Thí Thiên Đao
Chương 456: Ngươi sợ sao?
Kỳ Tiêu Vũ nói, rồi lại hành lễ với Thượng Quan Nam lần nữa:
- Xin lỗi, Thượng Quan công tử, thành ý của người, ta xin nhận, nhưng rất tiếc
Nói xong, Kỳ Tiêu Vũ bước tới phía Sở Mặc:
- Chúng ta đi thôi!
Sở Mặc gật đầu:
- Được!
- Đứng lại!
Sắc mặt Thượng Quan Nam từ tái xanh thành tím đen, khuôn mặt anh tuấn lập tức cau có:
- Hôm nay không nói rõ ràng, ai cũng đừng hòng bước ra khỏi phòng!
- Khà khà, Thượng Quan huynh sao lại ngang ngược vậy
Hổ Liệt tỏ ý khinh thường.
- Hổ Liệt, ngươi câm miệng cho ta.
Sự nhẫn nại của Thượng Quan Nam đã tới cực hạn, hắn lạnh lùng nhìn Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ đã đi tới bên hắn:
- Trước khi bước vào phòng này, hai người hoàn toàn không quen biết. Cái gì mà vị hôn thê lừa ai chứ? Coi ta là trẻ ranh 3 tuổi sao?Sở Mắc liếc nhìn Thượng Quan Nam, thầm nghĩ trong lòng cũng có phần nào thông cảm với vị đại công tử này, hắn khẽ thở dài:
- Thật có lỗi, Thượng Quan công tử, tại hạ hiểu được tâm tư của người, nhưng Kỳ Tiêu Vũ đích thị là vị hôn thê của ta.
Dứt lời, Sở Mặc liền nắm lấy tay của Kỳ Tiêu Vũ.
Cơ thể Kỳ Tiêu Vũ khẽ run lên giống như có chút kháng cự, nhưng cuối cùng vẫn không rút ra khỏi tay Sở Mặc, khuôn mặt thanh tú dần ửng đỏ.
- Ngươi các ngươiThượng Quan Nam trước giờ chưa từng căm hận quy tắc không được đấu võ trong Huyễn Thần Thành như lúc này.
Bất luận là ai, chỉ cần dám đánh nhau trong Huyễn Thần Thành, chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi Huyễn Thần Giới, vĩnh viên không có cơ hội thứ hai vào lại đây.
Quy tắc này đã có quá nhiều người tự mình nghiệm chứng qua rồi, sự giáo huấn tàn khốc bày ra trước mắt, cho dù Thượng Quan Nam tự phụ đến đâu, cũng tuyệt đối không dám thách thức quy tắc này.
Nếu không, thiếu niên này đã chết 800 lượt rồi!- Xin thứ lỗi, Thượng Quan công tử.
Hổ Liệt mồm nói xin lỗi, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ đắc ý, cười đùa cợt nhả đứng dậy, sau đõ vươn vai một cái:
- Đi nào đi nào
Thái Điệp Tiên Tử và Vân Mộng Tiên Tử đứng lặng ở đó, gần như mất đi khả năng tư duy, đến lúc này họ vẫn chưa rõ cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Không phải Hổ Liệt và Thượng Quan Nam đang tranh giành thiếu nữ Tinh Linh Tộc này sao? Sao lại thành ra như thế này?Hai người họ không hiểu, Thượng Quan Nam càng không hiểu được, nhưng hắn lúc này đích thị đang bị kích động, hai mắt long sòng sọc nhìn Sở Mặc:
- Huyễn Thần Thành không thể động võ, nhất thời có thể bảo vệ ngươi, nhưng, không thể bảo vệ ngươi cả đời!
Sở Mặc ngoảnh đầu nhìn Thượng Quan Nam, không nói lời nào, vẻ mặt điềm tĩnh.
- Tiến vào Huyễn Thần Giới, lẽ nào ngươi vĩnh viễn trốn ở trong thành sao?
