Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 210: Hồng Vân đan sư (2)
- Không bằng như vậy đi. Bất kỳ một luyện đan sư nào ở đây, chỉ cần dám luyện đan ở trước mặt ta, bất kể hắn sử dụng thủ pháp gì, ta đều có thể nói ra tên của thủ pháp đó, sai lầm trong khi luyện đan. Chỉ cần bất kỳ người nào ở đây cảm thấy ta đưa ra sai lầm không đúng, ta có thể lập tức chịu thua...
Trong ngọc tinh ghi chép vang lên giọng nói của Trương Huyền.
- Lỗ mãng!
Hồng Vân đan sư cười lạnh:
- Ta cũng không dám bảo đảm có thể nhìn ra được sai lầm của đan sư nhất tinh trong khi luyện đan. Hắn chỉ là một học đồ cũng muốn nhìn được sao? Đùa kiểu gì vậy... Thật không biết trời cao đất rộng!
Ngọc tinh ghi chép tiếp tục truyền hình ảnh. Rất nhanh liền xuất hiện cảnh tượng Mạnh Nham đan sư luyện đan. Trương Huyền chỉ ra trong ngực hắn mang theo sát khí, Tĩnh Tâm đan rất khó có hiệu quả.
- Vị Mạnh Nham này trong lúc luyện đan, nóng nảy không ổn định, không có an thần tĩnh tâm. Có thể nhìn ra được cũng không có gì ngạc nhiên...
Nhìn thấy được điều này, Hồng Vân đan sư có chút do dự.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, về năng lực quan sát đám người Dương hội trưởng tất nhiên không thể nào so sánh được.
Thời điểm Mạnh Nham đan sư chế luyện Tĩnh Tâm đan, tâm cảnh không ổn định, tâm tình luống cuống, luyện ra đan dược phế phẩm, không khó để nhìn ra được.
Ngay sau đó Trần Tiêu đan sư bắt đầu.
- Tử khí? Điều này... Trần Tiêu đan sư luyện đan quá mức yên tĩnh. Ta chỉ có thể nhìn ra một vài điểm không thích hợp, nhưng không có cách nào nhìn ra hắn sắp phải chết...
Hồng Vân đan sư có chút nghi ngờ.
Các đan sư nhất tinh khác cho rằng trước đó Trương Huyền đã điều tra qua mọi người, mới suy luận ngược, cho ra kết luận. Hắn lại khác. Làm đan sư nhị tinh, khả năng quan sát của hắn cực cao. Mặc dù không có nói chuẩn xác như Trương Huyền, nhưng trạng thái luc luyện đan của hai vị đan sư Mạnh Nham, Trần Tiêu, hắn vẫn có thể nhìn ra một chút.
Ngay sau đó là Trình Giang.
Tiếp nữa là Bạch Minh.
- Cái lò luyện đan này cao bảy thước ba tấc, rộng ba thước hai tấc, là do thợ thủ công tam mạt của Thạch Tỉnh phường chế luyện ra vào bảy năm ba tháng trước...
- Đỉnh này có độ dày hơn một tấc, nhiệt lượng đã muốn hoàn toàn thẩm thấu. Cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở...
Trong ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền chậm rãi nói, trong ánh mắt mang theo vẻ tự tin và nhìn xa trông rộng.
- Điều này...
Hồng Vân đan sư lại không tức giận như lúc trước nữa, mà mở to hai mắt nhìn. Hắn nhìn chằm chằm vào ngọc tinh.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, có thể tiếp xúc với đan sư cao hơn, cũng từng nghe qua bọn họ nói chuyện với nhau. Hình như trước khi luyện đan, phải tìm hiểu rõ ràng quy cách của lò luyện đan mới có thể sử dụng phương pháp tương ứng, chế luyện ra đan dược có phẩm chất cao hơn.
Cho tới nay, hắn đều cảm thấy những điều này cách hắn rất xa xôi. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ nghe được từ trong miệng một học đồ nói ra, hơn nữa còn rõ ràng như thế.
- Hồi bẩm Hồng Vân đan sư, sau chuyện này xảy ra, ta đã đặc biệt lấy hồ sơ của lô đỉnh này ra, xác định so sánh cẩn thận. Bất kể lò luyện đan có độ cao trọng lượng, độ dày, hay thời gian chế luyện, số lần vận chuyển, từng luyện ra đan dược thế nào... Trương Huyền đan sư nói đều không sai chút nào, không có bất kỳ sai lầm nào!
- Chúng ta cũng đặc biệt thực nghiệm. Nhiệt lượng thẩm thấu quả thật cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở, không sai chút nào...
Âu Dương hội trưởng ở một bên giải thích.
