Thí Thiên Đao
Chương 585: Pháp trận Dưỡng Hồn
Giới Linh thở dài nói:
- Nếu ngươi thật sự có thể bước tới bước kia, như thế thì cho dù bọn họ ở bên trong cô quạnh, khổ sở đợi vạn năm cũng rất đáng giá. Nhưng nếu ngươi không tới được bước kia thì bọn họ chẳng khác nào vĩnh viễn đều ngồi tù, sẽ không chết cũng không có bờ bến cuối cùng.
…
Vẻ mặt Sở Mặc lập tức không biết nói gì, người cũng từ hưng phấn mà trầm xuống.
Đúng vậy, nếu thật là như thế thì còn không bằng hoàn toàn chết đi.
Sau ngàn vạn năm chờ đợi phát hiện vĩnh viễn không có ngày được giải thoát, còn sống như vậy thật sự không bằng chết đi.
- Mặt khác...
Giới Linh nhìn Sở Mặc, nói:
- Cô nương kia...
Y dùng tay chỉ Na Y lúc sáng lúc tối ở trong góc sáng sủa:
- Nàng mới vừa tiến vào Huyễn Thần Gới đã bị tập kích, cho nên… tình hình của nàng càng thêm phức tạp.
- Có cách nào không?
Sở Mặc nhìn Giới Linh hỏi.
Giới Linh gật gật đầu:
- Có một cách, ở trong Thiên giới có một loại pháp trận có thể nuôi dưỡng thần hồn, loại pháp trận Dưỡng Hồn này có thể làm thần hồn của sinh linh đang trong trạng thái bị bao vây được làm dịu lại, trở nên ngày càng hùng mạnh, cũng có thể làm cho thần hồn bị tổn thương được chữa trị. Sau khi hoàn toàn chữa trị rồi bọn họ sẽ không còn cảm giác linh hồn bị xé đứt nữa, nhưng đối với bất cứ chuyện gì ở bên ngoài thì bọn họ đều không cảm giác được. Hơn nữa… pháp trận Dưỡng Hồn tiêu hao cực kỳ to lớn.
- Mặc kệ là bao nhiêu, ta đều đồng ý trả giá.
Sở Mặc nói:
- Bây giờ ta cũng không thiếu tiền.
Nói xong, Sở Mặc giơ một tay lên, một số lượng lớn Thiên Tinh Thạch cực phẩm xếp thành một ngọn núi nhỏ trước mặt hắn.
Giới Linh tán dương nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Trong khoảng thời gian ngắn, có thể tích lũy được lượng của cải như thế chính xác là không dễ dàng
Nói xong, ngẫm nghĩ một chút:
- Ừm, Thiên Tinh Thạch cực phẩm này hẳn là miễn cưỡng đủ chống đỡ nửa năm rồi, gần như có thể hoàn toàn chữa trị linh hồn của họ.
- Nửa… nửa năm?
Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn Giới Linh, sau đó tay cũng run run chỉ Thiên Tinh Thạch cực phẩm chất đống trên đất:
- Đây là cực phẩm đó!
- Ta biết.
Giới Linh thản nhiên nói:
Khóe miệng của Sở Mặc kịch liệt co quắp, cuối cùng mới hít sâu một hơi:
- Được rồi, không sao, ta có thể kiếm lại.
- Pháp trận Dưỡng Hồn này thời gian nửa năm cũng đủ để vị cô nương này hoàn toàn khôi phục thần hồn rồi, cũng đủ làm cho những người thân khác của ngươi có thể bình phục được thần hồn.
Giới Linh nói.
- Nếu pháp trận Dưỡng Hồn này liên tục duy trì thì bọn họ có thể dễ chịu hơn một chút không?
Sở Mặc cẩn thận hỏi dò.
- Sao lại chỉ có tốt hơn một chút được? Nếu chỉ tốt hơn một chút thôi thì pháp trận Dưỡng Hồn này thế nào lại không làm… thất vọng cho loại tiêu hao khủng bố của nó chứ?
Giới Linh nói xong sắc mặt trở nên nghiêm túc nhìn Sở Mặc:
- Nhưng mà ngươi ngàn vạn lần không được nghĩ phải luôn duy trì pháp trận Dưỡng Hồn, điều đó là không thể thực hiện được.
- Vì sao?
Sở Mặc nhìn Giới Linh, Giới Linh biết tất cả bí mật của hắn bao gồm cả quân bài lớn nhất chưa lật của hắn là Thí Thiên, Thương Khung Thần Giám và Hỗn Độn Hồng Lô. Đương nhiên cũng biết năng lực luyện đan của hắn có thể nói là kiệt xuất thiên hạ.
