Thí Thiên Đao
Chương 683: Huyết tế (1)
Lúc ban đầu vài lão tổ Cô Thành còn mang vẻ mặt khinh thường nhìn Lý Trúc, một lão tổ trong đó còn giễu cợt nói:
- Thiên Ngoại khổ tu khi nào thì học được bộ dáng một phàm phu tục tử như thế vậy?
Trên mặt mấy Thiên Ngoại khổ tu bên kia lại không chút thay đổi, trên thực tế bọn họ cũng không biết Lý Trúc đang làm cái gì.
Tuy nhiên rất nhanh, bầu trời vốn trong xanh đột nhiên xuất hiện số lượng lớn mây đen, nhanh chóng tụ lại phía bên này.
Mây đen cuồn cuộn mà tới, bên trong dường như đang cất giấu một cự thú rất khủng bố.
Sau khi Lý Trúc cầu nguyện xong liền trực tiếp cắm ba nén hương trên mặt đất, khói hương bay thẳng lên trên bầu trời, điều làm người ta ngạc nhiên chính là, những khói hương này sau khi bay thẳng lên không trung cực cao vẫn duy trì hình thái thẳng tắp như cũ, hơn nữa còn có thể thấy được rất rõ ràng.
Mãi tới khi làn khói kia tiến vào giữa mây đen, chính giữa đất trời đột nhiên vang lên một tiếng sét đánh.
Một tiếng sấm sét cực vang, chấn động khiến sắc mặt mọi người đều tái nhợt.
Sau đó, tốc độ thiêu đốt của ba nén hương rõ ràng nhanh hơn, đang lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú liền nhanh chóng cháy tới cuối cùng.
Trên mặt của Lý Trúc rốt cục lộ ra vẻ tươi cười, ngẩng đầu nhìn về phía mây đen cuồn cuộn trên không trung.
Trong mắt lão tổ già nhất Cô Thành lộ ra vẻ ngưng đọng, một cỗ dự cảm bất thường bao phủ trong lòng hắn, như là có một việc vô cùng đáng sợ sắp phát sinh.
Trên mặt của Sở Hàn cũng trở nên hết xức nghiêm túc, cái loại điềm xấu này hắn cũng cảm thấy được.
Duy chỉ có Tần Hiểu mặt không đổi sắc, tuy nhiên trong con ngươi lại nhiều thêm vài phần hào quang phức tạp khó hiểu, bởi vì thủ đoạn này cũng tồn tại ở trong trí nhớ của hắn, cho nên vừa thấy liền biết Lý Trúc đang làm gì.
Khi ba nén hương thiêu đốt tới cuối, theo cái nhìn chăm chú của Lý Trúc, một lệnh bài đỏ tươi như máu lớn cỡ bàn tay bốc lên từ trong mây đen, nháy mắt liền rớt xuống.
Mọi người ở đây, trong nháy mắt khi lệnh bài huyết sắc xuất hiện, tất cả đều cảm giác được dường như mảnh thiên địa đều bị bao phủ bởi một mảnh huyết sắc.
Sắc mặt của mọi người lần lượt thay đổi/
Bao gồm cả nhóm Thiên Ngoại khổ tu, bọn họ cũng cảm nhận được một cỗ mãnh liệt không rõ, như là có một đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn hắn. Mà chủ nhận của cặp mắt kia, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể giết chết toàn bộ bọn họ.
Mặc kệ Lý Trúc lấy được cái gì ở trong Quy Khư, nhưng ít ra hắn còn là con của mình, sẽ không hại mình, như vậy cũng là đủ rồi.
Lý Trúc cầm lệnh bài huyết sắc trong tay, sau đó quay đầu lại nhìn về phía sau lão tổ Tiên Thiên của Cô Thành lạnh lùng cười:
- Pháp trận huyết sát này bắt các ngươi tới hiến tế là thích hợp nhất, các ngươi đều là cường nhân cao cấp nhất trên thế giới này, có máu của các ngươi tế lên, pháp trận huyết sát này cũng sẽ trở thành sát trận kinh khủng nhất.
