Thí Thiên Đao
Chương 356: Cung chủ
- Từng trải của các ngươi… đều chẳng khác biệt là mấy? Sở Mặc nhìn những cô gái khác, nhẹ giọng hỏi. Lúc này, lòng của hắn giống như bị cái gì đó nhẹ nhàng chạm động một cái.
Tiêu Nhất Nguyệt gật gật đầu:
- Đúng vậy, Nhất Nương sư muội may mắn nhất. Nàng ta trong thời khắc nguy hiểm nhất, gặp được ngươi. Cho nên, nàng ta được xem là người có cuộc sống tốt nhất… cũng là xuất sắc nhất trong đám tỷ muội bọn ta.
- Sao các người không hỏi ta, Diệu Nhất Nương đi đâu rồi? Sở Mặc nhìn những cô gái đó, cười hỏi:
- Các người làm sao dám bảo đảm nàng không phải bị ta hại, truyền thừa bị ta đoạt?
- Cung chủ, đừng đùa nữa. Phi Tiên đã truyền lời Tứ Tượng đại lục, Diệu Nhất Nương chính thức bái nhập Phi Tiên, trở thành chưởng môn Phi Tiên. Đệ tử bái môn của Thẩm Ngạo Băng! Phi Tiên cơ hồ xưa nay không chịu tiếp xúc qua lại với Tứ Tượng đại lục, vì nàng ta phá lệ. Tiêu Nhất Nguyệt nói.
- Cái gì? Biểu tình trên mặt Sở Mặc rất phấn khích, hắn cũng không kinh ngạc về Phi Tiên truyền lời Tứ Tượng đại lục. Có loại đại phái cấp đỉnh đứng ở tuyệt đỉnh, có cái này… quả thật là bình thường.
Hắn kinh ngạc là cô cái hống hách bá đạo lạnh như băng giống như đồng diện than… là là chưởng môn của Phi Tiên!
Mà không phải trưởng lão gì?
Giống như Thẩm Tinh Tuyết từng gọi cô gái đó là dì nhỏ? Cái này há chẳng phải là nói, tương lai của Thẩm Tinh Tuyết rất dọa người? Nếu quan hệ này… bị thế nhân biết, cả Tứ Tượng đại lục, có mấy môn phái có ý đánh Đại Hạ?
Nếu đã như vậy, tại sao Hoàng thượng trước giờ không nhắc đến?
Ý niệm này vừa hình thành trong đầu Sở Mặc, đáp án lập tức được bản thân hắn nghĩ ra.
Nữ Nhân Thẩm Ngạo Băng đó, ngay cả ánh mắt của Thái tử cũng dám móc ra, ngay cả Hoàng thượng cũng dám uy hiếp muốn giết sạch.
Chỉ cần Hoàng thượng còn chưa điên, nhất định không dám truyền tin này ra công chúng…
Nhưng, y không dám, ta dám!
Sở Mặc vẫn lo lắng, có một ngày sư phụ rời khỏi, Đại Hạ sẽ bị mình liên lụy. Chuyện ngàn cường giả ngàn dặm truy sát, cộng thêm quặng mỏ nguyên thạch khổng lồ bên dưới sơn mạch Thiên Đoạn… Hai chuyện này gộp lại, đã đủ làm những môn phái đó xuất thủ với Đại Hạ rồi!
Trong con ngươi Sở Mặc lóe ra chút ý cười, thầm nói:
- Thẩm Ngạo Băng… xin lỗi, cái tên Phi Tiên của các người, tiểu gia chuẩn bị mượn dùng một chút.
- Cung chủ không biết chuyện này? Lúc Sở Mặc trong lòng quay cuồng, Tiêu Nhất Nguyệt có chút bất ngờ liếc nhìn Sở Mặc, liền chợt nói:
- Trong khoảng thời gian này, có lẽ là cung chủ đang bận chuyện tranh chấp với Đại Tề, không có chú ý đến những cái này.
Sở Mặc khẽ lắc đầu, cười khổ:
Tiêu Nhất Nguyệt mục quang có chút ngây dại, nhìn Sở Mặc:
- Nhưng trong giang hồ… uy danh của cung chủ, đã khá hiển hách.
