Thí Thiên Đao
Chương 726: Người xui xẻo (2)
Bảo vật vừa mới tế ra, tiễn của cô gái kia đã đến!
Rầm!
Không gian nhỏ hẹp, lập tức truyền ra một tiếng nổ long trời lở đất.Tiễn kia bay thẳng vào bảo vật của Gia Cát Lãng tế ra, không ngờ lại thiếu chút nữa làm bảo vật rớt xuống!
- Vút vút vút!
Tiếp theo, lại là ba mũi tên, hướng tới Gia Cát Lãng trực tiếp phóng tới.
Gia Cát Lãng trong nháy mắt sau khi tế bảo vật đó ra, lại lần nữa tế thêm hai bảo vật nữa.
Sau khi vang lên ba tiếng nổ, những bảo vật này cuối cùng cũng tạothành mấy tầng kết giới kiên cố, bảo vệ Gia Cát Lãng ở bên trong.
Tuy nhiên Gia Cát Lãng lúc này, đã bị chọc tức đến sắc mặt xanh mét, phản ứng lúc nãy của hắn chỉ cần chậm hơn một chút, ý thức chiến đấu của hắn yếu hơn một chút, chỉ sợ hắn đã bị tên của thiếu nữ này bắn chết trong này rồi!
Đường đường là Đại Năng Đế Chủ, lại bị người dùng tên bắn chết ở Huyễn Thần Giới, một khi truyền đi, nhất định sẽ chấn động. Mặt của Gia Cát Lãng, cũng sẽ không thể giấu vào đâu được. Cả toàn bộ Gia Cát gia … cũng sẽ vô cùng mất mặt.Cho nên, Gia Cát Lãng thiếu chút nữa giận điên lên, ngay cả nói cũng không muốn nói một câu, liên tiếp tế ra vào pháp bảo công kích hùng mạnh, trực tiếp hướng Tư Đồ Đồ đánh tới.
- Ngươi đi chết đi!
Gia Cát Lãng rống giận.
- Ai da má ơi!
Tư Đồ Đồ bị dọa đến hoa dung thất sắc, không ngờ người này lại hùng mạnh như vậy, trên người mang theo nhiều bảo vật cần pháp lực thúc giục như vậy, lập tức không chút do dự, cả người trực tiếp lùi về trong thạch quan.Nắp quan tài tự động khép kín, vài món pháp bảo công kích của Gia Cát Lãng đụng phải thạch quan, lập tức, một lực lượng phản kích mênh mông, tấn công về hướng Gia Cát Lãng.
Lực lượng kia trực tiếp làm nổ tung mấy món pháp bảo phòng ngự hình thành kết giới, cuối cùng văng vào người Gia Cát Lãng.
Oạch!
Gia Cát Lãng trực tiếp phun ra một ngụm máu, cảm giác cả người đều bị sức mạnh này cắn cho tan nát, bị dọa đến hồn bay phách lạc!Cũng may lực lượng này, chỉ có một lần, nếu đến hai lần, Gia Cát Lãng chắc chắn chết không thể nghi ngờ.
Lúc này, nắp quan tài thạch quan kia lại mở ra, cái đầu nhỏ của Tư Đồ Đồ cẩn thận vươn ra, thấy bộ dáng thể thảm của Gia Cát Lãng, Tư Đồ Đồ không chút do dự giương cung cài tên, lại là một mũi tên, bắn về phía Gia Cát Lãng!
Độ xấu xa của nha đầu này, vượt xa thiếu nữ vô tri.Gia Cát Lãng xui xẻo cực độ làm gì dám dừng lại chỗ này, lập tức tế pháp bảo, thân hình nháy mắt biến mất dưới không gian này.
Thân hình biến mất trong nháy mắt, cũng phát ra một tiếng phẫn nộ rít gào đến cực điểm:
- Tiện nhân, ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Mũi tên của Tư Đồ Đồ, thiết lập trên kết giới, nháy mắt vỡ vụn. Sau đó là vẻ mặt tiếc nuối, lẩm bẩm:
- Thật sự là đáng tiếc... Không thể giết chết hắn, vậy phải làm sao bây giờ? Ta cũng không dám đi ra ngoài!Tuy nói ra đến bên ngoài, vẫn bị hạn chế cảnh giới Tiên Thiên, nhưng trên thân người không cần pháp bảo thúc giục, khiến Tư Đồ Đồ cảm thấy sợ hãi.