Sở Mặc mỉm cười:
- Bên trong Huyễn Thần Thành quả thực rất tốt!
- Được thôi, người không ra khỏi thành một bước, vậy ngươi không sợ những người thân, bằng hữu bên cạnh ngươi sao Tất cả những ai có quan hệ với ngươi, không cẩn thận xảy ra bất trắc mà chết thì sao?
Thượng Quan Nam khẩu khí lạnh lùng, giọng nói đó giống như phát ra từ Vạn Niên Huyền Băng vậy:
- Ngươi nên hiểu, ta muốn làm việc này không hề khó chút nào!- Ngươi đang uy hiếp ta?
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Thượng Quan Nam.
Thượng Quan Nam lãnh đạm nói:
- Vậy thì sao?
- Vậy ngươi không có người nhà sao? Ngươi cũng không có thân nhân? Ngươi không có bằng hữu?
Ánh mắt Sở Mặc chợt đỏ sọc lên, nhìn Thượng Quan Nam:
- Vốn dĩ ta cũng có chút đồng cảm với ngươi, cảm thấy có lỗi với ngươi. Dẫu sao ngươi cũng tạm thời chưa làm sai điều gì, nhưng lúc nàyđây, Thượng Quan Nam, thân nhân và bằng hữu của ta nếu mất đi một cọng lông, người nhà của ngươi cũng đừng hòng chạy thoát.
Uy hiếp, ai không biết làm vậy? Có ai mà bỗng nhiên nhảy ra từ đá? Ai mà không có họ hàng hang hốc?
- Ha ha ha
Thượng Quan Nam bất chợt cười lớn, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Ngươi có biết đang nói chuyện với ai không? Cái thứ nhỏ bé như con kiến nhà ngươi cũng dám lớn tiếng không biết nhục mà uy hiếp gia tộc Thượng Quan? Đồ nhãi ranh không phải đang chế giễu ngươi, chỉ cần đến ngoài thành, ThượngQuan gia tùy ý cho một người đứng đó để ngươi đánh Thì dù ngươi muốn tránh cũng chẳng tránh được!
Hổ Liệt thản nhiên nói:
- Ta có thể!
Thượng Quan Nam mặt biến sắc, lạnh lùng nói:
- Hổ Liệt, ngươi nhất định phải dính vào vũng lầy này sao?
Hổ Liệt khinh khỉnh cười:
- Đó là huynh đệ của ta!Sở Mặc nhìn Hổ Liệt, nếu nói không cảm động thì đó là giả, nhưng cũng có chút lo lắng.
Hiện tại hắn đang ở Thiên Giới, cho dù Thượng Quan Nam là Đế Chủ cũng không có bản lĩnh chạy tới Nhân Giới để truy sát hắn.
Nhưng Hổ Liệt thì khác, Hổ Tộc sau lưng hắn đều ở Thiên Giới!
Nếu thực sự đối đầu với gia tộc Thượng Quan, Hổ Tộc chắc chắn là phe yếu thế hơn.
Thượng Quan Nam gật đầu:
- Tốt, rất tốt, Hổ Liệt, hãy nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay!
Dứt lời, hắn lại nhìn Sở Mặc:
- Sở Mặc đúng chứ? Ta sẽ ghi nhớ ngươi! Rất nhanh thôi ngươi có thể nổi danh thiên hạ rồi!
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Là nổi danh ở phần nhiệm vụ của bản tin đúng chứ!
- Ngươi biết vậy là tốt!
Thượng Quan Nam cười nhạt!- Ngươi nhất định phải làm vậy sao?
Sở Mặc hơi nhíu mắt nhìn Thượng Quan Nam:
- Vì một con kiến nhỏ bé như ta trong mắt ngươi, vì một người Lam sắc huyết mạch cường độ, ngươi thấy có đáng không?
- Ngươi sợ sao?