Bây giờ lại hợp tác cùng nơi luyện đan dược lớn nhất Linh Đan Đường, còn là đan sư được mời của Linh Đan Đường, loại chuyện kiếm tiền này đối với người khác có lẽ còn khó khăn nhưng với hắn thì cũng không gặp vấn đề gì.
Chớ nói chi là trên người hắn còn có số lượng lớn đan dược. Những đan dược này nếu mang ra bán đấu giá cũng có thể đổi được lượng của cải vô cùng lớn.
Không đủ nữa thì bán cho Linh Đan Đường cũng có một số tiền ổn định và rất lớn.
- Trước hết chúng ta nói tới chỗ tốt của pháp trận Dưỡng Hồn đã.
Giới Linh bình tĩnh nhìn Sở Mặc:
- Nói từng chuyện một.
Sở Mặc gật gật đầu.
- Đầu tiên chỗ tốt của nó không thể nghi ngờ chính là có thể làm cho thần hồn của người thân bạn bè của ngươi trở lên vô cùng hùng mạnh, nếu luôn luôn ở bên trong pháp trận Dưỡng Hồn thì… mấy năm sau, bọn họ có thể ngưng tụ được thần hồn, khôi phục thần thức và có thể giao lưu với ngươi.
- Vậy thì tốt quá!
Vẻ mặt của Sở Mặc vô cùng vui vẻ và bất ngờ.
- Đừng vui vẻ quá sớm, đây không chỉ là vấn đề tài lực thôi.
Giới Linh dội nước lạnh:
- Đầu tiên, pháp trận Dưỡng Hồn tiêu hao không phải đơn giản như ngươi tưởng, ta biết lấy năng lực của ngươi muốn thu được lượng lớn của cải cũng không phải khó khăn gì. Nếu lúc này ngươi đã là một tu sĩ cảnh giới Đế chủ, thân ở Thiên giới, vậy thì ta sẽ không nói gì cả. Chỉ cần ngươi có tu vi của Chân Tiên… cũng miễn cưỡng có thể rồi.
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn Giới Linh:
- Ý của ngài là ta không ngừng lấy được tài phú kếch xù lại không có chỗ tiêu vào rõ ràng nên có thể bị người ta để mắt tới sao?
- Không phải có khả năng mà nhất định sẽ bị người ta để ý.
Giới Linh nhìn Sở Mặc một cái:
- Chỉ cần ngươi bước vào Linh giới một bước sẽ có tu sĩ của Thiên giới và Tiên Giới bất kể giá nào đều tìm kiếm ngươi. Trên tin bản… lúc đó cũng sẽ khắp nơi đều là treo giải thưởng để bắt được ngươi.
…
Vẻ mặt của Sở Mặc không biết nên nói gì:
- Tại sao chứ?
- Cho dù là con cháu vợ cả của gia tộc lớn trên Thiên giới, trên người tối đa cũng chỉ có năm ngàn khối Thiên Tinh Thạch cực phẩm, đó đã xem như cự phú(cực kỳ giàu có) rồi…
Giới Linh nhìn Sở Mặc:
- Nhưng tiểu tử ngươi vừa ra tay đã làm người ta giật mình với mấy vạn khối! Ngươi nói xem ngươi không phải là quá phô trương hay sao?
- Ta không lộ tiền tài ra ngoài có phải xong rồi không?
Sở Mặc phản bác.
Giới Linh không nhịn được trừng mắt nhìn hắn:
- Ngươi không lộ tiền tài ra là được hay sao? Người khác cũng sẽ không nói chắc? Ngươi làm việc với những người trong Linh Đan Đường… đều là người lương thiện đơn thuần hay sao?
Khóe miệng Sở Mặc co quắp, vấn đề này đúng là không thể tránh khỏi bởi vì đa số tiền tài qua tay hắn chắc chắn đều là giao dịch thông qua Linh Đan Đường. Muốn giấu diếm những người ở Linh Đan Đường cũng không phải việc thực tế.
- Pháp trận Dưỡng Hồn sẽ tu dưỡng thần hồn của họ nửa năm, khiến thần hồn của cô nương kia được hoàn toàn chữa trị.
Giới Linh hạ giọng nói:
- Thời gian còn lại cách mấy năm ngươi có thể dùng pháp trận Dưỡng Hồn để làm dịu thần hồn của bọn họ một lần, như thế thì có thể cam đoan bọn họ không có bất kỳ thống khổ nào.
