Thí Thiên Đao
Chương 515: Hoàng Họa
Đại Công Kê liếc xéo Tiểu Sài Khuyển một cái, cười nhạt:
- Kê gia phải quản lý toàn cục, Tiểu Phá Cẩu thì hiểu gì chứ?
Đứng qua một bên mau!
Dứt lời, hắn lại dùng vẻ mặt khao khát nhìn Sở Mặc:
- Mặc ca! Khà khà Mặc gia! Cho chút đi mà Tội nghiệp Tiểu Kêmột chút mà!
Khì khì!
Sở Mặc thật không nhìn được nữa, trừng mắt nhìn Đại Công Kê:
- Ngươi làm ơn ra dáng có chút tiền đồ được không?
- Huyễn Thần Giới mà! Bảo vật ở đó với Nhân Giới mà nói, tùy tiện một thứ thôi cũng đều là bảo vật tuyệt thế rồi! Kê gia là người có văn hóa, đừng lừa Kê gia mà, Kê gia biết những thứ trong đó có thể đem ra mà.
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc vẻ rất vô lại:
- Mau lấy ra đi, để Kê gia chọn trước!
Sở Mặc mỉm cười nói:
- Việc về bảo vật đợi lúc nữa rồi nói, ta hỏi ngươi trước một việc!
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc:
- Còn việc gì quan trọng hơn bảo vật nữa?
- Ngươi có muốn vào Huyễn Thần Giới không?
Sở Mặc nói át tiếng Đại Công Kê, tự thuyết phục.
- Ngươi nói gì?
Đại Công Kê lập tức giật mình.
- Ta nói, ngươi có muốn tiến vào Huyễn Thần Giới không?
Sở Mặc hỏi lại lần nữa.
Đại Công Kê sửng sốt hồi lâu, sau đó đột nhiên bật cười ha ha, đầu gật gù, liếc mắt nhìn Sở Mặc:
- Ngươi đang trêu chọc ta sao?
Dứt lời, Đại Công Kê nổi giận:
- Huyết mạch của Kê gia đã không còn được như năm xưa, quy tắc của Huyễn Thần Giới vô cùng hà khắc, ngươi dựa vào đâu mà đòi đưa ta vào Huyễn Thần Giới?
Tiểu tử, chẳng phải chỉ là muốn ít bảo vậtHuyễn Thần Giới của ngươi thôi sao?
Cần thiết phải đem Kê gia ra làm trò tiêu khiển của ngươi không?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, mỉm cười:
- Nếu ta nói ta có thể thì sao?
-
Đại Công Kê ngây người nhìn Sở Mặc, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ:
- Ta nói nè, tiểu tử, hai năm không gặp, ngươi học toàn thói xấu.
- Ta nói thật đấy.
- Muốn tiến vào không?
- Muốn chứ, muốn chết đi được!
Đại Công Kê bước đi lòng vòng tới lui, có chút gắt gỏng nói:
- Ai mà không muốn tiến vào Huyễn Thần Giới chứ?
Trên trời dưới đất, từ Thiên Giới đến Tiên Giới đến Linh Giới, có sinh linh nào mà không muốn tiến vào Huyễn Thần Giới?
Vấn đề là Huyễn Thần Giới đòi hỏi người có nguồn lực huyết mạch cực mạnh, nếu sức lực huyết mạch không đạt tới tiêu chuẩn, ai mà tiến vào được chứ?
- Tại sao lúc trước chưa từng nghe ngươi nhắc tới Huyễn Thần Giới?
Sở Mặc tò mò hỏi một câu.
- Nói với ngươi thì có ích gì chứ?
Đại Công Kê trợn mắt nhìn Sở Mặc:
- Ai mà ngờ được một tên tiểu tử thân ở Nhân Giới như ngươi lại có thể tiến vào Huyễn Thần Giới chứ?
- Đến đây, Đại Công Kê, còn có Tiểu Sài Khuyển, ta đưa các người vào trước để xem qua, các ngươi lập tức sẽ tin lời ta nói.
Sở Mặc nói, trên thực tế, chủ yếu là vì Đại Công Kê không tin, Tiểu Sài Khuyển thì luẩn quẩn quanh ống quần Sở Mặc, căn bản không thèm để ý cái gì là Huyễn Thần Giới, đừng nói hiện tại nó vẫn còn tự phongấn mình, cho dù là không có phong ấn, nó cũng chưa từng nghe qua Huyễn Thần Giới.
- Tiểu Phá Cẩu thật tốt số mà!
Đại Công Kê lườm Tiểu Sài Khuyển một cái, giọng khó chịu lầu bầu một câu.