Thượng Quan Nam tỏ vẻ cười nhạo.
- Không, ta chỉ muốn khẳng định lại.
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Thượng Quan Nam:
- Nếu nhà ngươi nghiêm túc, vậy thì chúng ta thử chơi một trò, nhưng trò này không chết không dừng lại được. Tất cả hậu quả, Thượng Quan Nam nhà ngươi tốt nhất nên có tâm lý chuẩn bị! Đừng giữa đường không chơi được tiếp, lại tới cầu xin, đến lúc đó, thể diện của ngươi không những bị ảnh hưởng, ta cũng chưa chắc chấp nhận!
Vân Mông Tiên Tử và Thái Điệp Tiên Tử đứng bên chết lặng người, hôm nay bọn họ vốn dĩ đã không cam tâm tình ngueyẹt tới đây, họ đều rõ mình chỉ là người khách ngồi ké là kẻ làm chứng!Nhưng vì nể mặt Thượng Quan Nam, họ thật sự không dám cự tuyệt.
Mặc dù Thượng Quan Nam chỉ đứng thứ 3 trên bảng Chiến Lực Tối Cường, nhưng Kim Ô Đại Đế đứng đầu và Vương Chân đứng thứ 2, sớm đã không còn ở Nhân Tầng, cho nên, bây giờ Thượng Quan Nam cũng được coi như là cường giả mạnh nhất bảng Chiến Lực của Nhân Tầng!
Một mình hắn ta đã để người ta nể mặt vài phần rồi.
Chứ đừng nói là hậu thuẫn sau lưng hắn, còn có những nhân vật tầm cỡ của Thượng Quan gia.Cho nên Vân Mộng và Thái Điệp đều miễn cưỡng tới đây, nhưng bọn họ làm thế nào cũng không tưởng tượng nổi, hôm nay lại có thể chứng kiến một màn kịch náo nhiệt hấp dẫn tới vậy, quả thực là không phí chuyến đi.
Thí Thiên Đao
- Xin lỗi, Thượng Quan công tử, thành ý của người, ta xin nhận, nhưng rất tiếc
Nói xong, Kỳ Tiêu Vũ bước tới phía Sở Mặc:
- Chúng ta đi thôi!
Sở Mặc gật đầu:
- Được!
- Đứng lại!
Sắc mặt Thượng Quan Nam từ tái xanh thành tím đen, khuôn mặt anh tuấn lập tức cau có:
- Hôm nay không nói rõ ràng, ai cũng đừng hòng bước ra khỏi phòng!
- Khà khà, Thượng Quan huynh sao lại ngang ngược vậy
Hổ Liệt tỏ ý khinh thường.
- Hổ Liệt, ngươi câm miệng cho ta.
Sự nhẫn nại của Thượng Quan Nam đã tới cực hạn, hắn lạnh lùng nhìn Sở Mặc và Kỳ Tiêu Vũ đã đi tới bên hắn:
- Trước khi bước vào phòng này, hai người hoàn toàn không quen biết. Cái gì mà vị hôn thê lừa ai chứ? Coi ta là trẻ ranh 3 tuổi sao?Sở Mắc liếc nhìn Thượng Quan Nam, thầm nghĩ trong lòng cũng có phần nào thông cảm với vị đại công tử này, hắn khẽ thở dài:
- Thật có lỗi, Thượng Quan công tử, tại hạ hiểu được tâm tư của người, nhưng Kỳ Tiêu Vũ đích thị là vị hôn thê của ta.
Dứt lời, Sở Mặc liền nắm lấy tay của Kỳ Tiêu Vũ.
Cơ thể Kỳ Tiêu Vũ khẽ run lên giống như có chút kháng cự, nhưng cuối cùng vẫn không rút ra khỏi tay Sở Mặc, khuôn mặt thanh tú dần ửng đỏ.
- Ngươi các ngươiThượng Quan Nam trước giờ chưa từng căm hận quy tắc không được đấu võ trong Huyễn Thần Thành như lúc này.
