Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 2493: Ta không phải cố ý (2)
- Ngươi...
Mới vừa cảm thấy đối phương là cao thủ, nhìn thấy động tác này, Thủy sư tỷ tức giận đến muốn nổ tung.
Làm người tham gia khảo hạch, lỡ tay đánh hư Khôi Lỗi cũng có, cần xin lỗi như thế sao? Lại nói, ngươi ráp đầu Khôi Lỗi lại cũng vô dụng thôi!
Mặc dù Khôi Lỗi không giống người, mất đầu liền chết, nhưng trong cổ có rất nhiều cơ quan, dính dáng kỹ xảo Thiên Công, cực kỳ tinh vi, nhất định phải có nhân sĩ chuyên nghiệp đến đây sửa chữa mới được...
Gắn như vậy, có thể làm được gì? Trong lòng buồn bực, muốn mắng đối phương một trận, chỉ thấy Khôi Lỗi ở đối diện lần nữa vọt tới.
Bất đắc dĩ lắc đầu, biết không phải lúc suy nghĩ nhiều, đành phải nghênh đón tiếp lấy.
Một người một Khôi Lỗi lần nữa giao chiến.
Liên tục mấy chiêu, lại đẩy lùi Khôi Lỗi, thở phào nhẹ nhõm, vội vã nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
Chỉ thấy đối phương đã đỡ Khôi Lỗi dậy, hơn nữa đầu lại về cổ.
- Được rồi...
Thoả mãn vỗ tay một cái, thanh niên âm thầm gật đầu:
- Ta không chỉ giúp ngươi lắp trở lại, còn sửa đổi một chút thiếu hụt trước đó, hiện tại nên tính là triệt để khôi phục a!
- Rống?
Khôi Lỗi cúi đầu nhìn bản thân, vẻ mặt choáng váng.
- Không có việc gì, mới vừa rồi ta không phải cố ý phá hư các ngươi khảo hạch, tiếp tục khảo hạch đi, ta không nhúng tay vào...
Trương Huyền vội vàng xua tay.
- Rống rống?
Khôi Lỗi gãi đầu, nắm đấm từ từ duỗi ra, đụng bả vai của Trương Huyền một cái, đột nhiên nhớ tới đối phương một tay quất bay đầu mình, vội vàng lùi về, đồng thời nhảy về phía sau một bước.
Nghiêng đầu nhìn qua, không ngừng ra hiệu, ý tứ giống như hỏi thăm, ngươi thật không nhúng tay vào?
- Không nhúng tay vào!
Trương Huyền gật đầu.
- Rống!
Vẻ mặt Khôi Lỗi hưng phấn, thân thể nhoáng một cái, vội vàng xoay người vọt tới nữ hài ở trong sân.
- Ta...
Da đầu Thủy sư tỷ trong nháy mắt nổ tung, suýt chút nữa hôn mê.
Đại ca, ngươi là cố ý tới chơi ta sao? Mở ra hình thức hai người, mọi người cùng nhau hợp tác vượt ải, đánh rụng đầu Khôi Lỗi, tương đương với đã xông qua một nửa...
Kết quả, lại lắp về cho người ta...
Có phải bị bệnh không? Ta một cái cũng đánh không lại, lại đến một cái...
Ngươi đây là muốn chơi chết ta mới vui vẻ sao? Vốn cảm thấy đối phương là tới thu hút nàng chú ý, lấy lòng nàng, hiện tại xem ra... Còn không bằng tới cưỡng hiếp nàng, như vậy nhiều nhất thất thân, không đến mức mất mạng ah...
Thân thể mềm mại run rẩy, đang muốn chửi ầm lên, chỉ thấy Khôi Lỗi xông tới oanh kích.
Một quyền này nhanh hơn, hung mãnh hơn Khôi Lỗi đang chiến đấu kia, còn chưa tới trước mặt, đã cảm giác thân thể giống như bị lĩnh vực áp chế, không thể động đậy.