Triệu Tiểu Tiểu nói:
- Phải đấy, khoảng thời gian này, rất nhiều người đã chú ý đến tồn tại của bọn ta. Nhưng xưa nay không có ai dám đến tìm bọn ta gây sự…
Lúc này, Sở Mặc mới đột nhiên lưu ý đến đám nữ nhân đó vẫn đang quỳ một gối ở đó, liền vội nói:
- Các ngươi… mau đứng dậy. Ta không thể làm cung chủ của các người, cũng không có tư cách này…
- Nếu cung chủ không nhận lời, bọn ta không đứng dậy! Tiêu Nhất Nguyệt chăm chú nhìn Sở Mặc:
- Trong lòng cung chủ… có thể đang suy nghĩ, đợi khi nào Nhất Nương sư muội trở về, bảo nàng ta làm cung chủ này, có được không?
Sở Mặc gật đầu:
- Các ngươi… không đồng ý?
- Cung chủ Phiêu Diêu Cung bây giờ không còn như xưa… có uy lực và vinh dự rất lớn, mà là tràn đầy trách nhiệm và gánh nặng. Bọn ta không có năng lực đảm trách cung chủ, tất nhiên sẽ không cự tuyệt người hơn bọn ta làm cung chủ này.
- Vậy các người? Sở Mặc có chút không hiểu.
Tiêu Nhất Nguyệt nói:
- Phi Tiên phát ra một thông báo, không những nói cho tất cả môn phái Tứ Tượng đại lục biết, từ nay về sau ai cũng không được tìm Diệu Nhất Nương gây phiền phức. Kỳ thật cũng như nói cho bọn ta biết, Diệu Nhất Nương… sau này là người của Phi Tiên!
- Cô thành nhất kiếm, Thiên ngoại phi tiên, vào sâu như biển. Quách Nhất Hiểu hạ giọng nói.
- Có ý gì? Sở Mặc chau mày:
- Chẳng lẽ nói, sau khi bái nhập bốn môn phái này, thì cả cuộc đời không thể làm chuyện mình muốn làm?
- Cung chủ có thể lý giải như vậy. Diệu Nhất Nguyệt nói:
- Ngay cả hôn nhân… cũng chỉ có thể xảy ra giữa bốn môn phái này…
- Mẹ nó! Sở Mặc mắng.
- Sư tôn của cung chủ, tuy nói là cường giả cái thế vô cùng cường đại, nhưng dù sau ông ấy… sắp rời khỏi rồi. Hơn nữa, suy cho cùng là một người. Tiêu Nhất Nguyệt nhìn Sở Mặc, nói:
- Nhất Nương sư muội… nếu không thể thoát khỏi Phi Tiên, chủ định không thể trở thành cung chủ của Phiêu Diêu Cung. Cho nên… người… chính là cung chủ của bọn ta.
Quách Nhất Hiểu nói:
- Không chỉ bọn ta nghĩ như vậy, bây giờ hơn 300 đệ tử Phiêu Diêu Cung tụ tập ở Viêm Hoàng Thành đều nghĩ như vậy! Trong lòng bọn họ sớm đã… xem người là cung chủ của Phiêu Diêu Cung. Bằng không… sao người của bọn ta có thể tụ tập ở chỗ của ngài. Trở thành một thành viên của Thí Thiên?
Sở Mặc trầm ngâm suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu:
- Được, cung chủ này, ta tạm thời đảm nhận! Nhưng các người yên tâm, sẽ có một ngày, ta sẽ mang Nhất Nương từ trong Phi Tiên ra ngoài. Nàng ta có muốn làm cung chủ này không, không quan trọng, muốn gả cho ai, đó là tự do của mình! Nhưng mọi lựa chọn… đều phải là nàng ta cam tâm tình nguyện! Nếu có ai… dám cưỡng ép nàng ấy, ta không ngại giết người đó.
Sở Mặc nói xong, đỡ từng người dậy.
Chỉ là trên người hắn trong giây khắc vừa nãy phát ra sát khí mãnh liệt lại làm trong lòng những đệ tử Phiêu Diêu Cung lang thang vất vưởng nhiều năm vui vẻ cảm động. Cảm thấy từ nay về sau sẽ có cường lực dựa vào, lại có chút âm thầm lo lắng.
Đây chính là Phi Tiên!
Cho dù Trường Sinh Thiên đại phái tuyệt đỉnh trên Đại lục Thanh Long, chỉ dựa vào cái tên… thì có thể làm bọn họ choáng váng đầu óc.