Nếu chẳng may trên người của đối phương, còn có càng nhiều pháp bảo không cần pháp lực thúc giục, chính mình chẳng phải là gặp họa rồi sao?
Nghĩ thầm trong lòng, Tư Đồ Đồ quắt miệng, ngồi trên nắp thạch quan, lẩm bẩm:
- Xem ra, ta còn phải đợi tên đó, đến lúc đó, sẽ đem thù hận … chuyển qua tên đó được rồi! Ai kêu hắn không dẫn theo ta chứ? Hừ!
Tuy nói thiên tầng Huyễn Thần Giới rất lớn, thiên kiêu vô số kể. Nhưng ở thiên tầng, tuổi còn trẻ, có thể tu luyện tới cảnh giới Đế Chủ, gần như không có mấy người!
Hơn nữa đôi mắt xinh đẹp của Tư Đồ Đồ kia, còn mang theo vài phần ngây ngô của thiếu nữ, bất kì ai nhìn vào đều biết, tuổi nàng tuyệtđối không lớn lắm.
Tu sĩ hùng mạnh, đích xác có thể khiến cho gương mặt của mình nhìn vào không có bất kỳ dấu vết nào của thời gian. Bao gồm bản thân Gia Cát Lãng, cũng là như thế, tuổi thật của hắn, khẳng định là lớn hơn vẻ bề ngoài hiện tại của hắn bây giờ rất nhiều. Nhưng đôi mắt không thể lừa người khác. Đôi mắt của người trẻ, với đôi mắt của một người sống rất nhiều năm, tuyệt đối không giống nhau.
Trong thiên tầng, khẳng định không có khả năng có Đế Chủ còn trẻ như vậy.Không phải Đế Chủ, cô bé kia tối đa cũng chỉ là Chân Tiên!
Có thể tiến vào thiên tầng Huyễn Thần Giới, có mấy người chưa tới cảnh giới Chân Tiên? Quả thực thực quá nhiều, nhiều đếm không xuể!
Chỉ là một Chân Tiên, không ngờ khiến mình chật vật như thế. Nỗi hận trong lòng Gia Cát Lãng tự nhiên không thể tan.
Với con mắt u ám, hắn đứng ở đó, rất lâu, mới cắn răng nói:
- Ta không tin, cả đời ngươi đều không ra đất ngũ hành chi kim! Ta không ở đây chờ người, ta ở chỗ ra vào chờ ngươi!Gia Cát Lãng thật sự có chút bị chọc giận điên lên, từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải thiệt thòi lớn như vậy. Trước đây cho dù là chịu thiệt trong tay Phùng Xuân, nhưng cũng không tức giận như vậy. Dù sao Phùng Xuân cũng là Đế Chủ thành danh nhiều năm, cảnh giới của người đó cao hơn hắn rất nhiều.
Nhưng lần này hoàn toàn khác, loại cảm giác này, cũng giống như bịcon kiến cắn một cái, nhưng lại không có cách nào làm gì được con kiến kia.
- Ta không cần biết ngươi là tiểu thư nhà nào, ta không cần biết thế lực phía sau ngươi lớn như thế nào, lần nay, ngươi chết chắc rồi!
Gia Cát Lãng nói xong, lấy ra xa mã bằng đồng tàn không chịu nổi, bay về hướng lối ra vào của ngũ hành chi kim.
Thảm hại và bực bội, khiến cho tâm tình của vị Đại Năng Đế chủ Cảnh Giới … xấu đến cực hạn.
***
Giờ phút này Sở Mặc đang trên đường đi tìm ngũ hành chi kim, đến nơi này, Thương Khung Thần Giám bắt đầu có chút phản ứng, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cũng có phương hướng.
Đã không có sự quấy rầy của Tư Đồ Đồ, Sở Mặc cảm giác thoải mái rất nhiều.
Thế giới Hoàng Kim này, khác với ngũ hành chi kim, cũng không hung hiểm như trong tưởng tượng. Ít nhất trước mắt lúc này không có.
Ngoại trừ thỉnh thoảng có thể gặp được một vài sinh linh chợt thoáng qua, dọc theo đường đi của Sở Mặc, đều không gặp bất kì sinh linhhoàng kim nào.
