Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 1459: Tu Trường Thanh khiếp sợ (1)
- Ngươi...
Nghe nói như thế, nhìn thấy mặt mũi đối phương khinh thường, ánh mắt khi dễ, Tu Trường Thanh không chỉ râu ria dựng đứng, toàn bộ khuôn mặt cũng tái xanh!
Võ Kỹ học viện, mặc dù ở trong mười đại học viện, xếp sau Y Sư học viện, chỉ có hạng sáu, nhưng cũng là quái vật khổng lồ danh xứng với thực, nhất là hắn, ở trong thập đại trưởng lão, đơn đả độc đấu, coi như không phải thứ nhất, cũng tuyệt đối có thể xếp top ba!
Nhân vật đỉnh phong như thế, không biết ngược lại cũng thôi, thế mà còn hỏi mình đòi tiền?
Đòi tiền thì cũng thôi đi, còn nói mình là kẻ nghèo hèn?
Nghèo em gái ngươi ah!
Đến Võ Kỹ học viện, ngay cả viện trưởng cũng không nhận ra, từ chỗ nào xuất hiện a?
- Ta tới xem một chút, cũng không phải là nghe giảng bài!
Tu Trường Thanh cố nén da mặt co rúm, khoát tay áo.
Thân là viện trưởng, phải có phong độ của viện trưởng, tự nhiên không có khả năng bởi vì đối phương nói một câu, liền rùm beng đến đầu rơi máu chảy.
- Nhìn xem?
Mập mạp khả nghi nhìn qua.
Tu Trường Thanh nhẹ gật đầu, vuốt râu, một bộ cao nhân tự nhiên sinh ra.
Nếu như vậy, đối phương còn nhìn không ra thân phận của hắn, thật sự là không nói được.
- Được rồi!
Mập mạp như rõ ràng cái gì, để cái sọt dưới đất, không có thu tiền:
- Ngươi vào đi!
- Ân!
Thấy đối phương rốt cục lĩnh ngộ, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu, Tu Trường Thanh nâng bước chân, còn không có rảo bước tiến vào cửa chính, liền nghe được tên kia tận lực áp chế nói thầm.
- Cái đồ chơi gì chứ! Không có tiền liền nói không có tiền, giả trang cao nhân gì, nhìn xem... thật có mặt nói, còn không phải đi học trộm? Gặp qua không biết xấu hổ, nhưng chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy! Còn Danh Sư... ta phi!
Mí mắt xoay loạn, mập mạp khinh thường lộ rõ trên mặt.
- Ngươi...
Tu Trường Thanh lảo đảo một cái, suýt chút nữa phun ra lão huyết, hôn mê ngay tại chỗ.
Hắn là viện trưởng, một trong thập đại trưởng lão, bị người ở trước mặt chửi không biết xấu hổ, giả cao nhân... lửa giận hừng hực sắp bốc cháy lên, sắp muốn điên rồi.
Ta vừa rồi phong độ cao nhân, chẳng lẽ ngươi không thấy được? Không suy đoán ra thân phận của ta sao?
- Tốt, ta đưa tiền!
Biết so đo với loại người này, khẳng định sẽ tươi sống tức chết, thật muốn làm ầm ĩ lên, ngược lại là mình mất thân phận, Tu Trường Thanh cắn răng, ném ra một viên linh thạch, rơi vào cái sọt.
- Linh thạch thượng phẩm?
Nhìn thấy linh thạch rơi xuống, lóng lánh ánh sáng, linh khí xao động, như rồng ngâm hổ gầm, mắt mập mạp sáng rực lên.
Còn tưởng rằng tên này là một quỷ nghèo, không nghĩ tới lại lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm... Náo loạn nửa ngày, không phải không có tiền, mà là thổ tài chủ!
- Ta có thể vào chứ?
Tu Trường Thanh hừ một tiếng.
- Thối tiền lẻ cho ngươi, một viên linh thạch thượng phẩm, giá trị một vạn viên trung phẩm, giá cả đi học, là 100 viên linh thạch trung phẩm, ta trả ngươi... 9900 viên linh thạch trung phẩm!
Mập mạp lẩm bẩm, bắt đầu xoay loạn ở trong sọt, dường như muốn lấy ra linh thạch đối ứng.
- Không cần thối!
Tu Trường Thanh khoát tay áo.
Thân là thập đại trưởng lão, Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, một viên linh thạch thượng phẩm, ở trong mắt những người khác vô cùng trân quý, nhưng đối với hắn, còn không tính là gì.
- Quá tốt rồi! Vừa vặn cũng không có tiền thối...