- Xảy ra chuyện gì?
Con ngươi của Thủy sư tỷ co rụt lại, thân thể mềm mại run rẩy.
Mới vừa cùng đối phương chiến đấu thật lâu, thực lực của Khôi Lỗi này, coi như mạnh hơn nàng, cũng không kém nhiều, lúc nào lợi hại như vậy? Bất quá không kịp nhiều lời, hai tay nghênh đón tiếp lấy.
Đùng!
Lực lượng trên tay tiếp xúc quả đấm của đối phương, lập tức bị bắn ngược trở về, ngực buồn bực, giống như bị thứ gì va mạnh, không khống chế được, trong nháy mắt bay ngược ra.
Phốc!
Người ở trên không trung đã phun ra máu tươi.
Sống lưng mạnh mẽ đâm vào trên vách tường, đập ra một chữ Đại.
- Ngươi...
Thủy sư tỷ treo ở trên tường, thân thể không ngừng run rẩy, cảm thấy thế giới đều là hắc ám.
Vừa rồi thực lực của Khôi Lỗi kia nhiều nhất tương đương, dùng hết toàn lực có khả năng chiến thắng, làm sao đầu mất, bị đối phương cải tiến một chút, lại trở nên mạnh như vậy? Thế thì còn đánh như thế nào...
Được rồi, nhận thua đi...
Lần này vượt ải, cảm giác so với một tháng trước đó còn muốn đen tối a.
Lấy ra thẻ vượt ải, đang muốn bóp nát, đột nhiên nhớ ra đây là hợp tác, một khi nhận thua, chẳng khác nào hai người đều thua, cắn răng nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
- Hai người chúng ta là quan hệ hợp tác, ta không chiến thắng được, ý định nhận thua... Ngươi có nhận thua hay không?
- Quan hệ hợp tác?
Trương Huyền sững sờ:
- Có ý tứ gì?
- Ngươi cùng ta đồng thời xông thông đạo chữ Bính, trận pháp sẽ ngầm thừa nhận ngươi và ta là quan hệ hợp tác, chỉ cần một người nhận thua, chẳng khác nào đoàn đội nhận thua...
Thủy sư tỷ nói.
- Đoàn đội nhận thua? Ngươi ý tứ là, chỉ cần ngươi nhận thua, ta liền thua?
Trương Huyền ngây người.
- Đúng!
Thủy sư tỷ cắn răng.
Vốn cho rằng đối phương biết chuyện, náo loạn nửa ngày, cái gì cũng không hiểu, khó trách để nàng phát điên như vậy.
- Đừng nhận thua...
Trương Huyền giật nảy mình.
Nói đùa cái gì đó? Sách còn chưa có nhìn, làm sao có thể nhận thua?
- Ta đánh bại hai Khôi Lỗi này...
Biết chuyện gì xảy ra, Trương Huyền đâu còn dám nói nhảm, quay đầu nhìn về phía hai Khôi Lỗi ở trong sân:
- Đối thủ của các ngươi là ta, cùng lên đi!
- Rống?
Khôi Lỗi vừa rồi đánh bay Thủy sư tỷ vội vàng lui về sau một bước, dùng sức lắc đầu, trên mặt như tràn đầy nghi ngờ.
Mới vừa nói không nhúng tay vào, hiện tại lại muốn động thủ... muốn làm gì đó?
- Như thế nào? Không đến, vậy ta tự mình động thủ...
Trương Huyền hừ một tiếng, tiến về phía trước một bước, đi vào giữa phòng.
Rống!
Một Khôi Lỗi khác thấy hắn ngang nhiên khiêu khích, cũng nhịn không được nữa, thẳng tắp lao tới.
Bất quá còn chưa đi xa, liền cảm thấy cánh tay căng thẳng, cánh tay bị giữ chặt.
Quay đầu nhìn, chỉ thấy Khôi Lỗi vừa rồi kia giữ chặt nó, ra sức lắc đầu.
