Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 2298: Nghe lời của ta (2)
- Nói chuyện với người thông minh liền đơn giản... Chỉ cần có thể giúp ta thoát vây, có thể không giết ngươi!
Ngoan Nhân nói.
- Không giết ta? Có phải một khi thoát vây, sẽ luyện chế ta thành tượng đồng hoặc khôi lỗi không?
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Chỉ có khôi lỗi hoặc tượng đồng, mới sẽ không nhiều lời!
Ngoan Nhân cũng không phủ nhận, thản nhiên nói.
- Đã như vậy, dù sao cũng là chết một lần, vì sao ta phải thả ngươi ra?
Trương Huyền lắc đầu.
Dù sao đối phương muốn giết mình, cần gì tốn sức cứu hắn ra?
- Cái này không thể theo ngươi, nếu như ngươi muốn tận mắt nhìn thấy, đám Danh Sư theo ngươi đều chết ở chỗ này... Có thể không cần đáp ứng!
Ngoan Nhân hừ lạnh, ngay sau đó lỗ đen nhoáng một cái, hiện lên một hình ảnh.
Chính là đám người Hình đường chủ.
Lúc này mọi người vẫn bị vô số Vô Hồn Kim Nhân vây khốn, thủ hộ ở bên ngoài đám người Ngụy điện chủ, Liêu điện chủ, đã bị thương không nhẹ, kiệt sức.
Mặc dù thực lực của mọi người không yếu, nhưng đối mặt nhiều Vô Hồn Kim Nhân không biết đau đớn, không biết mệt nhọc như vậy, vẫn không chống lại được.
Hô!
Mọi người vốn không kiên trì nổi, trong phòng không biết có cơ quan gì mở ra, lại một thân ảnh chậm rãi đi ra.
Đồng dạng là Vô Hồn Kim Nhân, chẳng qua cấp bậc cường đại hơn quá nhiều, đã đạt đến Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, chân khí từ trong huyệt đạo bắn ra, mang theo sát khí nồng đậm.
- Những tượng đồng này vốn đã không chịu nổi, nếu như ta lại ra tay, ngươi cảm thấy đám người này có thể sống sót mấy cái?
Thấy người này xuất hiện, con mắt nhìn Trương Huyền một cái, Ngoan Nhân cười lạnh.
Ngay sau đó, Vô Hồn Kim Nhân ở trong hình ảnh lóe lên, xông vào đám người.
- Mọi người phòng ngự tốt...
Ngụy điện chủ biến sắc, vội vàng hét lớn, có điều lời còn chưa dứt, đối phương đã đi tới trước mặt, bàn tay bao phủ xuống.
Bành!
Sắc mặt trắng nhợt, Ngụy điện chủ bay rớt ra ngoài, tầng tầng ngã ở trên vách tường, từng ngụm từng ngụm hộc máu.
Vị trí của hắn xuất hiện chỗ trống, trận pháp lập tức xuất hiện sơ hở, mọi người còn chưa kịp điều chỉnh, chỉ thấy tên này chui vào đám người, đánh về phía Liêu điện chủ.
Răng rắc!
Dựa theo tình huống bình thường, thực lực của Liêu điện chủ toàn lực bạo phát, có thể ngăn cản mấy chiêu...
Nhưng chiến đấu thời gian dài như vậy, chân khí cùng thể lực đều tiêu hao không sai biệt lắm, đồng dạng không có kịp phản ứng, liền bị đánh trúng, nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch.
Một cái nháy mắt, mấy người đi theo Trương Huyền liền bị thương hai cái.
- Đáng ghét! Ta muốn ngươi chết!
Thấy hai đồng bạn trọng thương, Trương Cửu Tiêu gào thét, Thánh khí trung phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, bổ tới tượng đồng trước mắt.
Dường như sớm có phòng bị, ngón tay của tượng đồng điểm một cái.
- Ông!
Trường kiếm ngừng lại ở trên không trung.
Vẻ mặt đỏ lên, Trương Cửu Tiêu đã dùng hết toàn lực, cũng không thể động đậy, như bị nhựa cao su dán cứng.