Lý Trúc nói xong cũng không nhìn vẻ mặt của những người đó, trực tiếp ném lệnh bài ra, ném về một phía. Lệnh bài sau khi bịn ném ra vị trí kia liền trực tiếp lơ lửng trên không trung, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Sau đó Lý Trúc bắt đầu dung số lượng lớn nguyên liệu bố trí trận. Động tác của hắn cực nhanh, nhưng dù như thế, pháp trận huyết sát này hắn vẫn phải bố trí tới hai canh giờ, trên trán đều lấm tấm mồ hôi.
Hiển nhiên bố trí pháp trận huyết sát này đối với hắn mà nói cũng đã tiêu hao vô cùng lớn.
Theo pháp trận này không ngừng hoàn thiện, một cỗ khí tức đáng sợ bắt đầu tràn ra từ bên trong, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời cũng dường như bởi vậy mà trở nên càng thêm dao động.
Sở Hàn nhìn động tác của Lý Trúc, kìm không nổi hỏi:
Lý Trúc căn bản không để ý tới hắn, vẫn luôn bày trận.
Nhưng thật ra Tần Hiểu bên người Sở Hàn lại biết, thản nhiên nói:
- Pháp trận huyết sát thuộc loại thủ đoạn của Ma tộc, rất hợp để chơi xấu, dùng máu của cường nhân để huyết tế, thực lực người huyết tế càng hùng mạnh thì uy lực của pháp trận huyết sát càng cao. Một khi tiến vào trận sẽ gặp vô số sát khí, oán khí ngưng tụ thành công kích sinh linh khủng bố. Những sinh linh do oán khí và sát khí ngưng tụ thành, chẳng những có thể hủy diệt thần hồn người xông vào trận, hơn nữa còn có thể công kích thân thể của đối phương. Nhưng những oán khí và sát khí này cũng không có thực thể, bởi vậy trừ phi đối phương có được thủ đoạn cao minh như vậy, bằng không sẽ không thể hóa giải.
Lúc này Lý Trúc vừa bổ trí xong chỗ cuối cùng, cỗ khí tức kinh khủng kia giống như nắp che bình rượu, nháy mắt liền biến mất giống như chừa từng xuất hiện.
Lại nhìn tới cửa ra vào Quy Khư, đầy đủ mọi thứ… đều khôi phục lại bộ dáng lúc trước, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, gần như không ai cho rằng chỗ này có cái gì đó.
Mây đen cuồn cuộn trên bầu trời cũng vào thời khắc này mà tan đi.
Lý Trúc quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Hiểu, thản nhiên nói:
- Ngươi cũng biết không ít nhỉ.
- Tư Không Lãng, chuyện tới bây giờ mà ngươi còn cần ngụy trang sao?
Lý Hoành bên kia đột nhiên chấn động, có chút khó hiểu nhìn Lý Trúc, lại nhìn Tần Hiểu, hiển nhiên hắn nghe được lời nói của Tần Hiểu.
Mặt Lý Trúc không đổi sắc, cũng cười lạnh nói:
- Mao Lợi Đồng, ta với ngươi không giống nhau, không sai, Tư Không Lãng đích thật là muốn tiến hành đoạt thân thể của ta, nhưng ta không có ngu như ngươi! Lý Trúc ta…chưa bao giờ mở rộng tâm thần cho bất kỳ sinh linh nào, kể cả cha ta cũng không!
Nói xong Lý Trúc quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Hoành:
- Chuyện từ đầu tới cuối ta đều nói với ngài, ngài nếu ngay cả con của mình cũng không tin thì ta còn gì để nói. Tuy nhiên ngài cứ yên tâm, ngài là phụ than của ta, ta sẽ không hại ngài.
Tần Hiểu ở bên cạnh nhìn Lý Hoành giễu cợt nói:
- Nhìn thật kỹ xem con của ngươi có phải càng ngày càng trở nên lạnh lùng hay không? Đây là tính tình điển hình của Ma tộc. Không nhận tình thân! Không tin thì ngươi chậm rãi kiểm tra đi!
Lý Hoành thành danh vô số năm, đều nắm trọn Thiên Ngoại ở trong tay mình, tâm trí làm sao có thể bị người bình thường mê hoặc? Lúc trước thật sự hắn có chút lo lắng với sự biến hóa của Lý Trúc, nhưng chuyện cho tới bây giờ, cho dù Lý Trúc thật là bị người khác đoạt thân, bọn họ cũng đều bất lực, căn bản cũng không có năng lực đối kháng Lý Trúc.