- Rống, rống?
Khôi Lỗi này nghi hoặc, trên mặt vẫn nộ khí tầng tầng, dường như muốn cùng Trương Huyền đánh nhau chết sống.
- Rống rống!
Thấy kéo không được, con Khôi Lỗi thứ nhất quất tới một tát.
Không nghĩ tới đồng bạn sẽ ra tay với nó, con Khôi Lỗi thứ hai còn không kịp phản ứng, mắt tối sầm lại, phù phù nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Làm xong cái này, Khôi Lỗi kia mới thận trọng nhìn về phía Trương Huyền:
- Rống!
Nói xong, bàn tay vỗ lên trán mình một cái.
Cũng nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
- Cái này còn tạm được!
Nhìn thấy Khôi Lỗi được mình sửa chữa lại phát âm rõ ràng hơn trước rất nhiều, cũng rất hiểu chuyện, Trương Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu, nhìn về phía Thủy sư tỷ treo ở trên tường:
- Như vậy... Xem như thông qua được không?
- ...
Thủy sư tỷ.
Qua nửa ngày mới khôi phục, đè nén rung động trong lòng, Thủy sư tỷ nhìn về phía thanh niên trước mắt, còn kinh ngạc hơn gặp quỷ.
Để Khôi Lỗi tự giết lẫn nhau, còn đánh ngất xỉu mình...
Đến cùng làm sao làm được?
- Chúng ta... Thông qua được?
Nàng dùng một viên đan dược, khôi phục một hồi, giãy dụa từ trong tường leo ra, thở hổn hển.
Nói thật, nàng còn có chút khó tin.
Đơn độc vượt ải, độ khó đã rất lớn, hợp tác vượt ải càng gấp bội, loại tình huống này cũng có thể thành công...
Để nàng có loại cảm giác nằm mộng.
Cũng khó trách, vượt một tháng cũng không có biện pháp thành công, vốn đã tuyệt vọng, bây giờ thông qua, làm sao cũng tưởng tượng không đến.
- Đánh bại Khôi Lỗi, nên tính thông qua a!
Trương Huyền cũng không hiểu nhiều, nhìn hai Khôi Lỗi nằm dưới đất.
Con Khôi Lỗi thứ nhất như cảm ứng được ánh mắt của hắn, thân thể rụt lại, con mắt đóng chặt hơn.
- Ừm...
Thủy sư tỷ nhẹ gật đầu, muốn nói gì, lại nói không ra lời, đang không biết làm sao cho phải, liền nghe thanh âm máy móc vang lên, trước mắt có một cánh cửa chậm rãi mở ra.
- Đi qua nhìn một chút!
Nhìn một cái, mắt Trương Huyền sáng rực lên.
Trong cửa lớn là cái giá sách, phía trên bày rất nhiều sách.
Hẳn là ban thưởng khi xông qua thông đạo chữ Bính.
- Ừm!
Mục đích Thủy sư tỷ vượt ải, cũng là vì cái này, theo sát ở phía sau đi tới.
Lăng Tiêu công pháp, Ngọc Thụ Kình Thiên quyết, Kim Hỏa huyền công...
Trương Huyền liếc mắt qua, ghi chép vào thư viện, trong đầu hô nhỏ một tiếng, trong lòng tràn đầy thất vọng.
Còn tưởng rằng có khả năng kiếm ra Thiên Đạo công pháp Xuất Khiếu cảnh, số lượng thư tịch còn quá ít.
- Ai!
Lắc đầu, Trương Huyền cảm thấy có chút thất vọng.
Tiêu tốn một trăm Tinh Nguyên thượng phẩm tới khảo hạch, kết quả chỉ thấy mười mấy quyển, quả thực quá ít.
Dù cấp bậc của những công pháp này rất cao, nhưng cộng thêm trước kia thu thập, muốn dung hợp thành Thiên Đạo cấp, vẫn rất khó làm được.
