Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 2019: Trao đổi (1)
Lúc trước hắn nói qua, trở thành Thiên Nhận Thánh Giả mấu chốt là trước trở thành Thiên Nhận Danh Sư!
Mà Thiên Nhận Danh Sư, ở toàn bộ Đại Lục, ngoại trừ Khổng Sư, chưa nghe nói qua ai thành công... Vốn tưởng rằng, chạy khỏi nơi này đã là nhiệm vụ không thể hoàn thành, chứng kiến đối phương toả ra lực lượng, liền triệt để bối rối.
Vị Trương sư này... Không ngờ là Thiên Nhận Danh Sư?
Không chỉ hắn, ngoại trừ Lạc Nhược Hi, còn dư lại mấy người cũng đều trợn mắt há hốc mồm, gống như gặp quỷ.
Mặc dù bọn hắn biết vị Trương sư này thiên phú vô song, năng lực lĩnh ngộ rất mạnh, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, không ngờ là một vị Thiên Nhận Danh Sư!
Khó trách có thể nói đến Khâu Ngô Cổ Thánh xấu hổ biến mất!
Cái thân phận này, so với Khổng Sư cũng không kém chút nào.
- Ta có tư cách Phong Thánh chưa?
Thu lại khí tức trên thân, Trương Huyền nhìn về phía Kê Nham.
- Đương nhiên!
Bờ môi của Kê Nham run rẩy, đâu còn dám phản bác nửa câu.
Thiên Nhận Danh Sư, nếu như không thể Phong Thánh, những người khác chỉ sợ đừng suy nghĩ.
- Vậy động tác nhanh chút đi, nếu không một khi lão Viện trưởng gặp chuyện không may, hối hận cũng không kịp...
Thấy mọi người tin tưởng năng lực của hắn, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra.
Mọi người không tin hắn có thể Phong Thánh, một mực ở nơi đây dong dài, lão Viện trưởng đoán chừng cũng không cần cứu, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể triển lộ thân phận, để cho đối phương ngoan ngoãn nghe lời.
Khoan hãy nói, một khi Phong Thánh, thân phận Thiên Nhận Danh Sư tất nhiên sẽ bại lộ, chờ một lát nữa biết được, còn không bằng hiện tại, càng đủ lực rung động.
Nhìn bộ dạng của mọi người, hiệu quả cũng không tệ lắm.
- Vậy nhanh lên đi! Nếu không lão Viện trưởng hồn phi phách tán, chúng ta ai cũng khó tránh tội trạng!
Trương Huyền gật đầu.
- Tốt!
Mọi người đồng loạt bay đi.
Lúc này trên Phong Thánh đài, không có phóng thích Thánh Quang, Thiên Diệp Vương không sợ hãi chút nào, hoàn toàn có thể tới tìm lão viện trưởng phiền toái, nhất định phải tăng thêm tốc độ mới được.
Ầm ầm!
Vừa tới mái nhà, liền chứng kiến Nguyên Thần của Thiên Diệp Vương đang nắm tàn hồn của lão viện trưởng, tượng đá chứa đựng người sau đã bể thành bột phấn.
- Không được qua đây, ta đã là người chết, không cần phải vì ta hy sinh vô vị...
Tuy hắn không có tu luyện qua Vu Hồn chi thuật, nhưng Linh Hồn bị Thánh Quang bồi dưỡng thời gian dài như vậy, sớm đã giống như thực chất, coi như tượng đá vỡ nát, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tán loạn.
- Câm miệng!
Ngón tay điểm một chút, lão viện trưởng lập tức ngừng lại, ánh mắt của Thiên Diệp Vương băng lãnh, nhìn về phía mọi người:
- Ta còn cho rằng Danh Sư đều là thế hệ nhát gan sợ chết, không dám tới nữa chứ?
- Thả Viện trưởng ra, đường đường Thiên Diệp Vương, cường giả Xuất Khiếu Cảnh, đối phó một tàn hồn, có phải quá mất thân phận hay không?
Chứng kiến Chương Dẫn Khâu ở trong tay đối phương, sinh tử không do mình, Đàm Thanh nghiến răng.