Bất luận là ai, chỉ cần dám đánh nhau trong Huyễn Thần Thành, chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi Huyễn Thần Giới, vĩnh viên không có cơ hội thứ hai vào lại đây.
Quy tắc này đã có quá nhiều người tự mình nghiệm chứng qua rồi, sự giáo huấn tàn khốc bày ra trước mắt, cho dù Thượng Quan Nam tự phụ đến đâu, cũng tuyệt đối không dám thách thức quy tắc này.
Nếu không, thiếu niên này đã chết 800 lượt rồi!- Xin thứ lỗi, Thượng Quan công tử.
Hổ Liệt mồm nói xin lỗi, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ đắc ý, cười đùa cợt nhả đứng dậy, sau đõ vươn vai một cái:
- Đi nào đi nào
Thái Điệp Tiên Tử và Vân Mộng Tiên Tử đứng lặng ở đó, gần như mất đi khả năng tư duy, đến lúc này họ vẫn chưa rõ cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Không phải Hổ Liệt và Thượng Quan Nam đang tranh giành thiếu nữ Tinh Linh Tộc này sao? Sao lại thành ra như thế này?Hai người họ không hiểu, Thượng Quan Nam càng không hiểu được, nhưng hắn lúc này đích thị đang bị kích động, hai mắt long sòng sọc nhìn Sở Mặc:
- Huyễn Thần Thành không thể động võ, nhất thời có thể bảo vệ ngươi, nhưng, không thể bảo vệ ngươi cả đời!
Sở Mặc ngoảnh đầu nhìn Thượng Quan Nam, không nói lời nào, vẻ mặt điềm tĩnh.
- Tiến vào Huyễn Thần Giới, lẽ nào ngươi vĩnh viễn trốn ở trong thành sao?
Sở Mặc mỉm cười:
- Bên trong Huyễn Thần Thành quả thực rất tốt!
- Được thôi, người không ra khỏi thành một bước, vậy ngươi không sợ những người thân, bằng hữu bên cạnh ngươi sao Tất cả những ai có quan hệ với ngươi, không cẩn thận xảy ra bất trắc mà chết thì sao?
Thượng Quan Nam khẩu khí lạnh lùng, giọng nói đó giống như phát ra từ Vạn Niên Huyền Băng vậy:
- Ngươi nên hiểu, ta muốn làm việc này không hề khó chút nào!- Ngươi đang uy hiếp ta?
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Thượng Quan Nam.
Thượng Quan Nam lãnh đạm nói:
- Vậy thì sao?
- Vậy ngươi không có người nhà sao? Ngươi cũng không có thân nhân? Ngươi không có bằng hữu?
Ánh mắt Sở Mặc chợt đỏ sọc lên, nhìn Thượng Quan Nam:
- Vốn dĩ ta cũng có chút đồng cảm với ngươi, cảm thấy có lỗi với ngươi. Dẫu sao ngươi cũng tạm thời chưa làm sai điều gì, nhưng lúc nàyđây, Thượng Quan Nam, thân nhân và bằng hữu của ta nếu mất đi một cọng lông, người nhà của ngươi cũng đừng hòng chạy thoát.
Uy hiếp, ai không biết làm vậy? Có ai mà bỗng nhiên nhảy ra từ đá? Ai mà không có họ hàng hang hốc?
- Ha ha ha
Thượng Quan Nam bất chợt cười lớn, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Ngươi có biết đang nói chuyện với ai không? Cái thứ nhỏ bé như con kiến nhà ngươi cũng dám lớn tiếng không biết nhục mà uy hiếp gia tộc Thượng Quan? Đồ nhãi ranh không phải đang chế giễu ngươi, chỉ cần đến ngoài thành, ThượngQuan gia tùy ý cho một người đứng đó để ngươi đánh Thì dù ngươi muốn tránh cũng chẳng tránh được!