Hắn bất quá là cường giả Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, cho dù sức chiến đấu kinh người, nhưng so với Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, kém thực sự quá nhiều.
Định trụ hắn, Vô Hồn Kim Nhân cười lạnh, đi tới trước mặt, nhẹ nhàng nhấn một cái.
Lạch cạch!
Trương Cửu Tiêu bay ngược ra, có điều người giữa không trung, trong ngực lóe lên quang mang, như kích hoạt hộ thân phù gì đó, ngừng lại.
Thân là con em đại gia tộc, pháp bảo bảo vệ tính mạng vẫn có một ít.
- Thú vị... Bất quá thứ này muốn ngăn trở ta, không có cửa đâu!
Thấy cảnh này, Ngoan Nhân cười lạnh.
Ở dưới hắn khống chế, Vô Hồn Kim Nhân đầu gối uốn lượn, bỗng nhiên đạp mạnh, lần nữa vọt tới, năm ngón tay như đánh đàn, từng đạo công kích tự nhiên mà xuống.
Coong coong coong coong!
Hộ thân phù bảo hộ lấy Trương Cửu Tiêu, để hắn không bị thương tổn, có điều nương theo công kích càng ngày càng nhiều, ánh sáng hộ thể cũng càng ngày càng yếu.
Hộ thân phù lợi hại hơn nữa, cũng có năng lượng hạn chế, có thể chặn lại một hai lần công kích, nhưng nhiều lần sẽ không kiên trì nổi.
Bành!
Quang mang biến mất, Trương Cửu Tiêu giống như những người khác, bị đánh bay, trọng thương nằm ở cách đó không xa.
Đánh bại ba người này, còn lại liền đơn giản, rất nhanh Ngô sư mang tới ba vị trưởng lão cũng bị kích thương, trừ Ngô sư cùng Hình đường chủ vốn trọng thương, có thể nói đã toàn quân bị diệt.
Vô Hồn Kim Nhân nhếch môi, đi tới trước mặt đám người Hình đường chủ, bàn tay nâng lên, bất cứ lúc nào cũng sẽ vỗ xuống.
- Thế nào? Nghe lời của ta, ta có thể tha bọn họ! Thân là Thiên Nhận Danh Sư, cũng không thể tận mắt thấy bằng hữu của ngươi từng cái chết ở trước mặt a!
Thấy hai cái này đã trọng thương, khẳng định không phản kháng được, Ngoan Nhân nhìn về phía Trương Huyền, mang theo khiêu khích nồng đậm.
Danh Sư, chú ý quy tắc, đạo nghĩa, nếu như tận mắt nhìn bằng hữu chết ở trước mặt, mình rõ ràng có biện pháp, nhưng không đi giúp, tất nhiên tâm niệm sẽ sụp đổ, sống sót cũng sẽ buồn bã đau lòng, về sau khó có thể tiến bộ.
- Chết ở trước mặt?
Không để ý tới thái độ của hắn, Trương Huyền lắc đầu:
- Sao ta không cảm giác được nhỉ!
- Ừm?
Thấy tên này đến bây giờ còn mạnh miệng, đang tính nói chuyện, chỉ thấy tình hình đột nhiên xoay chuyển, Ngô sư cùng Hình đường chủ mới vừa rồi còn trọng thương bỗng nhiên lao lên, đồng thời ra tay, một cái nháy mắt, hai cổ lực lượng hung mãnh đánh vào trên người tượng đồng.
Bành!
Không nghĩ tới hai người trọng thương có thể bộc phát ra công kích to lớn như vậy, Vô Hồn Kim Nhân còn không kịp phản ứng, ngực liền bị đánh ra động lớn, toàn bộ xương sườn đứt gãy.
Tràn đầy khiếp sợ, không biết xảy ra chuyện gì, Ngoan Nhân nghe được thanh âm nhàn nhạt của Trương Huyền vang lên.
- Thế nào? Nghe lời của ta, ta có thể tha cái tượng đồng này! Thân là tồn tại vây khốn Khổng sư, cũng không thể tận mắt nhìn thuộc hạ của ngươi chết ở trước mặt a!
- ...
Ngoan Nhân.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Ngoan Nhân nói.
