nhẹ gật đầu.
- Ngươi chính là Trương gia gia chủ? Tới thật đúng lúc, Viên Đào sư đệ đả thương đại trưởng lão, ta còn không có cơ hội ra tay, không biết có dám đánh với ta một trận không?
Thấy vị Trương gia gia chủ này đến liền nói thầm, Trịnh Dương nhíu mày, tiến về phía trước một bước.
- Vị này là học sinh của Trương Huyền, chiến tử Chiến Sư đường, cũng là đường chủ đời tiếp theo, Trịnh Dương!
Thấy Hưng kiếm thánh không biết, Trương Vô Ngân vội vàng giải thích.
- Nguyên lai là Trịnh Dương chiến tử, Trương mỗ đã sớm nghe nói qua tên của ngươi, chỉ là không nghĩ tới, lại là học sinh của Trương sư...
Hưng kiếm thánh sửng sốt một chút, ôm quyền.
- Không cần phải nói nói nhảm nhiều như vậy, chỉ hỏi ngươi so hay không so mà thôi... Trương gia các ngươi khi nhục thầy ta, vừa rồi vị đại trưởng lão kia bị thương chạy trốn, còn không có xin lỗi, nếu như ngươi không muốn so cũng được, chỉ cần xin lỗi, chuyện ngày hôm nay có thể dừng tay!
Giơ trường thương lên, ở trên không trung phát ra thanh âm nghẹn ngào, vẻ mặt Trịnh Dương ngạo nghễ nhìn qua.
Mặc dù đối phương là cao thủ nổi danh không biết bao nhiêu năm, nhưng hắn thân là chiến tử, nắm giữ ý niệm vô địch, mặc cho đối phương là ai, cũng không sợ chút nào.
Ngày hôm nay, là tới thay lão sư trút giận, vậy liền đánh tam đại thế lực tâm phục khẩu phục, mặc kệ ai tới cũng vậy.
- Tỷ thí, có thể, chỉ bất quá...
Hưng kiếm thánh mỉm cười:
- Ta và lão sư ngươi, có ước định tỷ thí một trận, đến bây giờ còn không kịp tiến hành, đã gặp mặt, ta muốn trước giải quyết chuyện này, lại cùng ngươi giao đấu cũng không muộn!
- Lão sư thân thể tôn quý, há là người nào muốn tỷ thí liền có thể tỷ thí? Nếu như ngươi có thể qua cửa ải của ta, muốn khiêu chiến lão sư, ta không lời nào để nói, qua không được... Vẫn ngoan ngoãn nói xin lỗi đi!
Trịnh Dương nhíu mày nói.
- Ha ha, ngươi nói rất có lý, học sinh thay lão sư ra mặt, không gì đáng trách, chỉ bất quá... ân oán với Trương gia, đều là lão sư ngươi một tay tạo thành, hắn tự mình giải quyết, mới có thể để cho người tâm phục, ngươi làm học sinh, đại diện hết sẽ vượt quá chức phận? Như vậy truyền đi, người người đều biết Trịnh Dương Trịnh chiến tử ngươi, mà không biết Trương Huyền Trương sư, cho dù biết, cũng đều nói thu được học sinh tốt, thực lực bản thân bình thường... Truyền đi, cũng không tiện nha?
Hưng kiếm thánh cười nhạt một tiếng nói.
- Cái này...
Thân thể Trịnh Dương cứng đờ, nói không ra lời.
Vốn chỉ nghĩ thay lão sư trút giận, không nghĩ tới nhiều như vậy. Chẳng qua đối phương nói không sai, lão sư là lão sư, mình làm như vậy, hình như đang bảo vệ lão sư, trên thực tế lại tương đương hao tổn mặt mũi hắn, để người ngoài nghĩ lão sư không có bản lãnh gì, dựa vào học sinh mới giải quyết được khó khăn.
- Lão sư, ta...
Rõ ràng những chuyện này, vội vàng quay đầu nhìn về phía Trương Huyền, chỉ thấy người sau cười nhạt một tiếng:
- Ngươi lui ra đi, ta quả thực có ước chiến với vị Trương gia chủ này, hắn đã muốn tỷ thí, ta tiếp là được!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 2945: Kiếm thánh ước chiến (2)
9.7/10 từ 33 lượt.