- Ta chọn xong rồi!
Đang than thở, liền nghe thanh âm của nữ hài vang lên.
Quay đầu nhìn, chỉ thấy nàng chọn một bản Thủy Ba Huyền Văn công, chính là pháp quyết Thủy thuộc tính duy nhất trong rất nhiều bí tịch.
- Bản này không tệ...
Trương Huyền gật đầu.
Mặc dù quyển công pháp này chưa chắc mạnh hơn pháp quyết nàng đang tu luyện, nhưng kết hợp với nhau, có tác dụng xác minh, đối với tu vi của nàng sẽ có dẫn dắt cực lớn.
- Ừm, ta bắt đầu sao chép, ngươi chọn xong chưa?
Thủy sư tỷ nhìn qua.
Vượt ải tới đây, lấy được công pháp là không thể mang đi, chỉ có thể sao chép.
- Ta? Ngươi chép đi, ta còn muốn tiếp tục khảo hạch, không đợi ở nơi này...
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn đã thu tất cả thư tịch xong, không cần thiết lại chép.
- Tiếp tục khảo hạch?
Thủy sư tỷ sửng sốt một chút, ánh mắt sáng lên, trong mắt tràn đầy khó tin:
- Chẳng lẽ ngươi muốn khảo hạch thông đạo Ất chữ?
Gia hỏa trước mắt này, khảo hạch thông đạo chữ Bính đơn giản như vậy, đương nhiên chướng mắt bí tịch nơi này, ý định xung kích cao hơn.
Có thể thông qua thông đạo Ất chữ, mười năm không gặp một vị, vị trước mắt này có thể thành công sao? Trong mắt nàng tràn đầy kỳ vọng.
- Thông đạo Ất chữ? Không phải!
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta ý định xông thông đạo chữ Quý!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Mới vừa cảm thấy đối phương là cao thủ, nhìn thấy động tác này, Thủy sư tỷ tức giận đến muốn nổ tung.
Làm người tham gia khảo hạch, lỡ tay đánh hư Khôi Lỗi cũng có, cần xin lỗi như thế sao? Lại nói, ngươi ráp đầu Khôi Lỗi lại cũng vô dụng thôi!
Mặc dù Khôi Lỗi không giống người, mất đầu liền chết, nhưng trong cổ có rất nhiều cơ quan, dính dáng kỹ xảo Thiên Công, cực kỳ tinh vi, nhất định phải có nhân sĩ chuyên nghiệp đến đây sửa chữa mới được...
Gắn như vậy, có thể làm được gì? Trong lòng buồn bực, muốn mắng đối phương một trận, chỉ thấy Khôi Lỗi ở đối diện lần nữa vọt tới.
Bất đắc dĩ lắc đầu, biết không phải lúc suy nghĩ nhiều, đành phải nghênh đón tiếp lấy.
Một người một Khôi Lỗi lần nữa giao chiến.
Liên tục mấy chiêu, lại đẩy lùi Khôi Lỗi, thở phào nhẹ nhõm, vội vã nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
Chỉ thấy đối phương đã đỡ Khôi Lỗi dậy, hơn nữa đầu lại về cổ.
- Được rồi...
Thoả mãn vỗ tay một cái, thanh niên âm thầm gật đầu:
- Ta không chỉ giúp ngươi lắp trở lại, còn sửa đổi một chút thiếu hụt trước đó, hiện tại nên tính là triệt để khôi phục a!
- Rống?
Khôi Lỗi cúi đầu nhìn bản thân, vẻ mặt choáng váng.
- Không có việc gì, mới vừa rồi ta không phải cố ý phá hư các ngươi khảo hạch, tiếp tục khảo hạch đi, ta không nhúng tay vào...
Trương Huyền vội vàng xua tay.
- Rống rống?