- Không giết ta? Có phải một khi thoát vây, sẽ luyện chế ta thành tượng đồng hoặc khôi lỗi không?
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
- Chỉ có khôi lỗi hoặc tượng đồng, mới sẽ không nhiều lời!
Ngoan Nhân cũng không phủ nhận, thản nhiên nói.
- Đã như vậy, dù sao cũng là chết một lần, vì sao ta phải thả ngươi ra?
Trương Huyền lắc đầu.
Dù sao đối phương muốn giết mình, cần gì tốn sức cứu hắn ra?
- Cái này không thể theo ngươi, nếu như ngươi muốn tận mắt nhìn thấy, đám Danh Sư theo ngươi đều chết ở chỗ này... Có thể không cần đáp ứng!
Ngoan Nhân hừ lạnh, ngay sau đó lỗ đen nhoáng một cái, hiện lên một hình ảnh.
Chính là đám người Hình đường chủ.
Lúc này mọi người vẫn bị vô số Vô Hồn Kim Nhân vây khốn, thủ hộ ở bên ngoài đám người Ngụy điện chủ, Liêu điện chủ, đã bị thương không nhẹ, kiệt sức.
Mặc dù thực lực của mọi người không yếu, nhưng đối mặt nhiều Vô Hồn Kim Nhân không biết đau đớn, không biết mệt nhọc như vậy, vẫn không chống lại được.
Hô!
Mọi người vốn không kiên trì nổi, trong phòng không biết có cơ quan gì mở ra, lại một thân ảnh chậm rãi đi ra.
Đồng dạng là Vô Hồn Kim Nhân, chẳng qua cấp bậc cường đại hơn quá nhiều, đã đạt đến Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, chân khí từ trong huyệt đạo bắn ra, mang theo sát khí nồng đậm.
- Những tượng đồng này vốn đã không chịu nổi, nếu như ta lại ra tay, ngươi cảm thấy đám người này có thể sống sót mấy cái?
Thấy người này xuất hiện, con mắt nhìn Trương Huyền một cái, Ngoan Nhân cười lạnh.
Ngay sau đó, Vô Hồn Kim Nhân ở trong hình ảnh lóe lên, xông vào đám người.
- Mọi người phòng ngự tốt...
Ngụy điện chủ biến sắc, vội vàng hét lớn, có điều lời còn chưa dứt, đối phương đã đi tới trước mặt, bàn tay bao phủ xuống.
Bành!
Sắc mặt trắng nhợt, Ngụy điện chủ bay rớt ra ngoài, tầng tầng ngã ở trên vách tường, từng ngụm từng ngụm hộc máu.
Vị trí của hắn xuất hiện chỗ trống, trận pháp lập tức xuất hiện sơ hở, mọi người còn chưa kịp điều chỉnh, chỉ thấy tên này chui vào đám người, đánh về phía Liêu điện chủ.
Răng rắc!
Dựa theo tình huống bình thường, thực lực của Liêu điện chủ toàn lực bạo phát, có thể ngăn cản mấy chiêu...
Nhưng chiến đấu thời gian dài như vậy, chân khí cùng thể lực đều tiêu hao không sai biệt lắm, đồng dạng không có kịp phản ứng, liền bị đánh trúng, nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng bệch.
Một cái nháy mắt, mấy người đi theo Trương Huyền liền bị thương hai cái.
- Đáng ghét! Ta muốn ngươi chết!
Thấy hai đồng bạn trọng thương, Trương Cửu Tiêu gào thét, Thánh khí trung phẩm xuất hiện ở trong lòng bàn tay, bổ tới tượng đồng trước mắt.
Dường như sớm có phòng bị, ngón tay của tượng đồng điểm một cái.
- Ông!
Trường kiếm ngừng lại ở trên không trung.
Vẻ mặt đỏ lên, Trương Cửu Tiêu đã dùng hết toàn lực, cũng không thể động đậy, như bị nhựa cao su dán cứng.
Hắn bất quá là cường giả Nguyên Thần cảnh sơ kỳ, cho dù sức chiến đấu kinh người, nhưng so với Xuất Khiếu cảnh trung kỳ, kém thực sự quá nhiều.