Con mắt mập mạp tỏa ánh sáng.
- ...
Tu Trường Thanh lần nữa nhoáng một cái, cảm thấy ngực khó chịu.
Đây là người gì a...
Quá không biết xấu hổ đi!
Sao Tiết Chân Dương có thể tìm kẻ như vậy đến học viện, đây không phải mất đi tên tuổi của Võ Kỹ học viện sao?
Càng nghĩ càng giận, cố nén xúc động một tay quất chết đối phương, nhanh chân đi vào trong viện, mới tiến vào bên trong, liền nghe mập mạp ở sau lưng lần nữa hô lên:
- Vị bạn học có khuôn mặt lão nhân kia, cho tiền boa 9900 linh thạch! Mọi người phải học tập hắn a!
Thân thể Tu Trường Thanh cứng ngắc, lông mày nhảy loạn, suýt chút nữa điên mất.
Tiền boa?
Còn học tập?
Vốn hắn chỉ muốn lặng lẽ tới, nhìn xem rốt cục chuyện gì xảy ra, thuận tiện giáo huấn Tiết Chân Dương một lần, hiện tại được rồi, đường đường Võ Kỹ học viện viện trưởng, cũng tới nghe giảng bài, không chỉ cho học phí, còn cho tiền boa...
Cái này con mẹ nó nhảy vào Hồng Nguyên hồ cũng rửa không sạch a!
Quả nhiên, ý nghĩ này còn không có kết thúc, liền thấy tất cả học viên ở phía trước nghe giảng bài đồng loạt nhìn qua.
- Là Tu viện trưởng...
- Tu viện trưởng cũng tới, không chỉ đóng học phí, còn cho nhiều tiền boa như vậy?
- Lợi hại, xem ra hắn cũng thừa nhận Trịnh lão sư, Lưu lão sư cùng Vương lão sư lợi hại!
- Đúng vậy...
...
Nhìn thấy viện trưởng không chỉ tự mình đến, còn cho tiền boa, tất cả mọi người đều xôn xao.
Hai học viên của Võ Kỹ học viện, nhịn không được chạy tới gần:
- Viện trưởng, ngươi cũng tới, vị trí phía trước tốt, đến bên này nghe đi!
Con mắt Tu Trường Thanh tối sầm lại, thân thể nhoáng một cái.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Nghe nói như thế, nhìn thấy mặt mũi đối phương khinh thường, ánh mắt khi dễ, Tu Trường Thanh không chỉ râu ria dựng đứng, toàn bộ khuôn mặt cũng tái xanh!
Võ Kỹ học viện, mặc dù ở trong mười đại học viện, xếp sau Y Sư học viện, chỉ có hạng sáu, nhưng cũng là quái vật khổng lồ danh xứng với thực, nhất là hắn, ở trong thập đại trưởng lão, đơn đả độc đấu, coi như không phải thứ nhất, cũng tuyệt đối có thể xếp top ba!
Nhân vật đỉnh phong như thế, không biết ngược lại cũng thôi, thế mà còn hỏi mình đòi tiền?
Đòi tiền thì cũng thôi đi, còn nói mình là kẻ nghèo hèn?
Nghèo em gái ngươi ah!
Đến Võ Kỹ học viện, ngay cả viện trưởng cũng không nhận ra, từ chỗ nào xuất hiện a?
- Ta tới xem một chút, cũng không phải là nghe giảng bài!
Tu Trường Thanh cố nén da mặt co rúm, khoát tay áo.
Thân là viện trưởng, phải có phong độ của viện trưởng, tự nhiên không có khả năng bởi vì đối phương nói một câu, liền rùm beng đến đầu rơi máu chảy.
- Nhìn xem?
Mập mạp khả nghi nhìn qua.
Tu Trường Thanh nhẹ gật đầu, vuốt râu, một bộ cao nhân tự nhiên sinh ra.
Nếu như vậy, đối phương còn nhìn không ra thân phận của hắn, thật sự là không nói được.
- Được rồi!
Mập mạp như rõ ràng cái gì, để cái sọt dưới đất, không có thu tiền:
- Ngươi vào đi!
- Ân!
Thấy đối phương rốt cục lĩnh ngộ, lúc này mới hài lòng nhẹ gật đầu, Tu Trường Thanh nâng bước chân, còn không có rảo bước tiến vào cửa chính, liền nghe được tên kia tận lực áp chế nói thầm.
- Cái đồ chơi gì chứ! Không có tiền liền nói không có tiền, giả trang cao nhân gì, nhìn xem... thật có mặt nói, còn không phải đi học trộm? Gặp qua không biết xấu hổ, nhưng chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy! Còn Danh Sư... ta phi!