Khôi Lỗi gãi đầu, nắm đấm từ từ duỗi ra, đụng bả vai của Trương Huyền một cái, đột nhiên nhớ tới đối phương một tay quất bay đầu mình, vội vàng lùi về, đồng thời nhảy về phía sau một bước.
Nghiêng đầu nhìn qua, không ngừng ra hiệu, ý tứ giống như hỏi thăm, ngươi thật không nhúng tay vào?
- Không nhúng tay vào!
Trương Huyền gật đầu.
- Rống!
Vẻ mặt Khôi Lỗi hưng phấn, thân thể nhoáng một cái, vội vàng xoay người vọt tới nữ hài ở trong sân.
- Ta...
Da đầu Thủy sư tỷ trong nháy mắt nổ tung, suýt chút nữa hôn mê.
Đại ca, ngươi là cố ý tới chơi ta sao? Mở ra hình thức hai người, mọi người cùng nhau hợp tác vượt ải, đánh rụng đầu Khôi Lỗi, tương đương với đã xông qua một nửa...
Kết quả, lại lắp về cho người ta...
Có phải bị bệnh không? Ta một cái cũng đánh không lại, lại đến một cái...
Ngươi đây là muốn chơi chết ta mới vui vẻ sao? Vốn cảm thấy đối phương là tới thu hút nàng chú ý, lấy lòng nàng, hiện tại xem ra... Còn không bằng tới cưỡng hiếp nàng, như vậy nhiều nhất thất thân, không đến mức mất mạng ah...
Thân thể mềm mại run rẩy, đang muốn chửi ầm lên, chỉ thấy Khôi Lỗi xông tới oanh kích.
Một quyền này nhanh hơn, hung mãnh hơn Khôi Lỗi đang chiến đấu kia, còn chưa tới trước mặt, đã cảm giác thân thể giống như bị lĩnh vực áp chế, không thể động đậy.
- Xảy ra chuyện gì?
Con ngươi của Thủy sư tỷ co rụt lại, thân thể mềm mại run rẩy.
Mới vừa cùng đối phương chiến đấu thật lâu, thực lực của Khôi Lỗi này, coi như mạnh hơn nàng, cũng không kém nhiều, lúc nào lợi hại như vậy? Bất quá không kịp nhiều lời, hai tay nghênh đón tiếp lấy.
Đùng!
Lực lượng trên tay tiếp xúc quả đấm của đối phương, lập tức bị bắn ngược trở về, ngực buồn bực, giống như bị thứ gì va mạnh, không khống chế được, trong nháy mắt bay ngược ra.
Phốc!
Người ở trên không trung đã phun ra máu tươi.
Sống lưng mạnh mẽ đâm vào trên vách tường, đập ra một chữ Đại.
- Ngươi...
Thủy sư tỷ treo ở trên tường, thân thể không ngừng run rẩy, cảm thấy thế giới đều là hắc ám.
Vừa rồi thực lực của Khôi Lỗi kia nhiều nhất tương đương, dùng hết toàn lực có khả năng chiến thắng, làm sao đầu mất, bị đối phương cải tiến một chút, lại trở nên mạnh như vậy? Thế thì còn đánh như thế nào...
Được rồi, nhận thua đi...
Lần này vượt ải, cảm giác so với một tháng trước đó còn muốn đen tối a.
Lấy ra thẻ vượt ải, đang muốn bóp nát, đột nhiên nhớ ra đây là hợp tác, một khi nhận thua, chẳng khác nào hai người đều thua, cắn răng nhìn về phía thanh niên cách đó không xa.
- Hai người chúng ta là quan hệ hợp tác, ta không chiến thắng được, ý định nhận thua... Ngươi có nhận thua hay không?
- Quan hệ hợp tác?
Trương Huyền sững sờ:
- Có ý tứ gì?
- Ngươi cùng ta đồng thời xông thông đạo chữ Bính, trận pháp sẽ ngầm thừa nhận ngươi và ta là quan hệ hợp tác, chỉ cần một người nhận thua, chẳng khác nào đoàn đội nhận thua...
