Thí Thiên Đao
Chương 462: Ngươi đến phá rối sao (2)
Một mặt phải xử lý việc hậu sự của ca ca, mặt khác cũng phải suy nghĩ sự an toàn của chính mình.
Bởi vì đối phương đã dám ám sát Hổ Khiếu thì chắc chắn dám ámsát Hổ Liệt!
Những xung đột giữa các đại tu sĩ quyết liệt đến mức người thường khó mà tưởng tượng được!
Sự hỗn loạn của Địa Tầng ảnh hưởng trực tiếp tới Nhân Tầng, tất cả những người trong Huyễn Thân Giới bỗng chốc mất 1 phần 3.
Đại đa số thiên kiêu trẻ tuổi của nhiều gia tộc đều bị triệu hồi về thế giới của chính mình.
Cho nên Huyễn Thần Giới từng náo nhiệt những tháng ngày vô tận,lần đầu tiên trở nên vắng vẻ hiu quạnh.
Một người mắt sáng như gươm, tướng mạo anh tuấn, mặc y phục trắng bước đi trên con phố vẳng vẻ của Huyễn Thần Giới. Đôi mắt mang vẻ buồn man mác nhìn quanh, không biết đang nghĩ gì.
Bước chân dừng lại ở cửa một hiệu thuốc cổ kính, thiếu niên ngẫm nghĩ một lúc rồi bước vào.
Một tiểu nhị có vẻ khôn ngoan tháo vát thấy bạch y thiếu niên chợt tươi cười bước tới chào đón.Đổi lại là trước kia, Tiểu nhị Linh Đan Đường sẽ không nhiệt tình như vậy, nhưng thời gian gần đây người ở Huyễn Thần Giới đại đa số đều đã rời khỏi nơi này, trở về nơi ở của họ, dẫn tới sự hiu quạnh trước nay chưa từng có ở Huyễn Thần Giới.
Điều này khiến cho tiểu nhị của Linh Đan Đường vốn quen với việc buôn bán sầm uất cảm thấy lạc lõng, bởi họ đều có áp lực trong việc buôn bán.
Nếu buôn bán ế ẩm, đãi ngộ của họ sẽ bị giảm xuống.
Linh Đan Đường, cái tên không phải rất nổi tiếng, tuy nhiên lại làcửa hàng đan dược lớn nhất ở Huyễn Thần Giới, thậm chí là khắp Tiên Giới, Thiên Giới
Không chỉ có ba cửa hiệu thuốc bắc lớn ở 3 tầng của Huyễn Thần Giới, ở Tiên Giới và Thiên Giới còn có hơn 5 ngàn tiệm thuốc khác.
Nghe nói thế lực sau lưng Linh Đan Đường, cho dù là Đế Chủ cũng không dám làm càn ở Linh Đan Đường.
Sở Mặc lựa chọn ở đây đương nhiên là đã có sự chuẩn bị đầy đủ.
Không sai, người thiếu niên mặc y phục trắng chính là kẻ đã tự sátdưới mũi kiếm của Kỳ Tiêu Vũ Sở Mặc!
Tuy nhiên, hiện tại hắn ở Huyễn Thần Giới tên gọi là Lâm Bạch.
Tướng mạo của hắn so với trước đây cũng hoàn toàn thay đổi, thậm chí mỗi người chỉ được dùng một bản tin, thì Sở Mặc lại có những hai cái.
Trong đó một cái mang tên Thanh Thiên Như Mặc, cái mới tên gọi là Lâm Bạch.
- Khách quan, xin chào, ngài muốn gọi món gì? Bổn tiệm có cácloại đan dược, không thiếu thứ gì.
Tiểu nhị nhiệt tình giới thiệu, người thiếu niên trước mặt này nhìn qua đã thấy cốt cách tao nhã, phong độ bất phàm.
Thực ra cho dù có là người bình thường, tiểu nhị cũng sẽ nhiệt tình như vậy. Bởi liên tiếp 3 ngày nay, mỗi ngày người vào Linh Đan Đường đều không quá 10 người.
Còn trước khi phát sinh trận bạo loạn này, đây quả thực là một cảnh tượng không tin nổi.
Tùy tiện một ngày nào đó thì trước cửa Linh Đan Đường cũng cónhững hàng dài đứng xếp, đông đúc tới mức khiến người ta phải giật mình.
Sở Mặc liếc nhìn tiểu nhị, lạnh lùng nói:
- Ta không mua.
Tiểu nhị cười tươi như hoa nói:
- Không mua cũng không sao Ừm? Khách quan nói gì? Không phải đến để mua đan dược?
Nói dứt lời, giọng tên tiểu nhị dần trở nên khô cứng, hai lông mày hơi nhíu lại.
- Không mua đan dược thì ngươi tới đây làm gì? Hử?
