Thí Thiên Đao
Chương 329: Khắp nơi đều là hố lớn
Sở Mặc lườm y một cái rồi nói:
- Làm tọa kỵ cho ta có được không?
Đại Công Kê tức thì nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng mắt lên nhìn Sở Mặc và nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn gây chuyện phải không?
- Không được sao?
Sở Mặc cười nhạt.
- Haizzz... cũng không phải là không được...
Đại Công Kê xuống giọng thật nhanh.
- Là thế này...
Sở Mặc nói nhỏ vào tai của Đại Công Kê vài câu.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Đại Công Kê có phần không dám tin vào những gì mà Sở Mặc đã nói.
Sở Mặc gật gật đầu đáp lời:
- Đúng vậy, sau khi sự việc thành công thì ta sẽ tặng cho ngươi tạo hóa chi ngư!
- Được!
Đại Công Kê nhanh chóng nhận lời, chỉ e Sở Mặc sẽ hối hận mà rút lại lời hứa đó. Y thoắt cái bèn biến mất khỏi chỗ đó.
Sở Mặc thở phào một cái, trong lòng thầm nghĩ: Vạn sự đều đã chuẩn bị kỹ càng... nhất định thành công!
....
- Tới đây đi... đám khốn kiếp kia!
Một tên phó tướng đứng bên cạnh Hà Húc có chút sốt ruột thốt lên:
- Có nhiều người quá!
- Sợ cái quái gì bọn chúng cơ chứ! Cảnh giới của chúng ta có thể nuốt chửng được năm vạn người đó!
Hà Húc thấp giọng nói:
- Chỉ có điều Sở Sứ Giả đã nói rồi, cần lấy mật ngọt để dụ bọn chúng đã... Người đâu!
Lúc này có một tên binh sĩ đứng ra, vẻ mặt đầy hưng phấn nhìn Hà Húc:
- Có mặt!
- Mau đi qua đó, cho bọn chúng biết rằng chúng ta đã phát hiện ra bọn chúng rồi!
Hà Húc lạnh lùng nói.
- Vâng!
Tên binh sĩ đó tác phong nhanh nhẹn vô cùng, y nhanh chóng biến mất vào trong bụi rậm rừng sâu.
Tên lính trinh sát của tiềm trạm quân Đại Tề lúc này cũng đã bắt đầu tiến gần đến bên ngoài thông đạo ở bên phía kia Đại Tề.
Tổng cộng có năm tên lính trinh sát, bọn chúng cao cảnh giác thăm dò tình hình bốn bề xung quanh.
Một hồi thật lâu sau, một tên trong số bọn chúng đã truyền đi tín hiệu, một mũi tên băn lên trời cao.
Cách dãy Thiên Đoạn chừng ba mươi dặm, phía bên Đại Tề, đại quân năm vạn người, quân trang chỉnh tề ngay ngắn đang có mặt ở đó.
Một tên tướng trẻ tuổi đang cưỡi trên lưng ngựa, chăm chú nhìn về vùng núi hùng vĩ cách đã chừng ba mươi dặm.
Sau đó, y nhìn thấy mũi tên truyền tín hiệu bay cao vút lên trời xanh thì thần sắc nhất thời bị trấn động!
- Mau truyền lệnh xuống, ngay lập tức phát động tấn cong vào dãy Thiên Đoạn!
Trên gương mặt của viên tướng trẻ tuổi đó dần dần thể hiện rõ sự hứng phấn:
- Qua được ải này... Đại Hạ... sẽ nằm trong tay của chúng ta! Hỡi các anh em huynh đệ, vô số kim ngân, mỹ nữ xinh đẹp, đất đai màu mỡ... đều đang giang tay chào đón chúng ta kìa! Hãy mau tới đó thôi, giết chết hết lũ ngốc của quân đoàn đào mỏ đó đi!
- Ào ào ào ào!
Mệnh lệnh đó không ngừng được lan truyền rộng rãi, kèm theo đó quân đội năm vạn người đồng thời cất lên những tiếng hộ kinh động trời đất.
Đã tới nơi này rồi thì bọn chúng thậm chí còn chẳng sợ sẽ bị đối phương phát hiện.
- Tam Hoàng Tử điện hạ… đang ở đằng sau chúng ta thôi, xông lên!
Tên tướng trẻ tuổi đó giương thanh trường kiếm ở trong tay lên, hai chân thúc vào bụng ngựa một cái rồi lao như bay về phía dãy núi Thiên Đoạn.
Chính vào lúc đó…
Vù vù vù vù vù!
Năm mũi tên lạnh như bang lao thẳng về phía năm tên lính trinh sát của Đại Tề.