- Thân phận? Nếu như không phải cố kỵ thân phận, ngươi cảm thấy ta có khả năng lưu gia hỏa này lại đến bây giờ?
Bộ mặt của Thiên Diệp Vương dữ tợn.
Chương Dẫn Khâu ở trong tượng đá, không cách nào đào tẩu, cũng không có biện pháp di động.
Nơi này thời điểm không có Thánh Quang, hắn hoàn toàn có thể đánh chết, một mực không có làm như vậy, một là cố kỵ thân phận, thứ hai, giống như đám người Kê Nham đoán, tất cả Danh Sư đều chết mà nói, nơi đây chỉ còn lại có hắn, sẽ càng thêm cô độc.
Dù sao gia hỏa này không có uy hiếp, còn sống sẽ chỉ thống khổ hơn.
- Ngươi muốn thế nào, mới có thể thả lão Viện trưởng?
- Rất đơn giản, giao tên đánh ta kia, còn có địa đồ ra đây, ta thả hắn, nếu không thì trơ mắt nhìn hắn ở trước mặt các ngươi hồn phi phách tán đi!
Vừa nhắc tới tiểu tử đánh hắn, Thiên Diệp Vương liền nghiến răng nghiến lợi.
Tung hoành nhiều năm như vậy, còn là lần đầu tiên bị người đánh trộm, mấu chốt nhất là, còn bị đánh nổ đầu, nhục thân triệt để phế đi, ngẫm lại cũng cảm thấy sắp bạo tạc nổ tung.
- Người đánh ngươi?
Trương Huyền chớp mắt.
Còn tưởng rằng đối phương sẽ hận mình thấu xương, không nghĩ tới vẫn muốn giết phân thân...
Cũng khó trách, phân thân một quyền đánh vỡ, cừu hận này có chút lớn... Loại đại BOSS này, tự nhiên chỉ muốn công kích cừu hận lớn.
- Đúng vậy, giao hắn cùng địa đồ ra đây, ta thả Chương Dẫn Khâu này!
Thiên Diệp Vương gật đầu.
- Tốt, có thể đưa bọn chúng cho ngươi, bất quá, ngươi phải thể với Linh Thần, không chỉ không giết lão Viện trưởng, còn không thể trong thời gian ngắn động thủ với chúng ta!
Trương Huyền nói:
- Nếu không, chúng ta vừa cứu lão Viện trưởng, ngươi liền ra tay giết người, chúng ta trao đổi liền hoàn toàn không có ý nghĩa!
- Ngươi biết Linh Thần?
Thiên Diệp Vương sửng sốt một chút.
Đối với Linh Thần thề, là sự tình Linh tộc bọn hắn kiêng kỵ nhất, một khi tiến hành, tuyệt không dám vi phạm, nếu không, hồn phách tất nhiên sẽ bị Linh Thần câu đi, không có khả năng phục sinh.
- Như thế nào? Không dám? Ngươi không đáp ứng, cùng lắm thì đồng quy vu tận, địa đồ ngươi cũng đừng muốn, chúng ta gạch ngói cùng tan, dù sao tất cả mọi người ra không được, chết ở chỗ này cũng không coi vào đâu!
Thấy hắn chần chờ, Trương Huyền nói.
- Tốt, ta đáp ứng!
Không có cân nhắc bao lâu, ánh mắt của Thiên Diệp Vương lóe lên, nhẹ gật đầu.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Cổ tay khẽ đảo, trước mắt Trương Huyền nhiều ra một cái tế đàn của Dị Linh tộc, đúng là từ trong tay Ngọc Diệp Vương lấy được.
- Xem ra ngươi chuẩn bị rất đầy đủ... Rất tốt, hiện tại ta liền tế tự Linh Thần!
Thấy gia hỏa này không chỉ biết Linh Thần, ngay cả tế đàn cũng có, Thiên Diệp Vương biết lừa không được đối phương, cười lạnh nói.
Ầm ầm!