Mí mắt xoay loạn, mập mạp khinh thường lộ rõ trên mặt.
- Ngươi...
Tu Trường Thanh lảo đảo một cái, suýt chút nữa phun ra lão huyết, hôn mê ngay tại chỗ.
Hắn là viện trưởng, một trong thập đại trưởng lão, bị người ở trước mặt chửi không biết xấu hổ, giả cao nhân... lửa giận hừng hực sắp bốc cháy lên, sắp muốn điên rồi.
Ta vừa rồi phong độ cao nhân, chẳng lẽ ngươi không thấy được? Không suy đoán ra thân phận của ta sao?
- Tốt, ta đưa tiền!
Biết so đo với loại người này, khẳng định sẽ tươi sống tức chết, thật muốn làm ầm ĩ lên, ngược lại là mình mất thân phận, Tu Trường Thanh cắn răng, ném ra một viên linh thạch, rơi vào cái sọt.
- Linh thạch thượng phẩm?
Nhìn thấy linh thạch rơi xuống, lóng lánh ánh sáng, linh khí xao động, như rồng ngâm hổ gầm, mắt mập mạp sáng rực lên.
Còn tưởng rằng tên này là một quỷ nghèo, không nghĩ tới lại lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm... Náo loạn nửa ngày, không phải không có tiền, mà là thổ tài chủ!
- Ta có thể vào chứ?
Tu Trường Thanh hừ một tiếng.
- Thối tiền lẻ cho ngươi, một viên linh thạch thượng phẩm, giá trị một vạn viên trung phẩm, giá cả đi học, là 100 viên linh thạch trung phẩm, ta trả ngươi... 9900 viên linh thạch trung phẩm!
Mập mạp lẩm bẩm, bắt đầu xoay loạn ở trong sọt, dường như muốn lấy ra linh thạch đối ứng.
- Không cần thối!
Tu Trường Thanh khoát tay áo.
Thân là thập đại trưởng lão, Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, một viên linh thạch thượng phẩm, ở trong mắt những người khác vô cùng trân quý, nhưng đối với hắn, còn không tính là gì.
- Quá tốt rồi! Vừa vặn cũng không có tiền thối...
Con mắt mập mạp tỏa ánh sáng.
- ...
Tu Trường Thanh lần nữa nhoáng một cái, cảm thấy ngực khó chịu.
Đây là người gì a...
Quá không biết xấu hổ đi!
Sao Tiết Chân Dương có thể tìm kẻ như vậy đến học viện, đây không phải mất đi tên tuổi của Võ Kỹ học viện sao?
Càng nghĩ càng giận, cố nén xúc động một tay quất chết đối phương, nhanh chân đi vào trong viện, mới tiến vào bên trong, liền nghe mập mạp ở sau lưng lần nữa hô lên:
- Vị bạn học có khuôn mặt lão nhân kia, cho tiền boa 9900 linh thạch! Mọi người phải học tập hắn a!
Thân thể Tu Trường Thanh cứng ngắc, lông mày nhảy loạn, suýt chút nữa điên mất.
Tiền boa?
Còn học tập?
Vốn hắn chỉ muốn lặng lẽ tới, nhìn xem rốt cục chuyện gì xảy ra, thuận tiện giáo huấn Tiết Chân Dương một lần, hiện tại được rồi, đường đường Võ Kỹ học viện viện trưởng, cũng tới nghe giảng bài, không chỉ cho học phí, còn cho tiền boa...
Cái này con mẹ nó nhảy vào Hồng Nguyên hồ cũng rửa không sạch a!
Quả nhiên, ý nghĩ này còn không có kết thúc, liền thấy tất cả học viên ở phía trước nghe giảng bài đồng loạt nhìn qua.
- Là Tu viện trưởng...
- Tu viện trưởng cũng tới, không chỉ đóng học phí, còn cho nhiều tiền boa như vậy?
- Lợi hại, xem ra hắn cũng thừa nhận Trịnh lão sư, Lưu lão sư cùng Vương lão sư lợi hại!
- Đúng vậy...
...
Nhìn thấy viện trưởng không chỉ tự mình đến, còn cho tiền boa, tất cả mọi người đều xôn xao.
Hai học viên của Võ Kỹ học viện, nhịn không được chạy tới gần:
- Viện trưởng, ngươi cũng tới, vị trí phía trước tốt, đến bên này nghe đi!
Con mắt Tu Trường Thanh tối sầm lại, thân thể nhoáng một cái.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 1459: Tu Trường Thanh khiếp sợ (1)
9.7/10 từ 33 lượt.