Bốn người trong số đó bèn bị mũi tên đâm trúng vào yết hầu, chết ngay tại trận.
Còn lại một tên còn lại thì cũng đã bị bắn trúng vào cổ, nhưng y may mắn vẫn còn thoi thóp thở được một chút. Tên lính trinh sát đó lấy hết sức mình mà hét lên một tiếng cảnh báo:
- Có mai phục!
Tiếng hét đó lan truyền đi thật xa.
Rất nhiều người trong đoàn quân tiềm trạm đang lao tới như tên bay đó đã nghe thấy tiếng hét đó, bọn chúng tức thì ngây người kinh ngạc.
Sau đó bọn chúng nhìn lên không trung, bốn năm mũi tên lao lên với những âm thanh chói tai!
Những âm thanh đó quả thực rất thê thảm!
Tiếp theo đó, một luồng khói ngùn ngụt bốc lên bên trong dãy núi Thiên Đoạn.
- Khói lửa sao?
Tên tướng trẻ tuổi đó nhìn về phía cột khói một cái rồi ngay lập tức y nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói:
- Tiếp tục đi về phía trước!
- Tướng quân…
Bên cạnh y có người đang thắc mắc:
- Bọn chúng đã có phản ứng lại…
- Không có phản ứng gì mới là không bình thường đó!
Tên tướng trẻ tuổi đó cơ trí hơn người, y nói:
- Các ngươi hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở bên trong thông đạo này, có lẽ ở cổng động đằng kia sẽ xảy ra một trận chiến khốc liệt đó!
- Xông lên!
Tên tướng trẻ tuổi đó hang hái xông phá, lao ngựa đi đầu, phóng thẳng về phía đó.
Chẳng mấy chốc bọn chúng đã đi hết quãng đường ba mươi dặm và tới phía trước.
Một trận mưa mũi tên dồn dập lao đến phía chỗ bọn chúng, đột nhiên lao thẳng về phía tên tướng trẻ tuổi đó.
Tên tướng lĩnh đó ngay lập tức vừa vặn rút ra thanh trường thương ở trên lưng ngựa rồi tiếp theo đó liên tục vung thương lên chống đỡ lại, tạo thành một thế phòng ngự chắc chắn không một thứ gì có thể lọt được vào.
Tất cả các mũi tên đều bị bắn ra ngoài.
Những người đứng chắn ở phía đằng trước, tất cả bọn chúng đều lấy vũ khí của mình ra, chặn lại tất cả mũi tên đang lao tới.
Lúc đó bỗng nghe thấy ở bên phía đằng xa truyền tới một tiếng nói tức giận vô cùng:
- Bị lộ rồi, lũ cẩu giặc Đại Tề đã tới rồi… Nhanh đi thôi, phá hủy thông đạo này… Nhanh!
Một ánh nhìn lạnh lẽo độc ác thoáng qua trong đôi mắt của tên tướng trẻ đó, y thét lên:
- Giết!
Vạn mã điên cuồng phóng đi, cảnh tượng đó thật rợn người.
Năm vạn tiền trạm quân đi theo tên tướng trẻ đó, xông pha lên phía trước.
Sau đó bên phía đằng kia có vài tiếng nổ rất lớn, sau đó thì bụi mù tứ phương!
Cho tới khi đám người bọn tên tướng trẻ đó tới nơi thì bọn chúng mới phát hiện ra rằng có đến gần một nửa dãy núi này đã bị sập xuống.
Tên tướng đó không tức giận mà ngược lại còn cười lớn, lúc này bên cạnh y có người cất tiếng hỏi:
- Vì sao tướng quân ngài lại bật cười? Cổng động này… đã bị bọn chúng chặn lại rồi!
Tên tướng trẻ tuổi đó làm ra vẻ uyên thâm và cười lạnh lùng nói:
- Như ta vừa mới nói đó, nếu như bọn chúng không có bất cứ một sự phòng thủ nào thì mới lạ đó! Hiện tại chúng ta có thể phái người đi báo cáo cho đại quân rằng có thể tiến vào rồi! Đoàn quân tiền trạm của chúng ta phụ trách dọn dẹp sạch sẽ tất cả… nơi này! Các huynh đệ, mau cùng ta… đào thông con đường này!
Ngay sau đó có vài tên trong số bọn chúng nhanh chóng phóng ngựa đi về phía ngược lại để thông báo cho đại quân ở phía sau. Tên tướng trẻ tuổi thì mang theo những người còn lại nhanh chóng đào thông đường.