Càng đừng nói là Phi Tiên sự tồn tại tối cao trên Tứ Tượng đại lục.
Thí Thiên Đao
Tiêu Nhất Nguyệt gật gật đầu:
- Đúng vậy, Nhất Nương sư muội may mắn nhất. Nàng ta trong thời khắc nguy hiểm nhất, gặp được ngươi. Cho nên, nàng ta được xem là người có cuộc sống tốt nhất… cũng là xuất sắc nhất trong đám tỷ muội bọn ta.
- Sao các người không hỏi ta, Diệu Nhất Nương đi đâu rồi? Sở Mặc nhìn những cô gái đó, cười hỏi:
- Các người làm sao dám bảo đảm nàng không phải bị ta hại, truyền thừa bị ta đoạt?
- Cung chủ, đừng đùa nữa. Phi Tiên đã truyền lời Tứ Tượng đại lục, Diệu Nhất Nương chính thức bái nhập Phi Tiên, trở thành chưởng môn Phi Tiên. Đệ tử bái môn của Thẩm Ngạo Băng! Phi Tiên cơ hồ xưa nay không chịu tiếp xúc qua lại với Tứ Tượng đại lục, vì nàng ta phá lệ. Tiêu Nhất Nguyệt nói.
- Cái gì? Biểu tình trên mặt Sở Mặc rất phấn khích, hắn cũng không kinh ngạc về Phi Tiên truyền lời Tứ Tượng đại lục. Có loại đại phái cấp đỉnh đứng ở tuyệt đỉnh, có cái này… quả thật là bình thường.
Hắn kinh ngạc là cô cái hống hách bá đạo lạnh như băng giống như đồng diện than… là là chưởng môn của Phi Tiên!
Mà không phải trưởng lão gì?
Giống như Thẩm Tinh Tuyết từng gọi cô gái đó là dì nhỏ? Cái này há chẳng phải là nói, tương lai của Thẩm Tinh Tuyết rất dọa người? Nếu quan hệ này… bị thế nhân biết, cả Tứ Tượng đại lục, có mấy môn phái có ý đánh Đại Hạ?
Nếu đã như vậy, tại sao Hoàng thượng trước giờ không nhắc đến?
Ý niệm này vừa hình thành trong đầu Sở Mặc, đáp án lập tức được bản thân hắn nghĩ ra.
Nữ Nhân Thẩm Ngạo Băng đó, ngay cả ánh mắt của Thái tử cũng dám móc ra, ngay cả Hoàng thượng cũng dám uy hiếp muốn giết sạch.
Chỉ cần Hoàng thượng còn chưa điên, nhất định không dám truyền tin này ra công chúng…
Nhưng, y không dám, ta dám!
Sở Mặc vẫn lo lắng, có một ngày sư phụ rời khỏi, Đại Hạ sẽ bị mình liên lụy. Chuyện ngàn cường giả ngàn dặm truy sát, cộng thêm quặng mỏ nguyên thạch khổng lồ bên dưới sơn mạch Thiên Đoạn… Hai chuyện này gộp lại, đã đủ làm những môn phái đó xuất thủ với Đại Hạ rồi!
Trong con ngươi Sở Mặc lóe ra chút ý cười, thầm nói:
- Thẩm Ngạo Băng… xin lỗi, cái tên Phi Tiên của các người, tiểu gia chuẩn bị mượn dùng một chút.
- Cung chủ không biết chuyện này? Lúc Sở Mặc trong lòng quay cuồng, Tiêu Nhất Nguyệt có chút bất ngờ liếc nhìn Sở Mặc, liền chợt nói:
- Trong khoảng thời gian này, có lẽ là cung chủ đang bận chuyện tranh chấp với Đại Tề, không có chú ý đến những cái này.
Sở Mặc khẽ lắc đầu, cười khổ:
Tiêu Nhất Nguyệt mục quang có chút ngây dại, nhìn Sở Mặc:
- Nhưng trong giang hồ… uy danh của cung chủ, đã khá hiển hách.