Thật ra không cần hắn giải thích, Hồng Vân đan sư cả ngày luyện đan cũng có một hiểu biết đại khái, biết đối phương nói không có sai.
- ... Khiến cho dược hiệu tự nhiên tổn thất mười ba phần trăm, thất bại!
- Dược hiệu không có hoàn toàn phát huy, tổn thất mười bốn phần trăm, thất bại!
...
- Điều này... điều này... không có khả năng!
Nghe được Trương Huyền liên tiếp nói “thất bại”, toàn thân Hồng Vân đan sư cứng đờ, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt.
- Dựa theo trình tự Trương Huyền nói, sau đó chúng ta lại từng làm kiểm tra qua. Tỉ lệ phần trăm tổn thất hắn nói ra, không có chút sai lầm nào. Không nhiều không ít. Đây là ghi chép chúng ta thử nghiệm, đan sư có thể xem qua...
Âu Dương hội trưởng lấy ra một vở đưa tới.
Nếu là tranh luận đan, tất nhiên không có khả năng dễ dàng lại kết thúc như vậy. Sau khi Trương Huyền rời đi, Âu Dương hội trưởng và mấy vị đan sư lại suốt đêm làm thêm giờ, thử nghiệm lại tất cả những số liệu hắn nói ra một lần. Kết quả khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm. Tự nhiên... giống nhau như đúc, không có một chút sai lầm nào.
- Điều này...
Xem lại ghi lại một lần, Hồng Vân đan sư cảm giác có phần muốn phát điên.
Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, hắn lại nhớ kỹ trình tự bốn mươi bảy loại dược liệu đưa lên, mỗi một loại sẽ phát sinh phản ứng gì, cùng với dược hiệu tổn thất...
Trời ạ, đây là người sao?
Bản thân Hồng Vân đan sư tính toán một chút, không nhịn được lắc đầu. Cho dù là với trình độ của hắn, cũng không làm được như vậy.
Hắn tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Tiếp theo chính là quá trình tranh luận bình thường. Các vị đan sư đưa ra vấn đề xét hỏi.
- ... Thật khéo, tàng thư khố sơ đẳng của công hội chúng ta lại có, ở hàng thứ hai mươi bảy bên phía trái phía trên...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền cười khẽ, vẫy bàn tay một cái, nói ra tên gọi và vị trí của sách.
- Những quyển sách này... ta hình như đều xem qua, giống như hắn nói...
Hơi thở của Hồng Vân đan sư dồn dập.
Nếu như nói trước đó Trương Huyền nói những điều này, không có cách nào xác nhận được. Ở trên luyện đan sách, lượng kiến thức của hắn vượt xa đám người Âu Dương hội trưởng. Rất nhiều sách đối phương nói ra, hắn gần như đều xem qua. Nội dung... giống hệt, không có bất kỳ sai lầm nào.
Nói thật, nghe được công hội luyện đan sư của Thiên Huyền vương quốc không ngờ trong tranh luận đan để cho một người chưa đủ hai mươi tuổi trở thành luyện đan sư chính thức, hắn đã vô cùng phẫn nộ.
Hắn cho rằng đám người Âu Dương thành khẳng định vô cùng buông lỏng.
Chính vì vậy, tổng bộ bên kia mới để cho hắn qua kiểm tra cẩn thận một lần nữa.
Nếu như nội dung trong ngọc tinh không phải làm giả, mà thật sự phát sinh... Vậy lý giải của Trương Huyền này đối với luyện đan cũng quá nhiều...
... Ngô Hiểu đan sư, lò luyện đan bảo dưỡng, Triệu Khiêm tốn đan sư, việc cần chú ý khi luyện đan, Ngưu Tuyền đan sư, nói kỹ về những việc vặt, Đại Thu đan sư bảo dưỡng lô đỉnh mới...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền tiếp tục mở miệng, từng hành động lời nói đều tự mang theo phong độ.
- Ta cũng đã xem qua những quyển sách này. Những lời hắn nói hoàn toàn... chính xác!
- ... Chính xác!
- ... Chính xác!
Đốt ngón tay của Hồng Vân đan sư trắng bệch, môi không ngừng run rẩy.
Ban đầu có ý nghĩ trừng phạt đối phương. Còn chưa xem xong hết ngọc tinh ghi chép, hắn liền phát hiện ra, mình tự nhiên không tìm ra được một lý do nào...
- Âu Dương hội trưởng, Trương Huyền đan sư ở bên ngoài cầu kiến...
Một học đồ nói.
Leng keng!
Trong lòng thầm cả kinh, chén trà trong tay Hồng Vân đan sư rơi trên mặt đất, vỡ vụn.