Trên tế đàn nhiều ra vô số bảo vật, kèm theo mà nói tối nghĩa của hắn vang lên, vật phẩm lập tức bốc cháy.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Mà Thiên Nhận Danh Sư, ở toàn bộ Đại Lục, ngoại trừ Khổng Sư, chưa nghe nói qua ai thành công... Vốn tưởng rằng, chạy khỏi nơi này đã là nhiệm vụ không thể hoàn thành, chứng kiến đối phương toả ra lực lượng, liền triệt để bối rối.
Vị Trương sư này... Không ngờ là Thiên Nhận Danh Sư?
Không chỉ hắn, ngoại trừ Lạc Nhược Hi, còn dư lại mấy người cũng đều trợn mắt há hốc mồm, gống như gặp quỷ.
Mặc dù bọn hắn biết vị Trương sư này thiên phú vô song, năng lực lĩnh ngộ rất mạnh, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ đến, không ngờ là một vị Thiên Nhận Danh Sư!
Khó trách có thể nói đến Khâu Ngô Cổ Thánh xấu hổ biến mất!
Cái thân phận này, so với Khổng Sư cũng không kém chút nào.
- Ta có tư cách Phong Thánh chưa?
Thu lại khí tức trên thân, Trương Huyền nhìn về phía Kê Nham.
- Đương nhiên!
Bờ môi của Kê Nham run rẩy, đâu còn dám phản bác nửa câu.
Thiên Nhận Danh Sư, nếu như không thể Phong Thánh, những người khác chỉ sợ đừng suy nghĩ.
- Vậy động tác nhanh chút đi, nếu không một khi lão Viện trưởng gặp chuyện không may, hối hận cũng không kịp...
Thấy mọi người tin tưởng năng lực của hắn, lúc này Trương Huyền mới nhẹ nhàng thở ra.
Mọi người không tin hắn có thể Phong Thánh, một mực ở nơi đây dong dài, lão Viện trưởng đoán chừng cũng không cần cứu, vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể triển lộ thân phận, để cho đối phương ngoan ngoãn nghe lời.
Khoan hãy nói, một khi Phong Thánh, thân phận Thiên Nhận Danh Sư tất nhiên sẽ bại lộ, chờ một lát nữa biết được, còn không bằng hiện tại, càng đủ lực rung động.
Nhìn bộ dạng của mọi người, hiệu quả cũng không tệ lắm.
- Vậy nhanh lên đi! Nếu không lão Viện trưởng hồn phi phách tán, chúng ta ai cũng khó tránh tội trạng!
Trương Huyền gật đầu.
- Tốt!
Mọi người đồng loạt bay đi.
Lúc này trên Phong Thánh đài, không có phóng thích Thánh Quang, Thiên Diệp Vương không sợ hãi chút nào, hoàn toàn có thể tới tìm lão viện trưởng phiền toái, nhất định phải tăng thêm tốc độ mới được.
Ầm ầm!
Vừa tới mái nhà, liền chứng kiến Nguyên Thần của Thiên Diệp Vương đang nắm tàn hồn của lão viện trưởng, tượng đá chứa đựng người sau đã bể thành bột phấn.
- Không được qua đây, ta đã là người chết, không cần phải vì ta hy sinh vô vị...
Tuy hắn không có tu luyện qua Vu Hồn chi thuật, nhưng Linh Hồn bị Thánh Quang bồi dưỡng thời gian dài như vậy, sớm đã giống như thực chất, coi như tượng đá vỡ nát, trong thời gian ngắn cũng sẽ không tán loạn.
- Câm miệng!
Ngón tay điểm một chút, lão viện trưởng lập tức ngừng lại, ánh mắt của Thiên Diệp Vương băng lãnh, nhìn về phía mọi người:
- Ta còn cho rằng Danh Sư đều là thế hệ nhát gan sợ chết, không dám tới nữa chứ?
- Thả Viện trưởng ra, đường đường Thiên Diệp Vương, cường giả Xuất Khiếu Cảnh, đối phó một tàn hồn, có phải quá mất thân phận hay không?
Chứng kiến Chương Dẫn Khâu ở trong tay đối phương, sinh tử không do mình, Đàm Thanh nghiến răng.
- Thân phận? Nếu như không phải cố kỵ thân phận, ngươi cảm thấy ta có khả năng lưu gia hỏa này lại đến bây giờ?