Sau đó, Sở Mặc liền niệm khẩu quyết, một luồng hào quang trực tiếp chiếu vào Đại Công Kê và Tiểu Sài Khuyển bên cạnh hắn. Dù là Đại Công Kê hay Tiểu Sài Khuyển, toàn thân đều khẽ bị chấn động, đôi mắt mơ màng của Tiểu Sài Khuyển bỗng chốc lộ vẻ trấn tĩnhSở Mặc thấy cảnh tượng trước mặt vừa thay đổi, sau đó, hắn cảm nhận luồn năng lượng chen nhau tụ hội lại từ bốn phương tám hướng, hắn hít sâu một hơi, khẽ nói:
Tiếp đó, Sở Mặc mở to hai mắt nhìn cảnh vật xung quanh.
Khẩu quyết này, sau khi Giới Linh dạy cho hắn, đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng. Giới Linh còn cố ý vạch sẵn một địa điểm cho hắn, và đây cũng là lần đầu Sở Mặc đến đó.
Điều khiến Sở Mặc không ngờ tới chính là nơi đây lại là một tòacung điện rộng lớn vô cùng.
Tòa cung điện rộng lớn lại xây dựng trên lưng sườn núi của một ngọn núi lớn, từng tòa cung điện xây dựng san sát nhau, từ dưới lên trên, xếp hàng ngay ngắn.
Chỗ mà bọn chúng đang đứng lúc này là quảng trường của một tòa ở chỗ thấp nhất.
Cuối quảng trường là một cung điện cao lớn, bề mặt cung điện còn treo một bảng hiệu. Bên trên có hai chữ viết lớn như rồng bay phượng múa “Sở Cung”! Quảng trường rất rộng, vuông vắn, chừng hơn một ngàn trượng, trên quảng trường phủ một phiến đá màu xanh khổng lồ.
Sở Mặc thử dùng sức dậm chân một cái, dùng một thành sức mạnh phiến đá dưới chân không hề sứt mẻ, cùng lúc còn truyền lại một lực phản chấn rất nhỏ.
Sở Mặc lộ vẻ mừng rỡ, ngay lập tức hắn dùng năm thành công lực, thi triển nhân quyền trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp đánh mạnh xuống dưới mặt đất.
Đại Công Kê đứng bên khiếp sợ nhảy vèo một cái tránh ra xa, TiểuSài Khuyển hơi nao núng, nhưng cơ thể vẫn không dịch chuyển.
Uỳnh!
Một quyền của Sở Mặc đánh mạnh trên mặt đất phát ra tiếng vang rung trời!
Với cảnh giới đỉnh cao Thiên Tâm Cảnh của Sở Mặc lúc này, sức mạnh một quyền của hắn, cho dù chỉ là năm thành công lực nhưng muốn đánh tan một quả núi quả thực dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên sau khi hết một quyền, phiến đá dưới chân vẫn không hềbị tổn hại chút nào.
Sở Mặc ngạc nhiên mừng rỡ! Trong lòng rốt cuộc cũng xác định được, nơi này có lực lượng quy tắc bảo vệ rồi.
Đại Công Kê đứng kế bên vẻ mặt đờ đẫn nhìn Sở Mặc:
- Ngươi đang làm gì vậy?
Sở Mặc nói
- Ta biết. Nhưng vừa rồi ngươi làm gì vậy?
Đại Công Kê hỏi.
Sở Mặc nói:
- Đương nhiên là kiểm tra một chút cường độ của nơi này, nếu không thì, chẳng may làm hỏng rồi, chả phải tự mình lại phải xây dựng lại sao?
Đại Công Kê không kìm nổi giễu cợt nói:
- Thật tiếc cho hai năm sống sót của ngươi trong Huyễn Thần Giới đó, thật không hiểu ngươi làm sao vẫn còn sống được Chả lẽ ngươi không biết, kiến trúc trong Huyễn Thần Giới đều có quy tắc bảo vệ sao?
- Thật sao?
Ta chỉ biết không được động võ trong Huyễn Thần Thành thôi.
Sở Mặc gãi đầu, không đồng ý nói:
- Nơi này là cố ý xây dựng ra đó chứ. Ai mà biết có quy tắc gì chứ?
Dù sao cũng phải thử một chút.
Đại Công Kê híp mắt, con ngươi lóe ánh sáng nghi ngờ, nhìn Sở Mặc:
- Ý ngươi là Nơi này là nơi mở ra chuyên dùng cho ngươi?
- Phải. Vậy thì sao?
Sở Mặc nói:
- Lúc này ta thật sự nghi ngờ, rốt cuộc ngươi có lai lịch gì, không ngờ ngươi lại có thể thay đổi quy tắc của Huyễn Thần Giới.