Thí Thiên Đao
- Thiên Ngoại khổ tu khi nào thì học được bộ dáng một phàm phu tục tử như thế vậy?
Trên mặt mấy Thiên Ngoại khổ tu bên kia lại không chút thay đổi, trên thực tế bọn họ cũng không biết Lý Trúc đang làm cái gì.
Tuy nhiên rất nhanh, bầu trời vốn trong xanh đột nhiên xuất hiện số lượng lớn mây đen, nhanh chóng tụ lại phía bên này.
Mây đen cuồn cuộn mà tới, bên trong dường như đang cất giấu một cự thú rất khủng bố.
Sau khi Lý Trúc cầu nguyện xong liền trực tiếp cắm ba nén hương trên mặt đất, khói hương bay thẳng lên trên bầu trời, điều làm người ta ngạc nhiên chính là, những khói hương này sau khi bay thẳng lên không trung cực cao vẫn duy trì hình thái thẳng tắp như cũ, hơn nữa còn có thể thấy được rất rõ ràng.
Mãi tới khi làn khói kia tiến vào giữa mây đen, chính giữa đất trời đột nhiên vang lên một tiếng sét đánh.
Một tiếng sấm sét cực vang, chấn động khiến sắc mặt mọi người đều tái nhợt.
Sau đó, tốc độ thiêu đốt của ba nén hương rõ ràng nhanh hơn, đang lúc mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú liền nhanh chóng cháy tới cuối cùng.
Trên mặt của Lý Trúc rốt cục lộ ra vẻ tươi cười, ngẩng đầu nhìn về phía mây đen cuồn cuộn trên không trung.
Trong mắt lão tổ già nhất Cô Thành lộ ra vẻ ngưng đọng, một cỗ dự cảm bất thường bao phủ trong lòng hắn, như là có một việc vô cùng đáng sợ sắp phát sinh.
Trên mặt của Sở Hàn cũng trở nên hết xức nghiêm túc, cái loại điềm xấu này hắn cũng cảm thấy được.
Duy chỉ có Tần Hiểu mặt không đổi sắc, tuy nhiên trong con ngươi lại nhiều thêm vài phần hào quang phức tạp khó hiểu, bởi vì thủ đoạn này cũng tồn tại ở trong trí nhớ của hắn, cho nên vừa thấy liền biết Lý Trúc đang làm gì.
Khi ba nén hương thiêu đốt tới cuối, theo cái nhìn chăm chú của Lý Trúc, một lệnh bài đỏ tươi như máu lớn cỡ bàn tay bốc lên từ trong mây đen, nháy mắt liền rớt xuống.
Mọi người ở đây, trong nháy mắt khi lệnh bài huyết sắc xuất hiện, tất cả đều cảm giác được dường như mảnh thiên địa đều bị bao phủ bởi một mảnh huyết sắc.
Sắc mặt của mọi người lần lượt thay đổi/
Bao gồm cả nhóm Thiên Ngoại khổ tu, bọn họ cũng cảm nhận được một cỗ mãnh liệt không rõ, như là có một đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm bọn hắn. Mà chủ nhận của cặp mắt kia, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể giết chết toàn bộ bọn họ.
Mặc kệ Lý Trúc lấy được cái gì ở trong Quy Khư, nhưng ít ra hắn còn là con của mình, sẽ không hại mình, như vậy cũng là đủ rồi.
Lý Trúc cầm lệnh bài huyết sắc trong tay, sau đó quay đầu lại nhìn về phía sau lão tổ Tiên Thiên của Cô Thành lạnh lùng cười:
- Pháp trận huyết sát này bắt các ngươi tới hiến tế là thích hợp nhất, các ngươi đều là cường nhân cao cấp nhất trên thế giới này, có máu của các ngươi tế lên, pháp trận huyết sát này cũng sẽ trở thành sát trận kinh khủng nhất.
Lý Trúc nói xong cũng không nhìn vẻ mặt của những người đó, trực tiếp ném lệnh bài ra, ném về một phía. Lệnh bài sau khi bịn ném ra vị trí kia liền trực tiếp lơ lửng trên không trung, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Sau đó Lý Trúc bắt đầu dung số lượng lớn nguyên liệu bố trí trận. Động tác của hắn cực nhanh, nhưng dù như thế, pháp trận huyết sát này hắn vẫn phải bố trí tới hai canh giờ, trên trán đều lấm tấm mồ hôi.
