Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 144: Lấy tiền (2)
Đỗ Viễn bối rối.
- Còn không đi mau!
Đỗ Mạc Hiên lần thứ hai lên tiếng.
Thấy vẻ mặt của phụ thân nghiêm khắc, Đỗ Viễn không dám phản bác mà vội vàng xoay người rời đi.
- Võ kỹ cũng có thể đánh, như vậy đã nói rõ thân thể không thành vấn đề, người như thế mà còn dám nghi ngờ danh sư, thực sự là đầu óc có vấn đề!
Tên hộ vệ thứ hai bĩu môi nói:
- Tuy rằng lão gia không quan tâm tới tiền, nhưng một chút tiền cũng không đưa ra, vắt cổ chày ra nước mà đã muốn để lão gia hỗ trợ chỉ điểm, tiêu hao tâm thần. Đây không phải là nằm mơ hay sao?
Tên hộ vệ thứ hai tiếp tục nói.
Đỗ Mạc Hiên cắn răng một cái, nói:
- Còn nữa, mang thứ mà con tích trữ còn có của mẫu thân con tới đây cho ta...
- ...
Đỗ Viễn lảo đảo một cái, suýt chút nữa đã khóc.
Nhìn dáng vẻ này, thần trí của phụ thân hắn đã không rõ, triệt để điên rồi.
...
Không cho đối phương một chút nhắc nhở, muốn bọn hắn đưa tiền, phải đợi tới khi nào chứ?
Nếu là các hộ vệ nói, như vậy sẽ không có quan hệ gì với mình, cũng không thể bị gán tội danh hám tiền lên trên người một vị danh sư.
- Không hổ là lão gia, bán người ta đi mà người ta cũng phải kiếm tiền cho người...
Nghe thấy chuyện mà lão gia dặn dò, Tôn Siêu cũng im lặng, không biết nên nói gì.
Vốn là, lão gia chỉ điểm giúp đối phương là xuất phát từ sự cảm kích. Như vậy nhất định đối phương cũng sẽ cho chỗ tốt để làm thù lao, nhưng số tiền kia nhiều ít như thế nào thì lại không nhất định. Lúc này, hai tên hộ vệ vừa mới trò chuyện, đối phương nào còn dám keo kiệt nữa chứ?
Không tổn hại tới uy danh mà còn có thể kiếm lời càng nhiều hơn, lão gia thực sự là chơi chết người mà không đền mạng... Quá kinh khủng nha.
Vốn hắn và những người khác có suy nghĩ giống nhau, cũng tưởng lão gia xem thường tiền tài, bây giờ nhìn lại... Danh sư cũng là người, cũng phải tiêu dùng vậy.
...
Rời khỏi phủ đệ, tìm một con đường phố yên tĩnh không có người đi lại, Trương Huyền rửa sạch ngụy trang trên mặt.
Mang những thứ đồ này hơn một ngày, cũng đã đủ mệt.
- Qua một ngày, chắc công hội đã chuẩn bị kỹ càng Ôn Mạch đan, Dưỡng Thể dịch. Trước tiên đến mua cho mấy người Vương Dĩnh, Lưu Dương sử dụng!
Hắn ngụy trang danh sư kiếm tiền, mục đích chính là vì chuyện này., Phá Âm đan và máu tươi của Cự Tê thú tạm thời không có được, thế nhưng chắc hẳn hai thứ này muốn chuẩn bị sẽ rất đơn giản nha.
Đi tới công hội, quả nhiên hai thứ này đã được chuẩn bị xong xuôi, những thứ còn lại Âu Dương hội trưởng đang xin lên trên, đang từ các công hội khác mang tới đây.
Luyện đan sư công hội trải rộng khắp các vương quốc lớn, có một chút đan dược, bảo vật Thiên Huyền Vương quốc không có. Thế nhưng không có nghĩa là những vương quốc khác không có, chỉ cần xin tổng bộ, như vậy chúng sẽ từ Vương quốc nắm giữ nó gần đây vận chuyển về phía bên này. Tốc độ còn có thể nhanh hơn một chút nữa, bằng không từ tổng bộ tới đây, không biết khoảng cách bao xa, mười ngày ngắn ngủi làm sao có khả năng đưa tới được cơ chứ?
Trước tiên cứ thanh toán một trăm vạn kim tệ xem như là tiền thế chấp, sau đó hắn thuận lợi thu lấy hai thứ đồ vật này.
- Đúng rồi, Âu Dương hội trưởng, chỗ của ngươi có Sinh Tức đan không? Để cho ta một ít đi!
Để hai loại đồ vật vào trong giới chỉ trữ vật, Trương Huyền lại hỏi tiếp.
Sinh Tức đan, đối với võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh có trợ giúp cực lớn, nếu như mấy người Vương Dĩnh dùng, có lẽ có thể khiến cho tốc độ tu luyện tăng nhanh không ít.
- Vật này bình thường ta cũng luyện chế không ít, cho nên cũng còn dư thừa, có thể trực tiếp đưa cho ngươi!
Âu Dương hội trưởng cười cười lại, lấy ra hai cái bình ngọc rồi đưa qua.
Tiếp lấy bình ngọc, nhìn bên trong có tới mấy chục viên, Trương Huyền biết đối phương đang lấy lòng mình, nếu từ chối thì không tốt lắm, hắn mới gật đầu thu nhận.
Sinh Tức đan, tuy rằng phẩm chất không cao, thế nhưng cũng là đan dược nhất phẩm hàng thật giá thật, mỗi một viên đều có giá tới vạn kim tệ, một lần đưa ra mấy chục viên, vị Âu Dương hội trưởng này thật là hào phóng.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
- Còn không đi mau!