Chữ “hử” cuối cùng có phần phẫn nộ.
Hết cách, người của Linh Đan Đường, cho dù là tên tiểu nhị bán thuốc cấp thấp cũng đều ngông cuồng như vậy, đừng nói là Sở Mặc, cho dù là Thượng Quan Nam đến, gặp phải thái độ này cũng đều phải bóp mũi nhẫn nhịn.
Muốn lên mặt với Linh Đan Đường, về nhà hỏi trước xem các trưởng bối có đồng ý không đã? Nếu hắn không cho ngươi hai vả thì coi như số ngươi gặp hên rồi!Linh Đan Đường chính là có khí phách như vậy!
Cho nên vừa nghe Sở Mặc nói không phải tới mua đan dược, tên tiểu nhị lập tức giận giữ, chán không giả vờ hiền lành nữa, lạnh lùng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc khắc biết Linh Đan Đường không phải hạng thường, tên tiểu nhị dáng vẻ phách lối vì có chỗ đỡ lớn mạnh, cho nên Sở Mặc không nổi giận, hắn mỉm cười:
- Ta đến để bán đan dược.
Tiểu nhị vừa nghe lời này liền vui vẻ, cười nhạt.
- Tiểu tử, sao nào? Chán sống rồi? Chạy đến Linh Đan Đường để phá rối sao?
Tiểu nhị cười khẩy, có vẻ do gần đây việc buôn bán khó khăn đã khiến cho hắn vô cùng bực dọc, đáng chán không có việc gì làm, giờ việc đến tận cửa lại là
Mặc dù chàng thiếu niên này tướng mạo tuấn tú, nhưng vậy thì sao chứ? Hắn vốn không thích ăn thỏ non.
Sở Mặc mím môi, hắn biết Linh Đan Đường rất ghê gớm, tiểu nhị trong đó cũng rất ngang ngược, nhưng không ngờ lại ngang ngược tới mức ấy.Hắn ngẩng đầu, im lặng nhìn tên tiểu nhị đang xăng xăng xắn tay áo, hỏi:
- Bình thường các người đều buôn bán kiểu như vậy sao?
- Ai yô Ngươi nói xem, bọn ta nên buôn bán thế nào?
Tiểu nhị mặt sưng lên như một chiếc bánh mì lớn, hai mắt trừng to như cái chuông đồng lườm Sở Mặc, hai tròng mắt xém chút là rơi ra ngoài.
Nhưng chỉ điều đó thôi cũng đủ khiến Sở Mặc cau mày, lùi sau vài bước, Sở Mặc lẩm bẩm một câu:
- Kiểu thái độ này mà cũng có thể làm ăn lớn như vậy, điều nàycho thấy quả thực Linh dược rất lợi hại.
- Tiểu tử, coi như là ngươi đúng.
Tiểu nhị vênh váo, nhìn xuống Sở Mặc:
- Bây giờ biết sợ rồi chứ? Sợ cũng muộn rồi. Nếu ngươi không nói ra được 1, 2, 3 cái, hôm nay gia gia sẽ dạy giỗ ngươi cho ra hồn cái đồ không hiểu quy tắc, phải dạy cho người biết cách làm người.
- Thôi miễn đi, ta còn hiểu đạo lý làm người hơn ngươi nhiều.
Sở Mặc trừng mắt, trước khi tên tiểu nhị giận phát điên, hắn ném một bình đan dược về phía tiểu nhị, thản nhiên nói:
- Đừng giơ nanh múa vuốt nữa kẻo người ta cười cho, mau đembình đan dược này qua cho trưởng quầy xem, nếu trưởng quầy nói không cần, không cần ngươi xử lý, tự ta sẽ bò ra ngoài.
Tiểu nhị nhận lấy bình đan dược, vẻ mặt mặc dù vẫn kênh kiệu, nhưng ánh mắt có phần thận trọng hơn.
Tên tiểu tử này điềm tĩnh tới mức khiến người ta mất tự tin.
Nhưng nghĩ lại, loại người to gan lớn mật dám chạy đến Linh Đan Đường để lừa bịp mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải không có. Ai ngờ hôm nay lại gặp ngay 1 tên, vận mệnh của mình kể ra cũng không tồi mà!Trừng trị tên tiểu tử này một trận rồi bắt lại, như vậy cũng coi như là có chút công lao rồi chứ?
Tên tiểu nhị căn bản không tin vào một kẻ vô danh tiểu tốt trong tay có thể có loại đan dược lợi hại? Hay có thể luyện ra loại đan dược có chất lượng nào? Loại Vô Hạ sao? Cứ nằm mơ tiếp đi! Loại thượng phẩm Phổ Thông sao? Nếu thực sự có thể luyện ra loại đan dược thượng phẩm Phổ Thông cũng coi như không tệ rồi!
