Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 1947: Lôi Đình Tôi Hồn (1)
- Không có việc gì...
Giùng giằng đứng dậy, Trương Huyền chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn.
Hắn lại có thể để cho Khâu Ngô Cổ Thánh bái sư... May mắn không có bị những người khác phát hiện, nếu không, chỉ là đám người Ngô sư thì có thể tươi sống đập chết bản thân.
- Vừa rồi ta cảm ứng được nơi đây tựa hồ xuất hiện một tàn hồn lợi hại, ẩn chứa khí tức Thượng Cổ, mới rời mọi người tới đây, không nghĩ tới, vừa đến đã không thấy tăm hơi, nguyên lai là Khâu Ngô Cổ Thánh... Hành Giả Vô Cương của hắn, ngươi đã học xong chưa?
Lạc Nhược Hi hỏi.
- Ta còn không có học...
Trương Huyền lắc đầu.
- Không có học? Cũng đúng, ta xem qua ghi chép tương quan, bộ thân pháp này, danh khí rất lớn, đối với nhục thân cùng chân khí yêu cầu cực cao, không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành, ngươi không cần phải gấp...
Thấy hắn thất hồn lạc phách, còn tưởng rằng là không có học thành thân pháp mà áy náy, Lạc Nhược Hi an ủi.
- Ân!
Biết rõ chuyện này không có biện pháp giải thích, Trương Huyền đành phải đau khổ gật đầu cười.
- Bộ thân pháp này, ở Danh Sư Đại Lục có thể sắp xếp đến ba thứ hạng đầu, về sau coi như tu luyện, cũng phải cẩn thận sử dụng, nếu không, bị người hữu tâm phát hiện, phiền toái không ít!
Lạc Nhược Hi nói tiếp.
Tuy Danh Sư chú ý quy củ, nhưng cấp bậc quá cao, cũng sẽ khiến người ta động tâm.
Tựa như Trương Huyền bây giờ, tuổi còn trẻ thực lực lợi hại như thế, không phải không người ngấp nghé, mà là “Dương sư” cùng Danh Sư Đường chấn nhiếp!
Nếu không phải “Dương sư” xuất hiện qua mấy lần, tất cả mọi người biết rõ, hắn có được một lão sư đáng sợ, khẳng định sớm đã bị người vây công, trở thành chuột bạch nghiên cứu.
Thân pháp Hành Giả Vô Cương cũng như thế.
Quá mức cường đại, lại liên lụy đến Khâu Ngô Cổ Thánh truyền thừa, một khi để lộ tin tức, Danh Sư cố kỵ thân phận, không dám cường đoạt, nhưng một ít tán tu, chức nghiệp đặc thù liền vô cùng có khả năng không quan tâm, đây cũng là nguyên nhân hắn một mực muốn điệu thấp.
Hết thảy cẩn thận cho thỏa đáng.
- Đa tạ nhắc nhở! Ta sẽ chú ý...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Ân, nếu như Khâu Ngô Cổ Thánh có thể đi ra một lần, đằng sau khẳng định còn sẽ có thân ảnh của hắn, chúng ta nhanh đi tìm đám người Ngô sư đi, nếu Thạch Diệp Vương ngươi nói xuất hiện lần nữa, thì phiền toái...
Thấy hắn tinh thần không phấn chấn, Lạc Nhược Hi cười cười.
- Đúng, đằng sau còn sẽ xuất hiện... Đi!
Trương Huyền chưa kịp nói chuyện lỗ mãng lúc trước, nghe đằng sau Khâu Ngô Cổ Thánh còn có thể xuất hiện, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Cũng đúng, vừa rồi gặp phải chỉ là một tàn hồn mà thôi, đằng sau khẳng định còn sẽ có, cùng lắm thì một lát nữa xin lỗi là được.
Việc cấp bách không phải xoắn xuýt những chuyện này, mà là tiếp tục tiến nhập, tìm kiếm lão Viện trưởng, phá hư cử động của Dị Linh tộc, nếu không, một khi để cho bọn họ thực hiện được âm mưu gì, liền thật sự xin lỗi vị cổ Thánh này.
Không có quá nhiều lưu lại, hai người thẳng tắp bay về phía Lôi Đình.
Oanh long long!
Còn chưa tới trước mặt, chợt nghe Lôi Minh bạo ngược, nổ vang kịch liệt, tựa hồ thiên địa muốn xé nát.
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt Trương Huyền xiết chặt.
Vừa rồi hắn tới, tuy Lôi Đình cũng rất cuồng bạo, nhưng so với hiện tại, còn kém một đoạn thật lớn.
Nếu như nói lúc trước chỉ là mưa nhỏ, bây giờ tuyệt đối là mưa to gió lớn, căn bản không cùng một cấp bậc.