Thủy sư tỷ nói.
- Đoàn đội nhận thua? Ngươi ý tứ là, chỉ cần ngươi nhận thua, ta liền thua?
Trương Huyền ngây người.
- Đúng!
Thủy sư tỷ cắn răng.
Vốn cho rằng đối phương biết chuyện, náo loạn nửa ngày, cái gì cũng không hiểu, khó trách để nàng phát điên như vậy.
- Đừng nhận thua...
Trương Huyền giật nảy mình.
Nói đùa cái gì đó? Sách còn chưa có nhìn, làm sao có thể nhận thua?
- Ta đánh bại hai Khôi Lỗi này...
Biết chuyện gì xảy ra, Trương Huyền đâu còn dám nói nhảm, quay đầu nhìn về phía hai Khôi Lỗi ở trong sân:
- Đối thủ của các ngươi là ta, cùng lên đi!
- Rống?
Khôi Lỗi vừa rồi đánh bay Thủy sư tỷ vội vàng lui về sau một bước, dùng sức lắc đầu, trên mặt như tràn đầy nghi ngờ.
Mới vừa nói không nhúng tay vào, hiện tại lại muốn động thủ... muốn làm gì đó?
- Như thế nào? Không đến, vậy ta tự mình động thủ...
Trương Huyền hừ một tiếng, tiến về phía trước một bước, đi vào giữa phòng.
Rống!
Một Khôi Lỗi khác thấy hắn ngang nhiên khiêu khích, cũng nhịn không được nữa, thẳng tắp lao tới.
Bất quá còn chưa đi xa, liền cảm thấy cánh tay căng thẳng, cánh tay bị giữ chặt.
Quay đầu nhìn, chỉ thấy Khôi Lỗi vừa rồi kia giữ chặt nó, ra sức lắc đầu.
- Rống, rống?
Khôi Lỗi này nghi hoặc, trên mặt vẫn nộ khí tầng tầng, dường như muốn cùng Trương Huyền đánh nhau chết sống.
- Rống rống!
Thấy kéo không được, con Khôi Lỗi thứ nhất quất tới một tát.
Không nghĩ tới đồng bạn sẽ ra tay với nó, con Khôi Lỗi thứ hai còn không kịp phản ứng, mắt tối sầm lại, phù phù nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
Làm xong cái này, Khôi Lỗi kia mới thận trọng nhìn về phía Trương Huyền:
- Rống!
Nói xong, bàn tay vỗ lên trán mình một cái.
Cũng nằm trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh.
- Cái này còn tạm được!
Nhìn thấy Khôi Lỗi được mình sửa chữa lại phát âm rõ ràng hơn trước rất nhiều, cũng rất hiểu chuyện, Trương Huyền thoả mãn nhẹ gật đầu, nhìn về phía Thủy sư tỷ treo ở trên tường:
- Như vậy... Xem như thông qua được không?
- ...
Thủy sư tỷ.
Qua nửa ngày mới khôi phục, đè nén rung động trong lòng, Thủy sư tỷ nhìn về phía thanh niên trước mắt, còn kinh ngạc hơn gặp quỷ.
Để Khôi Lỗi tự giết lẫn nhau, còn đánh ngất xỉu mình...
Đến cùng làm sao làm được?
- Chúng ta... Thông qua được?
Nàng dùng một viên đan dược, khôi phục một hồi, giãy dụa từ trong tường leo ra, thở hổn hển.
Nói thật, nàng còn có chút khó tin.
Đơn độc vượt ải, độ khó đã rất lớn, hợp tác vượt ải càng gấp bội, loại tình huống này cũng có thể thành công...
Để nàng có loại cảm giác nằm mộng.
Cũng khó trách, vượt một tháng cũng không có biện pháp thành công, vốn đã tuyệt vọng, bây giờ thông qua, làm sao cũng tưởng tượng không đến.