Hắn quay đầu nhìn lại. Ngay sau đó hắn liền nhìn thấy một người hai mắt đỏ ửng, túi mắt sâu, ủ rũ đi đến.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Trong ngọc tinh ghi chép vang lên giọng nói của Trương Huyền.
- Lỗ mãng!
Hồng Vân đan sư cười lạnh:
- Ta cũng không dám bảo đảm có thể nhìn ra được sai lầm của đan sư nhất tinh trong khi luyện đan. Hắn chỉ là một học đồ cũng muốn nhìn được sao? Đùa kiểu gì vậy... Thật không biết trời cao đất rộng!
Ngọc tinh ghi chép tiếp tục truyền hình ảnh. Rất nhanh liền xuất hiện cảnh tượng Mạnh Nham đan sư luyện đan. Trương Huyền chỉ ra trong ngực hắn mang theo sát khí, Tĩnh Tâm đan rất khó có hiệu quả.
- Vị Mạnh Nham này trong lúc luyện đan, nóng nảy không ổn định, không có an thần tĩnh tâm. Có thể nhìn ra được cũng không có gì ngạc nhiên...
Nhìn thấy được điều này, Hồng Vân đan sư có chút do dự.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, về năng lực quan sát đám người Dương hội trưởng tất nhiên không thể nào so sánh được.
Thời điểm Mạnh Nham đan sư chế luyện Tĩnh Tâm đan, tâm cảnh không ổn định, tâm tình luống cuống, luyện ra đan dược phế phẩm, không khó để nhìn ra được.
Ngay sau đó Trần Tiêu đan sư bắt đầu.
- Tử khí? Điều này... Trần Tiêu đan sư luyện đan quá mức yên tĩnh. Ta chỉ có thể nhìn ra một vài điểm không thích hợp, nhưng không có cách nào nhìn ra hắn sắp phải chết...
Hồng Vân đan sư có chút nghi ngờ.
Các đan sư nhất tinh khác cho rằng trước đó Trương Huyền đã điều tra qua mọi người, mới suy luận ngược, cho ra kết luận. Hắn lại khác. Làm đan sư nhị tinh, khả năng quan sát của hắn cực cao. Mặc dù không có nói chuẩn xác như Trương Huyền, nhưng trạng thái luc luyện đan của hai vị đan sư Mạnh Nham, Trần Tiêu, hắn vẫn có thể nhìn ra một chút.
Ngay sau đó là Trình Giang.
Tiếp nữa là Bạch Minh.
- Cái lò luyện đan này cao bảy thước ba tấc, rộng ba thước hai tấc, là do thợ thủ công tam mạt của Thạch Tỉnh phường chế luyện ra vào bảy năm ba tháng trước...
- Đỉnh này có độ dày hơn một tấc, nhiệt lượng đã muốn hoàn toàn thẩm thấu. Cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở...
Trong ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền chậm rãi nói, trong ánh mắt mang theo vẻ tự tin và nhìn xa trông rộng.
- Điều này...
Hồng Vân đan sư lại không tức giận như lúc trước nữa, mà mở to hai mắt nhìn. Hắn nhìn chằm chằm vào ngọc tinh.
Bản thân hắn là luyện đan sư nhị tinh, có thể tiếp xúc với đan sư cao hơn, cũng từng nghe qua bọn họ nói chuyện với nhau. Hình như trước khi luyện đan, phải tìm hiểu rõ ràng quy cách của lò luyện đan mới có thể sử dụng phương pháp tương ứng, chế luyện ra đan dược có phẩm chất cao hơn.
Cho tới nay, hắn đều cảm thấy những điều này cách hắn rất xa xôi. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ nghe được từ trong miệng một học đồ nói ra, hơn nữa còn rõ ràng như thế.
- Hồi bẩm Hồng Vân đan sư, sau chuyện này xảy ra, ta đã đặc biệt lấy hồ sơ của lô đỉnh này ra, xác định so sánh cẩn thận. Bất kể lò luyện đan có độ cao trọng lượng, độ dày, hay thời gian chế luyện, số lần vận chuyển, từng luyện ra đan dược thế nào... Trương Huyền đan sư nói đều không sai chút nào, không có bất kỳ sai lầm nào!
- Chúng ta cũng đặc biệt thực nghiệm. Nhiệt lượng thẩm thấu quả thật cần một nén hương thêm ba mươi bốn lần hít thở, không sai chút nào...
Âu Dương hội trưởng ở một bên giải thích.
Thật ra không cần hắn giải thích, Hồng Vân đan sư cả ngày luyện đan cũng có một hiểu biết đại khái, biết đối phương nói không có sai.
- ... Khiến cho dược hiệu tự nhiên tổn thất mười ba phần trăm, thất bại!
- Dược hiệu không có hoàn toàn phát huy, tổn thất mười bốn phần trăm, thất bại!