Triệu Tiểu Tiểu nói:
- Phải đấy, khoảng thời gian này, rất nhiều người đã chú ý đến tồn tại của bọn ta. Nhưng xưa nay không có ai dám đến tìm bọn ta gây sự…
Lúc này, Sở Mặc mới đột nhiên lưu ý đến đám nữ nhân đó vẫn đang quỳ một gối ở đó, liền vội nói:
- Các ngươi… mau đứng dậy. Ta không thể làm cung chủ của các người, cũng không có tư cách này…
- Nếu cung chủ không nhận lời, bọn ta không đứng dậy! Tiêu Nhất Nguyệt chăm chú nhìn Sở Mặc:
- Trong lòng cung chủ… có thể đang suy nghĩ, đợi khi nào Nhất Nương sư muội trở về, bảo nàng ta làm cung chủ này, có được không?
Sở Mặc gật đầu:
- Các ngươi… không đồng ý?
- Cung chủ Phiêu Diêu Cung bây giờ không còn như xưa… có uy lực và vinh dự rất lớn, mà là tràn đầy trách nhiệm và gánh nặng. Bọn ta không có năng lực đảm trách cung chủ, tất nhiên sẽ không cự tuyệt người hơn bọn ta làm cung chủ này.
- Vậy các người? Sở Mặc có chút không hiểu.
Tiêu Nhất Nguyệt nói:
- Phi Tiên phát ra một thông báo, không những nói cho tất cả môn phái Tứ Tượng đại lục biết, từ nay về sau ai cũng không được tìm Diệu Nhất Nương gây phiền phức. Kỳ thật cũng như nói cho bọn ta biết, Diệu Nhất Nương… sau này là người của Phi Tiên!
- Cô thành nhất kiếm, Thiên ngoại phi tiên, vào sâu như biển. Quách Nhất Hiểu hạ giọng nói.
- Có ý gì? Sở Mặc chau mày:
- Chẳng lẽ nói, sau khi bái nhập bốn môn phái này, thì cả cuộc đời không thể làm chuyện mình muốn làm?
- Cung chủ có thể lý giải như vậy. Diệu Nhất Nguyệt nói:
- Ngay cả hôn nhân… cũng chỉ có thể xảy ra giữa bốn môn phái này…
- Mẹ nó! Sở Mặc mắng.
- Sư tôn của cung chủ, tuy nói là cường giả cái thế vô cùng cường đại, nhưng dù sau ông ấy… sắp rời khỏi rồi. Hơn nữa, suy cho cùng là một người. Tiêu Nhất Nguyệt nhìn Sở Mặc, nói:
- Nhất Nương sư muội… nếu không thể thoát khỏi Phi Tiên, chủ định không thể trở thành cung chủ của Phiêu Diêu Cung. Cho nên… người… chính là cung chủ của bọn ta.
Quách Nhất Hiểu nói:
- Không chỉ bọn ta nghĩ như vậy, bây giờ hơn 300 đệ tử Phiêu Diêu Cung tụ tập ở Viêm Hoàng Thành đều nghĩ như vậy! Trong lòng bọn họ sớm đã… xem người là cung chủ của Phiêu Diêu Cung. Bằng không… sao người của bọn ta có thể tụ tập ở chỗ của ngài. Trở thành một thành viên của Thí Thiên?
Sở Mặc trầm ngâm suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu:
- Được, cung chủ này, ta tạm thời đảm nhận! Nhưng các người yên tâm, sẽ có một ngày, ta sẽ mang Nhất Nương từ trong Phi Tiên ra ngoài. Nàng ta có muốn làm cung chủ này không, không quan trọng, muốn gả cho ai, đó là tự do của mình! Nhưng mọi lựa chọn… đều phải là nàng ta cam tâm tình nguyện! Nếu có ai… dám cưỡng ép nàng ấy, ta không ngại giết người đó.
Sở Mặc nói xong, đỡ từng người dậy.
Chỉ là trên người hắn trong giây khắc vừa nãy phát ra sát khí mãnh liệt lại làm trong lòng những đệ tử Phiêu Diêu Cung lang thang vất vưởng nhiều năm vui vẻ cảm động. Cảm thấy từ nay về sau sẽ có cường lực dựa vào, lại có chút âm thầm lo lắng.
Đây chính là Phi Tiên!
Cho dù Trường Sinh Thiên đại phái tuyệt đỉnh trên Đại lục Thanh Long, chỉ dựa vào cái tên… thì có thể làm bọn họ choáng váng đầu óc.
Càng đừng nói là Phi Tiên sự tồn tại tối cao trên Tứ Tượng đại lục.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 356: Cung chủ
10.0/10 từ 43 lượt.