Thí Thiên Đao
Rầm!
Không gian nhỏ hẹp, lập tức truyền ra một tiếng nổ long trời lở đất.Tiễn kia bay thẳng vào bảo vật của Gia Cát Lãng tế ra, không ngờ lại thiếu chút nữa làm bảo vật rớt xuống!
- Vút vút vút!
Tiếp theo, lại là ba mũi tên, hướng tới Gia Cát Lãng trực tiếp phóng tới.
Gia Cát Lãng trong nháy mắt sau khi tế bảo vật đó ra, lại lần nữa tế thêm hai bảo vật nữa.
Sau khi vang lên ba tiếng nổ, những bảo vật này cuối cùng cũng tạothành mấy tầng kết giới kiên cố, bảo vệ Gia Cát Lãng ở bên trong.
Tuy nhiên Gia Cát Lãng lúc này, đã bị chọc tức đến sắc mặt xanh mét, phản ứng lúc nãy của hắn chỉ cần chậm hơn một chút, ý thức chiến đấu của hắn yếu hơn một chút, chỉ sợ hắn đã bị tên của thiếu nữ này bắn chết trong này rồi!
Đường đường là Đại Năng Đế Chủ, lại bị người dùng tên bắn chết ở Huyễn Thần Giới, một khi truyền đi, nhất định sẽ chấn động. Mặt của Gia Cát Lãng, cũng sẽ không thể giấu vào đâu được. Cả toàn bộ Gia Cát gia … cũng sẽ vô cùng mất mặt.Cho nên, Gia Cát Lãng thiếu chút nữa giận điên lên, ngay cả nói cũng không muốn nói một câu, liên tiếp tế ra vào pháp bảo công kích hùng mạnh, trực tiếp hướng Tư Đồ Đồ đánh tới.
- Ngươi đi chết đi!
Gia Cát Lãng rống giận.
- Ai da má ơi!
Tư Đồ Đồ bị dọa đến hoa dung thất sắc, không ngờ người này lại hùng mạnh như vậy, trên người mang theo nhiều bảo vật cần pháp lực thúc giục như vậy, lập tức không chút do dự, cả người trực tiếp lùi về trong thạch quan.Nắp quan tài tự động khép kín, vài món pháp bảo công kích của Gia Cát Lãng đụng phải thạch quan, lập tức, một lực lượng phản kích mênh mông, tấn công về hướng Gia Cát Lãng.
Lực lượng kia trực tiếp làm nổ tung mấy món pháp bảo phòng ngự hình thành kết giới, cuối cùng văng vào người Gia Cát Lãng.
Oạch!
Gia Cát Lãng trực tiếp phun ra một ngụm máu, cảm giác cả người đều bị sức mạnh này cắn cho tan nát, bị dọa đến hồn bay phách lạc!Cũng may lực lượng này, chỉ có một lần, nếu đến hai lần, Gia Cát Lãng chắc chắn chết không thể nghi ngờ.
Lúc này, nắp quan tài thạch quan kia lại mở ra, cái đầu nhỏ của Tư Đồ Đồ cẩn thận vươn ra, thấy bộ dáng thể thảm của Gia Cát Lãng, Tư Đồ Đồ không chút do dự giương cung cài tên, lại là một mũi tên, bắn về phía Gia Cát Lãng!
Độ xấu xa của nha đầu này, vượt xa thiếu nữ vô tri.Gia Cát Lãng xui xẻo cực độ làm gì dám dừng lại chỗ này, lập tức tế pháp bảo, thân hình nháy mắt biến mất dưới không gian này.
Thân hình biến mất trong nháy mắt, cũng phát ra một tiếng phẫn nộ rít gào đến cực điểm:
- Tiện nhân, ta nhớ kỹ ngươi rồi!
Mũi tên của Tư Đồ Đồ, thiết lập trên kết giới, nháy mắt vỡ vụn. Sau đó là vẻ mặt tiếc nuối, lẩm bẩm:
- Thật sự là đáng tiếc... Không thể giết chết hắn, vậy phải làm sao bây giờ? Ta cũng không dám đi ra ngoài!Tuy nói ra đến bên ngoài, vẫn bị hạn chế cảnh giới Tiên Thiên, nhưng trên thân người không cần pháp bảo thúc giục, khiến Tư Đồ Đồ cảm thấy sợ hãi.