Hiển nhiên bố trí pháp trận huyết sát này đối với hắn mà nói cũng đã tiêu hao vô cùng lớn.
Theo pháp trận này không ngừng hoàn thiện, một cỗ khí tức đáng sợ bắt đầu tràn ra từ bên trong, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời cũng dường như bởi vậy mà trở nên càng thêm dao động.
Sở Hàn nhìn động tác của Lý Trúc, kìm không nổi hỏi:
Lý Trúc căn bản không để ý tới hắn, vẫn luôn bày trận.
Nhưng thật ra Tần Hiểu bên người Sở Hàn lại biết, thản nhiên nói:
- Pháp trận huyết sát thuộc loại thủ đoạn của Ma tộc, rất hợp để chơi xấu, dùng máu của cường nhân để huyết tế, thực lực người huyết tế càng hùng mạnh thì uy lực của pháp trận huyết sát càng cao. Một khi tiến vào trận sẽ gặp vô số sát khí, oán khí ngưng tụ thành công kích sinh linh khủng bố. Những sinh linh do oán khí và sát khí ngưng tụ thành, chẳng những có thể hủy diệt thần hồn người xông vào trận, hơn nữa còn có thể công kích thân thể của đối phương. Nhưng những oán khí và sát khí này cũng không có thực thể, bởi vậy trừ phi đối phương có được thủ đoạn cao minh như vậy, bằng không sẽ không thể hóa giải.
Lúc này Lý Trúc vừa bổ trí xong chỗ cuối cùng, cỗ khí tức kinh khủng kia giống như nắp che bình rượu, nháy mắt liền biến mất giống như chừa từng xuất hiện.
Lại nhìn tới cửa ra vào Quy Khư, đầy đủ mọi thứ… đều khôi phục lại bộ dáng lúc trước, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, gần như không ai cho rằng chỗ này có cái gì đó.
Mây đen cuồn cuộn trên bầu trời cũng vào thời khắc này mà tan đi.
Lý Trúc quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Hiểu, thản nhiên nói:
- Ngươi cũng biết không ít nhỉ.
- Tư Không Lãng, chuyện tới bây giờ mà ngươi còn cần ngụy trang sao?
Lý Hoành bên kia đột nhiên chấn động, có chút khó hiểu nhìn Lý Trúc, lại nhìn Tần Hiểu, hiển nhiên hắn nghe được lời nói của Tần Hiểu.
Mặt Lý Trúc không đổi sắc, cũng cười lạnh nói:
- Mao Lợi Đồng, ta với ngươi không giống nhau, không sai, Tư Không Lãng đích thật là muốn tiến hành đoạt thân thể của ta, nhưng ta không có ngu như ngươi! Lý Trúc ta…chưa bao giờ mở rộng tâm thần cho bất kỳ sinh linh nào, kể cả cha ta cũng không!
Nói xong Lý Trúc quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Hoành:
- Chuyện từ đầu tới cuối ta đều nói với ngài, ngài nếu ngay cả con của mình cũng không tin thì ta còn gì để nói. Tuy nhiên ngài cứ yên tâm, ngài là phụ than của ta, ta sẽ không hại ngài.
Tần Hiểu ở bên cạnh nhìn Lý Hoành giễu cợt nói:
- Nhìn thật kỹ xem con của ngươi có phải càng ngày càng trở nên lạnh lùng hay không? Đây là tính tình điển hình của Ma tộc. Không nhận tình thân! Không tin thì ngươi chậm rãi kiểm tra đi!
Lý Hoành thành danh vô số năm, đều nắm trọn Thiên Ngoại ở trong tay mình, tâm trí làm sao có thể bị người bình thường mê hoặc? Lúc trước thật sự hắn có chút lo lắng với sự biến hóa của Lý Trúc, nhưng chuyện cho tới bây giờ, cho dù Lý Trúc thật là bị người khác đoạt thân, bọn họ cũng đều bất lực, căn bản cũng không có năng lực đối kháng Lý Trúc.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 683: Huyết tế (1)
10.0/10 từ 43 lượt.