Định trụ hắn, Vô Hồn Kim Nhân cười lạnh, đi tới trước mặt, nhẹ nhàng nhấn một cái.
Lạch cạch!
Trương Cửu Tiêu bay ngược ra, có điều người giữa không trung, trong ngực lóe lên quang mang, như kích hoạt hộ thân phù gì đó, ngừng lại.
Thân là con em đại gia tộc, pháp bảo bảo vệ tính mạng vẫn có một ít.
- Thú vị... Bất quá thứ này muốn ngăn trở ta, không có cửa đâu!
Thấy cảnh này, Ngoan Nhân cười lạnh.
Ở dưới hắn khống chế, Vô Hồn Kim Nhân đầu gối uốn lượn, bỗng nhiên đạp mạnh, lần nữa vọt tới, năm ngón tay như đánh đàn, từng đạo công kích tự nhiên mà xuống.
Coong coong coong coong!
Hộ thân phù bảo hộ lấy Trương Cửu Tiêu, để hắn không bị thương tổn, có điều nương theo công kích càng ngày càng nhiều, ánh sáng hộ thể cũng càng ngày càng yếu.
Hộ thân phù lợi hại hơn nữa, cũng có năng lượng hạn chế, có thể chặn lại một hai lần công kích, nhưng nhiều lần sẽ không kiên trì nổi.
Bành!
Quang mang biến mất, Trương Cửu Tiêu giống như những người khác, bị đánh bay, trọng thương nằm ở cách đó không xa.
Đánh bại ba người này, còn lại liền đơn giản, rất nhanh Ngô sư mang tới ba vị trưởng lão cũng bị kích thương, trừ Ngô sư cùng Hình đường chủ vốn trọng thương, có thể nói đã toàn quân bị diệt.
Vô Hồn Kim Nhân nhếch môi, đi tới trước mặt đám người Hình đường chủ, bàn tay nâng lên, bất cứ lúc nào cũng sẽ vỗ xuống.
- Thế nào? Nghe lời của ta, ta có thể tha bọn họ! Thân là Thiên Nhận Danh Sư, cũng không thể tận mắt thấy bằng hữu của ngươi từng cái chết ở trước mặt a!
Thấy hai cái này đã trọng thương, khẳng định không phản kháng được, Ngoan Nhân nhìn về phía Trương Huyền, mang theo khiêu khích nồng đậm.
Danh Sư, chú ý quy tắc, đạo nghĩa, nếu như tận mắt nhìn bằng hữu chết ở trước mặt, mình rõ ràng có biện pháp, nhưng không đi giúp, tất nhiên tâm niệm sẽ sụp đổ, sống sót cũng sẽ buồn bã đau lòng, về sau khó có thể tiến bộ.
- Chết ở trước mặt?
Không để ý tới thái độ của hắn, Trương Huyền lắc đầu:
- Sao ta không cảm giác được nhỉ!
- Ừm?
Thấy tên này đến bây giờ còn mạnh miệng, đang tính nói chuyện, chỉ thấy tình hình đột nhiên xoay chuyển, Ngô sư cùng Hình đường chủ mới vừa rồi còn trọng thương bỗng nhiên lao lên, đồng thời ra tay, một cái nháy mắt, hai cổ lực lượng hung mãnh đánh vào trên người tượng đồng.
Bành!
Không nghĩ tới hai người trọng thương có thể bộc phát ra công kích to lớn như vậy, Vô Hồn Kim Nhân còn không kịp phản ứng, ngực liền bị đánh ra động lớn, toàn bộ xương sườn đứt gãy.
Tràn đầy khiếp sợ, không biết xảy ra chuyện gì, Ngoan Nhân nghe được thanh âm nhàn nhạt của Trương Huyền vang lên.
- Thế nào? Nghe lời của ta, ta có thể tha cái tượng đồng này! Thân là tồn tại vây khốn Khổng sư, cũng không thể tận mắt nhìn thuộc hạ của ngươi chết ở trước mặt a!
- ...
Ngoan Nhân.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 2298: Nghe lời của ta (2)
9.7/10 từ 33 lượt.