- Đánh bại Khôi Lỗi, nên tính thông qua a!
Trương Huyền cũng không hiểu nhiều, nhìn hai Khôi Lỗi nằm dưới đất.
Con Khôi Lỗi thứ nhất như cảm ứng được ánh mắt của hắn, thân thể rụt lại, con mắt đóng chặt hơn.
- Ừm...
Thủy sư tỷ nhẹ gật đầu, muốn nói gì, lại nói không ra lời, đang không biết làm sao cho phải, liền nghe thanh âm máy móc vang lên, trước mắt có một cánh cửa chậm rãi mở ra.
- Đi qua nhìn một chút!
Nhìn một cái, mắt Trương Huyền sáng rực lên.
Trong cửa lớn là cái giá sách, phía trên bày rất nhiều sách.
Hẳn là ban thưởng khi xông qua thông đạo chữ Bính.
- Ừm!
Mục đích Thủy sư tỷ vượt ải, cũng là vì cái này, theo sát ở phía sau đi tới.
Lăng Tiêu công pháp, Ngọc Thụ Kình Thiên quyết, Kim Hỏa huyền công...
Trương Huyền liếc mắt qua, ghi chép vào thư viện, trong đầu hô nhỏ một tiếng, trong lòng tràn đầy thất vọng.
Còn tưởng rằng có khả năng kiếm ra Thiên Đạo công pháp Xuất Khiếu cảnh, số lượng thư tịch còn quá ít.
- Ai!
Lắc đầu, Trương Huyền cảm thấy có chút thất vọng.
Tiêu tốn một trăm Tinh Nguyên thượng phẩm tới khảo hạch, kết quả chỉ thấy mười mấy quyển, quả thực quá ít.
Dù cấp bậc của những công pháp này rất cao, nhưng cộng thêm trước kia thu thập, muốn dung hợp thành Thiên Đạo cấp, vẫn rất khó làm được.
- Ta chọn xong rồi!
Đang than thở, liền nghe thanh âm của nữ hài vang lên.
Quay đầu nhìn, chỉ thấy nàng chọn một bản Thủy Ba Huyền Văn công, chính là pháp quyết Thủy thuộc tính duy nhất trong rất nhiều bí tịch.
- Bản này không tệ...
Trương Huyền gật đầu.
Mặc dù quyển công pháp này chưa chắc mạnh hơn pháp quyết nàng đang tu luyện, nhưng kết hợp với nhau, có tác dụng xác minh, đối với tu vi của nàng sẽ có dẫn dắt cực lớn.
- Ừm, ta bắt đầu sao chép, ngươi chọn xong chưa?
Thủy sư tỷ nhìn qua.
Vượt ải tới đây, lấy được công pháp là không thể mang đi, chỉ có thể sao chép.
- Ta? Ngươi chép đi, ta còn muốn tiếp tục khảo hạch, không đợi ở nơi này...
Trương Huyền lắc đầu.
Hắn đã thu tất cả thư tịch xong, không cần thiết lại chép.
- Tiếp tục khảo hạch?
Thủy sư tỷ sửng sốt một chút, ánh mắt sáng lên, trong mắt tràn đầy khó tin:
- Chẳng lẽ ngươi muốn khảo hạch thông đạo Ất chữ?
Gia hỏa trước mắt này, khảo hạch thông đạo chữ Bính đơn giản như vậy, đương nhiên chướng mắt bí tịch nơi này, ý định xung kích cao hơn.
Có thể thông qua thông đạo Ất chữ, mười năm không gặp một vị, vị trước mắt này có thể thành công sao? Trong mắt nàng tràn đầy kỳ vọng.
- Thông đạo Ất chữ? Không phải!
Trương Huyền lắc đầu:
- Ta ý định xông thông đạo chữ Quý!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 2493: Ta không phải cố ý (2)
9.7/10 từ 33 lượt.