Bộ mặt của Thiên Diệp Vương dữ tợn.
Chương Dẫn Khâu ở trong tượng đá, không cách nào đào tẩu, cũng không có biện pháp di động.
Nơi này thời điểm không có Thánh Quang, hắn hoàn toàn có thể đánh chết, một mực không có làm như vậy, một là cố kỵ thân phận, thứ hai, giống như đám người Kê Nham đoán, tất cả Danh Sư đều chết mà nói, nơi đây chỉ còn lại có hắn, sẽ càng thêm cô độc.
Dù sao gia hỏa này không có uy hiếp, còn sống sẽ chỉ thống khổ hơn.
- Ngươi muốn thế nào, mới có thể thả lão Viện trưởng?
- Rất đơn giản, giao tên đánh ta kia, còn có địa đồ ra đây, ta thả hắn, nếu không thì trơ mắt nhìn hắn ở trước mặt các ngươi hồn phi phách tán đi!
Vừa nhắc tới tiểu tử đánh hắn, Thiên Diệp Vương liền nghiến răng nghiến lợi.
Tung hoành nhiều năm như vậy, còn là lần đầu tiên bị người đánh trộm, mấu chốt nhất là, còn bị đánh nổ đầu, nhục thân triệt để phế đi, ngẫm lại cũng cảm thấy sắp bạo tạc nổ tung.
- Người đánh ngươi?
Trương Huyền chớp mắt.
Còn tưởng rằng đối phương sẽ hận mình thấu xương, không nghĩ tới vẫn muốn giết phân thân...
Cũng khó trách, phân thân một quyền đánh vỡ, cừu hận này có chút lớn... Loại đại BOSS này, tự nhiên chỉ muốn công kích cừu hận lớn.
- Đúng vậy, giao hắn cùng địa đồ ra đây, ta thả Chương Dẫn Khâu này!
Thiên Diệp Vương gật đầu.
- Tốt, có thể đưa bọn chúng cho ngươi, bất quá, ngươi phải thể với Linh Thần, không chỉ không giết lão Viện trưởng, còn không thể trong thời gian ngắn động thủ với chúng ta!
Trương Huyền nói:
- Nếu không, chúng ta vừa cứu lão Viện trưởng, ngươi liền ra tay giết người, chúng ta trao đổi liền hoàn toàn không có ý nghĩa!
- Ngươi biết Linh Thần?
Thiên Diệp Vương sửng sốt một chút.
Đối với Linh Thần thề, là sự tình Linh tộc bọn hắn kiêng kỵ nhất, một khi tiến hành, tuyệt không dám vi phạm, nếu không, hồn phách tất nhiên sẽ bị Linh Thần câu đi, không có khả năng phục sinh.
- Như thế nào? Không dám? Ngươi không đáp ứng, cùng lắm thì đồng quy vu tận, địa đồ ngươi cũng đừng muốn, chúng ta gạch ngói cùng tan, dù sao tất cả mọi người ra không được, chết ở chỗ này cũng không coi vào đâu!
Thấy hắn chần chờ, Trương Huyền nói.
- Tốt, ta đáp ứng!
Không có cân nhắc bao lâu, ánh mắt của Thiên Diệp Vương lóe lên, nhẹ gật đầu.
- Vậy thì bắt đầu đi!
Cổ tay khẽ đảo, trước mắt Trương Huyền nhiều ra một cái tế đàn của Dị Linh tộc, đúng là từ trong tay Ngọc Diệp Vương lấy được.
- Xem ra ngươi chuẩn bị rất đầy đủ... Rất tốt, hiện tại ta liền tế tự Linh Thần!
Thấy gia hỏa này không chỉ biết Linh Thần, ngay cả tế đàn cũng có, Thiên Diệp Vương biết lừa không được đối phương, cười lạnh nói.
Ầm ầm!
Trên tế đàn nhiều ra vô số bảo vật, kèm theo mà nói tối nghĩa của hắn vang lên, vật phẩm lập tức bốc cháy.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 2019: Trao đổi (1)
9.7/10 từ 33 lượt.