Vô số lôi điện, liên tục công kích tới mặt đất, rậm rạp chằng chịt, trước mắt nổ một mảnh cháy đen, khu vực lúc trước hoàn chỉnh, trở nên giống như Địa Ngục, khiến người ta chùn bước.
- Xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên trở nên cuồng bạo như thế?
Trong mắt tràn đầy sốt ruột.
Thương thế của đám người Ngô sư còn không có triệt để khôi phục, Lôi Đình đột nhiên trở nên hung mãnh như thế, vô cùng có khả năng gặp được nguy hiểm!
Đến cùng xảy ra chuyện gì, lại để cho Lôi Đình chi hải nguyên bản bình an, biến thành cái dạng này?
- Làm sao đi vào...
Ngay sau đó nhíu mày.
Lôi điện thưa thớt, mượn nhờ Vu Hồn, còn có thể tránh né, hiện tại nhiều như vậy, bốn phía đều bao phủ, coi như thân pháp tốt, phản ứng mau nữa, cũng trốn không thoát, tránh không được... Người không có đi vào, cũng sẽ bị oanh kích thành cặn bã, còn làm sao cứu người?
- Lôi Đình quá mức dày đặc, cứng rắn đi vào mà nói, khẳng định không được...
Lạc Nhược Hi cũng nhíu mày, tựa hồ trong thời gian ngắn không nghĩ ra biện pháp.
- Ngươi vào Thiên Nghĩ Phong Sào trước, ta nghĩ biện pháp thử xem...
Dừng lại một lát, Trương Huyền nhìn về phía nữ hài.
Thiên Nghĩ Phong Sào là cùng nàng chung một chỗ, để cho Phong Mẫu thôn phệ không gian gấp của Phong Thánh đài hình thành, bởi vậy, ở trước mặt nữ hài không coi là bí mật.
- Tốt!
Chần chừ một chút, nữ hài gật gật đầu:
- Ngươi cũng phải cẩn thận!
- Ân!
Để cho nữ hài tiến nhập trong đó, Trương Huyền lập lại chiêu cũ, lần nữa Vu Hồn ly thể, cắn răng một cái bay vào.
Lôi điện cuồng bạo như thế, trực tiếp tiến nhập, coi như nhục thân đạt đến Thánh Khí, cũng sẽ bị chém thành thịt nát, còn là Vu Hồn đi vào tốt nhất.
Hồn phách vô hình vô chất, bị lôi điện tập kích, tính nguy hiểm cũng sẽ giảm xuống không ít.
Ầm ầm!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Giùng giằng đứng dậy, Trương Huyền chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn.
Hắn lại có thể để cho Khâu Ngô Cổ Thánh bái sư... May mắn không có bị những người khác phát hiện, nếu không, chỉ là đám người Ngô sư thì có thể tươi sống đập chết bản thân.
- Vừa rồi ta cảm ứng được nơi đây tựa hồ xuất hiện một tàn hồn lợi hại, ẩn chứa khí tức Thượng Cổ, mới rời mọi người tới đây, không nghĩ tới, vừa đến đã không thấy tăm hơi, nguyên lai là Khâu Ngô Cổ Thánh... Hành Giả Vô Cương của hắn, ngươi đã học xong chưa?
Lạc Nhược Hi hỏi.
- Ta còn không có học...
Trương Huyền lắc đầu.
- Không có học? Cũng đúng, ta xem qua ghi chép tương quan, bộ thân pháp này, danh khí rất lớn, đối với nhục thân cùng chân khí yêu cầu cực cao, không phải một sớm một chiều có thể hoàn thành, ngươi không cần phải gấp...
Thấy hắn thất hồn lạc phách, còn tưởng rằng là không có học thành thân pháp mà áy náy, Lạc Nhược Hi an ủi.
- Ân!
Biết rõ chuyện này không có biện pháp giải thích, Trương Huyền đành phải đau khổ gật đầu cười.
- Bộ thân pháp này, ở Danh Sư Đại Lục có thể sắp xếp đến ba thứ hạng đầu, về sau coi như tu luyện, cũng phải cẩn thận sử dụng, nếu không, bị người hữu tâm phát hiện, phiền toái không ít!
Lạc Nhược Hi nói tiếp.
Tuy Danh Sư chú ý quy củ, nhưng cấp bậc quá cao, cũng sẽ khiến người ta động tâm.
Tựa như Trương Huyền bây giờ, tuổi còn trẻ thực lực lợi hại như thế, không phải không người ngấp nghé, mà là “Dương sư” cùng Danh Sư Đường chấn nhiếp!
Nếu không phải “Dương sư” xuất hiện qua mấy lần, tất cả mọi người biết rõ, hắn có được một lão sư đáng sợ, khẳng định sớm đã bị người vây công, trở thành chuột bạch nghiên cứu.
Thân pháp Hành Giả Vô Cương cũng như thế.