Thí Thiên Đao
- Nếu ngươi thật sự có thể bước tới bước kia, như thế thì cho dù bọn họ ở bên trong cô quạnh, khổ sở đợi vạn năm cũng rất đáng giá. Nhưng nếu ngươi không tới được bước kia thì bọn họ chẳng khác nào vĩnh viễn đều ngồi tù, sẽ không chết cũng không có bờ bến cuối cùng.
…
Vẻ mặt Sở Mặc lập tức không biết nói gì, người cũng từ hưng phấn mà trầm xuống.
Đúng vậy, nếu thật là như thế thì còn không bằng hoàn toàn chết đi.
Sau ngàn vạn năm chờ đợi phát hiện vĩnh viễn không có ngày được giải thoát, còn sống như vậy thật sự không bằng chết đi.
- Mặt khác...
Giới Linh nhìn Sở Mặc, nói:
- Cô nương kia...
Y dùng tay chỉ Na Y lúc sáng lúc tối ở trong góc sáng sủa:
- Nàng mới vừa tiến vào Huyễn Thần Gới đã bị tập kích, cho nên… tình hình của nàng càng thêm phức tạp.
- Có cách nào không?
Sở Mặc nhìn Giới Linh hỏi.
Giới Linh gật gật đầu:
- Có một cách, ở trong Thiên giới có một loại pháp trận có thể nuôi dưỡng thần hồn, loại pháp trận Dưỡng Hồn này có thể làm thần hồn của sinh linh đang trong trạng thái bị bao vây được làm dịu lại, trở nên ngày càng hùng mạnh, cũng có thể làm cho thần hồn bị tổn thương được chữa trị. Sau khi hoàn toàn chữa trị rồi bọn họ sẽ không còn cảm giác linh hồn bị xé đứt nữa, nhưng đối với bất cứ chuyện gì ở bên ngoài thì bọn họ đều không cảm giác được. Hơn nữa… pháp trận Dưỡng Hồn tiêu hao cực kỳ to lớn.
- Mặc kệ là bao nhiêu, ta đều đồng ý trả giá.
Sở Mặc nói:
- Bây giờ ta cũng không thiếu tiền.
Nói xong, Sở Mặc giơ một tay lên, một số lượng lớn Thiên Tinh Thạch cực phẩm xếp thành một ngọn núi nhỏ trước mặt hắn.
Giới Linh tán dương nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Trong khoảng thời gian ngắn, có thể tích lũy được lượng của cải như thế chính xác là không dễ dàng
Nói xong, ngẫm nghĩ một chút:
- Ừm, Thiên Tinh Thạch cực phẩm này hẳn là miễn cưỡng đủ chống đỡ nửa năm rồi, gần như có thể hoàn toàn chữa trị linh hồn của họ.
- Nửa… nửa năm?
Sở Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn Giới Linh, sau đó tay cũng run run chỉ Thiên Tinh Thạch cực phẩm chất đống trên đất:
- Đây là cực phẩm đó!
- Ta biết.
Giới Linh thản nhiên nói:
Khóe miệng của Sở Mặc kịch liệt co quắp, cuối cùng mới hít sâu một hơi:
- Được rồi, không sao, ta có thể kiếm lại.
- Pháp trận Dưỡng Hồn này thời gian nửa năm cũng đủ để vị cô nương này hoàn toàn khôi phục thần hồn rồi, cũng đủ làm cho những người thân khác của ngươi có thể bình phục được thần hồn.
Giới Linh nói.
- Nếu pháp trận Dưỡng Hồn này liên tục duy trì thì bọn họ có thể dễ chịu hơn một chút không?
Sở Mặc cẩn thận hỏi dò.
- Sao lại chỉ có tốt hơn một chút được? Nếu chỉ tốt hơn một chút thôi thì pháp trận Dưỡng Hồn này thế nào lại không làm… thất vọng cho loại tiêu hao khủng bố của nó chứ?
Giới Linh nói xong sắc mặt trở nên nghiêm túc nhìn Sở Mặc:
- Nhưng mà ngươi ngàn vạn lần không được nghĩ phải luôn duy trì pháp trận Dưỡng Hồn, điều đó là không thể thực hiện được.
- Vì sao?
Sở Mặc nhìn Giới Linh, Giới Linh biết tất cả bí mật của hắn bao gồm cả quân bài lớn nhất chưa lật của hắn là Thí Thiên, Thương Khung Thần Giám và Hỗn Độn Hồng Lô. Đương nhiên cũng biết năng lực luyện đan của hắn có thể nói là kiệt xuất thiên hạ.