Thí Thiên Đao
Bởi vì đối phương đã dám ám sát Hổ Khiếu thì chắc chắn dám ámsát Hổ Liệt!
Những xung đột giữa các đại tu sĩ quyết liệt đến mức người thường khó mà tưởng tượng được!
Sự hỗn loạn của Địa Tầng ảnh hưởng trực tiếp tới Nhân Tầng, tất cả những người trong Huyễn Thân Giới bỗng chốc mất 1 phần 3.
Đại đa số thiên kiêu trẻ tuổi của nhiều gia tộc đều bị triệu hồi về thế giới của chính mình.
Cho nên Huyễn Thần Giới từng náo nhiệt những tháng ngày vô tận,lần đầu tiên trở nên vắng vẻ hiu quạnh.
Một người mắt sáng như gươm, tướng mạo anh tuấn, mặc y phục trắng bước đi trên con phố vẳng vẻ của Huyễn Thần Giới. Đôi mắt mang vẻ buồn man mác nhìn quanh, không biết đang nghĩ gì.
Bước chân dừng lại ở cửa một hiệu thuốc cổ kính, thiếu niên ngẫm nghĩ một lúc rồi bước vào.
Một tiểu nhị có vẻ khôn ngoan tháo vát thấy bạch y thiếu niên chợt tươi cười bước tới chào đón.Đổi lại là trước kia, Tiểu nhị Linh Đan Đường sẽ không nhiệt tình như vậy, nhưng thời gian gần đây người ở Huyễn Thần Giới đại đa số đều đã rời khỏi nơi này, trở về nơi ở của họ, dẫn tới sự hiu quạnh trước nay chưa từng có ở Huyễn Thần Giới.
Điều này khiến cho tiểu nhị của Linh Đan Đường vốn quen với việc buôn bán sầm uất cảm thấy lạc lõng, bởi họ đều có áp lực trong việc buôn bán.
Nếu buôn bán ế ẩm, đãi ngộ của họ sẽ bị giảm xuống.
Linh Đan Đường, cái tên không phải rất nổi tiếng, tuy nhiên lại làcửa hàng đan dược lớn nhất ở Huyễn Thần Giới, thậm chí là khắp Tiên Giới, Thiên Giới
Không chỉ có ba cửa hiệu thuốc bắc lớn ở 3 tầng của Huyễn Thần Giới, ở Tiên Giới và Thiên Giới còn có hơn 5 ngàn tiệm thuốc khác.
Nghe nói thế lực sau lưng Linh Đan Đường, cho dù là Đế Chủ cũng không dám làm càn ở Linh Đan Đường.
Sở Mặc lựa chọn ở đây đương nhiên là đã có sự chuẩn bị đầy đủ.
Không sai, người thiếu niên mặc y phục trắng chính là kẻ đã tự sátdưới mũi kiếm của Kỳ Tiêu Vũ Sở Mặc!
Tuy nhiên, hiện tại hắn ở Huyễn Thần Giới tên gọi là Lâm Bạch.
Tướng mạo của hắn so với trước đây cũng hoàn toàn thay đổi, thậm chí mỗi người chỉ được dùng một bản tin, thì Sở Mặc lại có những hai cái.
Trong đó một cái mang tên Thanh Thiên Như Mặc, cái mới tên gọi là Lâm Bạch.
- Khách quan, xin chào, ngài muốn gọi món gì? Bổn tiệm có cácloại đan dược, không thiếu thứ gì.
Tiểu nhị nhiệt tình giới thiệu, người thiếu niên trước mặt này nhìn qua đã thấy cốt cách tao nhã, phong độ bất phàm.
Thực ra cho dù có là người bình thường, tiểu nhị cũng sẽ nhiệt tình như vậy. Bởi liên tiếp 3 ngày nay, mỗi ngày người vào Linh Đan Đường đều không quá 10 người.
Còn trước khi phát sinh trận bạo loạn này, đây quả thực là một cảnh tượng không tin nổi.
Tùy tiện một ngày nào đó thì trước cửa Linh Đan Đường cũng cónhững hàng dài đứng xếp, đông đúc tới mức khiến người ta phải giật mình.
Sở Mặc liếc nhìn tiểu nhị, lạnh lùng nói:
- Ta không mua.
Tiểu nhị cười tươi như hoa nói:
- Không mua cũng không sao Ừm? Khách quan nói gì? Không phải đến để mua đan dược?
Nói dứt lời, giọng tên tiểu nhị dần trở nên khô cứng, hai lông mày hơi nhíu lại.
- Không mua đan dược thì ngươi tới đây làm gì? Hử?
Chữ “hử” cuối cùng có phần phẫn nộ.