...
- Điều này... điều này... không có khả năng!
Nghe được Trương Huyền liên tiếp nói “thất bại”, toàn thân Hồng Vân đan sư cứng đờ, nắm đấm không tự chủ được xiết chặt.
- Dựa theo trình tự Trương Huyền nói, sau đó chúng ta lại từng làm kiểm tra qua. Tỉ lệ phần trăm tổn thất hắn nói ra, không có chút sai lầm nào. Không nhiều không ít. Đây là ghi chép chúng ta thử nghiệm, đan sư có thể xem qua...
Âu Dương hội trưởng lấy ra một vở đưa tới.
Nếu là tranh luận đan, tất nhiên không có khả năng dễ dàng lại kết thúc như vậy. Sau khi Trương Huyền rời đi, Âu Dương hội trưởng và mấy vị đan sư lại suốt đêm làm thêm giờ, thử nghiệm lại tất cả những số liệu hắn nói ra một lần. Kết quả khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm. Tự nhiên... giống nhau như đúc, không có một chút sai lầm nào.
- Điều này...
Xem lại ghi lại một lần, Hồng Vân đan sư cảm giác có phần muốn phát điên.
Chỉ liếc mắt thoáng nhìn, hắn lại nhớ kỹ trình tự bốn mươi bảy loại dược liệu đưa lên, mỗi một loại sẽ phát sinh phản ứng gì, cùng với dược hiệu tổn thất...
Trời ạ, đây là người sao?
Bản thân Hồng Vân đan sư tính toán một chút, không nhịn được lắc đầu. Cho dù là với trình độ của hắn, cũng không làm được như vậy.
Hắn tiếp tục nhìn xuống phía dưới. Tiếp theo chính là quá trình tranh luận bình thường. Các vị đan sư đưa ra vấn đề xét hỏi.
- ... Thật khéo, tàng thư khố sơ đẳng của công hội chúng ta lại có, ở hàng thứ hai mươi bảy bên phía trái phía trên...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền cười khẽ, vẫy bàn tay một cái, nói ra tên gọi và vị trí của sách.
- Những quyển sách này... ta hình như đều xem qua, giống như hắn nói...
Hơi thở của Hồng Vân đan sư dồn dập.
Nếu như nói trước đó Trương Huyền nói những điều này, không có cách nào xác nhận được. Ở trên luyện đan sách, lượng kiến thức của hắn vượt xa đám người Âu Dương hội trưởng. Rất nhiều sách đối phương nói ra, hắn gần như đều xem qua. Nội dung... giống hệt, không có bất kỳ sai lầm nào.
Nói thật, nghe được công hội luyện đan sư của Thiên Huyền vương quốc không ngờ trong tranh luận đan để cho một người chưa đủ hai mươi tuổi trở thành luyện đan sư chính thức, hắn đã vô cùng phẫn nộ.
Hắn cho rằng đám người Âu Dương thành khẳng định vô cùng buông lỏng.
Chính vì vậy, tổng bộ bên kia mới để cho hắn qua kiểm tra cẩn thận một lần nữa.
Nếu như nội dung trong ngọc tinh không phải làm giả, mà thật sự phát sinh... Vậy lý giải của Trương Huyền này đối với luyện đan cũng quá nhiều...
... Ngô Hiểu đan sư, lò luyện đan bảo dưỡng, Triệu Khiêm tốn đan sư, việc cần chú ý khi luyện đan, Ngưu Tuyền đan sư, nói kỹ về những việc vặt, Đại Thu đan sư bảo dưỡng lô đỉnh mới...
Trên ngọc tinh ghi chép, Trương Huyền tiếp tục mở miệng, từng hành động lời nói đều tự mang theo phong độ.
- Ta cũng đã xem qua những quyển sách này. Những lời hắn nói hoàn toàn... chính xác!
- ... Chính xác!
- ... Chính xác!
Đốt ngón tay của Hồng Vân đan sư trắng bệch, môi không ngừng run rẩy.
Ban đầu có ý nghĩ trừng phạt đối phương. Còn chưa xem xong hết ngọc tinh ghi chép, hắn liền phát hiện ra, mình tự nhiên không tìm ra được một lý do nào...
- Âu Dương hội trưởng, Trương Huyền đan sư ở bên ngoài cầu kiến...
Một học đồ nói.
Leng keng!
Trong lòng thầm cả kinh, chén trà trong tay Hồng Vân đan sư rơi trên mặt đất, vỡ vụn.
Hắn quay đầu nhìn lại. Ngay sau đó hắn liền nhìn thấy một người hai mắt đỏ ửng, túi mắt sâu, ủ rũ đi đến.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 210: Hồng Vân đan sư (2)
9.7/10 từ 33 lượt.