Bây giờ lại hợp tác cùng nơi luyện đan dược lớn nhất Linh Đan Đường, còn là đan sư được mời của Linh Đan Đường, loại chuyện kiếm tiền này đối với người khác có lẽ còn khó khăn nhưng với hắn thì cũng không gặp vấn đề gì.
Chớ nói chi là trên người hắn còn có số lượng lớn đan dược. Những đan dược này nếu mang ra bán đấu giá cũng có thể đổi được lượng của cải vô cùng lớn.
Không đủ nữa thì bán cho Linh Đan Đường cũng có một số tiền ổn định và rất lớn.
- Trước hết chúng ta nói tới chỗ tốt của pháp trận Dưỡng Hồn đã.
Giới Linh bình tĩnh nhìn Sở Mặc:
- Nói từng chuyện một.
Sở Mặc gật gật đầu.
- Đầu tiên chỗ tốt của nó không thể nghi ngờ chính là có thể làm cho thần hồn của người thân bạn bè của ngươi trở lên vô cùng hùng mạnh, nếu luôn luôn ở bên trong pháp trận Dưỡng Hồn thì… mấy năm sau, bọn họ có thể ngưng tụ được thần hồn, khôi phục thần thức và có thể giao lưu với ngươi.
- Vậy thì tốt quá!
Vẻ mặt của Sở Mặc vô cùng vui vẻ và bất ngờ.
- Đừng vui vẻ quá sớm, đây không chỉ là vấn đề tài lực thôi.
Giới Linh dội nước lạnh:
- Đầu tiên, pháp trận Dưỡng Hồn tiêu hao không phải đơn giản như ngươi tưởng, ta biết lấy năng lực của ngươi muốn thu được lượng lớn của cải cũng không phải khó khăn gì. Nếu lúc này ngươi đã là một tu sĩ cảnh giới Đế chủ, thân ở Thiên giới, vậy thì ta sẽ không nói gì cả. Chỉ cần ngươi có tu vi của Chân Tiên… cũng miễn cưỡng có thể rồi.
Sở Mặc ngẩng đầu, nhìn Giới Linh:
- Ý của ngài là ta không ngừng lấy được tài phú kếch xù lại không có chỗ tiêu vào rõ ràng nên có thể bị người ta để mắt tới sao?
- Không phải có khả năng mà nhất định sẽ bị người ta để ý.
Giới Linh nhìn Sở Mặc một cái:
- Chỉ cần ngươi bước vào Linh giới một bước sẽ có tu sĩ của Thiên giới và Tiên Giới bất kể giá nào đều tìm kiếm ngươi. Trên tin bản… lúc đó cũng sẽ khắp nơi đều là treo giải thưởng để bắt được ngươi.
…
Vẻ mặt của Sở Mặc không biết nên nói gì:
- Tại sao chứ?
- Cho dù là con cháu vợ cả của gia tộc lớn trên Thiên giới, trên người tối đa cũng chỉ có năm ngàn khối Thiên Tinh Thạch cực phẩm, đó đã xem như cự phú(cực kỳ giàu có) rồi…
Giới Linh nhìn Sở Mặc:
- Nhưng tiểu tử ngươi vừa ra tay đã làm người ta giật mình với mấy vạn khối! Ngươi nói xem ngươi không phải là quá phô trương hay sao?
- Ta không lộ tiền tài ra ngoài có phải xong rồi không?
Sở Mặc phản bác.
Giới Linh không nhịn được trừng mắt nhìn hắn:
- Ngươi không lộ tiền tài ra là được hay sao? Người khác cũng sẽ không nói chắc? Ngươi làm việc với những người trong Linh Đan Đường… đều là người lương thiện đơn thuần hay sao?
Khóe miệng Sở Mặc co quắp, vấn đề này đúng là không thể tránh khỏi bởi vì đa số tiền tài qua tay hắn chắc chắn đều là giao dịch thông qua Linh Đan Đường. Muốn giấu diếm những người ở Linh Đan Đường cũng không phải việc thực tế.
- Pháp trận Dưỡng Hồn sẽ tu dưỡng thần hồn của họ nửa năm, khiến thần hồn của cô nương kia được hoàn toàn chữa trị.
Giới Linh hạ giọng nói:
- Thời gian còn lại cách mấy năm ngươi có thể dùng pháp trận Dưỡng Hồn để làm dịu thần hồn của bọn họ một lần, như thế thì có thể cam đoan bọn họ không có bất kỳ thống khổ nào.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 585: Pháp trận Dưỡng Hồn
10.0/10 từ 43 lượt.