Hổ Liệt thản nhiên nói:
- Ta có thể!
Thượng Quan Nam mặt biến sắc, lạnh lùng nói:
- Hổ Liệt, ngươi nhất định phải dính vào vũng lầy này sao?
Hổ Liệt khinh khỉnh cười:
- Đó là huynh đệ của ta!Sở Mặc nhìn Hổ Liệt, nếu nói không cảm động thì đó là giả, nhưng cũng có chút lo lắng.
Hiện tại hắn đang ở Thiên Giới, cho dù Thượng Quan Nam là Đế Chủ cũng không có bản lĩnh chạy tới Nhân Giới để truy sát hắn.
Nhưng Hổ Liệt thì khác, Hổ Tộc sau lưng hắn đều ở Thiên Giới!
Nếu thực sự đối đầu với gia tộc Thượng Quan, Hổ Tộc chắc chắn là phe yếu thế hơn.
Thượng Quan Nam gật đầu:
- Tốt, rất tốt, Hổ Liệt, hãy nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay!
Dứt lời, hắn lại nhìn Sở Mặc:
- Sở Mặc đúng chứ? Ta sẽ ghi nhớ ngươi! Rất nhanh thôi ngươi có thể nổi danh thiên hạ rồi!
Sở Mặc thản nhiên nói:
- Là nổi danh ở phần nhiệm vụ của bản tin đúng chứ!
- Ngươi biết vậy là tốt!
Thượng Quan Nam cười nhạt!- Ngươi nhất định phải làm vậy sao?
Sở Mặc hơi nhíu mắt nhìn Thượng Quan Nam:
- Vì một con kiến nhỏ bé như ta trong mắt ngươi, vì một người Lam sắc huyết mạch cường độ, ngươi thấy có đáng không?
- Ngươi sợ sao?
Thượng Quan Nam tỏ vẻ cười nhạo.
- Không, ta chỉ muốn khẳng định lại.
Sở Mặc bình tĩnh nhìn Thượng Quan Nam:
- Nếu nhà ngươi nghiêm túc, vậy thì chúng ta thử chơi một trò, nhưng trò này không chết không dừng lại được. Tất cả hậu quả, Thượng Quan Nam nhà ngươi tốt nhất nên có tâm lý chuẩn bị! Đừng giữa đường không chơi được tiếp, lại tới cầu xin, đến lúc đó, thể diện của ngươi không những bị ảnh hưởng, ta cũng chưa chắc chấp nhận!
Vân Mông Tiên Tử và Thái Điệp Tiên Tử đứng bên chết lặng người, hôm nay bọn họ vốn dĩ đã không cam tâm tình ngueyẹt tới đây, họ đều rõ mình chỉ là người khách ngồi ké là kẻ làm chứng!Nhưng vì nể mặt Thượng Quan Nam, họ thật sự không dám cự tuyệt.
Mặc dù Thượng Quan Nam chỉ đứng thứ 3 trên bảng Chiến Lực Tối Cường, nhưng Kim Ô Đại Đế đứng đầu và Vương Chân đứng thứ 2, sớm đã không còn ở Nhân Tầng, cho nên, bây giờ Thượng Quan Nam cũng được coi như là cường giả mạnh nhất bảng Chiến Lực của Nhân Tầng!
Một mình hắn ta đã để người ta nể mặt vài phần rồi.
Chứ đừng nói là hậu thuẫn sau lưng hắn, còn có những nhân vật tầm cỡ của Thượng Quan gia.Cho nên Vân Mộng và Thái Điệp đều miễn cưỡng tới đây, nhưng bọn họ làm thế nào cũng không tưởng tượng nổi, hôm nay lại có thể chứng kiến một màn kịch náo nhiệt hấp dẫn tới vậy, quả thực là không phí chuyến đi.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 456: Ngươi sợ sao?
10.0/10 từ 43 lượt.