Hết cách, người của Linh Đan Đường, cho dù là tên tiểu nhị bán thuốc cấp thấp cũng đều ngông cuồng như vậy, đừng nói là Sở Mặc, cho dù là Thượng Quan Nam đến, gặp phải thái độ này cũng đều phải bóp mũi nhẫn nhịn.
Muốn lên mặt với Linh Đan Đường, về nhà hỏi trước xem các trưởng bối có đồng ý không đã? Nếu hắn không cho ngươi hai vả thì coi như số ngươi gặp hên rồi!Linh Đan Đường chính là có khí phách như vậy!
Cho nên vừa nghe Sở Mặc nói không phải tới mua đan dược, tên tiểu nhị lập tức giận giữ, chán không giả vờ hiền lành nữa, lạnh lùng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc khắc biết Linh Đan Đường không phải hạng thường, tên tiểu nhị dáng vẻ phách lối vì có chỗ đỡ lớn mạnh, cho nên Sở Mặc không nổi giận, hắn mỉm cười:
- Ta đến để bán đan dược.
Tiểu nhị vừa nghe lời này liền vui vẻ, cười nhạt.
- Tiểu tử, sao nào? Chán sống rồi? Chạy đến Linh Đan Đường để phá rối sao?
Tiểu nhị cười khẩy, có vẻ do gần đây việc buôn bán khó khăn đã khiến cho hắn vô cùng bực dọc, đáng chán không có việc gì làm, giờ việc đến tận cửa lại là
Mặc dù chàng thiếu niên này tướng mạo tuấn tú, nhưng vậy thì sao chứ? Hắn vốn không thích ăn thỏ non.
Sở Mặc mím môi, hắn biết Linh Đan Đường rất ghê gớm, tiểu nhị trong đó cũng rất ngang ngược, nhưng không ngờ lại ngang ngược tới mức ấy.Hắn ngẩng đầu, im lặng nhìn tên tiểu nhị đang xăng xăng xắn tay áo, hỏi:
- Bình thường các người đều buôn bán kiểu như vậy sao?
- Ai yô Ngươi nói xem, bọn ta nên buôn bán thế nào?
Tiểu nhị mặt sưng lên như một chiếc bánh mì lớn, hai mắt trừng to như cái chuông đồng lườm Sở Mặc, hai tròng mắt xém chút là rơi ra ngoài.
Nhưng chỉ điều đó thôi cũng đủ khiến Sở Mặc cau mày, lùi sau vài bước, Sở Mặc lẩm bẩm một câu:
- Kiểu thái độ này mà cũng có thể làm ăn lớn như vậy, điều nàycho thấy quả thực Linh dược rất lợi hại.
- Tiểu tử, coi như là ngươi đúng.
Tiểu nhị vênh váo, nhìn xuống Sở Mặc:
- Bây giờ biết sợ rồi chứ? Sợ cũng muộn rồi. Nếu ngươi không nói ra được 1, 2, 3 cái, hôm nay gia gia sẽ dạy giỗ ngươi cho ra hồn cái đồ không hiểu quy tắc, phải dạy cho người biết cách làm người.
- Thôi miễn đi, ta còn hiểu đạo lý làm người hơn ngươi nhiều.
Sở Mặc trừng mắt, trước khi tên tiểu nhị giận phát điên, hắn ném một bình đan dược về phía tiểu nhị, thản nhiên nói:
- Đừng giơ nanh múa vuốt nữa kẻo người ta cười cho, mau đembình đan dược này qua cho trưởng quầy xem, nếu trưởng quầy nói không cần, không cần ngươi xử lý, tự ta sẽ bò ra ngoài.
Tiểu nhị nhận lấy bình đan dược, vẻ mặt mặc dù vẫn kênh kiệu, nhưng ánh mắt có phần thận trọng hơn.
Tên tiểu tử này điềm tĩnh tới mức khiến người ta mất tự tin.
Nhưng nghĩ lại, loại người to gan lớn mật dám chạy đến Linh Đan Đường để lừa bịp mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải không có. Ai ngờ hôm nay lại gặp ngay 1 tên, vận mệnh của mình kể ra cũng không tồi mà!Trừng trị tên tiểu tử này một trận rồi bắt lại, như vậy cũng coi như là có chút công lao rồi chứ?
Tên tiểu nhị căn bản không tin vào một kẻ vô danh tiểu tốt trong tay có thể có loại đan dược lợi hại? Hay có thể luyện ra loại đan dược có chất lượng nào? Loại Vô Hạ sao? Cứ nằm mơ tiếp đi! Loại thượng phẩm Phổ Thông sao? Nếu thực sự có thể luyện ra loại đan dược thượng phẩm Phổ Thông cũng coi như không tệ rồi!
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 462: Ngươi đến phá rối sao (2)
10.0/10 từ 43 lượt.