Thí Thiên Đao
- Kê gia phải quản lý toàn cục, Tiểu Phá Cẩu thì hiểu gì chứ?
Đứng qua một bên mau!
Dứt lời, hắn lại dùng vẻ mặt khao khát nhìn Sở Mặc:
- Mặc ca! Khà khà Mặc gia! Cho chút đi mà Tội nghiệp Tiểu Kêmột chút mà!
Khì khì!
Sở Mặc thật không nhìn được nữa, trừng mắt nhìn Đại Công Kê:
- Ngươi làm ơn ra dáng có chút tiền đồ được không?
- Huyễn Thần Giới mà! Bảo vật ở đó với Nhân Giới mà nói, tùy tiện một thứ thôi cũng đều là bảo vật tuyệt thế rồi! Kê gia là người có văn hóa, đừng lừa Kê gia mà, Kê gia biết những thứ trong đó có thể đem ra mà.
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc vẻ rất vô lại:
- Mau lấy ra đi, để Kê gia chọn trước!
Sở Mặc mỉm cười nói:
- Việc về bảo vật đợi lúc nữa rồi nói, ta hỏi ngươi trước một việc!
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc:
- Còn việc gì quan trọng hơn bảo vật nữa?
- Ngươi có muốn vào Huyễn Thần Giới không?
Sở Mặc nói át tiếng Đại Công Kê, tự thuyết phục.
- Ngươi nói gì?
Đại Công Kê lập tức giật mình.
- Ta nói, ngươi có muốn tiến vào Huyễn Thần Giới không?
Sở Mặc hỏi lại lần nữa.
Đại Công Kê sửng sốt hồi lâu, sau đó đột nhiên bật cười ha ha, đầu gật gù, liếc mắt nhìn Sở Mặc:
- Ngươi đang trêu chọc ta sao?
Dứt lời, Đại Công Kê nổi giận:
- Huyết mạch của Kê gia đã không còn được như năm xưa, quy tắc của Huyễn Thần Giới vô cùng hà khắc, ngươi dựa vào đâu mà đòi đưa ta vào Huyễn Thần Giới?
Tiểu tử, chẳng phải chỉ là muốn ít bảo vậtHuyễn Thần Giới của ngươi thôi sao?
Cần thiết phải đem Kê gia ra làm trò tiêu khiển của ngươi không?
Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, mỉm cười:
- Nếu ta nói ta có thể thì sao?
-
Đại Công Kê ngây người nhìn Sở Mặc, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ:
- Ta nói nè, tiểu tử, hai năm không gặp, ngươi học toàn thói xấu.
- Ta nói thật đấy.
- Muốn tiến vào không?
- Muốn chứ, muốn chết đi được!
Đại Công Kê bước đi lòng vòng tới lui, có chút gắt gỏng nói:
- Ai mà không muốn tiến vào Huyễn Thần Giới chứ?
Trên trời dưới đất, từ Thiên Giới đến Tiên Giới đến Linh Giới, có sinh linh nào mà không muốn tiến vào Huyễn Thần Giới?
Vấn đề là Huyễn Thần Giới đòi hỏi người có nguồn lực huyết mạch cực mạnh, nếu sức lực huyết mạch không đạt tới tiêu chuẩn, ai mà tiến vào được chứ?
- Tại sao lúc trước chưa từng nghe ngươi nhắc tới Huyễn Thần Giới?
Sở Mặc tò mò hỏi một câu.
- Nói với ngươi thì có ích gì chứ?
Đại Công Kê trợn mắt nhìn Sở Mặc:
- Ai mà ngờ được một tên tiểu tử thân ở Nhân Giới như ngươi lại có thể tiến vào Huyễn Thần Giới chứ?
- Đến đây, Đại Công Kê, còn có Tiểu Sài Khuyển, ta đưa các người vào trước để xem qua, các ngươi lập tức sẽ tin lời ta nói.
Sở Mặc nói, trên thực tế, chủ yếu là vì Đại Công Kê không tin, Tiểu Sài Khuyển thì luẩn quẩn quanh ống quần Sở Mặc, căn bản không thèm để ý cái gì là Huyễn Thần Giới, đừng nói hiện tại nó vẫn còn tự phongấn mình, cho dù là không có phong ấn, nó cũng chưa từng nghe qua Huyễn Thần Giới.
- Tiểu Phá Cẩu thật tốt số mà!
Đại Công Kê lườm Tiểu Sài Khuyển một cái, giọng khó chịu lầu bầu một câu.