Thí Thiên Đao
- Làm tọa kỵ cho ta có được không?
Đại Công Kê tức thì nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng mắt lên nhìn Sở Mặc và nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn gây chuyện phải không?
- Không được sao?
Sở Mặc cười nhạt.
- Haizzz... cũng không phải là không được...
Đại Công Kê xuống giọng thật nhanh.
- Là thế này...
Sở Mặc nói nhỏ vào tai của Đại Công Kê vài câu.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Đại Công Kê có phần không dám tin vào những gì mà Sở Mặc đã nói.
Sở Mặc gật gật đầu đáp lời:
- Đúng vậy, sau khi sự việc thành công thì ta sẽ tặng cho ngươi tạo hóa chi ngư!
- Được!
Đại Công Kê nhanh chóng nhận lời, chỉ e Sở Mặc sẽ hối hận mà rút lại lời hứa đó. Y thoắt cái bèn biến mất khỏi chỗ đó.
Sở Mặc thở phào một cái, trong lòng thầm nghĩ: Vạn sự đều đã chuẩn bị kỹ càng... nhất định thành công!
....
- Tới đây đi... đám khốn kiếp kia!
Một tên phó tướng đứng bên cạnh Hà Húc có chút sốt ruột thốt lên:
- Có nhiều người quá!
- Sợ cái quái gì bọn chúng cơ chứ! Cảnh giới của chúng ta có thể nuốt chửng được năm vạn người đó!
Hà Húc thấp giọng nói:
- Chỉ có điều Sở Sứ Giả đã nói rồi, cần lấy mật ngọt để dụ bọn chúng đã... Người đâu!
Lúc này có một tên binh sĩ đứng ra, vẻ mặt đầy hưng phấn nhìn Hà Húc:
- Có mặt!
- Mau đi qua đó, cho bọn chúng biết rằng chúng ta đã phát hiện ra bọn chúng rồi!
Hà Húc lạnh lùng nói.
- Vâng!
Tên binh sĩ đó tác phong nhanh nhẹn vô cùng, y nhanh chóng biến mất vào trong bụi rậm rừng sâu.
Tên lính trinh sát của tiềm trạm quân Đại Tề lúc này cũng đã bắt đầu tiến gần đến bên ngoài thông đạo ở bên phía kia Đại Tề.
Tổng cộng có năm tên lính trinh sát, bọn chúng cao cảnh giác thăm dò tình hình bốn bề xung quanh.
Một hồi thật lâu sau, một tên trong số bọn chúng đã truyền đi tín hiệu, một mũi tên băn lên trời cao.
Cách dãy Thiên Đoạn chừng ba mươi dặm, phía bên Đại Tề, đại quân năm vạn người, quân trang chỉnh tề ngay ngắn đang có mặt ở đó.
Một tên tướng trẻ tuổi đang cưỡi trên lưng ngựa, chăm chú nhìn về vùng núi hùng vĩ cách đã chừng ba mươi dặm.
Sau đó, y nhìn thấy mũi tên truyền tín hiệu bay cao vút lên trời xanh thì thần sắc nhất thời bị trấn động!
- Mau truyền lệnh xuống, ngay lập tức phát động tấn cong vào dãy Thiên Đoạn!
Trên gương mặt của viên tướng trẻ tuổi đó dần dần thể hiện rõ sự hứng phấn:
- Qua được ải này... Đại Hạ... sẽ nằm trong tay của chúng ta! Hỡi các anh em huynh đệ, vô số kim ngân, mỹ nữ xinh đẹp, đất đai màu mỡ... đều đang giang tay chào đón chúng ta kìa! Hãy mau tới đó thôi, giết chết hết lũ ngốc của quân đoàn đào mỏ đó đi!
- Ào ào ào ào!
Mệnh lệnh đó không ngừng được lan truyền rộng rãi, kèm theo đó quân đội năm vạn người đồng thời cất lên những tiếng hộ kinh động trời đất.
Đã tới nơi này rồi thì bọn chúng thậm chí còn chẳng sợ sẽ bị đối phương phát hiện.
- Tam Hoàng Tử điện hạ… đang ở đằng sau chúng ta thôi, xông lên!
Tên tướng trẻ tuổi đó giương thanh trường kiếm ở trong tay lên, hai chân thúc vào bụng ngựa một cái rồi lao như bay về phía dãy núi Thiên Đoạn.
Chính vào lúc đó…
Vù vù vù vù vù!
Năm mũi tên lạnh như bang lao thẳng về phía năm tên lính trinh sát của Đại Tề.
Bốn người trong số đó bèn bị mũi tên đâm trúng vào yết hầu, chết ngay tại trận.