Nếu chẳng may trên người của đối phương, còn có càng nhiều pháp bảo không cần pháp lực thúc giục, chính mình chẳng phải là gặp họa rồi sao?
Nghĩ thầm trong lòng, Tư Đồ Đồ quắt miệng, ngồi trên nắp thạch quan, lẩm bẩm:
- Xem ra, ta còn phải đợi tên đó, đến lúc đó, sẽ đem thù hận … chuyển qua tên đó được rồi! Ai kêu hắn không dẫn theo ta chứ? Hừ!
Tuy nói thiên tầng Huyễn Thần Giới rất lớn, thiên kiêu vô số kể. Nhưng ở thiên tầng, tuổi còn trẻ, có thể tu luyện tới cảnh giới Đế Chủ, gần như không có mấy người!
Hơn nữa đôi mắt xinh đẹp của Tư Đồ Đồ kia, còn mang theo vài phần ngây ngô của thiếu nữ, bất kì ai nhìn vào đều biết, tuổi nàng tuyệtđối không lớn lắm.
Tu sĩ hùng mạnh, đích xác có thể khiến cho gương mặt của mình nhìn vào không có bất kỳ dấu vết nào của thời gian. Bao gồm bản thân Gia Cát Lãng, cũng là như thế, tuổi thật của hắn, khẳng định là lớn hơn vẻ bề ngoài hiện tại của hắn bây giờ rất nhiều. Nhưng đôi mắt không thể lừa người khác. Đôi mắt của người trẻ, với đôi mắt của một người sống rất nhiều năm, tuyệt đối không giống nhau.
Trong thiên tầng, khẳng định không có khả năng có Đế Chủ còn trẻ như vậy.Không phải Đế Chủ, cô bé kia tối đa cũng chỉ là Chân Tiên!
Có thể tiến vào thiên tầng Huyễn Thần Giới, có mấy người chưa tới cảnh giới Chân Tiên? Quả thực thực quá nhiều, nhiều đếm không xuể!
Chỉ là một Chân Tiên, không ngờ khiến mình chật vật như thế. Nỗi hận trong lòng Gia Cát Lãng tự nhiên không thể tan.
Với con mắt u ám, hắn đứng ở đó, rất lâu, mới cắn răng nói:
- Ta không tin, cả đời ngươi đều không ra đất ngũ hành chi kim! Ta không ở đây chờ người, ta ở chỗ ra vào chờ ngươi!Gia Cát Lãng thật sự có chút bị chọc giận điên lên, từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải thiệt thòi lớn như vậy. Trước đây cho dù là chịu thiệt trong tay Phùng Xuân, nhưng cũng không tức giận như vậy. Dù sao Phùng Xuân cũng là Đế Chủ thành danh nhiều năm, cảnh giới của người đó cao hơn hắn rất nhiều.
Nhưng lần này hoàn toàn khác, loại cảm giác này, cũng giống như bịcon kiến cắn một cái, nhưng lại không có cách nào làm gì được con kiến kia.
- Ta không cần biết ngươi là tiểu thư nhà nào, ta không cần biết thế lực phía sau ngươi lớn như thế nào, lần nay, ngươi chết chắc rồi!
Gia Cát Lãng nói xong, lấy ra xa mã bằng đồng tàn không chịu nổi, bay về hướng lối ra vào của ngũ hành chi kim.
Thảm hại và bực bội, khiến cho tâm tình của vị Đại Năng Đế chủ Cảnh Giới … xấu đến cực hạn.
***
Giờ phút này Sở Mặc đang trên đường đi tìm ngũ hành chi kim, đến nơi này, Thương Khung Thần Giám bắt đầu có chút phản ứng, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cũng có phương hướng.
Đã không có sự quấy rầy của Tư Đồ Đồ, Sở Mặc cảm giác thoải mái rất nhiều.
Thế giới Hoàng Kim này, khác với ngũ hành chi kim, cũng không hung hiểm như trong tưởng tượng. Ít nhất trước mắt lúc này không có.
Ngoại trừ thỉnh thoảng có thể gặp được một vài sinh linh chợt thoáng qua, dọc theo đường đi của Sở Mặc, đều không gặp bất kì sinh linhhoàng kim nào.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 726: Người xui xẻo (2)
10.0/10 từ 43 lượt.