Sau đó, Sở Mặc liền niệm khẩu quyết, một luồng hào quang trực tiếp chiếu vào Đại Công Kê và Tiểu Sài Khuyển bên cạnh hắn. Dù là Đại Công Kê hay Tiểu Sài Khuyển, toàn thân đều khẽ bị chấn động, đôi mắt mơ màng của Tiểu Sài Khuyển bỗng chốc lộ vẻ trấn tĩnhSở Mặc thấy cảnh tượng trước mặt vừa thay đổi, sau đó, hắn cảm nhận luồn năng lượng chen nhau tụ hội lại từ bốn phương tám hướng, hắn hít sâu một hơi, khẽ nói:
Tiếp đó, Sở Mặc mở to hai mắt nhìn cảnh vật xung quanh.
Khẩu quyết này, sau khi Giới Linh dạy cho hắn, đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng. Giới Linh còn cố ý vạch sẵn một địa điểm cho hắn, và đây cũng là lần đầu Sở Mặc đến đó.
Điều khiến Sở Mặc không ngờ tới chính là nơi đây lại là một tòacung điện rộng lớn vô cùng.
Tòa cung điện rộng lớn lại xây dựng trên lưng sườn núi của một ngọn núi lớn, từng tòa cung điện xây dựng san sát nhau, từ dưới lên trên, xếp hàng ngay ngắn.
Chỗ mà bọn chúng đang đứng lúc này là quảng trường của một tòa ở chỗ thấp nhất.
Cuối quảng trường là một cung điện cao lớn, bề mặt cung điện còn treo một bảng hiệu. Bên trên có hai chữ viết lớn như rồng bay phượng múa “Sở Cung”! Quảng trường rất rộng, vuông vắn, chừng hơn một ngàn trượng, trên quảng trường phủ một phiến đá màu xanh khổng lồ.
Sở Mặc thử dùng sức dậm chân một cái, dùng một thành sức mạnh phiến đá dưới chân không hề sứt mẻ, cùng lúc còn truyền lại một lực phản chấn rất nhỏ.
Sở Mặc lộ vẻ mừng rỡ, ngay lập tức hắn dùng năm thành công lực, thi triển nhân quyền trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp đánh mạnh xuống dưới mặt đất.
Đại Công Kê đứng bên khiếp sợ nhảy vèo một cái tránh ra xa, TiểuSài Khuyển hơi nao núng, nhưng cơ thể vẫn không dịch chuyển.
Uỳnh!
Một quyền của Sở Mặc đánh mạnh trên mặt đất phát ra tiếng vang rung trời!
Với cảnh giới đỉnh cao Thiên Tâm Cảnh của Sở Mặc lúc này, sức mạnh một quyền của hắn, cho dù chỉ là năm thành công lực nhưng muốn đánh tan một quả núi quả thực dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên sau khi hết một quyền, phiến đá dưới chân vẫn không hềbị tổn hại chút nào.
Sở Mặc ngạc nhiên mừng rỡ! Trong lòng rốt cuộc cũng xác định được, nơi này có lực lượng quy tắc bảo vệ rồi.
Đại Công Kê đứng kế bên vẻ mặt đờ đẫn nhìn Sở Mặc:
- Ngươi đang làm gì vậy?
Sở Mặc nói
- Ta biết. Nhưng vừa rồi ngươi làm gì vậy?
Đại Công Kê hỏi.
Sở Mặc nói:
- Đương nhiên là kiểm tra một chút cường độ của nơi này, nếu không thì, chẳng may làm hỏng rồi, chả phải tự mình lại phải xây dựng lại sao?
Đại Công Kê không kìm nổi giễu cợt nói:
- Thật tiếc cho hai năm sống sót của ngươi trong Huyễn Thần Giới đó, thật không hiểu ngươi làm sao vẫn còn sống được Chả lẽ ngươi không biết, kiến trúc trong Huyễn Thần Giới đều có quy tắc bảo vệ sao?
- Thật sao?
Ta chỉ biết không được động võ trong Huyễn Thần Thành thôi.
Sở Mặc gãi đầu, không đồng ý nói:
- Nơi này là cố ý xây dựng ra đó chứ. Ai mà biết có quy tắc gì chứ?
Dù sao cũng phải thử một chút.
Đại Công Kê híp mắt, con ngươi lóe ánh sáng nghi ngờ, nhìn Sở Mặc:
- Ý ngươi là Nơi này là nơi mở ra chuyên dùng cho ngươi?
- Phải. Vậy thì sao?
Sở Mặc nói:
- Lúc này ta thật sự nghi ngờ, rốt cuộc ngươi có lai lịch gì, không ngờ ngươi lại có thể thay đổi quy tắc của Huyễn Thần Giới.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 515: Hoàng Họa
10.0/10 từ 43 lượt.