Còn lại một tên còn lại thì cũng đã bị bắn trúng vào cổ, nhưng y may mắn vẫn còn thoi thóp thở được một chút. Tên lính trinh sát đó lấy hết sức mình mà hét lên một tiếng cảnh báo:
- Có mai phục!
Tiếng hét đó lan truyền đi thật xa.
Rất nhiều người trong đoàn quân tiềm trạm đang lao tới như tên bay đó đã nghe thấy tiếng hét đó, bọn chúng tức thì ngây người kinh ngạc.
Sau đó bọn chúng nhìn lên không trung, bốn năm mũi tên lao lên với những âm thanh chói tai!
Những âm thanh đó quả thực rất thê thảm!
Tiếp theo đó, một luồng khói ngùn ngụt bốc lên bên trong dãy núi Thiên Đoạn.
- Khói lửa sao?
Tên tướng trẻ tuổi đó nhìn về phía cột khói một cái rồi ngay lập tức y nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói:
- Tiếp tục đi về phía trước!
- Tướng quân…
Bên cạnh y có người đang thắc mắc:
- Bọn chúng đã có phản ứng lại…
- Không có phản ứng gì mới là không bình thường đó!
Tên tướng trẻ tuổi đó cơ trí hơn người, y nói:
- Các ngươi hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở bên trong thông đạo này, có lẽ ở cổng động đằng kia sẽ xảy ra một trận chiến khốc liệt đó!
- Xông lên!
Tên tướng trẻ tuổi đó hang hái xông phá, lao ngựa đi đầu, phóng thẳng về phía đó.
Chẳng mấy chốc bọn chúng đã đi hết quãng đường ba mươi dặm và tới phía trước.
Một trận mưa mũi tên dồn dập lao đến phía chỗ bọn chúng, đột nhiên lao thẳng về phía tên tướng trẻ tuổi đó.
Tên tướng lĩnh đó ngay lập tức vừa vặn rút ra thanh trường thương ở trên lưng ngựa rồi tiếp theo đó liên tục vung thương lên chống đỡ lại, tạo thành một thế phòng ngự chắc chắn không một thứ gì có thể lọt được vào.
Tất cả các mũi tên đều bị bắn ra ngoài.
Những người đứng chắn ở phía đằng trước, tất cả bọn chúng đều lấy vũ khí của mình ra, chặn lại tất cả mũi tên đang lao tới.
Lúc đó bỗng nghe thấy ở bên phía đằng xa truyền tới một tiếng nói tức giận vô cùng:
- Bị lộ rồi, lũ cẩu giặc Đại Tề đã tới rồi… Nhanh đi thôi, phá hủy thông đạo này… Nhanh!
Một ánh nhìn lạnh lẽo độc ác thoáng qua trong đôi mắt của tên tướng trẻ đó, y thét lên:
- Giết!
Vạn mã điên cuồng phóng đi, cảnh tượng đó thật rợn người.
Năm vạn tiền trạm quân đi theo tên tướng trẻ đó, xông pha lên phía trước.
Sau đó bên phía đằng kia có vài tiếng nổ rất lớn, sau đó thì bụi mù tứ phương!
Cho tới khi đám người bọn tên tướng trẻ đó tới nơi thì bọn chúng mới phát hiện ra rằng có đến gần một nửa dãy núi này đã bị sập xuống.
Tên tướng đó không tức giận mà ngược lại còn cười lớn, lúc này bên cạnh y có người cất tiếng hỏi:
- Vì sao tướng quân ngài lại bật cười? Cổng động này… đã bị bọn chúng chặn lại rồi!
Tên tướng trẻ tuổi đó làm ra vẻ uyên thâm và cười lạnh lùng nói:
- Như ta vừa mới nói đó, nếu như bọn chúng không có bất cứ một sự phòng thủ nào thì mới lạ đó! Hiện tại chúng ta có thể phái người đi báo cáo cho đại quân rằng có thể tiến vào rồi! Đoàn quân tiền trạm của chúng ta phụ trách dọn dẹp sạch sẽ tất cả… nơi này! Các huynh đệ, mau cùng ta… đào thông con đường này!
Ngay sau đó có vài tên trong số bọn chúng nhanh chóng phóng ngựa đi về phía ngược lại để thông báo cho đại quân ở phía sau. Tên tướng trẻ tuổi thì mang theo những người còn lại nhanh chóng đào thông đường.
Thí Thiên Đao
Đánh giá:
Truyện Thí Thiên Đao
Story
Chương 329: Khắp nơi đều là hố lớn
10.0/10 từ 43 lượt.