Đỗ Mạc Hiên lần thứ hai lên tiếng.
Thấy vẻ mặt của phụ thân nghiêm khắc, Đỗ Viễn không dám phản bác mà vội vàng xoay người rời đi.
- Võ kỹ cũng có thể đánh, như vậy đã nói rõ thân thể không thành vấn đề, người như thế mà còn dám nghi ngờ danh sư, thực sự là đầu óc có vấn đề!
Tên hộ vệ thứ hai bĩu môi nói:
- Tuy rằng lão gia không quan tâm tới tiền, nhưng một chút tiền cũng không đưa ra, vắt cổ chày ra nước mà đã muốn để lão gia hỗ trợ chỉ điểm, tiêu hao tâm thần. Đây không phải là nằm mơ hay sao?
Tên hộ vệ thứ hai tiếp tục nói.
Đỗ Mạc Hiên cắn răng một cái, nói:
- Còn nữa, mang thứ mà con tích trữ còn có của mẫu thân con tới đây cho ta...
- ...
Đỗ Viễn lảo đảo một cái, suýt chút nữa đã khóc.
Nhìn dáng vẻ này, thần trí của phụ thân hắn đã không rõ, triệt để điên rồi.
...
Không cho đối phương một chút nhắc nhở, muốn bọn hắn đưa tiền, phải đợi tới khi nào chứ?
Nếu là các hộ vệ nói, như vậy sẽ không có quan hệ gì với mình, cũng không thể bị gán tội danh hám tiền lên trên người một vị danh sư.
- Không hổ là lão gia, bán người ta đi mà người ta cũng phải kiếm tiền cho người...
Nghe thấy chuyện mà lão gia dặn dò, Tôn Siêu cũng im lặng, không biết nên nói gì.
Vốn là, lão gia chỉ điểm giúp đối phương là xuất phát từ sự cảm kích. Như vậy nhất định đối phương cũng sẽ cho chỗ tốt để làm thù lao, nhưng số tiền kia nhiều ít như thế nào thì lại không nhất định. Lúc này, hai tên hộ vệ vừa mới trò chuyện, đối phương nào còn dám keo kiệt nữa chứ?
Không tổn hại tới uy danh mà còn có thể kiếm lời càng nhiều hơn, lão gia thực sự là chơi chết người mà không đền mạng... Quá kinh khủng nha.
Vốn hắn và những người khác có suy nghĩ giống nhau, cũng tưởng lão gia xem thường tiền tài, bây giờ nhìn lại... Danh sư cũng là người, cũng phải tiêu dùng vậy.
...
Rời khỏi phủ đệ, tìm một con đường phố yên tĩnh không có người đi lại, Trương Huyền rửa sạch ngụy trang trên mặt.
Mang những thứ đồ này hơn một ngày, cũng đã đủ mệt.
- Qua một ngày, chắc công hội đã chuẩn bị kỹ càng Ôn Mạch đan, Dưỡng Thể dịch. Trước tiên đến mua cho mấy người Vương Dĩnh, Lưu Dương sử dụng!
Hắn ngụy trang danh sư kiếm tiền, mục đích chính là vì chuyện này., Phá Âm đan và máu tươi của Cự Tê thú tạm thời không có được, thế nhưng chắc hẳn hai thứ này muốn chuẩn bị sẽ rất đơn giản nha.
Đi tới công hội, quả nhiên hai thứ này đã được chuẩn bị xong xuôi, những thứ còn lại Âu Dương hội trưởng đang xin lên trên, đang từ các công hội khác mang tới đây.
Luyện đan sư công hội trải rộng khắp các vương quốc lớn, có một chút đan dược, bảo vật Thiên Huyền Vương quốc không có. Thế nhưng không có nghĩa là những vương quốc khác không có, chỉ cần xin tổng bộ, như vậy chúng sẽ từ Vương quốc nắm giữ nó gần đây vận chuyển về phía bên này. Tốc độ còn có thể nhanh hơn một chút nữa, bằng không từ tổng bộ tới đây, không biết khoảng cách bao xa, mười ngày ngắn ngủi làm sao có khả năng đưa tới được cơ chứ?
Trước tiên cứ thanh toán một trăm vạn kim tệ xem như là tiền thế chấp, sau đó hắn thuận lợi thu lấy hai thứ đồ vật này.
- Đúng rồi, Âu Dương hội trưởng, chỗ của ngươi có Sinh Tức đan không? Để cho ta một ít đi!
Để hai loại đồ vật vào trong giới chỉ trữ vật, Trương Huyền lại hỏi tiếp.
Sinh Tức đan, đối với võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh có trợ giúp cực lớn, nếu như mấy người Vương Dĩnh dùng, có lẽ có thể khiến cho tốc độ tu luyện tăng nhanh không ít.
- Vật này bình thường ta cũng luyện chế không ít, cho nên cũng còn dư thừa, có thể trực tiếp đưa cho ngươi!
Âu Dương hội trưởng cười cười lại, lấy ra hai cái bình ngọc rồi đưa qua.
Tiếp lấy bình ngọc, nhìn bên trong có tới mấy chục viên, Trương Huyền biết đối phương đang lấy lòng mình, nếu từ chối thì không tốt lắm, hắn mới gật đầu thu nhận.
Sinh Tức đan, tuy rằng phẩm chất không cao, thế nhưng cũng là đan dược nhất phẩm hàng thật giá thật, mỗi một viên đều có giá tới vạn kim tệ, một lần đưa ra mấy chục viên, vị Âu Dương hội trưởng này thật là hào phóng.
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Đánh giá:
Truyện Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Story
Chương 144: Lấy tiền (2)
9.7/10 từ 33 lượt.