Quá mức cường đại, lại liên lụy đến Khâu Ngô Cổ Thánh truyền thừa, một khi để lộ tin tức, Danh Sư cố kỵ thân phận, không dám cường đoạt, nhưng một ít tán tu, chức nghiệp đặc thù liền vô cùng có khả năng không quan tâm, đây cũng là nguyên nhân hắn một mực muốn điệu thấp.
Hết thảy cẩn thận cho thỏa đáng.
- Đa tạ nhắc nhở! Ta sẽ chú ý...
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Ân, nếu như Khâu Ngô Cổ Thánh có thể đi ra một lần, đằng sau khẳng định còn sẽ có thân ảnh của hắn, chúng ta nhanh đi tìm đám người Ngô sư đi, nếu Thạch Diệp Vương ngươi nói xuất hiện lần nữa, thì phiền toái...
Thấy hắn tinh thần không phấn chấn, Lạc Nhược Hi cười cười.
- Đúng, đằng sau còn sẽ xuất hiện... Đi!
Trương Huyền chưa kịp nói chuyện lỗ mãng lúc trước, nghe đằng sau Khâu Ngô Cổ Thánh còn có thể xuất hiện, lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Cũng đúng, vừa rồi gặp phải chỉ là một tàn hồn mà thôi, đằng sau khẳng định còn sẽ có, cùng lắm thì một lát nữa xin lỗi là được.
Việc cấp bách không phải xoắn xuýt những chuyện này, mà là tiếp tục tiến nhập, tìm kiếm lão Viện trưởng, phá hư cử động của Dị Linh tộc, nếu không, một khi để cho bọn họ thực hiện được âm mưu gì, liền thật sự xin lỗi vị cổ Thánh này.
Không có quá nhiều lưu lại, hai người thẳng tắp bay về phía Lôi Đình.
Oanh long long!
Còn chưa tới trước mặt, chợt nghe Lôi Minh bạo ngược, nổ vang kịch liệt, tựa hồ thiên địa muốn xé nát.
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt Trương Huyền xiết chặt.
Vừa rồi hắn tới, tuy Lôi Đình cũng rất cuồng bạo, nhưng so với hiện tại, còn kém một đoạn thật lớn.
Nếu như nói lúc trước chỉ là mưa nhỏ, bây giờ tuyệt đối là mưa to gió lớn, căn bản không cùng một cấp bậc.
Vô số lôi điện, liên tục công kích tới mặt đất, rậm rạp chằng chịt, trước mắt nổ một mảnh cháy đen, khu vực lúc trước hoàn chỉnh, trở nên giống như Địa Ngục, khiến người ta chùn bước.
- Xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên trở nên cuồng bạo như thế?
Trong mắt tràn đầy sốt ruột.
Thương thế của đám người Ngô sư còn không có triệt để khôi phục, Lôi Đình đột nhiên trở nên hung mãnh như thế, vô cùng có khả năng gặp được nguy hiểm!
Đến cùng xảy ra chuyện gì, lại để cho Lôi Đình chi hải nguyên bản bình an, biến thành cái dạng này?
- Làm sao đi vào...
Ngay sau đó nhíu mày.
Lôi điện thưa thớt, mượn nhờ Vu Hồn, còn có thể tránh né, hiện tại nhiều như vậy, bốn phía đều bao phủ, coi như thân pháp tốt, phản ứng mau nữa, cũng trốn không thoát, tránh không được... Người không có đi vào, cũng sẽ bị oanh kích thành cặn bã, còn làm sao cứu người?
- Lôi Đình quá mức dày đặc, cứng rắn đi vào mà nói, khẳng định không được...
Lạc Nhược Hi cũng nhíu mày, tựa hồ trong thời gian ngắn không nghĩ ra biện pháp.
- Ngươi vào Thiên Nghĩ Phong Sào trước, ta nghĩ biện pháp thử xem...
Dừng lại một lát, Trương Huyền nhìn về phía nữ hài.
Thiên Nghĩ Phong Sào là cùng nàng chung một chỗ, để cho Phong Mẫu thôn phệ không gian gấp của Phong Thánh đài hình thành, bởi vậy, ở trước mặt nữ hài không coi là bí mật.
- Tốt!
Chần chừ một chút, nữ hài gật gật đầu:
- Ngươi cũng phải cẩn thận!
- Ân!
Để cho nữ hài tiến nhập trong đó, Trương Huyền lập lại chiêu cũ, lần nữa Vu Hồn ly thể, cắn răng một cái bay vào.
Lôi điện cuồng bạo như thế, trực tiếp tiến nhập, coi như nhục thân đạt đến Thánh Khí, cũng sẽ bị chém thành thịt nát, còn là Vu Hồn đi vào tốt nhất.
Hồn phách vô hình vô chất, bị lôi điện tập kích, tính nguy hiểm cũng sẽ giảm xuống không ít.
Ầm ầm!
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 1947: Lôi Đình Tôi Hồn (1)
9.7/10 từ 33 lượt.